Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 5

Thiếu niên chợt dịch người về phía sau, nam nhân đứng bên cạnh xem, nhìn thấy một sợ chỉ bạc xuất hiện tại khóe môi của Bạch Hiền, ánh sáng chiếu lên da thịt trắng nõn ửng hồng của Bạch Hiền, ngất ngây động lòng người. Nam nhân nuốt nước miếng, thừa dịp hai người không để ý bất giác đến gần, vươn bàn tay, bấu vào mông Bạch Hiền.

"Ngô !"  Bạch Hiền giật mình, nam nhân đeo kính vừa tinh tế cắn nuốt cánh hoa môi hòng kéo sự chú ý của cậu về, vừa dùng khóe mắt liếc về phía nam nhân kia. Nam nhân hừ một tiếng, nhưng bàn tay vẫn tiếp tục duỗi ra sờ mó Bạch Hiền. Khóe môi nam nhân đeo kính khẽ nhếch, thu hồi ánh mắt, buông Bạch Hiền ra. Bạch Hiền bị hôn đến thở hồng hộc, ánh mắt ước át mở to lập tức nhìn về phía nam nhân, thấy tay của hắn muốn với tới, vội vàng lui ra xa:"Không cần!"

Nam nhân đeo kính liền nói:"Biến!"

Nam nhân tức giận nhìn hắn, thấy khóe môi của hắn nhếch nhẹ lên, ánh mắt trở lên thâm trầm, tựa hồ như đang tính toán gì đó, trong lòng hiểu ý, liền không tiếp tục táy máy nữa. Bạch Hiền đang muốn buông lỏng, thì thấy nam nhân đeo kính tiến lên, từ trong người lấy ra một mảnh vải đen,"Tiểu Bạch, tiếp theo, để ta giúp ngươi hưởng thụ cảm giác sung sướng nhất trên đời –"

Bạch Hiền có điểm e ngại nhìn nhìn, nam nhân đeo kính tiếp tục nói,"Giao tất cả cho ta đi." lập tức, liền đeo miếng vải đen cho Bạch Hiền , khiến cho tầm mắt cậu rơi vào hắc ám.

Nam nhân thấy thế, quay lại, tà cười muốn bắt mông Bạch Hiền. Chợt nam nhân đeo kính giữ chặt tay hắn, liếc nhìn, miệng đối với Bạch Hiền nói:" Tiểu Bạch, ta sẽ nhẹ nhàng, yên tâm." Trong ngữ khí đặc biệt nhấn mạnh hai từ nhẹ nhàng.

Nam nhân đảo mắt trắng dã, nhưng liếc thấy một thân da dẻ trơn láng như phát quang của Bạch Hiền, không thể làm gì khác hơn là đáp ứng, rồi chà chà hai tay, đi đến trước mặt, miệng nuốt nước miếng ừng ực, hướng đến đầu vú bên trái trên da thịt nõn nà của Bạch Hiền. Nam nhân đeo kính cũng sờ nắn đầu vú bên phải, một bên chà xát điểm màu đỏ tươi nhỏ nhắn ở giữa, một bên hỏi:"Thoải mái không?"

Đôi mi thanh tú của Bạch Hiền nhiu lại, cảm giác trước ngực chợt nổi lên một cảm xúc xa lạ, cậu chưa bao giờ biết đầu vú của con trai bị chà xát bị xoa nắn lại có thể truyền đến một trận cảm xúc tê dại như vậy, thật lâu vẫn chưa tan biết, theo hai bên đầu vú bị đùa bỡn không giống nhau, đột nhiên hưởng thụ bị tiến vào khoang miệng ẩm ướt hấp duyện, loại cảm xúc tê dại đó biến thành cảm giác thoải mái, khiến cho cậu nhịn không được ngưỡng cái cổ thanh mảnh xinh đẹp, ồ ồ thở dốc.

Động tác của nam nhân trở nên thô đạo, đầu vú bên trái bị hắn hàm tại miệng day cắn, bị ép giữa hàm răng ngậm mở sinh ra cảm giác đau đớn, bên phải thì được ngậm mút ôn nhu nhẹ nhàng, đầu óc của Bạch Hiền mơ hồ lại đột nhiên nhớ tới làm sao hay bên ngực của hắn đều có cảm giác khoang miệng ướt át được?

"A ! ! không cần !" Ngoài trừ cùng cậu triền miên hôn, lúc này dường như phát hiện có nam nhân xa lạ xậm phạm mình! Nam nhân thấy mình bại lộ, cũng không cần tiếp tục che dấu, cười dâm đãng nói:" Thằng nhóc này, đang vui vẻ với nam nhân còn thông minh như vậy."

Bạch Hiền nức nở một tiếng, vội vàng thụt lùi lại cách xa phía vừa mới phát ra tiếng nói, nam nhân đeo kính nhăn mi lại nói," Bớt sàm ngôn đi."

Nam nhân cười to:" hảo hảo, ta chỉ thao không lên tiếng là được chứ gì."

"A ! không cần ! !" Nam nhân không cần e ngại nữa, càn rỡ sờ nắn mông của cậu, ngón tay tham lam nhắm lên tiểu huyệt khép chặt bên dưới, xoa xoa vân nếp nhăn chung quanh, khi nhịn không được muốn tiến vào, nam nhân đeo kính liền gạt tay hắn ra, lạnh lùng nói:" Đừng có mơ."

Nam nhân chỉ đành rút lui, hiểu được mình không thể khai bao tiểu cừu non ngây thơ này, có chút mất hứng, nhưng khi ngắm làn da thịt trơn láng đến phát quang kia, tâm tình trở nên tốt hẳn, một phen cầm lấy tính khí của Bạch Hiền.

" A !" Thân mình Bạch Hiền chợt run lên, bàn tay của nam nhân bao trụ lấy tính khí, chậm rãi cao thấp mà ma sát, nhất thời khiến cho cậu vô lực phản kháng, dùng toàn bộ khí lực cắn chặt khớp hàm chống cự lại khoái cảm mạnh mẻ đang dâng lên.

Nhìn thấy Bạch Hiền bị treo trên tường với tư thế không tiện, nam nhân đeo kính lấy chìa khóa ra, tháo bở vòng khóa tay chân của cậu. Bạch Hiền lập tức mềm nhũn ngã về phía trước, vừa lúc ngã vào trong lòng nam nhân. Tay chân cậu không còn khí lực, không thể giãy dụa, mặc cho nam nhân đeo kính xoay người cậu lại, đem hai đầu gối tách ra, thoải mái ôm lấy tựa thân thể vào tường.

Mong mn sẽ thích nếu có vẫn đề gì cứ cmt nhoa <3

                                                                                 Mon 6733

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: