Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 37

Hiểu con không ai bằng ba mẹ, đương nhiên hiểu ba mẹ cũng không ai bằng con.

Quả nhiên Hạ Tuấn Lâm nói không sai, hai người còn chưa kịp mở miệng đã bị bụi núi lửa chôn sống, mà ngay cả mặt núi lửa còn chưa thấy đã bị đá bay xuống núi rồi.

Ngày hôm sau vừa vặn là thứ bảy, Hạ Tuấn Lâm cùng Nghiêm Hạo Tường sáng sớm về nhà, trong lòng bất an không yên, kết quả nhấn chuông cửa, Hạ mẫu thân ra mở cửa, vừa nhìn thấy hai người bọn họ liền ngây ngẩn cả người.

"Mẹ..." Hạ Tuấn Lâm cẩn thận kêu bà.

"Dì Hạ." Nghiêm Hạo Tường ở phía sau vỗ vỗ lưng Hạ Tuấn Lâm , để cho cậu bình tâm lại.

"Ai tới sao?" Trong lúc Hạ mẫu thân đang xấu hổ gật đầu, thì trong phòng khách đột nhiên truyền đến một tiếng tức giận.

"Tiểu Lâm... Cùng... cùng..." Hạ mẫu thân nắm chặt tay nắm cửa không dám trả lời.

Nhưng Hạ phụ thân nghe được Hạ Tuấn Lâm đã trở lại, lập tức vọt ra ngoài cửa, liếc mắt một cái liền thấy Nghiêm Hạo Tường đứng sau lưng cậu.

"..." Ông không nói được một lời, chỉ một phát đóng sầm cửa lại.

Hạ Tuấn Lâm cùng Nghiêm Hạo Tường chuẩn bị không kịp, hơi chấn động lui hai bước, kết quả là bị nhốt bên ngoài.

"Ba!" Hạ Tuấn Lâm vừa vội vừa sợ vừa đau lòng, dùng sức đập tay gõ cửa. Bên trong lại hoàn toàn không có tiếng đáp lại, tay Hạ Tuấn Lâm dần dần đỏ lên nhưng lại không cảm thấy chút đau đóng nào.

Nghiêm Hạo Tường giữ chặt Hạ Tuấn Lâm , tự mình đi gõ cửa, "Hạ bá bá!"

"Ba! Đây đâu phải là đang diễn kịch Quỳnh Dao đâu, ba mở cửa để chúng con vào nói chuyện đi!"

"Chúng con?" Thanh âm của Hạ phụ thân từ phía sau cửa truyền tới, hình như là ông không hề rời khỏi cánh cửa."Thằng con chết tiệt nhà ngươi, con là một là một mình vào nhà này, hoặc là cùng của Nghiêm tiên sinh của con đi đi!"

"Ba! Chuyện này sao có thể lựa chọn được!"

"Cút!"

Hạ phụ thân bình thường là một người dễ nói chuyện, nhưng lúc nóng giận lại cố chấp đến đáng sợ.


Cuộc hòa đàm giữa hai cha con Hạ gia hoàn toàn thất bại, từ đầu tới cuối chưa có cơ hội nói được câu giải thích nào, Hạ Tuấn Lâm ngơ ngẩn được Nghiêm Hạo Tường đưa vào xe, sau khi đóng cửa xe liền quay qua ôm lấy cổ Nghiêm Hạo Tường .

Cậu đem mặt vùi vào bả vai Nghiêm Hạo Tường , nghẹn ngào nói

"Em không cố ý chọc ba tức giận."

"Anh biết." Nghiêm Hạo Tường nhẹ nhàng vuốt ve tóc của cậu.

"Em cũng không phải cố ý làm cho bọn họ thương tâm."

"Anh biết."

"Em không thể lấy bọn họ đổi anh, cũng không có thể anh đổi lấy họ, em muốn cả hai, em thật là tham lam."

"Đây không phải tham lam."

Đây là nhân chi thường tình.

Sau khi trở lại Nghiêm gia, Hạ Tuấn Lâm cùng Nghiêm Hạo Tường như bị mây đen che phủ. Thế nhưng mới vừa đặt chân vào phòng khách, liền thấy Nghiêm tam tiểu thư đang bắt chéo chân ngồi trên ghế salon. Buổi sáng đó, Nghiêm mẫu thân sau khi chờ cả hai ra cửa đã gọi điện kêu nàng đến đây.

"Này, hai vị diễn viên của truyện Quỳnh Dao đã về rồi."

"Ha ha ha... Nghiêm Tam tỷ thật biết nói đùa..." Đây là thời đại nào rồi mà còn diễn bi kịch tình cảm ướt át nữa a, em cũng không còn tâm trạng nào để mà diễn nữa...

"Việc này để lâu không tốt, ngày mai các con lại đi đi." Nghiêm mẫu thân nói.

"Vào cửa không được." Nghiêm Hạo Tường đơn giản giải thích tình trạng ngày hôm nay.

"Vậy mới gọi chị ba theo hai đứa a." Nghiêm phụ thân tràn đầy tin tưởng nói.

"Sao ạ?!" Hạ Tuấn Lâm mở to mắt, chỉ thấy Nghiêm tam tiểu thư lộ ra một nụ cười đắc thắng tuyệt đối.

Chị muốn lấy loại đạn nào để phá cửa nhà em sao, chẳng qua chỉ là cửa chống trộm bình thường thôi, không cần tốn nhiều sức như vậy đâu a~

Nghiêm Hạo Tường khoác vai Hạ Tuấn Lâm , quay qua Nghiêm tam tiểu thư, hơi hơi cúi người

"Làm phiền chị ba."

"Yên tâm đi." Nghiêm tam tiểu thư nói.

Lo lắng hơn thì có a, chúng em là diễn kịch Quỳnh Dao, còn chị đi là thành đại chiến thế giới! Hạ Tuấn Lâm lo lắng tới cực điểm.

Buổi sáng cuối tuần, Hạ Tuấn Lâm không có tâm tư ngủ nướng, trời mới tờ mờ sáng cậu đã mở mắt ra, nằm trên giường lăn tới lăn lui. Cậu cứ không yên như vậy làm Nghiêm Hạo Tường cũng ngủ không được, đành phải thức dậy theo cậu.

Hạ Tuấn Lâm ở trong chăn ôm lấy Nghiêm Hạo Tường , Nghiêm Hạo Tường vòng tay qua người Hạ Tuấn Lâm , hai người mắt to mắt nhỏ nhìn nhau.

Nghiêm mẫu thân đã sớm dẹp phòng khách, dùng lý do hết sức ba chấm....

"Tiểu Hạ ah, dù sao thì chuyện gì nên làm cũng đã làm rồi, vậy thì con ở chung phòng với Tiểu Tường luôn đi, muốn sự đồng ý của gia đình cũng là trên lý thuyết thôi a...."

"Vâng vâng." Hạ Tuấn Lâm gật đầu liên hồi muốn ngăn cản lại lời phát biểu của Nghiêm mẫu thân, nếu cứ tiếp tục không biết sẽ nói ra chuyện gì nữa a.

Buổi tối ngày đầu tiên của cậu đều bị mọi người biết hết, cậu thực sự là ân hận a ân hận a....

"Nghiêm tiên sinh, hôm nay không có vấn đề gì chứ?" Trước trận chiến ngày hôm qua, Hạ Tuấn Lâm nghĩ lại vẫn còn thấy sợ

"Tin tưởng chị ba." Nghiêm Hạo Tường kiên định vô cùng.

"..." em thật lo lắng là chị ấy sẽ đem hỏa tiển tới đi..."Cái kia... chị ba sẽ không làm gì chứ...."

"Uh. Anh hai cùng chị hai kết hôn được cũng là nhờ chị ba." Nghiêm Hạo Tường nêu ra ví dụ.

Nghiêm gia lão nhị bởi vì tính cách nóng nảy, người nhà chị hai lo lắng con gái nhà mình gả cho anh sẽ thiệt thòi, cho nên do dự mãi không đồng ý, kết quả lão nhị mang theo chị ba tới nói chuyện, nửa ngày liền san bằng cả nhà họ.

Hạ Tuấn Lâm thật không muốn biết thêm chi tiết nữa, chỉ mong mẹ của cậu không bị tăng huyết áp.

Nghiêm tam tiểu thư ngày hôm qua ngủ lại đây, Hạ Tuấn Lâm cùng Nghiêm Hạo Tường không đến chào thì nàng tự tới gõ cửa thôi.

"Mở cửa mở cửa, đừng có thiền trong đó nữa, sáng sớm đừng khiến cho người ta phát hỏa nha."

Chúng em chuyện gì cũng không làm a, Nghiêm tam tỷ chị có phải hay không đã nghe thấy những chuyện không nên nghe a! Hạ Tuấn Lâm như ngồi trên đống lửa, lập tức từ giường bật dậy chạy ra mở cửa...

"Chị ba, chào buổi sáng..."

Nghiêm tam tiểu thư đánh giá cậu một lượt, Hạ Tuấn Lâm đứng ở cửa, tình hình bên trong không rõ ràng lắm, nàng vỗ vỗ vai Hạ Tuấn Lâm

"Chỉnh sửa một chút, sau đó ra ngoài."

Móng vuốt chụp trên vai khiến cho cả người Hạ Tuấn Lâm run lên

"Vâng vâng, đã biết."

Nghiêm tam tiểu thư khẽ cười

"Gần đây nơi này thật náo nhiệt a, không bằng chị cũng về đây ở luôn."

Không a, ngàn vạn lần không nên, chị nên hảo hảo suy nghĩ lại đi, nơi này rất lạnh lẽo, chỉ có vài lão nhân cùng các nam nhân thôi a!

"A ha ha ha... Chị ba thật biết nói đùa, em đi thay quần áo đã..."

"Ba" đóng cửa lại, Hạ Tuấn Lâm nhẹ nhàng thở ra, quay đầu lại. Nghiêm Hạo Tường đã thức dậy. Cậu từ cửa gia tốc nhảy lên giường, nhảy thẳng lên người Nghiêm Hạo Tường , Nghiêm Hạo Tường bất ngờ không kịp phản ứng nên ngã nhào về phía sau.

"Nghiêm tiên sinh, em cảm thấy hôm nay thật u ám quá đi."

"Không sao, chúng ta cùng nhau đi." Nghiêm Hạo Tường ôm lấy cậu.

Đem đầu dựa lên ngực Nghiêm Hạo Tường nghe thấy tiếng tim đập của anh, tâm tình của Hạ Tuấn Lâm cũng bình tâm trở lại.


Được rồi, thiếu niên dũng cảm a, không đúng, là thanh niên mới phải, ra đi để trở thành huyền thoại nào!

Nghiêm tam tiểu thư khoanh tay trước ngực bắt chéo chân ngồi ở ghế phía sau xe, Nghiêm Hạo Tường và Hạ Tuấn Lâm ngồi phía trước cứ như hai vị quản gia. Ba người cùng nhau tới Hạ gia.

Nghiêm tam tiểu thư bảo Nghiêm Hạo Tường cùng Hạ Tuấn Lâm đứng qua một bên, còn mình thì bước tới nhấn chuông cửa

Hạ phụ thân tự mình ra mở cửa, nhìn qua lỗ mèo trên cửa nhìn nhìn ra ngoài. Sớm biết trước như vậy không làm cái mắt mèo đó làm chi, thật là phiền a, Hạ Tuấn Lâm hối hận nghĩ. Hạ phụ thân nhìn thấy một cô gái xinh đẹp lạ mặt đứng ở ngoài, có chút kỳ quái hỏi

"Cô là ai?"

"Con..." Nghiêm tam tiểu thư bỗng nhiên đỏ mặt, thẹn thùng cúi đầu, ngón tay cầm lấy vạt áo vặn vẹo, liếc nhìn Hạ Tuấn Lâm đang trốn bên cạnh như tìm bác sĩ.

"Con là đồng nghiệp của Hạ Tuấn Lâm , đến đây tìm cậu ấy có chút việc."

Tuy nói Hạ phụ thân rất giận Hạ Tuấn Lâm cùng Nghiêm Hạo Tường yêu nhau, nhưng thật sự chưa từng cứng rắn ép con mình tìm một người bạn gái, thế nhưng nếu một đại tiểu thư xinh đẹp như vậy tới ngay trước cửa, ông cũng không thể trơ mặt nói ra con mình bỏ nhà theo trai a.

Vì thế Hạ phụ thân mở cửa

"Tiểu thư a, con tôi bây giờ không có ở nhà, nếu không phiền có thể vào nhà ngồi một chút."

"Vâng." Nghiêm tam tiểu thư đáp ứng, sau đó quay qua bên cạnh vẫy tay "Các em cũng vào đi."

Còn dẫn theo người? Hạ phụ thân chuyển tầm mắt, kia không phải là hai vị bị nhốt ngoài cửa ngày hôm qua hay sao, hóa ra là tìm người giúp đỡ, cùng cha con chơi trò gián điệp như phim Mission Impossible a.

Hạ phụ thân muốn đóng cửa, liền thấy Nghiêm tam tiểu thư đầy khí thế phản công lại, đưa chân tới đạp một phát vào cửa.

Nghiêm tam tiểu thư chị là đang mặc một chiếc váy ngắn hai mươi centimet trên đầu gối nha, sao có thể thực hiện động tác chém chân đầy kỹ thuật như vậy a?! Nghiêm Hạo Tường vẻ mặt bình tĩnh, không chút kinh sợ khi thấy chuyện quái dị trước mắt, còn tròng mắt Hạ Tuấn Lâm thì sắp rớt ra mất rồi.

Cửa bị Nghiêm tam tiểu thư chặn lại, Hạ phụ thân có chút ngây người, nhưng lại nhanh chóng tập trung khí lực cố gắng đóng cửa trở lại, hai người cao thủ bắt đầu so chiêu, âm thầm sử dụng nội lực.

Tuy nói Hạ phụ thân là đàn ông, sức lực rất lớn, nhưng cũng không đấu lại Nghiêm tam tiểu thư đạo hạnh cao thâm.

Nghiêm tam tiểu thư trên trán đổ chút mồ hôi, cắn răng nặn ra một nụ cười tiêu chuẩn, nhưng bởi vì kìm nén mà có chút dữ tợn.

"Bác Hạ a, cửa nhà bác thật là xấu, nhất định phải đổi ngay đi a, cửa này thật khó mở ra nha!"

Hạ phụ thân hoàn toàn thất bại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro