Chương 7
Đứng ở cửa quán bar, Jeon Jungkook có chút hối hận đã đáp ứng đến đây. Hôm nay là tiệc liên hoan chúc mừng dự án của phòng kế hoạch được thông qua Jeon Jungkook đương nhiên phải tham gia. Bất quá cậu không thích những như chỗ thế này.
"Quý khách, xin theo tôi đi bên này." Jeon Jungkook được phục vụ dẫn đi vào phòng đã đặt.
"Jeon Jungkook cậu tới rồi, đến, ngồi bên này." Cậu Byung chỉ chỉ sofa còn trống bên cạnh.
"Được." Jeon Jungkook đi qua ngồi xuống, quan sát xung quanh phòng này một chút, phát hiện nó là phòng nửa trống có thể thấy sàn nhảy dưới lầu. Hiện tại đúng là thời điểm high nhất của quán bar, sàn nhảy được cả trai lẫn gái chiếm giữ, nhảy sung dựa sát vào nhau, mặt Jeon Jungkook bắt đầu nóng lên.
"Jeon Jungkook, ra nhảy đi?" Jeon Jungkook dáng vẻ đàng hoàng, ở trong đám con trai thuộc loại rất đáng chú ý, mấy cô gái đương nhiên tranh thủ mời cậu rồi.
"Hả? Tôi không biết nhảy ..." Jeon Jungkook lắc đầu, tỏ vẻ mình thật sự là không thể nhận lời mời.
"Không sao mà, chúng tôi cũng không rành mà." Cô gái trẻ không buông tha, tiếp tục thuyết phục.
"Đúng vậy, đến đây chơi mà, cậu liền thả lỏng chơi đi, mọi người cùng nhau đi nào." Lee Jiah ở trong một đám người tuổi tác lớn nhất, lời vừa nói ra, mọi người đều hưởng ứng.
Jeon Jungkook cũng không muốn phá hỏng hứng thú của mọi người đành miễn cưỡng cùng các đồng nghiệp cùng nhau đến sân nhảy.Bản nhạc kết thúc, Jeon Jungkook có chút thở hổn hển, liền trốn đến quầy pha chế uống rượu.
Lee Jiah nhìn cậu một mình ngồi uống rượu, cũng từ sàn nhảy đi xuống, ngồi vào bên cạnh cậu.
"Chị Jiah " Jeon Jungkook đưa cho Lee Jiah một ly, thấy cô ngửa đầu một hơi đem rượu uống sạch, không khỏi có chút líu lưỡi.
"Ha ha." Lee Jiah lơ đểnh mà cười, dừng một chút, "Jeon Jungkook, không phải chị Jiah thích nói bậy, nhưng có chút chuyện chị nhất định phải nói cho cậu biết."
"Chuyện gì?" Jeon Jungkook thắc mắc mà nhìn Lee Jiah.
"Chính là về bạn gái của cậu, Lee Nancy." Lee Jiah cân nhắc dùng từ một chút, "Trước đó công ty vẫn hay đồn đại về cô ấy."
"Chẳng hạn như?" Jeon Jungkook cúi đầu nhìn ly rượu, sắc mặt có chút không bình thường.
"Lúc trước, cậu chưa vào công ty cho nên không biết. Trưởng phòng Lee, cô ấy từ trước đến nay quan hệ rất mập mờ với Kim tổng, chúng tôi còn tưởng rằng hai người bọn họ chính là một đôi, không nghĩ tới sau này xác thực bị Na Na đoạt trước một bước." Lee Jiah kêu partender đưa một ly rượu mới, vừa uống vừa nói, "Hai ngày này chị thấy cô ta lại bắt đầu thường xuyên ra vào văn phòng tổng giám đốc, chỉ là muốn nhắc nhở cậu một chút, cậu phải trông kỹ bạn gái của cậu đó."
Lần này Lee Jiah nói rất chân thành thẳng thắn, Jeon Jungkook có chút ngây ngốc không biết phản ứng như thế nào.
"Cậu tự ngẫm lại đi, tôi không hy vọng cuối cùng người bị tổn thương chính là cậu." Lee Jiah vỗ vỗ bả vai Jeon Jungkook, lại quay về sàn nhảy. Jeon Jungkook cắn chặt môi dưới, cau mày, tay hung hăng nắm chặt ly rượu.
Chẳng lẽ mọi người đều bởi vì cậu hiện tại rất hạnh phúc mà trở nên ghen tị sao? Nancy tới cùng, tới cùng có chỗ nào không tốt chứ!
Còn có, tại sao tất cả mọi người đều phải ghé vào tai cậu lặp lại chữ Kim tổng, Kim tổng, cậu không muốn cùng hắn có chút liền quan nào hết, thế nhưng tại sao lúc nào cũng không được như mong muốn!
"Hi, tôi có thể ngồi ở chỗ này không?" Một cô gái không đợi Jeon Jungkook trả lời liền tự động ngồi ở bên cạnh cậu.
"Hả?" Jeon Jungkook chớp chớp mắt, nhất thời không kịp phản ứng.
"Ha ha, dù sao ở đây cũng không ai ngồi." Cô gái đáp lại bằng một cái cười khẽ, "Tôi là Monobal Lalisa, cậu có thể gọi tôi là Lisa hay Lalisa cũng được, cậu tên gì?"
"Jeon Jungkook."
"Chúng ta đây coi như biết nhau rồi nhé, nếu cậu coi tôi là bạn bè, không ngại tôi mời cậu uống ly rượu chứ?"
"Ừ..." Lần đầu tiên được bắt chuyện, lại là một cô gái xinh đẹp Jeon Jungkook có chút khẩn trương.
"Cậu rất đáng yêu." Cô gái nhìn thấy vẻ mặt Jeon Jungkook không biết làm sao bật cười một hồi.
"Hơ.. Cám ơn." Jeon Jungkook xấu hổ đỏ mặt mà tiếp nhận rượu cô gái đưa qua, chậm rãi uống.
"Tôi mới từ Anh về, đối với nơi này không quen thuộc lắm, thật muốn có người có thể mang tôi thăm thú khắp nơi." Nói xong mắt liếc về phía Jeon Jungkook.
Đáng tiếc Jeon Jungkook nghe không hiểu tầng ám chỉ này, ngây ngốc mà trả lời, "Cô ở chỗ này không có bạn bè sao?"
Cô gái có chút sửng sốt, sau đó cẩn thận quan sát Jeon Jungkook, chậc chậc ra tiếng, "Xem ra cậu không có nghe hiểu lời của tôi, ha ha, không sao cả, uống rượu thôi."
Jeon Jungkook nhìn thoáng qua cô gái bên cạnh, sau đó đem tầm mắt chuyển hướng sang sàn nhảy. Trong lúc nhất thời hai người đều không nói gì. Jeon Jungkook có chút không quen cùng người xa lạ ở chung, nghĩ vẫn là đi tìm bạn của mình mới đúng, liền đặt chén rượu xuống.
"Bạn của tôi gọi tôi, tôi đi qua đó trước." Nói câu xin lỗi, Jeon Jungkook đứng dậy rời khỏi.
Thế nhưng mới vừa đứng lên, cảm giác trước mắt liền biến thành màu đen, đầu cũng từng trận choáng váng, cả người cũng đứng không vững.
*******
"Này! cậu có khỏe không?" Jeon Jungkook quay đầu lại thấy cô gái đang lo lắng nhìn mình, rốt cuộc chịu không nổi nữa, hai mắt nhắm lại liền xỉu luôn. Jeon Jungkook mở to mắt, tầm mắt dừng lại ở trên trần nhà trắng tinh, trong xoang mũi tràn đầy mùi vị nước khử trùng.
"Cậu tỉnh?" Bên cạnh vang lên một trận sột soạt của quần áo, sau đó trước mắt hiện ra khuôn mặt cô gái ở quán bar.
Cô ta... Cô ta nói cô ta là Monobal Lalisa à. Jeon Jungkook cố gắng chớp chớp mắt, lên tiếng hỏi: "Tôi làm sao vậy? Đây là đâu?"
Cô gái bất đắc dĩ lắc đầu, "Mang thai còn đi quán bar, cậu cũng đủ can đảm."
"Cái, cái gì?" Jeon Jungkook cảm thấy bầu trời sắp sụp xuống rồi, cho là mình xuất hiện ảo giác nghe lầm.
"Đừng nói với tôi, cậu không biết mình mang thai?"
". . . ." Jeon Jungkook há miệng thở dốc, làm sao cũng không phát ra tiếng được.
Mang, mang thai?
Thực sự... Là mang thai sao?
Không nghĩ tới chuyện luôn lo lắng, vẫn là xảy ra...
"Xin, xin hỏi, mấy người bạn của tôi đâu?" Bọn họ sẽ không biết hết rồi chứ, nếu bọn họ cũng biết thì...
"Tôi chưa thấy qua, lúc nhìn cậu té xỉu, tôi liền trực tiếp đem cậu đưa đến bệnh viện này." Cô gái cẩn thận đưa ly nước qua.
"Muốn uống chút nước không?"
Jeon Jungkook liếm liếm môi, có chút khô, liền gật gật đầu ngồi dậy, tay lấy nước được đưa qua uống ngay.
"Cậu là 'người mẹ có thai' ngoài ý muốn hở?" Cô gái để ly nước xuống, chèn cái gối cho Jeon Jungkook, để cậu tựa vào, "Cho phép tôi hỏi một chút, ba em bé đâu? Hắn cũng không biết sao?"
"Ơ..." Tôi có thể nói cho cô biết tôi là bị người xâm phạm mà mang thai không? Jeon Jungkook cười khổ mà lắc đầu, lại a một tiếng, "Cô giống như đối với chuyện con trai có thể mang thai tiếp nhận rất nhanh nha."
"Tôi cũng là bác sĩ, trước đây ở nước ngoài gặp qua bệnh nhân tình huống giống với cậu." Cô gái cười đến mức rất ôn nhu, "Cậu là người song tính đúng không?"
Jeon Jungkook có chút ngượng ngùng gật gật đầu, không dám nhìn cô gái nữa, lại phát hiện bàn tay cô gái trên đầu của mình.
"Đừng cảm thấy mất mặt, thực ra các cậu cũng có thể giống như người bình thường mà sống, chẳng lẽ không đúng sao?" Jeon Jungkook mở to hai mắt nhìn về phía Lisa, có chút cảm động trong lòng.
"Nhìn tôi làm gì, đối với tôi có hảo cảm sao?"Lisa nửa là nói đùa nửa là chăm chú hỏi.
Á, cô thật là một cô gái dịu dàng. Jeon Jungkook từ trên bàn cầm lấy di động, di động báo tự động tắt máy. Xem ra là hết pin rồi.
"Noona, cho em mượn di động dùng một chút có thể chứ? Di động của em hết pin rồi."
Jeon Jungkook biết Lisa lớn hơn mình, chắc là bằng tuổi chị Somi của cậu đi, sau đó vẫn đều gọi đối phương là chị.
"Trong lúc mang thai không nên dùng di động." Lisa vừa nghiêm mặt giảng đạo vừa đưa di động qua. Jeon Jungkook ngượng ngùng cười cười, tiếp nhận di động, nhắn tin cho Lee Jiah, nói cậu có chút không khoẻ nên về trước rồi, sau đó đem di động trả lại cho Lisa, "Như vậy có thể chứ."
Lisa nhún nhún vai lấy di động về, "Muốn ăn chút gì không? chị đi mua."
"Ừ... Đồ chua."
"Được."
Lisa mở cửa đi ra ngoài, điện thoại trong túi chợt reo, nhìn đến tên người gọi liền bắt máy.
"Lisa cậu chết ở xó nào rồi hả?, rõ ràng bảo đang ở quán bar, đến khi tôi tới lại không thấy mặt mũi cậu đâu" Đầu dây bên kia không để Lisa kịp nói gì đã nói một tràng trong giọng nói mang theo mười phần tức giận, Lisa xoa xoa lỗ tai để điện thoại ra xa .
"J.S, tớ có việc đột xuất nên đã đi trước, cậu đừng tức giận, hại nhan sắc lắm đấy" Lisa cười cười nói"
"Tôi không cần biết cậu có việc đột xuất gì nhưng cậu mau lăn trở lại quán bar cho tôi, cậu cũng biết lão già đó khó tính thế nào mà?"
"Thật sự tớ có việc thật mà, J.S thân mến tớ biết việc này không làm khó được cậu mà, cậu giải quyết hộ tớ đi mà"
"Cậu là đại tỷ hay tôi là đại tỷ hả, tôi mặc kệ hôm nay cậu không lăn trở về thì đừng có nhìn mặt tôi nữa" đầu dây bên kia nói xong tắt máy cái rụp, Lisa bất đắc dĩ thở dài cất điện thoại vào túi tiếp tục đi mua đồ cho Jeon Jungkook.
Jeon Jungkook nhìn cánh cửa đóng lại, đem mặt chuyển hướng ngoài cửa sổ, có chút mê man nhìn bầu trời. So với hưng phấn, chuyện mang thai này cho cậu càng nhiều bất an.
Cậu không nghĩ tới mình thật sự sẽ mang thai. Cậu biết nói sao với chị cậu đây, chẳng lẽ nói cậu bị tổng tài của mình xâm phạm đến có thai?
Nhất định là buổi tối ấy. Cậu có chút hối hận lúc ấy không có gấp rút xử lý, còn cho rằng loại sự tình này là không có khả năng, không nghĩ tới ngay cả ông trời đang cùng cậu trêu đùa.
Jeon Jungkook lấy tay vuốt ve bụng dưới, cảm thấy có chút thần Kỳ, quả thật là có một em bé ở bên trong sao?
Đứa nhỏ của cậu và. . Kim Taehyung
Không không không, nhất định không thể để cho Kim Taehyung biết đứa nhỏ tồn tại, căn cứ vào mức độ tàn nhẫn của hắn, cậu rất có thể không giữ được đứa bé này. Đứa nhỏ này thuộc về cậu.
Bảo bối, mặc dù con là một em bé ngoài ý muốn, nhưng mà ba sẽ bảo vệ con, cho nên, con cũng phải kiên cường, khỏe mạnh an ổn đi tới thế giới này. Cùng ba giao hẹn nhé.
Nửa tiếng sau Lisa trở về trên tay cầm theo túi đồ, mang ra một ít cho Jeon Jungkook, cậu nhận lấy hộp ô mai Lisa đưa tới, sau đó nói cảm ơn Lisa thấy cậu ăn đến ngon miệng cũng thử một miếng nhưng sau đó liền không ăn nữa vì quá chua, nhìn đồng hồ trên tay lại nhớ mình vẫn còn có việc.
"Jeon Jungkook nay, chị còn có việc em một mình không vấn đề gì chứ?, hay thế nay đi em đọc số người nhà của mình để chị gọi bảo họ tới đón em" Lisa nhìn cậu có chút bất đắc dĩ
"Không ...không cần gọi đâu ạ, em hiện tại không sao rồi, có thể tự mình trở về, chị bận cứ đi đi" Jeon Jungkook vội xua tay, hiện tại cậu còn chưa biết phải nói như thế nào với chị cậu làm sao có thể gọi chị ấy đến được.
"Như vậy có ổn không? hiện tại cũng muộn rồi hay để chị đưa em về vậy?" Lisa đề nghị khi thấy trời bên ngoài cũng khuya lắm rồi với lại Jeon Jungkook vừa mới động thai không nên di chuyển nhiều.
"Như vậy không hay cho lắm, em đã phiền chị nhiều rồi"
"Không phiền, cứ như vậy đi, để chị đỡ em" Lisa không cho cậu cơ hội từ chối nhanh chóng thu dọn đồ của Jeon Jungkook sau đó đỡ cậu. Jeon Jungkook cũng lười cãi lại người này đành thuận theo để cô đỡ mình ra xe. Tới khu nhà nơi Jeon Jungkook ở Lisa còn muốn đỡ cậu về tận nhà nhưng bị cậu từ chối bảo mình có thể tự lên được, Lisa cũng không làm khó cậu chỉ dặn dò Jeon Jungkook vài câu rồi lái xe rời đi.
Jeon Jungkook nằm ở trên giường trằn trọc mãi sau đó liền ngủ mất lúc nào không hay. Lisa lái xe trở lại quán bar, xuống xe đi thẳng lên phòng Vip của bar, hai người mặc áo đen ngoài cửa thấy cô liền cúi đầu chào, sau đó mở cửa "đại tỷ, mời!" Lisa gật gật đầu bước vào, bên trong chỉ còn lại hai người một nam một nữ bên trong.
"Người đâu rồi sao chỉ còn hai người ở đây vậy?" Lisa tiến đến ngồi bên cạnh hai người kia mở miệng hỏi
"Hừ! cậu xem bây giờ là mấy giờ rồi?" Cô gái khinh thường nhìn cô
"Đại tỷ sao giờ mới tới, chị không biết đó thôi lão già đó đúng là muốn làm khó chúng ta, nhất quyết phải gặp chị mới giao hàng cơ mà cuối cùng nhị tỷ cũng thuyết phục được lão ta, chị xem này, đẹp không?" Cậu trai ngồi đối diện lấy ra từ trong valy nhỏ một khẩu súng được thiết kế tinh sảo
Lisa cầm lấy ngắm nghía "đúng là rất đẹp, hai người vất vả rồi"
"Đồ cũng đã tới tay cậu, tôi về đây, Bamie cậu có về không, nếu không tôi đi trước "Cô gái hướng về người được gọi là Bam Bam nói, cũng không nhìn Lisa một lần đứng dậy đi ra cửa.
Bam Bam thấy sắc mặt vị nhị tỷ lạnh xuống nuốt nước bọt gật gật đầu, liếc nhìn đến đại tỷ ôi thật là khủng bố, Bamie trong lòng nghĩ "Mình là người bên cạnh nhị tỷ, phải đi theo nhị tỷ" sau đó nhanh chóng chuồn ra ngoài trước. "Đại tỷ tạm biệt"
Lisa nhìn thấy người sắp đi liền đứng dậy kéo J.S ngồi xuống "J.S tớ xin lỗi mà, tớ thật sự có việc, tớ hứa lần sau sẽ không lặp lại, cậu tha lỗi cho tớ đi, nha nha!"
"Thu hồi bộ dạng buồn nôn của cậu lại, tôi đi đây" J.S nhanh chóng thoát khỏi móng vuốt của Lisa đứng dậy rời đi. Lisa không có biện pháp đành để người đi, bản thân cũng cầm lấy valy nhỏ đựng khẩu súng kia đứng dậy rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro