
Chap 15 _Cậu vẫn là bạn thân của tớ_
Mình tặng chap này cho Diệp Tú Uyên . Sau này nhớ cẩn thận hơn nha bà . Thương bà lắm á!!!
Hắn tiếp tục nhận thêm mấy gậy vào bụng .Khi Taehuyng thả nó ra cũng là lúc hắn ngất đi .Nó quay mặt về phía hắn , lúc này trong mắt nó , chỉ có cảnh tượng nó đứng trước mộ cô.Hắn cố gắng mở mắt ra , thuề thào :
-Sinb , chuyện trong quá khứ thì phải để nó qua đi .Em đừng dày vò bản thân nữa.
"Bốp"-một gậy vào đầu hắn .Hắn gục xuống , tiếng động đó làm nó tỉnh lại . Nó quay qua nhìn hắn rồi lại nhìn Taehuyng .Nó quẹt nước mắt đứng dậy :
-Phải!Chuyện của quá khứ thì phải để nó qua chứ!
Nó tiến lại gần Taehuyng , giơ tay lên , nó tát vào mặt Taehuyng .Rồi quay lưng lại tiến về phía hắn , bỗng một bàn tay to lớn giữ nó lại , Taehuyng kéo nó vào lòng:
-Tớ xin lỗi cậu!
-Cậu thả tớ ra !Tớ không muốn mất thêm một người bạn nữa!
Nó vùng ra khỏi Taehuyng , chạy về phía hắn.Nó cởi trói cho hắn .Cơ thể hắn đang ngã xuống thì nó ôm lại .Nó lay gọi hắn:
-Anh tỉnh lại đi!
Hắn hé mắt ra , mỉm cười với nó.Nó liếc Taehuyng , như hỉu ý nó , Taehuyng gọi xe cấp cứu .Hắn nhanh chóng được đưa vào bệnh viện .
Sau khi cấp cứu xong, nó đưa hắn về nhà và mướn hẳn một vị bác sĩ giỏi hằng ngày đến khám cho nó .Hiện giờ , nó đang nằm trong lòng hắn ngủ .Lâu lâu , nó cựa quậy ,hắn ôm chặt nó .Hắn ngủ không được .Ngồi dậy , hắn định đi đâu đó thì nó níu tay hắn lại , miệng thì nói mớ :
-Dừng lại đi!Đừng lại gần tao!Là tao biến mày thành ra như vậy nên tao đã tự dằn vặt bản thân tao suốt ba năm qua rồi chưa đủ sao ?Mày chết rồi, đừng có lại gần tao!
Nhìn nó như vậy , hắn đau lắm .Ôm thật chặt nó vào lòng hắn vỗ lưng nó , hắn nói nhỏ vào tai nó:
-Có anh đây rồi!Em đừng lo , dù em có là người như thế anh vẫn sẽ yêu em mà!Anh sẽ ở bên cạnh em bảo vệ em suốt đời .
Nó nằm yên , gương mặt mệt mỏi , hắn nhìn nó.
1 giây.........2 giây........3 giây..........
-Rốt cuộc suốt ba năm qua em sống như thế nòa vậy ? Cô bé ngây thơ ngày nào đâu rồi ?
Hắn đi xuống giường đắp chăn cho nó .Rồi hắn đi thay đồ, sau đó bước vào garage , hắn phóng mô tô đi .Chiếc xe dừng lại trước một căn nhà to lớn , hắn bước vào nhà .Đến trước mặt người đàn ông chính là chủ nhân ngôi nhà này .Hắn lạnh lùng cúi đầu:
-Con chào ba!
-Hôm nay mày tới đây làm gì?-ông lên tiếng , miệng tiếp tục hút thuốc .
-Cuối cùng mày cũng đến đây để cầu xin tao giúp đỡ sao ?Thảm hại!-Ông nhìn vào mặt hắn -Mày lại bị đánh nữa à!Mày thảm quá rồi đấy Jungkook à!
-Con đến là để nhờ ba một chuyện chứ không đến để nghe ba nói!
-Mày nói đi!
-Ba giúp con điều tra cuộc sống của Sinb suốt ba năm qua được không?
-Sinb!Tại sao?Mày lại làm tổn thương con bé hả?
-Dạ không!
-Được rồi! tao sẽ giúp mày!
Hắn chào ông rồi đi ra ngoài .Hắn thở phào nhẹ nhõm , bước ra xe , hắn phóng như bay về nhà . Vừa về nhà , đã thấy nó coi phim hoạt hình ở phòng khách .Nó đứng dậy đi lên phòng , nó trầm tư suy nghĩ .Hắn cất xe , len lén đi phía sau nó .Hắn ôm chặt lấy eo nó , hắn thủ thỉ vào tai nó :
-Em đừng buồn nữa !Có anh ở đây rồi!
Nó quay người lại ôm chặt lấy hắn , nước mắt cứ thế mà tuôn ra .Hắn cứ ôm nó như vậy cho đến khi nó trút hết nỗi buồn đi .
Hôm nay hắn và nó đến trường sớm , nó bám chặt vào cánh tay rắn chắc của hắn ngủ .Hắn vừa cầm cặp của cả hai vừa vác thêm con"heo" kế bên là nó . Khi vừa ngồi vào chỗ , hắn thở phào , lắc nhẹ cái đầu nó :
-Em mau dậy đi! có muốn ăn bánh không?
Nó ngồi thẳng dậy , tiếc nuối rời khỏi cánh tay hắn , mắt nó sáng lên :
-Ăn!Em dậy rồi nè!
Hắn cười , nắm chặt bàn tay nó , hắn kéo nó xuống cantin .Cả hai vừa bước ra khỏi cửa thì một cậu điển trai bước vào , đó chính là Taehuyng .Bước đến bàn nó , Taehuyng bỏ vào hộc bàn nó một bức thuồi nhanh chóng đi mất .
Nó kiếm chỗ ngồi trong khi đợi nó đi mua đồ ăn .Mặt nó hớn hở hơn hẳn khi hắn đem đồ ăn ra .Nó ăn ngon lành , hắn chỉ ăn một ít , lâu lâu lại đút nó vài miếng .Taehuyng đứng nhìn nó từ xa .Thấy nó cười vui như vậy , Taehuyng cũng vui lây .Taehuyng lẩm bẩm:
-Chúc cậu hạnh phúc ,Sinb!
Nó ăn xong lại kéo nó lên lớp .Hắn cắm headphones vào điện thoại , đeo cho hắn một bên , cho nó một bên .Nó ôm cánh tay hắn , tay còn lại thò vào hộc bàn .Nó móc ra bức thư .Nó quay qua hắn :
-Anh xem nè!Ai đó gửi thư cho em nè!
-Em mở ra thử xem!
Nó nghe lời hắn mở bức thư ra , nó đọc to cho hắn nghe:
Sinb !Tớ thích cậu lắm .Thích cậu rất nhiều .Tớ thích từ ánh mắt đến cử chỉ của cậu . Đáng lẽ tớ nên tỏ tình cậu sớm hơn ,trước khi Jungkook đến thì có lẽ sẽ không xảy ra chuyện như ngày hôm nay .Sau tất cả mọi chuyện tớ lại càng yêu cậu nhiều hơn nhưng có lẽ tớ không xứng đáng nhìn mặt cậu nữa .Tớ đã không thể đứng trước mặt cậu xin lỗi được .Tớ xin lỗi cậu rất nhiều!Tớ cũng muốn xin lỗi Jungkook nữa! Đôi khi tớ do dự không bik rằng sau khi tỏ tình với cậu thì liệu tớ và cậu có còn là bạn bè nữa không?Tớ yêu cậu!Chúc cậu hạnh phúc bên Jungkook nhé!Và lời cuối cùng tớ muốn nói với cậu là tạm biệt cậu nhé !_Huy_
Nó ôm lấy hắn , khóc rất nhiều , ước hết cả cái áo của hắn .Hắn cầm bức thư đọc đi đọc lại.Hắn nhăn mặt đưa ra kết luận :
-Anh cảm thấy Taehuyng đang muốn chết thì phải!
-Anh nói gì?
Hắn chỉ vào dòng cuối cùng,nó đứng bật dậy chạy thẳng lên sân thượng .Hắn cũng chạy theo sau nó .Đúng như nó đoán ,Taehuyng đang đứng trên sân thượng của trường , nó chạy lại ôm Taehuyng :
-Tớ xin cậu !Đừng chết , đừng chết mà !
Taehuyng quay lại nhìn nó rồi bật cười :
-Cậu lạ thật , tớ đã hại Jungkook đến như vậy mà cậu vẫn không muốn tớ chết .Tại sao?
-Vì cậu là bạn thân của tớ !Cậu là người đã chia sẽ mọi buồn vui với tớ .Cậu lúc nào cũng ở bên cạnh bảo vệ tớ , cả khi tớ đánh cậu , cậu cũng không đánh lại tớ như những gì cậu vẫn thường hay làm .Cho dù cậu có làm gì có lỗi với tớ thì cậu vẫn là bạn thân của tớ .Tớ chỉ muốn quay lại như trước đây .Cùng nhau vui đùa , cùng nhau đi ăn uống .Cậu mau xuống đi nguy hiểm lắm .
Nó ngước gương mặt đầm đìa nước mắt nhìn Taehuyng.Eunha cũng từ đâu xuất hiện:
-Sinb!Lâu ngày mày mới nói được mấy câu hay ho như vậy đó .Taehuyng à , cậu nghe nó đi . Cho dù cậu đã làm gì thì cậu vẫn là bạn của tụi tớ .Bạn bè thì phải cùng nhau chia sẽ vui buồn chứ .Nếu nó không thích cậu thì còn tớ thích cậu mà .Mau xuống đi!
Taehuyng nhìn nó rồi lại nhìn Eunha .Taehuyng bước xuống ôm chầm lấy nó , hắn đứng nó nãy giờ , bây giờ mới lên tiếng :
-Mày mau bỏ Sinb ra ! Cô ấy là của tao!
Taehuyng nhìn hắn , chỉ cười trừ rồi thả nó ra .Hắn nắm tay nó rồi kéo lại về phía mình .Taehuyng bước đến bên cạnh Eunha:
-Tớ sẽ cố gắng quên Sinb vậy nên cậu đợi tớ nhé!
-Ừ !-Eunha gật nhẹ đầu -Cho dù là bao lâu tớ vẫn sẽ đợi cậu !
Nó ôm cánh tay hắn , đi lại phía Eunha và Taehuyng , nó nắm tay cả hai người :
-Về lớp thôi ! Trễ rồi !
Cả bốn người cùng nhau đi về lớp , trên miệng mỗi người đều nở một nụ cười hạnh phúc .Vừa đến lớp , nó đã ngủ không bik trời trăng mây đất là gì , lâu lâu lại nói mớ khiến hắn phải bịt miệng nó lại.
Endchap .
Nhớ like và comment nhé
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro