Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

Trở về vào kỳ nghỉ , Joohyun thường sống một mình ở ngôi nhà cũ trong khu tập thể cảnh sát . Đó là ngôi nhà cũ của
gia đình cô lúc bố cô còn sống . Sau khi mẹ cô tái giá , ngôi nhà này bị bỏ không .
Bây giờ là tầm chạng vạng tối , nhiều căn hộ trong khu tập thể đã bật đèn , mùi thơm của thức ăn loạn tỏa khắp không gian . Khá nhiều ô cửa sổ toà nhà văn phòng của cục cảnh sát cách đó không xa sáng trưng , những người cảnh sát vẫn đáng bận rộn làm việc .
Joohyun mở cửa về nhà , liền thấy em gái Bae Yerim đang nằm trên ghế sofa xem tivi , miệng ngặm dở quả táo . Nhìn chị gái , Yerim lầu bầu :
- " Sao bây giờ chị mới về ? Em đợi chị lâu rồi ".
Joohyun ném túi sách vào người em gái , ngồi xuống cạnh cô :
- " Chị đi phỏng vấn thử việc , vừa mới kết thúc . Chiều nay em cũng mới về đến nhà phải không ? Chị còn tưởng em ở bên đó ngủ một lúc ".
" Bên đó " mà Joohyun nhắc tới là căn hộ tập thể của bố dượng . Trên thực tế , phần lớn thời gian tuổi ấu thơ cho đến lúc trưởng thành , hai chị em cô đều sống trong ngồi nhà đó . Quan hệ giữa hai chị em và bố dượng cũng rất tốt đẹp . Chỉ là căn hộ không lớn nên sau khi trưởng thành , Joohyun dọn về bên này . Nhiều lúc , Yerim chạy đi chạy lại giữa hai nơi , nhưng vào những dịp lễ Tết , cả gia đình đều tụ tập cùng nhau .
Yerim đang học năm thứ nhất đại học ở tỉnh ngoài . Cô cũng vừa ngồi mười mấy tiếng đồng hồ ghế cứng tàu hỏa về quê nghỉ đông nên toàn thân lờ đờ mệt mỏi . Nhưng nghe chị gái nhắc tới việc " phỏng vấn " cô lập tức có tinh thần , ngồi bật dậy hỏi Joohyun :
- " Em nghe mẹ nói chị đi " nơi đó " thử việc ?
Joohyun mỉm cười :
-" Ừ chị đi " nơi đó " thử việc " .
Cô kể vắng tắt quá trình thử việc . Do yêu cầu bảo mật nên cô không nhắc tới nội dung tài liệu dịch thuật .
Ai ngờ thần sắc Yerim bỗng dưng chở nên khó đoán :
- " Vì vậy ... chị chưa từng gặp mặt vị Kang tiên sinh đó ?.
- " Chưa " Joohyun nhìn em gái .
- "Sao thế "
- "Hừm" Yerim đột nhiên vỗ vai chị gái , cô nói bằng một ngữ điệu vô cùng nặng nề :
- " Chị , chị chuẩn bị sẵn tâm lý . Hình như em đã gặp người phụ nữ đó , cô ta trong rất đáng sợ . "
Joohyun ngẩng người . Theo phản xạ có điều kiện , đầu ốc cô hiện lên bóng lưng thẳng tắp của người phụ nữ ở ô cửa sổ tầng hai ngôi biệt thự .
Anh ta trông rất đáng sợ ?
Yerim lập tức kể lại ngọn nguồn câu chuyện . Hoá ra tết thanh minh năm ngoái cô về qua nha nhà . Một lần cùng người bạn đi khe núi câu cá , cô tình cờ đi ngang qua ngôi biệt thự đó , nhìn thấy một người phụ nữ đứng trên tầng hai . Lúc bấy giờ Joohyun vẫn đang ở thành phố B nên không biết vụ này .
Đã gần một năm trôi qua , mặc dù không để ý kỹ nhưng bóng dáng của người phụ nữ đó vẫn hiện rõ mồn một trong ký ức Yerim . Cô hơi rùng mình :
- " Cô ta gầy đến mức chỉ còn da bọc xương , hai mắt hõm sâu , làn da nhăn nheo , trông giống đầu lâu ... không , giống yêu quái thì đúng hơn . Sau đó có lần , bạn em nói hình như gặp cô ta ở ngoài thành phố . Cô ta đeo khẩu trang nên không nhìn rõ mặt . Có lẽ cô ta cũng sợ bộ dạng của cô ta dọa người xung quanh " .
Joohyun nghe xong , trầm mặt hồi lâu . Yerim vẫn hăng hái nói tiếp :
-" Tóm lại , đây là kiến nghị xuất phát từ lương tâm , nếu người đó chính là Kang tiên sinh , sau này nếu gặp cô ta , chị nhớ đừng nhìn vào mặt cô ta " .
Joohyun phì cười :
-" Nghĩ nhiều cũng vô dụng . Đến đâu hay đến đó , cô ta chẳng dọa nổi chị " .
Hai chị em trò chuyện một lúc , Joohyun xem đồng hồ , ngẩng đầu dõi mắt về toà nhà làm việc của cục cảnh sát ở phí đối diện . Ô cửa sổ quen thuộc đối với cô vẫn sáng đèn . Cô nói :
-" Tối nay gọi Park Bogum cùng ăn cơm ".
Yerim đã hẹn bạn , sau đó cô hứng khởi đi mất .
Joohyun đi đến bên cửa sổ , gọi điện cho Park Bogum :
- " Bogum , là em , Joohyun . Em về rồi ".
Người đàn ông ở đầu kia em lặng vài giây . Sau đó Joohyun nhìn thấy một hình bóng thấp thoáng sau khung cửa sổ toà nhà đối diện .
-" Hãy thò đầu ra ngoài để anh xem nào , anh có ống nhòm đấy ." Người đàn ông cất giọng từ tốn , âm thanh ẩn hiện ý cười .
Ở đầu bên này Joohyun cũng mỉm cười .
Park gia và Bae gia có quan hệ từ nhiều đời nay , Park Bogum lớn hơn Joohyun bốn tuổi . Hai người chơi với nhau từ nhỏ đến lúc trưởng thành , có thể coi là thanh mai trúc mã thực sự . Sau này Bogum thi đậu và trường cảnh sát nên ít cơ hội gặp mặt . Sau khi tốt nghiệp , anh được điều đi ngoại tỉnh công tác , trong khi Joohyun cũng lên đại học nên cũng khó gặp nhau . Tính ra , hai người đã ba năm không gặp .
Lúc trời đã tối mịt , từng ngọn đèn tỏa sáng lung linh như hòn ngọc , cho đến cuối con đường . Sắc đêm mông lung và dịu dàng , Bogum đứng tựa vào cột đèn ngoài cục cảnh sát . Dáng người anh cao lớn nổi bật trong bộ cảnh phục . Anh cười như không nhìn Joohyun .
Joohyun kiếm cười đi về phía Bogum . Đến trước mặt anh , cô vừa định mở miệng , anh đột nhiên đưa người về phía trước , giơ tay ôm cô vào lòng .
-" Lâu rồi không gặp em , Joohyun " . Anh cất giọng nhẹ nhàng bên tai cô .
Joohyun không ngờ anh bỗng dưng ôm cô . Cô hơi sửng sốt , nhưng cũng giơ tay ôm anh .
Hai người tìm một quán ăn nhỏ gần đó . Bogum chọn vị trí bên cửa sổ . Nơi đó có một tấm bình phong chạm hoa ngăn cách với gian ngoài , tạo không gia độc lập yên tĩnh . Anh giỡ quyển thực đơn , còn Joohyun im lặng ngắm anh .
Bogum không ngẩng đầu , vừa gọi món vừa nói :
- " Sao thế ? Học viện ngoại ngữ không có trai đẹp à ? "
Joohyun thành thật trả lời : " Chính Xác " .
Khoé miệng Bogum ẩn hiện ý cười
Bogum có diện mạo sáng sủa tuấn tú , lông mày và mắt đen nhánh , môi đỏ răng trắng . Ai nhìn thấy anh cũng có cảm giác chàng thanh niên này rất đẹp trai tràn đầy sức sống . Nhưng từ nhỏ anh là người rất kiêu ngạo , không dễ tiếp cận. Joohyun có cảm giác , sau mấy năm làm cảnh sát , khí chất này càng rõ rệt . Trông anh càng chững chạc , mạnh mẽ và lạnh lùng hơn trước kia .
Sau khi gọi thực đơn , Bogum một tay vắt ra thành ghế phía sau , một tay gõ xuống mặt bàn . Ngắm Joohyun một lúc , anh mỉm cười :
-" Mấy hôm nữa anh đưa em đi câu cá " . Hồi nhỏ hai người thường leo núi , câu cá , hái rau rừng rất vui vẻ .
-" Được ạ ".
Joohyun chống hai tay lên cằm nhìn anh :
-" Em có tham gia câu lạc bộ câu cá ở trưởng , kỹ thuật của em bây giờ tương đối lợi hại , anh cần chuẩn bị tâm lý " .
Bogum cười ha hả . Một lúc sau , anh lại hỏi cô :
-" Em đã có bạn trai chưa ".
-" Chưa anh thì sao ?"
- " Anh bận chết đi được thời gia đâu kiếm bạn gái ".
Đang ăn cơm , điện thoại của Bogum đổ chuông . Anh bắt máy nói vài câu , sắc mặt chở nên nặng nề . Sau khi cúp điện thoại , anh cầm áo khoác rút ví tiền :
- " Trong cục có việc gấp anh phải đi ngay , em cứ ăn thong thả , nhân viên phục vụ , tính tiền ".
Joohyun cũng rút ví tiền :
-" Để em trả cho " .
Bogum cười , nhân viên phục vụ đi đến , Joohyun vừa định rút tiền , anh liền nắm lấy tay cô . Tay anh rất khỏe , khiến cô không thể động đậy .
Trong lúc nhân viên phục vụ tìm tiền lẻ thối lại , Bogum bỗng nhớ đến vụ án , anh vẫy tay ra hiệu Joohyun ghé đầu lại gần rồi nói nhỏ :
-" Gần đây thành phố chúng ta nhiều khả năng có một nhóm chuyên bắt cóc thanh thiếu niên hoạt động . Em và em gái tuy đã quá độ tuổi nhưng vẫn nên cẩn thận một chút . Bọn anh còn đang điều tra vụ này , chưa công khai với dư luận ".
Joohyun ngẩng người , lại nghe anh nói tiếp :
-" Vụ này cũng do anh phát hiện . Tháng trước , trong lúc sắp xếp lại hồ sơ các vụ án , anh mới phát giác năm ngoái toàn thành phố và các huyện lân cận có tổng cộng chín người mất tích . Con số này cao hơn mấy năm trước ".
Joohyun chau mày , hỏi thẳng :
-" Sau đó thì sao ?"
-" Sau đó anh tiến hành thống kê . Trong chín người bị mất tích , có tới tám người là thanh thiếu niên ở độ tuổi từ 13 đến 18 , hơn nữa địa điểm mất tích đều trong phạm vi thành phố . Vụ này rõ ràng không bình thường ".
Bogum hạ giọng :" dựa vào ghi chép của cục , và những điều anh hỏi thăm được từ người cảnh sát kì cựu mấy năm gần đây đúng là có tổ chức bắt cóc trẻ em hoạt động ở khu vực phụ cận . Bọn trẻ có khả năng bị bắt đến những " nhà xưởng đen " . ( " nhà xưởng đen " là nhà xưởng bất hợp pháp , trong đó có trường hợp sử dụng sức lao động vị thành niên )
Joohyun càng nhiều chặt lông mày , Bogum vỗ vai cô :
-" Yên tâm đi , bọn anh sẽ phá án "
Joohyun tiễn anh ra cửa quán ăn . Bogum đi một đoạn đầu , phát hiện Joohyun vẫn đứng yên một chổi , lặng lẽ dõi theo hình bóng anh . Lúc này , trời đã tối muộn . Ánh trăng và ánh đèn điện dường như hoà lẫn và đi nhau , người đi đường thưa thớt . Bogum nhìn Joohyun , cô mặc áo lên vàng nhạt , quần mài thẫm , mái tóc đen xoã xuống bờ vai , làm nổi bật làn da trắng trẻo và thân hình mảnh mai .
-" Em vào trong đi!"
Bogum nói lớn tiếng . Joohyun gật đầu . Anh quay người , xoay hai tay , miệng hà hơi khí lạnh , sải bước dài đi về cục cảnh sát .
Buổi tối , Joohyun nhắc lại lời dặn đọc của Bogum với em gái . Yerim tỏ ra căng thẳng , nói ngay mai sẽ đi mua dụng cụ phòng thân .
Hai chị em tâm sự đến nửa đêm . Trước khi chìm vào giấc ngủ , Joohyun nghĩ thầm , cảnh sát hình sự vô cùng bận rộn , cuộc hẹn đi câu cá với Bogum chỉ e hoãn vô thời hạn . Lại nhớ đến buổi phỏng vấn lúc ban ngày , cô nghĩ , làm công việc này mới là điều quan trọng nhất .
Sáng sớm ngày hôm sau , Joohyun còn đang chuẩn bị bữa sáng trong nhà bếp , nhân viên chuyển phát nhanh mang bưu phẩm đến nhà . Yerim ký nhận thay cô :
-" Người gửi cùng thành phố "
Joohyun mở ra xem , quả nhiên là hợp đồng làm việc do Son SeungWan gửi tới . Cô xem xét kỹ lưỡng , hợp đồng không có vấn đề gì . Joohyun hơi ngây người khi lật đến trang cuối cùng .
Bên A đã ký xong xuôi : " Kang SeulGi"
Yerim hiếu kỳ thò đầu ngó nghiêng : " Yêu quái gửi đến đấy à ? Chữ ký của cô ta thế nào ?"
Joohyun đáp : " Nét chữ như chủ nhân . Dù cô ta có là yêu quái , cũng là yêu quái có khí khái ".
Yerim : "Hừm..."
Joohyun rút ra cây bút từ túi xách để ký lên . Nhưng đầu bút vừa chạm xuống mặt giấy , cô bất chợt dừng lại . Cô lấy một tờ trắng , luyện mười mấy lần , cho đến khi chữ ký thành thục . Sau đó , cô ký tên mình bên cạnh tên người phụ nữ đó .
End.
-----------–--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Nhớ vote cho em để em có động lực viết tiếp nha ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: