Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9 (Phần 1)

Phần 1:

Natsu mở cửa phòng tắm, một mùi tanh xộc vào mũi . Lucy ngồi tựa lưng vào tường, ánh mắt đờ đẫn, một dòng máu đỏ tươi , cô bật ra những âm thanh không rõ ràng trong cổ họng, khuôn mặt ngu ngơ, trông cô chẳng khác nào một con búp bê ma. Sững sờ, đó là cảm giác đầu tiên khi anh nhìn thấy cô. Natsu với tay bật đèn trong phòng ngủ, một hình ảnh kinh hoàng khác đập vào mắt anh , máu vương vãi, loang lổ trên sàn, nền gạch trắng chỗ thì li ti những chấm máu nhỏ, chỗ thì đỏ thẫm một vệt máu chảy dài, trên tường bê bếch những mảng máu mà anh đoán là do cô dùng tay quệt lên. Có cảm giác như nơi đây vừa xảy ra một cuộc thảm sát.

Lucy ướt đẫm dưới vòi nước, Natsu chạy về phòng mình lấy khăn và quần áo khô cho cô. Anh quay lại, Natsu gần như thét lên vì hãi hùng, anh phải bụm chặt miệng lại để ngăn tiếng la. Bàn tay Lucy đẫm trong máu, cô đưa lên miệng , mút mát, liếm láp những đầu ngón tay , máu dính đầy xung quanh miệng, dính lên mặt. Từng giọt máu chảy vào miệng cô, không để rơi rớt một giọt nào, cô hứng từng giọt máu một cách thèm thuồng, vòm miệng cô giờ đây đỏ thẫm đầy máu. Cái mùi tanh tủi, tởm lợm của máu, những tiếng cười ngu ngơ của cô hòa lẫn cái ánh mắt man dại, những âm thanh chóp chép của lưỡi khi uống máu một cách thèm khát........... Máu cháy xuống chiếc áo sơmi trắng cô đang mặc, nhuộm đỏ chỉ trong chốc lát. Lucy lại tiếp tục quệt máu từ vết thương, máu trây trét khắp người, chỉ trong chốc lát, khuôn mặt, cánh tay cô hòa lẫn vào máu, cô lại tiếp tục liếm những ngón tay , thỏa mãn cơn khát máu đang sôi sung sục bên trong cô. Lại những tiếng cười bật ra, những âm thanh không rõ ràng, tiếng sấm chớp ngoài kia, tiếmg mưa lộp bộp, tiếng gió gào rú, tiếng nước chảy từ vòi sen, những âm thanh bật ra khi cô mút ngón tay, ..............một bản nhạc ghê rợn bất chợt vang lên trong đêm tối, những thanh âm ma quái, những nốt trầm nốt bổng ngân lên như đang dìu dắt người ta vào cõi chết...................................

- Đừng Lucy à, đừng liếm nữa, em không thấy máu tanh à?

Không thể chịu thêm được cảnh tượng trước mắt, Natsu tiến lại gần cô, tắt vòi nước, anh cầm lấy tay cô, không cho cô mút ngón tay nữa. Đang mùa mưa, cô lại ngồi ngâm mình dưới nước , tay cô lạnh ngắt, hiện lên những đường gân xanh.

- Ư...ư...ư.............hức.........hức.............hức...........

Lucy co rúm người lại, khuôn mặt cô đầy vẻ hoảng sợ, cô úp mặt vào gối, run rẩy, những tiếng kêu sợ hãi phát ra, cô sợ anh............................... Natsu vội cúi xuống, anh nhẹ nhàng bế cô vào phòng, cô co ro trong vòng tay anh , những tiếng khóc thút thít , cô không chịu để yên cho anh bế, vùng vẫy mãi không chịu nằm yên. Natsu liên tục dỗ dành nhưng cô vẫn cứ ương bướng không chịu nghe lời. Mất một lúc sau, anh mới có thể đem cô về phòng mình.

Trải một cái khăn lên giường, anh đăt cô ngồi lên. Natsu lấy một cái khăn khác lau khô tóc và khắp người cô. Anh lau đi những vệt máu dính trên mặt, xung quanh miệng, chùi từng ngón tay. Khác hẳn với thái độ bướng bỉnh khi nãy, Lucy ngoan ngoãn ngồi yên cho anh lau khắp người. Natsu cúi xuống xem vết thương cho cô, máu không phải chảy từ vùng kín như anh nghĩ, một vết cắt sâu hoắm trên trên đùi , chạy một đường dài từ đầu gối đến sát bẹn, thảo nào lại chảy máu nhiều đến vậy. Không thể nào có chuyện cô vô ý va vào nơi nào lại có thể gây ra một vết thương khủng khiếp đến vậy. Một con dao vẫn còn loang lổ các vết máu ,vứt lăn lóc trên sàn nhà, bên cạnh cô trong phòng tắm, đã cho thấy không ai khác ngoài chính cô đã tự hành xác bản thân. Còn lý dó tại sao thì................

Anh tẳm một ít thuốc sát trùng vào bông băng, chặm nhẹ vào vết thương cho cô, máu chảy nhiều thế kia, hẳn là đau lắm. Một cách nhẹ nhàng nhất có thể, anh chặm từng vết máu, mỗi lần chặm máu anh đều chú ý đến những biểu lộ trên gương mặt cô, nếu cô nhăn mặt hay khẽ co người lại vì đau, anh sẽ lập tức dừng lại, thổi nhẹ vào vết thương, dỗ dành cô bằng những câu xin lỗi hay những lời nói âu yếm. Natsu lau sạch vết máu để nó không nhiễm trùng, anh băng vết thương lại cho cô , kế đó, anh đỡ cô nằm xuống, kéo chăn đắp ngang người cô.

Đau, cô không biết cô có đau không? Có lẽ cô mất cảm giác rồi chăng, cô không biết, cô sợ, chỉ đơn giản là thấy sợ thôi. Sợ rằng vì quá yêu anh nên sẽ hận anh , hận anh nên chỉ muốn anh thuộc về mình, hận anh nên chỉ muốn giết chết anh . Yêu anh nhiều lắm nhưng cũng không ít lần bị anh dày vò, hành hạ. Yêu anh, muốn ở gần bên anh , chăm sóc cho anh,càng muốn gần anh thì chỉ càng bị anh ruồng rẫy, gần anh để biết rằng anh khốn nạn tới mức nào, cô sợ.............................

Lucy mở mắt ra, ánh nắng từ cửa sổ chiếu vào khiến cô khẽ nheo mắt lại, cô cảm thấy nhức nhối khắp người. Cô ngồi dậy, đảo mắt khắp phòng, một màu xanh ngọc bích bao phủ, vậy là cô đang ở phòng anh, sao cô lại nằm ngủ ở phòng anh nhỉ, đau đau đầu quá. Vậy còn anh đâu? Lucy bước xuống giường, nền đất lạnh tanh làm cô gai người. Cô gượng người đứng dậy thì một cảm giác đau đớn ập đến khiến cô phải ngồi lại xuống giường. Chiếc áo sơmi cài hờ hững trên người, bên dưới thì trần trụi , một vệt băng chạy dài trên đùi còn rỉ chút máu có lẽ là nguyên nhân cho cái đau tê tái này. Sao chỉ qua một đêm không ngủ mà cô thương tích đầy mình thế này ?

Lucy tựa lưng vào thành giường, cô cố gắng nhớ lại mọi chuyện đêm qua. Natsu đã về, đó là điều cô chắc chắn lúc này, cô bước vào phòng anh, những nụ hôn, tiếng mưa chập chờn..... có cái gì đó mờ mờ ảo ảo không rõ ràng.

Cô còn nhớ rõ cảm giác hạnh phúc thế nào khi anh hôn cô, rồi đến nỗi nghẹn ngào khi nghe anh gọi tên Lisana, lần đầu của cô, cô đã khóc rất nhiều, khóc vì đau, cái đau của thể xác, cái đau của tâm hồn, hai nỗi đau hòa quyện với nhau khiến nước mắt cô cứ thế mà tuôn trào. Cô thức dậy giữa đêm , gối ướt đẫm nước mắt, anh lại tiếp tục hành hạ cô. Cái cảm giác được gần gũi bên anh sao mà khác xa quá so với những gì cô tưởng tượng, không hề ấm áp mà trái lại chỉ thấy một sự lạnh lẽo luồn vào . Rồi sau đó như thế nào, cô thật sự không nhớ được.Tại sao cô bị thương, vết thương không nhỏ, lẽ nào cô bị như vậy nhưng lại không biết? Cơn đau đầu khiến cô khó chịu, và cô lại nghĩ đến anh, có lẽ anh sẽ cho cô một lời giải thích hợp lý.

Lucy khó khăn đứng dậy, một cử động nhẹ của chân phải thì máu lại rỉ ra. Cô bước từng bước nặng nề, tay bám víu vào tường, đi ra khỏi phòng. Không có ai ở ngoài, chắc anh đang ở dưới phòng khách. Nghĩ đến cái viễn cảnh phải bước xuống cầu thang vơí bộ dạng thế này làm cô thấy chán nản cùng cực. Cô men dọc theo bờ tường, thật nhẹ nhàng cô đặt chân phải xuống, chỉ vừa mới dợm bước là cái đau lại ập tới, đau đến phát sốt. Mồ hôi bỗng chốc tuôn ra, hơi thở cô mệt nhọc, phía trước là phòng cô, cô cũng chưa đánh răng rửa mắt gì , thêm vào đó là cái phần dưới trần trụi chẳng lẽ lại bước xuống nhà với tình trạng thế này, thôi thì cô sẽ về phòng tắm rửa, thay quần áo trước rồi sẽ tìm anh sau. Bình thường, đi từ phòng anh đến phòng cô chỉ mất vài bước nhưng sao hôm nay đi mãi mà chưa tới thế này? Lucy vui mừng khi tay chạm đến khóa cửa, cô nhanh chóng đẩy cửa bước vào, hình như chân cô dẫm phải cái gì thì phải.

-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA....................

Lucy thét lên hãi hùng, đây có phải phòng cô không, cô có vào nhầm phòng không? Chiếc giường trắng kê đối diện cửa sổ, trên bàn là mấy cuốn tự điển còn đang xem dang dở, trên giường là mấy bộ quần áo chưa xếp xong.....đúng là phòng cô mà nhưng sao hôm nay nó kinh dị quá. Những vết loang lổ trên tường mà nhìn sơ qua cũng biết đó là máu, trên sàn nhà cũng có những vết máu chạy dài, cái mà cô vừa dẫm lên cũng là một vệt máu chưa khô hẳn. Có chuyện gì xảy ra đêm qua vậy, có liên quan đến việc tại sao cô bị thương không? Cô dáo dác nhìn khắp phòng, cô tiến tới mở cửa phòng tắm, một con dao vứt lăn lóc trên sàn, sao lại có dao ở đây, bình thường cô sắp xếp mọi thứ rất ngăn nắp mà, không thể có chuyện cô để một vật dụng nguy hiểm như dao trong phòng mình. Vậy còn anh, anh có sao không, anh có bị thương gì không?

- Cô đang làm gì đấy?

Giọng nói của anh vang lên bất chợt, ơn chúa anh không sao, vậy mà cô cứ lo. Lucy vui mừng quay lại nhìn anh thì....................

" Bốp"

Lucy nhận từ anh một cái tát đau điếng, cô làm rôi con dao xuống nhà, tiếng kim loại đập vào nền gạch nghe thật chói tai. Cô còn đang ngơ ngác chưa hiểu gì thì đã bị anh túm lấy áo, kéo đi.

- Natsu à, anh đi từ từ thôi, chân em đau quá, Natsu à, nghe em nói không , đau quá...............

Bỏ ngoài tai lời nói của cô, Natsu vẫn lôi cô kéo về phòng anh. Anh đẩy cô vào trong, tiếng sập cửa thô bạo, anh đẩy cô xuống giường, lôi từ trong ngăn kéo ra một sợi dây, trói chặt hai tay cô vào thành giường.

- Nè, anh làm gì vậy, sao lại trói em,đừng mà Natsu , em sợ lắm, thả em ra đi.

Trói chặt hai tay cô lại, Natsu nhìn cô bằng một ánh mắt khác lạ, anh thở gấp gáp, mồ hôi chảy hai bên thái dương. Anh đi ra , bỏ cô lại với những tiếng gào thét. Cô khóc lóc, la hét, rồi lại gọi tên anh van xin, la đến rát cả cổ họng mà anh vẫn không chịu quay lại. Sao lại đối xửa với cô như vậy, cô đã làm gì sai sao anh cứ thích dày vò cô thế này? La một hồi cũng mệt, cô bỏ cuộc không la nữa, nằm xuống giường, cảm nhận hai cổ tay mình sưng tấy lên có lẽ là do vùng vẫy quá nhiều. Cô mệt, cô không muốn gắng gượng nữa, cô luôn hứa với lòng sẽ nắm tay anh thật chặt dù cho anh có đối xử với cô thế nào nhưng hình như cô thấy tay mình đang buông lỏng từ từ, không còn đủ sức bám vào nữa.... Mí mắt cô từ từ khép lại, cô không muốn tỉnh dậy nữa.

Mơ màng trong giấc ngủ, cô cảm nhận được một cái gì nằng nặng trên người làm cô khó thở. Cô lờ đờ mở mắt ra, mặt anh ép sát mặt cô, môi anh cố tách môi cô ra. Lucy mơ màng mở miệng trong vô thức, như lời mời gọi anh tiến vào trong. Lưỡi anh luồn sâu vào quấn lấy lưỡi cô, kéo cô ra khỏi giấc ngủ mà hòa vào cuộc vui cùng anh. Tay cô bị trói chặt nên không thể nào chống cự được, chỉ có thể phát ra những tiếng ư ử phản đối. Anh vẫn tham lam chiếm lấy lưỡi cô, cái lưỡi rụt rè của cô làm anh thích thú, anh muốn nó đáp lại anh . Sau một hồi ngượng ngùng, cô cũng quen dần với cãi lưỡi ẩm ướt, tinh nghịch ấy. Anh ngoạm lấy bờ môi cô, cắn mạnh khiến nó bật máu, anh thèm khát liếm lấy những giọt máu đỏ tươi. Vũ điệu nút lưỡi kéo dài như vô tận, đến khi cả hai gần như lịm đi vì thiếu không khí, anh mới buông tha cho cô, môi anh và môi cô vẫn còn được gắn liền bằng một dòng nước bọt. Hơi thở anh phả vào mặt cô nóng hổi. Natsu cạ mũi vào hai gò má cô, anh hôn nhẹ lên trán, lên hai mắt, cạ mũi anh vào sóng mũi cô.

- Natsu à , em còn mệt, không muốn đâu...... ah, ahhhhhhh..........

Lucy ra sức giãy giụa, từ chối anh khi anh đang tiến xuống mân mê cái cổ trắng ngần. Cô chẳng muốn gần anh trong lúc này khi mà mọi chuyện vẫn còn chưa rõ ràng, cô không muốn là người thay thế nữa, cô không muốn anh gọi tên người khác nữa. Lucy cố gắng để tỉnh táo nhưng dần dần chính cô cũng không thể cưỡng lại được những va chạm nóng bỏng ấy, cô cũng đang rất thèm khát được anh ôm vào lòng. Những âm thanh mút mát vang lên khêu gợi, anh để lại trên cổ cô những dấu đỏ sở hữu. Natsu cắn mạnh vào cổ, cô nảy người lên vì đau nhưng cũng vì khoái cảm đang dâng trào. Nụ hôn trượt dài xuống, anh tìm đến hai đầu nhũ bé nhỏ, có mùi vị mật ong mà anh yêu thích. Cái lưỡi phá phách lại tiếp tục hành hạ cô, thấm đẫm một bên đầu nhũ rồi lại liếm láp, nút lấy và tận hưởng mùi vị ngọt ngào. Tay anh mân mê vòng eo thon gọn của cô, rồi anh lại tiếp tục chăm sóc đầu nhũ bên kia. Dùng một tay bóp mạnh, day day, ấn xuống làm nó cương cứng lên. Lucy phát ra những tiếng rên khêu gợi, hơn ai hết cô biết mình cũng đang không thể khống chế cơn dục vọng trong lòng.

Mùi đàn ông từ cơ thể anh luôn là chất kích thích kì lạ đối với cô. Natsu tháo dần tất cả những thứ cản trở trên người, cơ thể anh từ từ hiện ra trước mặt cô, tim cô đập lỗi nhịp, tai đỏ ửng lên. Khuôn ngực trắng phau của anh, ánh mắt đầy dục vọng của anh, và cả cái phần đàn ông của anh cũng đang ngập trong khát khao. Anh nằm đè lên người cô, cố tránh chân phải cô. Natsu tìm đến vành tai vẫn còn đỏ vì ngượng của Lucy, phả vào tai những hơi thở nóng hổi, cái lưỡi thô ráp xoáy vào sâu vào trong, đợt sóng đê mê ập đến.

-NN.....hmmmm...........nnnn

Từng phần da thịt của anh cạ vào người cô, như một con rắn, Natsu trườn lên ngực cô, tận hưởng sự mơn trớn da thịt. Từng nụ hôn gấp gáp đặt lên khuôn ngực phập phồng, những dấu hôn đỏ ửng, mùi thơm tinh khiết từ cơ thể cô như một thứ thuộc phiện mà anh đã lỡ nghiện mất rồi, không thể dứt ra được. Từng cái nẩy người theo từng nụ hôn của anh. Làn môi anh thô ráp lướt trên làn da mịn màng như em bé của cô, đi đến đâu lại truyền vào từng thớ thịt cô những khoái cảm. Một chút ướt át do đầu lưỡi chen ngang vào những nụ hôn .............

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro