Chương 10 (Phần 2)
Phần 2:
-AHHHHHHHHHHHHHHH.......................
- Natsu à, tỉnh lại đi anh, anh sao vậy, Natsu à.........
Natsu la hét điên cuồng, một bàn tay nhỏ nhắn xoa nhẹ vào má anh, cô lay vai anh khi thấy anh đang co rúm trong giấc ngủ. Anh mơ màng mở mắt ra, vừa thấy khuôn mặt cô, anh co người lại, tránh khỏi vòng tay cô, hỏi một cách hoảng loạn:
- Em.....em....sao....em.......muốn.....làm.....gì?
- Anh ổn không?Em nghe tiếng anh hét nên chạy qua đây. Anh gặp ác mộng sao?
Là mơ à, chỉ là mơ. Natsu vuốt khuôn mặt đang ướt đẫm mồ hôi của mình. Anh quay sang nhìn cô, cô vẫn nhìn anh với vẻ lo lắng, hơi thở gấp gáp. Anh nhìn sâu vào mắt cô, nếu một ngày nào đó đôi mắt này không còn nhìn anh da diết thế này nữa mà thay vào đó chỉ có sự vô cảm thì sẽ như thế nào? Nếu một ngày nào đó, anh chết dưới tay cô, thì sẽ như thế nào?
Anh ôm chặt cô vào lòng, cô thoáng ngạc nhiên trước biểu hiện của anh nhưng cũng chẳng phản đối gì. Anh thì thầm vào tai cô:
- Đêm nay ở lại với anh nhé.
- Anh không phiền sao?
- Ngốc...........
Natsu hôn nhẹ vào vầng trán cô, anh rúc vào ngực cô, chiếc áo sơmi cài hờ hững trên người, để lộ những vết bầm trên ngực, trên cánh tay, môi cô vẫn còn bị thương đôi chỗ, tất cả đều là tác phẩm của anh. Natsu liếm nhẹ vào vết thương trên môi cô, tay anh siết nhẹ vào eo cô thì cô co người lại. Natsu kéo áo lên, , một bên eo cô chi chit những vết cắn xen lẫn với những vết bầm tím tái cả một vùng da.
- Anh xin lỗi.- Natsu kéo cô vào lòng, hôn những nụ hôn nhẹ nhàng vào cổ cô, hít lấy hương thơm dịu ngọt từ người cô.
- Natsu à....................
- Sao em.........?
- Anh thơm quá.....
- Ngốc, em muốn ngửi bao nhiêu cũng được.
Cô nghe tiếng anh thở đều đều, anh đã ngủ rồi, cô vẫn áp mặt vào khuôn ngực anh, cô nói với khuôn mặt say ngủ của anh :
- Natsu à, anh thơm quá , bây giờ em phải ngửi thật nhiều, cố gắng ghi nhớ nó vì em không còn cơ hội nằm trong vòng tay anh thế này nữa.
Tiếng chim ríu rít bên ngoài khiến Natsu tỉnh giấc, một mùi thơm dịu ngọt vẫn còn phảng phất đâu đây, mùi của cô. Anh quờ quạng cánh tay, tìm kiếm một thân người nhỏ nhắn.....trống trải, chỉ có một đống chăn gối lạnh lẽo. Anh xoay người sang, đúng là không có cô. Cô dậy sớm thật. Chưa gì đã vội chạy trốn khỏi anh sao. Natsu lừ đừ ngồi dậy, anh tiến vào phòng tắm, làn nước ấm khiến anh sảng khoái.
Căn nhà hôm nay yên ắng quá, bất chợt trời lại đổ mưa, một cơn mưa nhẹ.- khúc nhạc cho một ngày mới. Anh vào phòng cô, không có ai, anh không nghe thấy tiếng xả nước bên trong, cô không ở trong phòng. Anh xuống nhà dưới, trên bàn thức ăn sáng đã được dọn sẵn nhưng không thấy cô. Rồi anh lại gọi lớn tên cô, đáp lại anh chỉ là sự im lặng. Cô đang ở đâu, đang mưa, cô rất thích mưa đúng không, hay là cô đang nghịch mưa ngoài sân? Natsu lại chạy ra sân, mặc cho nước mưa lạnh buốt và cái lạnh của sương sớm , anh nhìn dáo dác, rồi anh sẽ thấy nụ cười ngây ngô của cô, anh sẽ lôi cô vào nhà và quát một trận. Chỉ là những giọt mưa khẽ vỗ vào mặt, sao anh thấy đau. Anh không thấy cô, cái đồ ngốc của anh trốn ở cái xó xỉnh nào rồi?
Lê từng bước nặng nề nào nhà, Natsu ngồi xuống ghế sô pha, mặc cho cả người đang đẫm trong nước. Một lá thư được xếp vuông vức để trên bàn, tay anh run run cầm lấy lá thư, là nét chữ của cô.
Chồng à, cho em một lần gọi anh như vậy nhé, em làm phiền anh nhiều lắm phải không, anh đừng lo , em sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt anh nữa đâu, coi như đây là lần cuối em làm phiền anh.
Natsu à, cái gì cũng có giới hạn của nó và em cũng vậy. Xin lỗi anh, em đã thất hứa, em đã từng hứa rằng, dù anh có đối xứ với em thế nào, em cũng nhất định không buông tay anh ra mà sẽ mãi nắm chặt lấy anh. Nhưng em làm không được, em mệt quá, không còn đủ sức để bám víu lấy bàn tay cứ luôn đẩy mình ra xa nữa. Uhm ,em sẵn sàng rồi, sẵn sàng cho cái việc mà trước kia chưa bao giờ em nghĩ mình có thể làm được, đó là buông tay anh ra và rẽ sang một lối đi khác, một đường thẳng song song với con đường anh đi. Em cố chạy theo , đuổi kịp anh , nhưng sao mãi em chỉ thấy bờ vai lạnh lùng của anh, rồi dần dần chỉ còn nhìn thấy bóng anh in dài trên mắt đất và sau đó là biến mất hẳn khỏi tầm mắt em. Anh à, bước chân em nặng trĩu, cảm giác đuổi theo một người không dễ chịu chút nào......
Natsu à, vậy là từ đây, em phải tập sống một cuộc sống không có anh, một cuộc sống cho chính em , chứ không phải sống vì anh nữa. Có cảm giác như hàng ngàn mũi kim đang đâm vào tim em vậy, em đau, có ai hiểu cho em không?
Em vẫn còn cảm nhận được hơi ấm từ đôi bàn tay anh. Buông tay anh ra , nghĩa là những lúc em dầm mưa, quay sang mong chờ khuôn mặt khó chịu của anh và một tay anh túm lấy cổ áo em kéo vào nhà, chỉ nhận được một sự trống trải và từng đợt mưa tát vào mặt như những nỗi đau đến cùng một lúc. Buông tay anh ra, nghĩa là không còn có thể dựa dẫm vào anh, em sẽ vấp ngã và em phải tự gượng đứng dậy. Buông tay anh ra, nghĩa là em đã mất anh thật sự, mặc dù anh chưa bao giờ thuộc về em.
Buông tay anh ra không có nghĩa em không còn yêu anh nữa, buông tay anh để anh có thể tìm hạnh phúc thật sự cho mình, hãy cứ để một mình em hứng chịu nỗi đau này khi biết rằng hạnh phúc của anh không ở nơi em.
Em cảm thấy khó thở, cũng dễ hiểu thôi vì em vừa mất anh, mất đi hơi thở của chính mình, không sao, em sẽ làm quen với nó. Natsu à, có quá đáng không nếu em ước một ngày nào đó, dù chỉ một chút thôi, anh sẽ nhớ em. Anh sẽ muốn ôm em thật chặt, anh sẽ thấy đau khi em bị ngã, anh sẽ hiễu rằng vì anh con tim em đã rỉ máu như thế nào?
Cái gì không thuộc về mình thì cho dù có cố gắng đến đâu cũng không thể có được, em biết điều đó nhưng em vẫn cố chấp , hiểu cho em , con tim có tiếng nói riêng của nó. Bây giờ thì kết thúc thật rồi, em không thể nghe theo con tim mãi được, khi con người ta bị tổn thương quá nhiều thì sẽ trở nên ích kỷ, em không thể sống vì anh nữa rồi, đã đến lúc em tập sống ích kỉ, sống cho lợi ích của em . Natsu à, em không nói dối đâu, ba năm qua, thật sự rất hạnh phúc, không hẳn là hạnh phúc trọn vẹn nhưng em vẫn không hề hối hận khi đã đồng ý lấy anh. Tình yêu của em dành cho anh vẫn luôn đong đầy từng ngày.Em không có can đảm chúc anh sớm tìm được hạnh phúc mới vì lúc đó, hình ảnh em vốn mờ nhạt trong anh sẽ càng biến mất nhanh hơn, mong anh luôn vui vẻ.........
PS: Anh không cần phải lo vì có một cái bóng suốt ngày lẽo đẽo theo anh nữa rồi.
Lucy Heartfilia
Natsu lại bước vào phòng cô, quái thật, sao anh lại vào đây ? Anh tiến đến chiếc bàn, nơi mà anh vẫn hay thấy cô cặm cụi ghi ghi chép chép, có mùi của cô, anh thích..........................
Anh tìm thấy một vài vật linh tinh, chắc có lẽ cô để quên. Natsu chú ý tới một cuốn sổ màu đen nhỏ nhắn, những trang giấy chi chit chữ.
" Lucy's diary"
Ngày...tháng...năm
Hôm nay là ngày cưới của chúng mình, sao mình cảm thấy hụt hẫng quá, tổ chức sơ sài không khách khứa, không nhẫn cưới, không đăng ký kết hôn. Có cảm giác mình thật rẻ tiền, nhưng thôi đó chỉ là hình thức, quan trọng là bây giờ mình đã là vợ Natsu , mình phải chăm sóc anh ấy thật tốt. Khuya rồi anh ấy chưa chịu về. Mình cứ tưởng đêm tân hôn phải là đêm hạnh phúc và ấm áp nhất đời người chứ......... nhạt nhẽo.......lạnh.........
Ngày...tháng...năm
Anh à, chuyện chúng ta lấy nhau chẳng ai trong trường biết. Hôm nay, anh và Lisana khoác tay nhau đến lớp, anh có biết là em đau thế nào không? Em như người vô hình trong mắt anh vậy, anh có bao giờ khoác tay em thân mật như thế đâu. Rồi em bị cả trường ném thưc ăn, sao anh chỉ biết ngồi nhìn vậy.Em không phải là đồ ngốc mà ngồi yên cho người ta chọi đồ vào mình nhưng em muốn xem anh sẽ làm gì? Hình như em thấy nụ cười nhếch mép trên môi anh, trông em thảm hại lắm đúng không? Lisana tạt soup nóng vào người em, bây giờ em bị phỏng rồi. Em ngồi rất lâu chờ anh trong toa lét, chờ mãi chẳng thấy anh vào. Vậy mà em cứ mong, anh sẽ xuất hiện ở cửa, ôm em vào lòng mà dỗ dành, thế là em cứ chờ, chờ mãi..................
Ngày...tháng...năm
Xin lỗi Natsu, em vô ý quá, em không biết anh dị ứng với trai kiwi, sáng nay em làm nước trái cây có kiwi trong đó, chỉ vừa húp một ngụm , anh đã phun hết ra ngoài, ném cái ly xuống đất một cách giận dữ, nước và mảnh vụn thủy tinh tung tóe khắp sàn. Em không cố tình làm anh giận đâu, nhưng anh à pha ly nước đó không dễ chút nào, em phải mất mấy tiếng mới có thể pha được nó, vì phải pha cho màu thật đẹp , pha thế nào để không quá chua, rồi còn trang trí ly nữa. Nhìn công sức của em trong chốc lát vỡ tan ra làm em thấy nhói . Muốn làm anh vui cuối cùng lại chọc anh giận rồi, haissssss, em đúng là đồ vụng về.
Ngày...tháng...năm
Natsu à, tối qua bị cúp điện, em sợ vô cùng. Anh đã đi đâu mà mấy ngày liền không chịu về thế. Đang ngồi trong phòng, bỗng nhiên xung quanh tối om, em chỉ biết ngồi co ro một chỗ, lí nhí gọi tên anh. Nhà rộng quá, ở một mình đã thấy khiếp rồi, bây giờ còn cúp điện nữa. Lúc đó mà có cái gì thình lình xuất hiện chắc em chết mất, anh ác quá, bỏ em đi đâu thế. Ngồi như vậy rất lâu, em thu hết can đảm đi tìm đèn pin, mò mẫm trong bóng tối thật là khó, ước gì có anh bên cạnh lúc đó.
Ngày...tháng...năm
Anh ở nhà, thích quá, anh rủ em cùng xem một bộ phim gì đấy em chẳng nhớ tựa. Mắc cỡ quá đi, trong phim có cảnh người lớn, anh à tụi mình đủ tuổi xem chưa vậy. Sao mấy cái hình ảnh đó cứ lởn vởn trong đầu mình thế này, nụ hôn, những âm thanh nhạy cảm......... Ngồi xem phim với anh sao tim em đập mạnh quá, thôi rồi, em lại đang nghĩ bậy rồi. Tại anh đó, hết phim để xem rồi sao, làm em nghĩ lung tung rồi nè....... Uhm, khi người ta yêu nhau, chuyện " ấy" được xem như một phần tất yếu, em chưa trải qua nên cũng chẳng biết nó như thế nào. Sao em lại nhớ đến nụ hôn của chúng ta nhỉ? Em chưa hỏi tội anh vì đã cướp đi nụ hôn đầu của em đó.
Ngày...tháng...năm
Natsu à, điểm thi cuối khóa của em cao nhất viện đấy, thấy em giỏi chưa, anh có tự hào về em không? Em phải thức mấy ngày liền ôn bài đó, bây giờ mắt như con gấu trúc vậy nhưng vẫn thức đợi anh để khoe điểm đây, mắt em mở hết lên rồi đó, 2h sáng rồi còn gì, anh không biết mệt sao, không cần ngủ hả?
Ngày...tháng...năm
Anh sang Hàn chơi hai tuần, đúng ngày, em đứng chờ anh trước sân bay. Những tiếng hò reo, những cài ôm siết lấy nhau, những khuôn mặt vui mừng khi được gặp lại người thân làm em cũng thấy phấn khởi theo. Từng đoàn người tấp nập bước ra, em thấy anh rồi. Vẫy tay như một con ngốc vậy, anh không thấy em, anh đang đi thẳng đến một hướng khác, đi đến chỗ một cô gái xinh đẹp, đăt lên môi cô một nụ hôn nồng cháy. Chắc anh nhớ cô ấy nhiều lắm, sao em chỉ có thể câm lặng đứng nhìn anh từ xa, em sợ khi xuất hiện mình sẽ trở thành người thừa.......Mừng anh đã về, chồng của em.
Ngày...tháng...năm
Hôm nay là tốt nghiệp rồi, ai cũng có cha mẹ hay họ hàng đến chụp hình chung. Mình chỉ biết đứng đơ ra , dù sao cũng được an ủi là mình đã được nhận vào viện ngôn ngữ Fiore. Anh à, em kể mà anh có nghe không vậy, sao anh cứ mãi chụp hình với Lisana vậy, biết anh chụp hình ăn ảnh rồi nhưng nghe em nói một chút có được không?
Ngày...tháng...năm
Natsu à, hôm nay em nhận được một lời tỏ tình từ một người đồng nghiệp, anh ấy cao lớn và đẹp trai lắm, anh ấy muốn làm bạn trai của em. Hehe, em cũng thu hút lắm chứ bộ, vậy mà anh cứ nói em giống con ngố. Ngố hồi nào, anh không chịu giữ vợ là vợ đi ngoại tình đó. Em đùa thôi, anh biết em đa trả lời anh ấy thế nào không? " Xin lỗi anh, tôi đã có chồng và tôi yêu chồng tôi lắm . " Nghe em nói như vậy, anh có vui không, có tự hào về em không? Em nhớ anh quá, đi mấy ngày rồi mà chưa chịu về.....
Ngày...tháng...năm
Natsu à, em có xem một bộ phim, tựa là gì em chẳng nhớ. Bộ phim nói về một cô gái đang sống rất hạnh phúc bên chồng mình thì một ngày kia,cô biết mình sẽ mắc chứng bệnh quên, quên tất cả mọi thứ, từ chồng , người thân , bạn bè rồi ngay cả chính cô là ai, cô cũng sẽ quên mất. Natsu à, em chẳng còn gì để mất, nếu là trước kia, em chẳng ngại gì nếu mình mắc bệnh, thậm chí là vui mừng. Một cuộc sống không phiền muộn, không còn những nỗi buồn có lẽ sẽ dễ chịu hơn. Nhưng bây giờ, em đã có anh, em sợ một ngày nào đó mình sẽ quên anh, nhìn anh cứ như nhìn một người xa lạ. Lúc đó, liệu anh có níu em lại hay hai chúng ta sẽ lướt qua nhau như chưa từng quen biết. Hãy níu em lại anh nhé, nhắc cho em nhớ vì ai em đã trở thành một con ngốc, vì ai mà em đã trở nên mít ướt thế này......
Ngày...tháng...năm
Natsu à, chúng ta chưa có nhẫn cưới. Một người bạn của em sắp lấy chồng, hôm nay cô ấy rủ em đi chọn nhẫn chung. Cái cảm giác trống trải ở ngón áp út làm em chạnh lònh. Phải rồi, giữa anh và em có gì ràng buộc với nhau chứ. Hôn thú à, không có; sự tác hợp của cha mẹ à, không có; tình yêu à, càng không có. Hình như em đang tự mỉa mai chính mình thì phải. Natsu à, có yêu em không? Em biết câu trả lời nhưng em không dám chấp nhận nó, em có phải là một người mù quáng không? Vì giữa anh và em không có gì ràng buộc, em sợ một ngày nào đó, anh sẽ rời xa em, sẽ vứt bỏ em một cách dễ dàng. Đừng như vậy anh nhé, không yêu em cũng được, một mình em yêu anh là đủ rồi.
PS: Anh không mua nhẫn tặng em thì em tự vẽ nhẫn lên tay mình,vậy là sẽ không còn cảm thấy trống trải nữa. Sao tự nhiên khóc vậy nè, dạo này mình mau nước mắt quá, làm mờ nhẫn cưới của mình rồi.
Ngày...tháng...năm
Natsu à, hôm nay Lisana tới nhà mình. Không phải tự nhiên mà em tát cô ta đâu. Em cũng chẳng thích thú gì chuyện đánh người . Anh chưa hiểu mọi chuyện thế nào thì cũng xông vào tát em rồi. Anh đau lòng khi thấy cô ta bị đánh sao? Em cũng đau mà..... Anh biết cô ta nói gì không? Rằng cô ấy thương hại em, người đàn ông bên cạnh em ôm và ngủ với người khác em cũng không biết. Cô ta bảo anh nói rằng anh chán ghét khi ở bên cạnh em, rằng mỗi đêm anh không muốn về nhà, không muốn gặp một cục nợ phiền phức. Lần đầu tiên em đánh người khác nhưng em chẳng hối hận đâu. Cô ta chỉ bịa chuyện thôi, đúng không anh, em sẽ không tin cô ta đâu. Anh à, tát đau quá, má em còn in năm dấu tay nè, đưa Lisana về nhà rồi cũng mau về với em nhé, em không giận vì anh đánh em đâu.
Ngày...tháng...năm
Natsu à , em nhớ anh quá. Anh đi liên tục một tuần không về, lúc về thì lại đi thẳng lên phòng chẳng nói với em câu nào. Em có vào phòng thì thấy anh ngủ rồi. Sao dạo này anh ốm thế, mặt hốc hác thấy rõ. Nhớ anh quá, nhớ mùi của chồng quá. Em hôn nhẹ một cái vào má anh, chỉ hôn một cái thôi anh nhé, ai bảo anh bỏ em đi một tuần. Thương nên mới nhớ chứ bộ. Hôn anh xong, thấy anh nhúc nhích, em chạy như điên ra khỏi phòng. Hôn chồng mình mà cũng có tội sao? Em té nhào xuống đất, mặt đập vào sàn, đau quá đi. Chỉ muốn được gần gũi một chút với chồng sao mà khó quá....
Ngày...tháng..năm
Natsu à, hôm nay em nhận được một cuốn phim, không ghi tên người gửi. Anh biết nội dung phim là gì không? Cuốn phim ghi lại cảnh nóng giữa....anh và Lisana. Nói không buồn, giận là đang dối lòng. Em phải làm sao đây, tìm anh , đưa cho an cuốn phim rồi nhảy dựng lên vì ghen à, đúng kiểu của những người phụ nữa khi biết chồng ngoại tình. Liệu em có tư cách làm như vậy không khi chồng em trước kia đã thẳng thừng nói rằng chưa từng coi em là vợ, chỉ là do em ngu muội chạy theo thôi. Buồn cười thật, em cứ dán mắt vào những cảnh phim đau lòng ấy. Em vừa phát hiện ra một điều , qua những nụ hôn nồng cháy, những tiếng thở gấp, những cử chỉ vội vã, em biết rằng anh rất yêu Lisana, rằng anh khát khao cô ta đến thế nào, rằng có lẽ chính em mới là kẻ phá hoại hạnh phúc người khác, chính em đã ngăn anh đi tìm hạnh phúc đích thực của đời mình......
Ngày...tháng...năm
Natsu à, hôm nay là kỉ niệm một năm tụi mình lấy nhau đó, anh đi đâu rồi? Gọi mãi mà anh chẳng chịu bắt máy, đêm qua em năn nỉ muốn gãy lưỡi luôn, anh mới đồng ý về sớm. Anh chỉ cần về nhà, ngồi ăn cơm với em một chút thôi cũng được. Em đã làm rất nhiều món mới đó, bị phỏng ngay mu bàn tay, đứt ba ngón tay, rồi còn nước sôi văng trúng chân nữa. Đừng phụ công sức của em chứ anh...... Anh quát lên trong máy khi em cứ gọi anh mãi, Anh bảo em phiền phức cứ như đàn bà già, vậy là đàn ông như anh có hay ho gì khi hứa mà chẳng chịu giữ lời. Em có bao giờ can thiệp vào cuộc sống riêng tư của anh, em chỉ xin anh vài giờ ngắn ngủi thôi mà, phải chi lúc đầu anh đừng hứa, em sẽ chẳng phải thức trắng đêm đợi anh thế này.
Ngày...tháng...năm
Natsu à, em lại nhận được một cuốn phim, vẫn là anh và Lisana, đêm qua, anh không về mà đã ở cùng cô ta phải không? Anh ôm cô ta vào lòng, rất dịu dàng, ấm nhưng em thấy lạnh. Vòng tay đó có bao giờ dành cho em....... Hình như anh luôn quay lưng lại với em.....đúng rồi.... luôn là vậy........
Ngày...tháng...năm
Natsu à, anh chịu về nhà rồi, tốt quá, em cũng đang sợ. Tivi mới chiếu một bộ phim kinh dị, ghê chết đi được, xem xong không dám ngủ một mình may mà có anh ở nhà. Chạy sang phòng anh, nằm rúc vào ngực anh, anh thơm quá, ấm quá, có chồng thật là thích. Nằm lim dim một chút thì bị anh đạp xuống giường, túm áo lôi ra ngoài, đã vậy còn bị anh nói là biến thái nữa. Có làm gì anh đâu mà bảo người ta biến thái, sợ ma nên mới qua đây ngủ với anh thôi mà. Chồng bất lịch sự quá đi, người ta đang ngủ mà, anh cho em ngủ chung một đêm thì có bị mất gì đâu..... Không hẳn là sợ, chỉ vì nhớ anh quá thôi, muốn gần anh một lát, không ngờ là anh giận dữ như vậy. Đá em ra khỏi phòng chắc anh lại tiếp tục ngủ nhưng anh không biết em vẫn ngồi ngoài cửa, đợi....tối....lạnh. Anh chỉ cách em một cánh cửa thôi nhưng sao em cảm thấy nó xa xôi quá. Không biết đợi anh bao lâu, chỉ biết lúc nhìn lại xung quanh thì trời cũng sáng rồi....................
Ngày....tháng...năm
Hình như anh đổi số rồi, chắc không muốn mình làm phiền. Vậy là từ đây về sau muốn gặp anh lại càng khó, sống chung một nhà nhưng trong một tuần nói với nhau chưa đến ba câu. Mình luôn là người bắt chuyện trước, anh đáp lại bằng những câu nói lấp lửng, hay những cử chỉ hờ hững. Mệt quá.....vẫn cố gắng......bám víu.......tay anh.....xa..........
Ngày...tháng...năm
Hôm nay là Noel, ngoài đường rộn ràng quá, sao mình có cảm giác ai cũng có cặp có đôi hết. Nhìn sang phải thì thấy những cô cậu nhóc đang đứng hò hét dưới một cây thông to dưới quảng trường, nhìn sang trái là một đôi tình nhân tay trong tay, nhìn trước mặt thì thấy......anh và người ta, môi khóa chặt môi. Yêu nhau mãnh liệt đến mức phải chứng minh cho người khác xem giữa nơi công cộng , đến mức không cảm thấy sự khó chịu của mọi người xung quanh, đến mức không biết rằng em cũng là một trong số những người đang rất khó chịu đó.
Em thử đặt cược một ván bài, cá cược rằng đêm nay anh có về không? Giáng sinh biềt đâu anh sẽ tạt qua nhà mấy giây thì sao, và em đã thua, thua thê thảm. Cái lạnh giá cắt da cắt thịt của mùa đông cũng không lạnh bằng con tim tê tái của em lúc này. Giờ này chắc anh đang rất ấm áp bên người, chỉ có con ngu đứng đợi anh.......
Ngày...tháng....năm
Một cuốn phim khác , vẫn là..............
Ngày...tháng...năm
Hôm nay là lễ tình nhân, anh hứa sẽ dẫn em đi ăn, anh không biết em vui tới cỡ nào đâu. Mọi người xung quanh nhìn mình bằng đôi mắt khó chịu, chắc anh cũng khó xử lắm. Xin lỗi anh , em lại gây phiền phức cho anh nữa rồi. Anh à, nếu có kiếp sau, em ước gì mình là một cô gái tốt hơn , để lúc đó khi ngồi bên anh, em sẽ không phải làm anh mất mặt nữa.
Anh nhận được điện thoại của Lisana, và dĩ nhiên, em sẽ là người không được chọn. Anh thanh toán tiền cho nhà hàng rồi cũng mau chóng bước đi. Đã có những ánh mắt thương hại đâu đó nhìn em nhưng họ cũng mau chóng quên đi, hòa vào những giây phút mặn nồng với người yêu. Ước gì em có can đảm níu tay anh lại, giữ anh lại cho riêng em, chỉ trong đêm nay thôi. Em chỉ có thể nhìn anh từ từ rời xa em......Vậy là anh không may mắn được ăn chocolate em làm rồi, em ăn một mình ........
Ngày....tháng....năm
Natsu à, hôm nay đang đi trên đường, có một nhóm người chạy xe môtô ném đá vào em. Khẳng định một điều là em chẳng biết họ là ai nhưng hình như họ biết anh . Họ bảo em hãy tránh xa anh ra, đùa à, dù họ có giết em thì em cũng chẳng bao giờ làm vậy. Vì Natsu của em là một người rất khó tính trong chuyện ăn uống, chỉ có em mới hiểu được thói quen của anh. Vì Natsu của em rất gọn gàng, anh luôn thích xếp áo sơmi theo màu, treo ngay ngắn vào tủ, và chỉ mặc áo khi đã được ủi thẳng thướm, chỉ có em biết được thói quen đó. Vì Natsu của em rất ít nói, nếu không có một người nhiều chuyện như em bên cạnh thì sẽ không ai nói chuyện với anh cả..............
Ngày....tháng....năm
Cuốn phim thứ ba mình nhận được
Ngày....tháng....năm
Đôi khi chỉ muốn ôm anh thật chặt, muốn anh là của riêng mình........
Đôi khi chỉ muốn nhìn thấy khuôn mặt anh say ngủ......
Đôi khi chỉ muốn tựa vào bờ vai to lớn của anh......
Đôi khi chỉ muốn nhắn cho anh những tin nhắn yêu thương.....
Đôi khi chỉ muốn chọc anh giận, để có thể nghe tiếng la mắng của anh...........
Đôi khi chỉ muốn khóc thật nhiều vì anh.......
Đôi khi chỉ muốn nghe anh gọi, " vợ à" ..........
Đôi khi chỉ muốn gọi tên anh thật to, để anh một lần quay lại nhìn em ..................
Đôi khi chỉ muốn được anh yêu thương dù chỉ trong một giây..........
Đôi khi chỉ muốn hiểu cảm giác yêu và được yêu là thế nào.........................
Đôi khi chỉ muốn một lần hiện diện trong trái tim anh.......
Đôi khi nhớ anh thật nhiều, dẫu biết rằng người anh nhớ không phải là em.........................
Ngày...tháng....năm
Em ngắm nhìn anh từ phía sau, lưng anh dài và rộng, bóng anh in dài trên mặt đất, anh đang chậm rãi rời xa em.....
Em ngắm nhìn khuôn mặt anh say ngủ, anh mỉm cười trong giấc mơ, anh mỉm cười trong vô thức , phải làm sao nụ cười ấy mới thuộc về em.............................
Em ngắm nhìn đôi mắt anh, tìm mãi nhưng chẳng thấy em trong đó, anh chỉ đang hướng về một một chân trời xa xăm.........
Em ngắm nhìn khuôn mặt anh, anh đẹp như thiên sứ, cố nhắm mắt lại để quên hình ảnh của anh, chỉ là vô vọng, thôi thì em sẽ cố nhớ thật nhiều để một ngày nào đó có thể quên anh.........................
Cô đi rồi, anh không muốn giữ cô lại, đó là do cô tự quyết định chứ anh không đuổi cô đi. Sao cô còn để lại bức thư ủy mị như vậy, chẳng giống cô chút nào, anh ghét điều đó. Sao cô không đem theo cuốn nhật ký vớ vẩn này, anh ghét nó, vì càng đọc nó, anh càng thấy nhiều hơn những con chữ nhòa đi trong nước mắt, tại sao cô lại khóc, anh ghét điều đó. Cô muốn anh hối hận, dằn vặt bản thân mình sao, cô đã tưởng bở rồi đó. Đừng nghĩ rằng anh dịu dàng với cô đêm qua là anh đã yêu cô, đó là điều vớ vẩn nhất trên đời. Anh chưa bao giờ yêu cô, trước kia cũng vậy, bây giờ cũng vậy, mãi mãi vẫn là vậy. Ngay từ đầu anh chỉ muốn đùa giỡn với cô, anh không lừa dối cô điều gì cả, vì anh đã nói thẳng anh không xem cô ra gì. Là do cô ngu ngốc chạy theo anh thôi. Trách anh điều gì chứ, chẳng phải nhờ anh cô mới có thể sống trong một căn nhà lộng lẫy thế này mà không cần thức khuya dậy sớm làm việc như trước kia nữa. Anh đâu có cấm cô ngoại tình, cô có thể tự do đi tìm tình yêu cho riêng cô mà. Cô muốn anh đúng không, anh cũng đã cho cô thể xác anh rồi, không chỉ là một lần mà rất nhiều lần là khác, cô còn đòi hỏi gì nữa chứ?
Vậy tại sao......................
Natsu nói anh ghét bức thư, một bức thư sướt mướt nhưng khi đọc xong anh không xé nó đi, anh gấp bức thư cẩn thận, nhét vào túi áo, đem theo nó mọi lúc mọi nơi, rồi thỉnh thoảng anh lại đem nó ra ngắm nghía
Natsu nói anh ghét cuốn nhật ký, anh không vứt nó vào sọt rác, anh để nó ở đầu giường, đêm đêm vô thức ôm nó vào lòng.
Natsu nói không có cô thì anh lại càng tự do hơn, anh dự định những cuộc vui chơi thâu đêm suốt sáng cùng người tình bé nhỏ của mình nhưng anh luôn là người rời cuộc vui giữa chừng, anh chạy vội về nhà, hình như anh sợ có ai đang chờ anh.
Natsu nói sẽ đưa Lisana về sống chung, khi ả tới, ả vứt hết đồ đạc của cô, ả nằm lên giường của cô, anh tức giận tát vào mặt ả , rồi đuổi cổ ả ra khỏi nhà. Anh đi nhặt từng món đồ của cô, anh nằm lên giường của cô, không ai có đủ tư cách nằm lên nó ngoài cô.
Natsu nói anh ghét thức ăn cô nấu, anh tới một nhà hàng năm sao dùng bữa, anh quát tháo vào mặt vị bếp trưởng vì thức ăn sao mà nhạt nhẽo, hình như thiếu cái gì, không giống với những gì anh đã ăn mọi ngày,
Natsu nói anh thích mùi thơm của Sana, thích nghe tiếng rên của ả, thích cái cơ thể tràn trề sức sống của ả. Khi ôm ả , anh cảm thấy cái mùi nước hoa ấy sao mà giả tạo, ả phải dùng nước hoa để che đi cái mùi tanh tưởi của chính mình, không như cô, một mùi thơm tinh khiết, mùi của sữa. Tiếng rên của ả thật là lẳng lơ, ả đã lên giường với bao nhiêu thằng rồi nên bây giờ mới có thể rên điêu luyện như vậy? Cái thân hình của ả, sao cứ cạ mãi vào người anh khiến anh khó chịu, cô thì luôn co người lại một cách ngượng ngùng, hình như trên người cô vẫn còn nhiều vết bầm lắm.
Natsu nói anh ghét cô vì lúc bên cạnh anh, cô nói liên hồi, khi đang ngồi một mình trong phònh khách, anh lại quát lên rằng sao hôm nay cô lại im lặng đột xuất, không nói gì. Quay sang thì mới biết anh đang nói chuyện một mình.
Natsu nói anh ghét nụ cười ngây ngô của cô, vào vũ trường anh bảo những cô gái ve vãn anh hãy cười ngây ngô nhất có thể, anh sẽ là người tình của họ nếu làm anh hài lòng. Nhìn đôi môi của chúng nhếch lên một cách giả tạo, anh điên cuồng tát vào mặt chúng. Chẳng giống cô chút nào........
Natsu nói anh ghét ngủ ở chỗ lạ, anh sang phòng cô ngủ, anh rúc thật sâu vào drap giường, có mùi của cô..........
Natsu nói anh không nhớ số của cô vì anh sẽ không bao giờ gọi cho cô. Anh lục tung căn nhà , tìm mảnh giấy có ghi số của cô mà có lần cô đã đưa cho anh, anh tìm không thấy, rồi anh lại tìm...... Anh bấm đại một số nào đó.......phải chi anh nghe được giọng nói của cô.
Natsu nói anh ghét thư viện, nhà sách, cô thích thư viện, nhà sách, mỗi ngày anh lại lái xe đi dọc theo những nơi đó, có thể sẽ tìm thấy một khuôn mặt quen thuộc.
Natsu nói anh ghét con nít, cô thích trẻ con. Anh đi tới những viện mồ côi, những nơi nuôi dạy trẻ, những khu vui chơi dành cho con nít..........không thấy cô.
Natsu nói anh ghét lạnh, anh đã mặc rất nhiều áo, bật lò sưởi, sao vẫn thấy lạnh. Có lẽ tại vì anh chỉ có một mình.
Natsu nói anh ghét mưa, anh đứng dưới mưa bốn tiếng đồng hồ, cô thích mưa, biết đâu sẽ lại thấy cô nhảy nhót như một con ngốc dưới mưa...................
Natsu nói anh ghét cô khóc vì lúc đó, cô chỉ khóc một mình, không cho anh biết....
Natsu nói anh ghét cô, vì cô , anh mới làm những chuyện điên rồ thế này............
Nếu có 3 chữ cái: H,R và T, tôi có thể thêm vào đó chữ E và A để có được chữ HEART (trái tim). Nhưng tôi cũng có thể thêm vào đó chữ U và được từ HURT (đau đớn). Nhưng tôi thà có em (U = You ) và chấp nhận đau đớn (HURT) còn hơn là có một trái tim (HEART) mà ko có tình yêu của em. ( danh ngôn)
Nếu tôi biết rằng đó là lần cuối tôi có em trong vòng tay, tôi sẽ siết em thật chặt và không bao giờ buông tay ra.
Nếu tôi biết rằng đó là lần cuối tôi nhìn thấy nụ cười của em thì tôi thà giết chết em để em chỉ thuộc về mình tôi.
- Ngốc..........
Lucy gỡ tay anh ra một cách nhẹ nhàng để không làm anh thức giấc. Cô nhìn thật kĩ khuôn mặt anh, đôi mắt, đôi môi đỏ mọng, chiếc mũi cao cao, cô sẽ thu hết hình ảnh anh vào tâm trí mình. Lucy xuống nhà dưới, chuẩn bị thức ăn cho anh ,có lẽ là lần cuối cùng.
Lucy đi ra biển, nơi trao nhau nụ hôn đầu của anh và cô. Biển vẫn bình yên từng cơn sóng nhẹ, chỉ có anh và cô là đã thay đổi. Cô chạy dọc theo bờ biển, chơi rượt bắt một mình . Chạy mệt, cô ngồi phịch xuống, viết tên anh và cô trong một vòng trái tim, sóng vỗ nhẹ vào cuốn trôi tất cả, đúng rồi hãy cuốn chúng đi đi, cuốn đi một chuyện tình chẳng có mở đầu nên cũng không có kết thúc.
Cô đơn quá, cô đơn là khi yêu một người nhưng lại không được người đó đáp trả. Cô đơn là khi chờ đợi mà những cái mình chờ đợi không bao giờ xảy đến. Cô đơn là khi đứng một mình giữa biển, sóng vẫn hồn nhiên vỗ vào bờ, mình vẫn hồn nhiên đứng khóc..............
Mưa ào ạt trút nước, một chiếc xe chạy vội vã, một dáng người bất ngờ lao ra, thân hình ấy bị nảy tung lên, máu chảy xối xả....mưa lạnh.....máu đỏ thẫm........
- Natsu à, yêu một người là chấp nhận rời xa người đó, để người đó không cần bận tâm vì mình nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro