CHƯƠNG 5
Moon Hyeonjoon không còn đùa giỡn với hậu huyệt của anh như những lần trước nữa mà thay vào đó là va chạm một cách thô bạo, sau đó tóm lấy cặp mông căng tròn, rồi chen vào giữa hai chân anh, quỳ trước mặt Lee Sanghyeok, cậu cúi đầu xuống, khiến anh không nhìn thấy mặt cậu, nhưng anh vẫn có cảm giác đang phơi bày bộ phận riêng tư của mình trước mắt cậu, càng tưởng tượng anh càng xấu hổ, nhưng anh thậm chí còn không thể bắt chéo chân để che khuất tầm mắt cậu.
Moon Hyeonjoon cúi đầu, dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng đỡ mông anh, chậm rãi xoa xoa mấy cái, cùng lúc đó, Lee Sanghyeok cảm nhận được một cái miệng ấm áp nhẹ nhàng hôn lên đùi mình, dần dần di chuyển đến phía trong đùi mềm mại, bắt đầu cọ xát mạnh hơn, đột nhiên anh cảm thấy được sự ẩm ướt — tức thì anh cảm nhận được đau nhức khi bị cắn, cách cắn của cậu mang lại cảm giác đau âm ỉ nhưng không hề để lại dấu răng. Cậu cắn rất mạnh, anh rên rỉ đau đớn, Moon Hyeonjoon nhân cơ hội đưa tay vào trong quần lót của anh, tàn nhẫn nhéo vào cặp mông nhạy cảm, tiểu Sanghyeok từ từ phồng lên, cậu vờ như không nhìn thấy, chỉ tiếp tục hôn đùi của anh. Lee Sanghyeok có thể cảm nhận được chiếc lưỡi ướt trơn trượt của cậu hết lần này đến lần khác lướt qua làn da nhạy cảm của đùi trong, hàm răng cậu tàn bạo cắn xuống không thương tiếc, vặn vẹo, xé rách, đôi môi tham lam không tiếc sức lực mút, nhào nặn và cắn. Lee Sanghyeok cuối cùng không còn sức lực để chống cự, mềm nhũn dang rộng hai chân. Mái tóc đen của Moon Hyeonjoon vương vãi trên chân anh, lướt qua lướt lại làm anh ngứa ngái. Cậu đưa tay phải ra, xoa nắn làn da mềm mại mịn màng bên trong, vừa làm xong, một "cái đầu nhỏ ngượng ngùng" đỏ bừng từ bên trong quần lót lắc lư, rụt rè chạm vào ngón tay của cậu như đang mời chào.
Cái đầu nhỏ vốn đã chuyển sang màu đỏ thẫm, bị độ đàn hồi của quần lót ở một bên đùi ép xuống, không thể cương cứng được, Moon Hyeonjoon nhẹ nhàng nhéo cái đầu nhỏ xoa xoa hai lần, nó lại sưng lên. Chủ nhân của nó đã không nhịn được mà vặn vẹo, cậu cảm nhận được cặp mông tròn trịa của anh thỉnh thoảng cọ vào lòng bàn tay, Moon Hyeonjoon ngẩng đầu lên mỉm cười.
Cậu không ngạc nhiên khi thấy đầu của anh đang nghiêng sang một bên, đôi mắt nhắm nghiền, nước mắt không ngừng trào ra, nước bọt từ khe hở giữa khăn tay và khóe miệng chảy ra vì miệng bị buộc quá chặt và đọng trên gối một mảng lớn ướt đẫm, lồng ngực anh phập phồng nhanh chóng để lộ hơi thở hỗn loạn, Lee Sanghyeok hoàn toàn bị cơn thủy triều dục vọng ném vào một thiên đường hư ảo.
Moon Hyeonjoon cởi quần lót của anh một cách chậm rãi và đầy tra tấn, phân thân của anh hiện ra trong không khí mát mẻ và bắt đầu điên cuồng vênh váo, nhưng cậu nhẫn tâm đến mức không an ủi nó. Lee Sanghyeok rốt cuộc không nhịn được, bắt đầu vặn vẹo thân thể, cậu ấn vào phần bụng dưới của anh, cho đến khi cái đầu nhỏ căng cứng lại sưng lên, cậu lại ác ý chặn "con mắt nhỏ" phía trên, nhưng vẫn không thế ngăn được dòng tinh dịch trắng đục không ngừng phun ra.
Moon Hyeonjoon khá chu đáo, sau khi đùa giỡn với tiểu Sanghyeok một cách thỏa thích, cậu vẫn không quên dọn dẹp giúp anh, thậm chí còn thay một chiếc gối mới, nó khiến anh có một cảm giác bất lực sâu sắc. Những sự kiện đã diễn ra từ lần đầu tiên anh gặp cậu đến nay quá kỳ quái nhưng Lee Sanghyeok vẫn kiên quyết không nhượng bộ.
Nhưng ham muốn từ thể xác khiến anh không thể cưỡng lại sự trêu chọc của cậu mỗi đêm, Hyeonjoon luôn thích thú khám phá mọi vùng nhạy cảm và trêu chọc anh cho đến khi anh không thể không khóc. Sau lần đó, cậu không còn bịt miệng anh nữa, để không phát ra âm thanh khi bị trêu chọc, Lee Sanghyeok cắn môi dưới đến bật máu, cậu lấy một quả bóng huỳnh quang, là sản phẩm tình dục đã được cải tiến đến trước mặt anh.
"Tôi làm điều đó vì lợi ích của anh."
Moon Hyeonjoon mạnh mẽ đưa một ngón tay vào miệng anh, trêu chọc cái lưỡi đang không ngừng né tránh.
"Đây là để anh không cắn vào môi mình."
Anh chỉ có thể để ngón tay đang trêu chọc và đắc thắng trong miệng với những giọt nước mắt.
Moon Hyeonjoon thường sẽ phấn khích hơn khi nhìn thấy những giọt nước mắt của anh, và cậu sẽ không ngần ngại "phóng thích" tiểu Hyeonjoon trước mặt anh, cuối cùng bắn thứ nước trắng đục của chính mình lên ngực hoặc đùi Lee Sanghyeok.
Anh từng nghĩ đến việc phàn nàn, nhưng thứ nhất, anh thừa nhận mình quá xấu hổ khi bị đàn ông chơi đùa mỗi đêm, thứ hai anh phát hiện bệnh viện hoàn toàn bị Moon Hyeonjoon kiểm soát. Mỗi lần được thay băng, y tá đều nhắm mắt làm ngơ trước những dấu hiệu rõ ràng trên cơ thể anh, lúc đầu anh cảm thấy khá ngại ngùng, sau đó anh trở nên cực kỳ tức giận.
Mặc dù quá trình điều trị kéo dài đến khó tin nhưng cuối cùng nó cũng kết thúc và Moon Hyeonjoon vẫn đến phòng bệnh của Lee Sanghyeok như thường lệ.
Đèn đã bật sáng, anh đang trầm ngâm suy nghĩ với tờ tạp chí trên tay. Sự xuất hiện của cậu không làm anh quá sợ hãi. Hai người bình tĩnh nhìn nhau, không khí mát mẻ tràn ngập tiếng sóng biển, Lee Sanghyeok phá vỡ sự im lặng giữa hai người:
"Hy vọng từ nay về sau cậu sẽ ngừng quấy rầy tôi bằng những thủ đoạn hèn hạ nào đó."
"Anh thật sự rất dũng cảm."
Moon Hyeonjoon mỉm cười:
"Nhưng anh không đủ sức ngăn cản sự ham muốn của cơ thể."
"Điều tôi muốn nói với anh là đừng cố gắng chống cự vô ích, hiện tại anh đã hoàn toàn nằm trong tay tôi."
"Cái đuôi cáo cuối cùng cũng lộ ra, không biết cậu đã khống chế bao nhiêu người xung quanh tôi, nhưng một ngày nào đó tôi sẽ tìm ra kẻ âm mưu hại tôi."
"Tin tôi đi, anh yêu tôi, đừng hoang tưởng về việc bị bức hại. Sự việc hoàn toàn khác với tưởng tượng của anh. Hãy nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai anh sẽ có buổi kiểm tra trước khi xuất viện, và tôi sẽ để lại cho anh một thứ không thể nào quên. Một món quà đặc biệt."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro