Chương 19 (Phần 2)
Phần 2:
" - Thật ra thì, tối qua anh ấy say lắm rồi mình và anh ấy.............đã là của nhau . Mình đã rất sợ , nhưng rồi anh ấy nói sẽ luôn bên cạnh mình, còn mua nhẫn tặng mình nữa, mình cảm thấy yên tâm lắm....................... "
Lucy dùng cây bút chì màu đỏ vẽ vẩn vơ lên tờ giấy trắng , cô đã muốn vẽ một buổi hoàng hôn mà theo như một cuốn sách cô đã từng đọc là đỏ như màu máu , cô không thể hình dung được nó như thế nào, thế là cô quyết định vẽ nó ra, loay hoay một hồi, cô chỉ thấy mặt trời cô vẽ như một cái lòng đỏ trứng gà, biển cô vẽ cũng chẳng khá hơn gì, nhìn thế nào cũng chỉ thấy giống những con giun . Cô lật mặt sau của tờ giấy, bắt đầu vẽ lung tung, cô ghét cái cảm giác buồn bực, khó chịu vô cớ như thế này, nó khiến cô không thể tập trung làm được gì.
Flashback
Lucy nghe tiếng kêu chip chip của những con chim ngoài kia, ánh nắng chiếu qua lớp rèm cửa trắng , tạo nên những vệt màu vàng nhạt ở góc phòng, điện thoại cô ngân lên một giai điệu, bắt máy một cách hờ hững, có người đang đợi cô dưới nhà.
Cô chạy nhanh xuống nhà, chạy như bay ra cửa, cô cũng chẳng biết tại sao mình lại vội vã như vậy, chỉ là cô nghĩ rằng nếu không nhanh chân thì người kia có thể đi mất. Cánh cửa màu trắng mở ra, Natsu đón cô bằng một nụ cười dịu dàng. Anh nắm lấy tay cô , bàn tay cô nằm gọn trong tay anh . Cả hai thả bộ trên con đường vắng, hôm đó, trời nắng nhẹ, tiếng cây lá xào xạc xung quanh .
Anh đưa cô đến một quán nước , nằm ở góc phố mà nếu không để ý sẽ không nhìn thấy . Chiếc bàn oval nhỏ với những chiếc ghế bọc nệm màu hồng nhạt được kê đối diện nhau . Natsu ngồi bên cạnh cô, cô đã thắc mắc tại sao anh không ngồi vào chiếc ghế kia cho thoải mái nhưng cái cảm giác ấm áp khi anh vòng một tay đặt trên ghế sau lưng cô thật dễ chịu, cô cũng không hỏi làm gì. Hai ly chocolate nóng được đem đến , vị sữa ngọt dịu tan trên đầu lưỡi. Anh chạm nhẹ vào gò má cô , rồi hôn nhẹ vào đó. Thoáng một chút ngượng ngùng, cô lấy tay sờ vào má rồi mỉm cười gượng gạo nhìn đi nơi khác . Natsu nhích người về phía trước , Lucy bị anh dồn vào một góc nên không thể nhúc nhích được . Cô cảm nhận được từng hơi thở nóng hổi của anh phả trên cổ mình . Anh xoay khuôn mặt cô đối diện với mình , đôi mắt cô vẫn mở to ngơ ngác . Có vị ngọt của chocolate tan trên đầu lưỡi cô, lúc cô ý thức được mọi chuyện thì môi anh đã áp sát môi cô .
Lucy mơ màng nghe tiếng leng keng của chiếc chuông gió gần đó hòa vào bản nhạc nhẹ trong quán. Anh hôn nhẹ vào môi cô , nhẹ nhàng mà say đắm, anh kéo cô vào vũ điệu đê mê của nụ hôn , những chống cự yếu ớt của cô chỉ khiến nụ hôn thêm ngất ngây. Những hơi thở gấp gáp chen lẫn với những tiếng rên ư ử, anh ôm lấy vòng eo cô kéo lại gần, nụ hôn sâu như kéo dài vô tận .
- Nè, tại sao mỗi lần gặp tôi là anh ôm tôi vậy ?
- Xin lỗi em.......................
- Khoan đã, tôi đâu có nói là không thích
- Nếu.................nếu anh muốn mỗi ngày được ôm em như thế này...............em có khó chịu không? ...................
- ...................Chắc là ...............không đâu..........
End Flashback
Đôi môi người ấy rất mềm, vòng tay người ấy rất ấm áp ........ Chính cô cũng không thế giải thích được những cảm xúc kì lạ khi đối diện với anh . Cô đã biết tình cảm Remi dành cho Natsu từ lâu, cô cũng nhiều lần tự nhắc mình không nên làm như thế , vì Remi rất tốt với cô và cô cũng không thể làm chuyện có lỗi với Gray. Những khi gặp Natsu, cô luôn cố giữ cho bản thân thật tỉnh táo , chỉ là cái cảm giác được cánh tay anh siết chặt thật khó cưỡng lại.
Cô có thể thấy tình cảm Remi dành cho Natsu thật sự rất mãnh liệt , nó hể hiện qua từng lời nói , cử chỉ , những khi Remi nhắc tới anh , Remi cười rất hạnh phúc . Nhưng cô không thể phủ nhận cái cảm giác buồn bực lúc này, cô nghĩ chắc chỉ là những rung động nhất thời , chỉ cần không gặp anh trong một thời gian thì mọi chuyện sẽ bình thường trở lại . Lucy tự hứa với bản thân sẽ không gặp mặt anh nữa, thậm chí nói chuyện qua điện thoại cũng không được .
Lucy lười biếng lăn qua lăn lại trên chiếc giường, cô với tay lấy cuốn tạp chí gần đó , đọc lướt một vài trang rồi vứt sang một bên. Cô nghĩ đến đống kẹo chocolate mà Gray đã mua về tối qua, có lẽ đó là thứ thích hợp nhất dành cho cô lúc này, vì cô đã từng đọc trong một cuốn sách nào đó, những lúc không vui, thức ăn ngọt sẽ khiến tâm trạng tốt hơn . Cô ngồi dậy, bước chân xuống giường, đi ra cửa thì chân vấp phải cái hộp nhỏ màu xám. Gray nói là có ai đó gửi cái gì cho cô , chắc là cái hộp nhỏ này. Cô cũng đã rất tò mò , vì cô đâu có quen biết ai, mấy ngày liền Remi đến chơi , cô cũng quên bẵng chuyện đó, chẳng biết có cái gì trong này.
.........................................................................
Remi ngồi trong phòng, cô tắt hết đèn trong phòng, chỉ còn ánh đèn đường hiu hắt chíu vào , cửa sổ mở, từng đợt gió nhẹ thoảng qua. Cô hít một hơi dài rồi phả ra từng làn khói trắng, làn khói mờ ảo với những hình thù kì dị tản ra rồi từ từ biến mất. Không phải ai cũng biết cô có thói quen hút thuốc lá, cô biết đó là thói quen xấu nên cũng hút rất ít, chỉ những khi tâm trạng không tốt như thế này.
Flashback
Natsu khẽ xoay người, cảm giác nhức đầu thật khó chịu, anh vỗ nhẹ vào đầu , anh hứa với bản thân rằng từ đây về sau sẽ không uống rượu say nữa. Hơi xoay người về bên trái, anh bắt gặp đôi mắt to tròn của Remi, cô vuốt nhẹ gò má anh rồi mỉm cười. Anh vội tung chăn ra , thở phào nhẹ nhõm khi cả hai vẫn đang mặc quần áo , anh đưa đôi mắt ái ngại nhìn cô:
- Remi à, đêm qua...................................
- Không có gì đâu, anh đừng lo, đêm qua, anh say lắm, em dìu anh về phòng thôi, tại thấy anh ngủ dễ thương quá nên định nằm lại ngắm anh một chút mà ngủ quên luôn.
- Có thật là không có chuyện gì xảy ra chứ?
- Thật mà, anh đừng lo, không có chuyện gì đâu.
End Flashback
Một lần tình cờ, Lisana đã gọi điện cho Natsu, Remi đã nhanh chóng lưu số của cô ta vào máy . Cô đâu phải con nít mà không nhận ra mối quan hệ bất thường giữa Natsu và Lucy, nhưng hỏi thế nào anh cũng phủ nhận chuyện đó. Natsu và Lisana đã từng một thời gian có mối quan hệ rất thân thiết, cô ta chắc phải biết nhiều chuyện nên cô đã chủ động gọi cho Sana đến bar X.
Lisana đã vô cùng tức giận khi kể lại chuyện Natsu chia tay với cô ta chỉ vì Lucy, thậm chí hai người còn là vợ chồng nhưng chỉ một số ít người biết chuyện đó. Cô không giấu được cái cảm giác tức tối lúc này, sau buổi nói chuyện hôm đó, cô đến nhà Natsu, nhưng anh đã đi đâu đó, anh có thói quen hay đặt chìa khóa nhà ở bệ cửa trên cao, với tay lấy chìa khóa, cô vào nhà.
Ngồi chờ Natsu ở phòng khách cũng chán, cô đi lang thang khắp nhà và đi vào căn phòng ở tầng hai, mà cô đoán là phòng anh . Bản tính tò mò lại trỗi dậy, cô đi vào trong, có một chiếc bàn nhỏ và một vài cuốn sách tiếng anh cũ. Cô ngồi lên chiếc ghế gần đó, chống cằm suy nghĩ miên man . Theo thói quen, chiếc bàn có ba ngăn kéo , cô vu vơ kéo từng cái. Ngăn thứ nhất, những vật dụng linh tinh như kéo, giấy vụn hay một vài cuốn truyện . Ngăn thứ hai gọn gàng hơn , một cuốn sổ và một mảnh giấy bên dưới. Ngăn thứ ba, một vài cái đĩa.
Đợi mãi nhưng Natsu vẫn chưa về , cô lấy một trong những cái đĩa ở ngăn thứ ba xem cho đỡ buồn, chắc là đĩa phim hay đĩa nhạc gì đó.
Remi như chết lặng bởi những hình ảnh và âm thanh trên màn ảnh. Cô tiếp tục thử những cái đĩa còn lại, cô điên cuồng la hét, cô đã muốn bẻ gãy hết chồng đĩa đó. Bất chợt, cô khẽ nhếch mép , cô đang tò mò không biết phản ứng của người đó sẽ như thế nào khi xem hết số đĩa này .
Cô đã trấn an Natsu rằng cô không để tâm khi thấy anh ôm Lucy ngoài vườn. Đó là nói dối, bởi vì điều đó khiến cô khó chịu hơn bao giờ hết . Theo lời Gray thì hiện tại Lucy đã không còn nhớ gì do tai nạn giao thông, nhưng cô vẫn nhiều lần bắt gặp ánh mắt Lucy nhìn Natsu một cách trìu mến. Cô đến nhà Gray thường xuyên, kết thân với Lucy, chỉ để cản trở không cho Natsu đến gần Lucy.
Cô đã có cảm tình với Lucy ngay từ lần gặp đầu tiên, đó là một cô bé nhút nhát , ngốc nghếch nhưng thật sự rất dễ mến . Lucy xem cô như một người bạn thân , đối xứ với cô rất thật lòng, trong chốc lát, Remi đã nghĩ rằng, nếu không có Natsu chen giữa thì tốt biết mấy . Chỉ một lần này thôi, cô sống ích kỉ, cô không thể nhường Natsu cho ai được, cho dù điều đó có thể làm tổn thương Lucy sâu sắc .
Mỗi ngày, Remi thấy Natsu đến nhà Gray từ tờ mờ sáng, đến tận khuya vẫn chưa về, cô hiểu anh muốn gặp ai ở đó. Những khi có 4 người, đôi mắt anh nhìn Lucy rất dịu dàng , cô luôn ước một lần anh nhìn cô như thế . Rồi một ngày, Gray đi vắng, cô đến nhưng không thấy Lucy ở nhà . Cô hối hả chạy ra ngoài, chạy đến khu công viên sau nhà, Natsu đang ôm Lucy rất chặt rồi sau đó là nụ hôn say đắm. Lòng ghen tuông mù quáng trỗi dậy, đặt những cái đĩa vào một cái hộp , gửi đến cho Lucy .
Đêm đó, Natsu uống rất say, cô đã muốn anh thuộc về mình. Natsu mơ màng gọi tên một người, cô đã ước anh gọi tên mình . Cô sẽ ngủ với anh, bắt anh phải chịu trách nhiệm rồi lấy cô. Nhưng không hiểu sao, cô lại làm không được, hình như cô hiểu rằng, chỉ cần sau đêm nay, cô sẽ có được anh nhưng không thể có được trái tim anh , chỉ là cô không dám chấp nhận điều đó.
Remi tháo chiếc nhẫn ở ngón áp út vứt ra ngoài , cô cảm thấy mình thật đáng thương hại khi tự dựng nên một câu chuyện nhạt nhẽo như vậy . Cô còn một chiếc nhẫn khác trong ngăn kéo , dành cho anh , nhưng có lẽ cô cũng sắp vứt nó rồi.
.......................................................................
Chiếc hộp màu xám với 6 cái đĩa bên trong, không ghi tên người gửi. Đĩa thứ nhất
- Ah...................anh à, nhaaaaaaaaaaanh...............nữa...................nữa...điiii........aaaaaaaaaaaaaaa
- Natsu àaaaaaaaaaa....................e..........m..........m..........uốn........................
- Anh à...........................mau vào trong đi....................em chịu hết nổi rồi............................
- Cưng à...................v........ợ cưng................có .................làm cưng sướng ................thế này không?
Trên màn hình là hình ảnh Natsu và một cô gái nào đó quấn lấy nhau như những con thú trên giường . Những tiếng rên xiết, tiếng thở gấp gáp..................
Này, cô làm đồ chơi cho tôi đi........................ Tôi không có thói quen chờ đợi đâu, chỉ có cô chờ tôi thôi biết chưa.....................Tôi bận đưa Sana về rồi, cô tự đi bộ về nhé......................Lấy anh đí.....................Từ khi nào cô nghĩ cô có đủ tư cách là vợ tôi thế....................Cô biến đí, tôi không muốn nhìn thấy cô......................Tôi có việc sang Paris vài tháng......... Tối nay, tôi sẽ đưa cô đi ăn ..............Xin lỗi cô, tôi quên là có hẹn với cô, bây giờ cũng tối rồi nên hẹn lần khác nhé.......................Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó, tôi đâu có cấm cô ngoại tình................Cô cũng thừa biết tôi không yêu cô mà, chỉ tại cô mù quáng chạy theo tôi thôi .....................Ồn ào quá, cô đúng là đồ lắm mồm.................Cái tát này là để cảnh cáo , lần sau nếu còn đụng vào Sana tôi không tha cho cô đâu........................ Cô là đàn bà đấy à................. Cưng à..............vợ cưng có làm cho cưng sướng thế này không......................Làm sao bằng cưng................aaaaaaaaaaaa...................Natsu à..........nhanh nữa đi anh...................... Hỏi ngu ngốc, nếu giữa cô và Sana , dĩ nhiên tôi phải chọn Sana rồi.........................................................
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA .
- Tất cả các người hãy chết hết đí........................
........................................................................
Natsu mân mê con gấu trắng trong tay , những lần đến nhà Gray, anh thấy cô rất thích chơi với mấy con gấu, anh đã mua rất nhiều nhưng không biết phải tặng cô thế nào. Sau cái đêm anh giận dữ bỏ về đó, anh đã không còn gặp Lucy nữa, Gray đã lo lắng rất nhiều và liên tục gọi điện cho Natsu , Natsu không biết phải đối mặt với bạn mình như thế nào.
Anh đã ở suốt trong phòng không biết bao lâu rồi. Anh sẽ làm gì đây nếu thật sự Lucy của anh không còn yêu anh nữa , anh có đủ tư cách níu kéo cô quay trở lại không? Tiếng chuông cửa kéo anh ra khỏi dòng suy nghĩ, khuay thế này không biết ai đến, bên ngoài mưa rả rích, anh nghĩ là Remi.
- Lucy à............................sao em lại đến đây giờ này?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro