Chương 47.1
Hai ngày trước.
Kết quả từ que thử thai là hai vạch, mọi người đều nín thở hồi hộp, rất gần, rất gần rồi, mà chưa ai dám tin.
Khi bác sĩ đến, có chung chuẩn đoán, bà chủ đặc biệt gọi người đi theo tới phòng khám. Giờ phút nhìn em bé xíu xíu dễ thương trên màn hình máy tính, cả nhà liền vỡ òa.
Các bác các chị reo lên, sướng như trúng số.
Mẹ Mew đơ cả người, lúc thì cười cảm ơn bác sĩ, lúc thì mắt lại rơm rớm, có khi chạy loanh quanh khấn vái cảm tạ trời đất.
Còn Gulf, mừng phát khóc. Có em bé, có em bé thật sao?
Gulf cứ nghĩ mình không thể nào sinh con được chứ? Nhưng tại sao giờ lại có, thật quá bất ngờ. Gulf phải báo tin này cho anh Fiat biết mới được, chắc anh sẽ mừng lắm đây.
Bao nhiêu năm qua, anh lúc nào cũng vì Gulf mà suy nghĩ, lo lắng, lòng tốt của anh khiến Gulf cực kì cảm động.
Anh khuyên Gulf không nên nói cho ba mẹ và Mew biết điều Gulf lo lắng, giờ Gulf mới thấy anh sáng suốt thế nào, nếu nói, mọi người lại lo lắng, mà giờ lại có được thì có phải khiến mẹ khó xử không?
Giờ thì tốt rồi.
Hôm nay, chắc là ngày hạnh phúc nhất cuộc đời Gulf.
-"Gulf này, ngây ra đó làm gì, mau báo cho chồng con...hay mẹ báo...mà thôi...con báo đi...nó nghe từ con chắc sẽ vui hơn đấy..."
Đúng rồi, Mew...Mew...Bao nhiêu đau khổ chẳng phải là do Gulf không thể có con sao? Bây giờ Gulf lại có thể mang thai cho hắn, nếu Mew yêu Gulf, liệu họ có thể cả đời bên nhau?
-"Con cũng ngốc quá đấy, bốn tháng rồi...mẹ thật...chẳng nhẽ lại đánh con một trận...có biết thời gian đầu nguy hiểm thế nào không?"
-"Dạ...dạ..."
-"Vợ chồng chỉ cần hoạt động mạnh xíu thôi là cũng tổn hại...cũng may cháu trai mẹ phúc lớn..."
-"Con...con xin lỗi..."
Gulf đưa tay xoa bụng, ngày nào Mew cũng xoa bụng Gulf, mà hai người chẳng mảy may biết gì. Gulf thì cứ ngu ngốc tưởng là béo nên bụng to tròn như xưa, còn hỏi Mew là bụng phệ có yêu không?
Nhớ lúc đó hắn đùa bảo không yêu nữa, xấu quá, hại Gulf dỗi một hồi, còn tự đánh vào bụng mình nữa chứ.
-"Mày làm gì đấy?"
-"Em đánh, cho nó đỡ béo, cho cậu đỡ chê xấu..."
-"Dừng lại, ai cho mày đánh vợ tao?"
Lúc đó, cũng may Mew bá đạo ngăn lại, rồi vuốt ve nịnh nọt, nói cưng Gulf nhất, thương Gulf nhất, bụng tròn đáng yêu nhất mới không tủi thân nữa.
Càng nghĩ Gulf càng thấy mình ngu, tăng cân vùn vụt lại không hề để ý, may mà cục cưng vẫn khỏe mạnh, nếu sao chắc mẹ giết mất, mà không cần mẹ giết, Gulf cũng không sống nổi.
-"Rồi, từ giờ chú ý...Mận đâu, gọi ông về cho bà..."
-"Bà ơi...ông...ông có việc ở công ty mà..."
-"Kệ ông, bảo không về đừng trách với bà..."
-"Dạ..."
Tại cuộc họp hội đồng quản trị thường niên của MG Group, giám đốc Lúa đang tiến hành phân tích các thị trường nổi bật có thể khai thác xuất khẩu gạo.
Chủ Tịch nhận được tin nhắn từ người giúp việc, nguyên vẹn rằng.
"Thưa ông, bà nói hai mươi phút nữa ông không có mặt ở nhà thì đừng trách bà ác!"
Phu nhân tuy có lộng hành thật, nhưng với giọng điệu như này, chắc chắn phải có chuyện gì nghiêm trọng thật, vì vậy Chủ Tịch nghiêm nghị phát biểu, khen ngợi các đồng chí điều hành công ty rất tốt trong thời gian ông vắng mặt, rồi trao toàn quyền buổi họp cho Tổng Giám Đốc.
Tổng Giám Đốc vừa ngồi vào vị trí chủ tọa thì nhận được tin nhắn của vợ yêu:
"Cậu ơi, mấy giờ cậu xong việc?"
"?"
Mew nhắn lại.
"Cũng không có gì ạ, nhưng cậu về sớm sớm nhé!"
Gukf chưa bao giờ yêu cầu hắn như thế cả, cộng thêm thái độ của cha già, Mew không hiểu sao có cảm giác rất lạ, cả buổi họp nóng lòng sốt ruột không tập trung nổi.
Tới lúc về nhà, thoạt nhìn gương mặt Gulf đỏ bừng, mắt sưng húp, trái tim hắn như có ai bóp nghẹt, vội vã ôm vào lòng, hỏi đầy bất an.
-"Bình tĩnh, có chuyện gì, nói cho chồng..."
Nghe Mew dỗ vậy, Gulf lại càng khóc to, nức nở.
-"Chồng xin, xin đấy...ai bắt nạt vợ..."
-"Không...không ai bắt nạt...em...em..."
-"Chồng thương, chồng thương vợ nhất, vợ làm sao?"
Gulf nấc lên từng tiếng, nghẹn ngào nói với hắn.
-"Em...em...chúng ta...có... chồng à...cậu chủ à...đại thiếu gia à..."
-"Ừ, sao nào, hít vào, đó...nhẹ thôi...rồi bình tĩnh nói nào..."
-"Đại thiếu gia, chúng ta...chúng ta sắp có tiểu thiếu gia rồi!!!"
Thở phào, cuối cùng cũng nói được, không hiểu sao đối diện với Mew lại mừng vui, rồi hồi hộp đến thế!
-"Đây này, ở trong bụng em, tiểu thiếu gia ở trong bụng em nè..."
Gulf cầm lấy tay Mew, đặt lên bụng mình khoe khoang.
-"Đó đó...được bốn tháng rồi...mà em không biết...em không tốt...huhu..."
Trước khi Mew về, Gulf cũng đã tưởng tượng ra đủ loại phản ứng của hắn, nhưng có cái này, là không ngờ tới, từ lúc Gulf thông báo, thấy Mew ngồi yên lặng quá à, kể chuyện mẹ về mua que thử thai ra sao, rồi bác sĩ căn dặn, rồi đưa cả hình ảnh siêu âm mà Mew vẫn chẳng nói, cũng chẳng động tĩnh gì.
-"Cậu...cậu không yêu tiểu thiếu gia à? Cậu không thích à?"
Gulf thấy mắt cậu đỏ, rồi hắn ôm Gulf chặt hơn, ôm rất lâu. Mãi sau, Mew mới nới lỏng, chỉ thẳng tay vào bụng Gulf quát nạt.
-"Thằng mất dạy, ở trong đó bốn tháng rồi mà im ỉm im ỉm!"
-"Ơ, cậu đừng mắng con, con không biết gì mà..."
-"Chưa gì vợ đã bênh nó rồi!"
-"Em, em không bênh, là tại em, cậu mắng thì mắng em này..."
Thấy vợ bé nhỏ nũng nịu, Mew sực nhớ, lo lắng hỏi han.
-"Vợ có buồn nôn không?"
-"A, nghén ạ, hôm nay mẹ cũng dạy em về cái đó, thường người ta mang thai hay bị nghén, nhưng em chẳng làm sao cả, mà cũng qua thời kì nghén rồi...em chỉ thèm ăn thôi..."
-"Ừ, thế vợ có khó chịu trong người không? Có thấy đau nhức chỗ nào không?"
-"Dạ không ạ, em khỏe mà..."
Vừa dứt lời, đã thấy Mew lườm cái bụng mình, càu nhàu.
-"Biết điều thì nằm ngoan ngoãn ở đó, mày mà hành mẹ mày thì liệu thần hồn với tao..."
-"Không...không, tiểu thiếu gia ngoan lắm, cậu đừng mắng, tội nghiệp..."
-"Là chuyện của đàn ông với đàn ông, vợ xen vào làm gì?"
Biết thế chẳng mách hắn, có em bé nữa, Mew toàn mắng con không à, ghét thật đấy!
Gulf ngẩng đầu, nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu, gương mặt tuấn tú kia không những không bực mà còn chậm rãi cúi xuống, nhẹ hôn lên đôi môi đỏ mọng. Môi hắn nóng bỏng như lửa, ngông cuồng như muốn hút hết mật ngọt từ miệng , tay kia từ cổ khẽ trượt một đường, phủ lên đóa hồng kiều diễn, nhấn nhá trêu chọc, hại ai đó hổn hển run rẩy.
Người đàn ông này, luôn là như thế, chẳng bao giờ giận người ta được lâu cả, Gulf tự thấy mình đúng là vô tích sự, Mew trêu Gulf hồi lâu mới chịu buông để tắm gội và lên nhà dùng bữa.
Không khí gia đình hôm nay vui vẻ hẳn lên, ba mẹ cứ trêu hoài, hai vợ chồng trẻ mặt mày đỏ bừng hết cả.
-"Gulf ngốc thì mẹ không nói làm gì, còn con đó Mew ạ, liệu liệu mà giữ mình, cháu trai mà làm sao mẹ thịt hai đứa!"
-"Dạ."
Gulf ngoan ngoãn đáp, rồi có vẻ không yên tâm, mẹ lại đề xuất.
-"Thôi, có khi hôm nay Gulf lên ngủ với mẹ!"
Lời vừa thốt ra, cả ba hắn với hắn đều trợn tròn. Ba Mew nháy mắt ý bảo Mew giải quyết. Mew nhìn ba mình cười cười, bình tĩnh trả lời.
-"Thế ba và con thì sao?"
-"Hai ba con anh đi đâu thì đi, tôi không quan tâm..."
-"Vâng, được ạ!"
Mew trả lời rất đúng mực, mẹ cười hài lòng.
-"Con hiểu chuyện thế là tốt, tất cả cũng vì cháu đích tôn của cái nhà này thôi!"
-"Ba này, thế cũng hay, con mới mở thêm một quán bar nữa, chất lượng khỏi phải chê, định rủ ba tới chơi mà mãi không có dịp, tối nay Gulf ngủ với mẹ thì ba con mình xả hơi một đêm...đảm bảo làm ba lên đỉnh của sung sướng, muốn cũng không xuống nổi!"
-"Ừ cũng được, lâu lắm rồi xương cốt của ba cũng nhức mỏi..."
Mẹ nghe thấy thì đen mặt, chồng bà chơi bời có số có má rồi, thả ông ta vào bar như thế chẳng khác nào thả cọp về rừng, mà bà vừa nhỡ lời nói hai cha con đi đâu thì đi, bây giờ cấm có khác nào tự vả vào mặt mình, thằng con trời đánh bất hiếu này, dám vì vợ mà phản mẹ, thật muốn tống cổ nó ra đường, bà đành hắng giọng.
-"Vợ thì chửa như thế chồng lại vui vẻ ở bar còn ra cái thể thống gì nữa, ở nhà, ở nhà chăm vợ..."
Mew mặt cười như không cười, điềm nhiên dùng bữa tiếp. Đối với những vấn đề như này, Gulf nhất nhất nghe theo sự sắp xếp của mẹ hoặc hắn, chẳng quan tâm nhiều lắm.
-"Nhớ nhẹ nhàng thôi..."
Mẹ vẫn chưa yên tâm mà dặn dò.
-"Con tự biết nên làm như nào!"
Đợi vợ yêu ăn xong, Mew dắt về phòng, rồi đi được một đoạn không có mặt ba mẹ, bỗng dịu dàng bế lên.
-"Em nặng đó..."
-"Ôm cổ!"
Bất giác đưa tay ôm lấy cổ hắn, đầu cũng dựa vào bờ vai săn chắc thì thầm.
-"Cậu...cậu yêu em không?"
-"Sao tự dưng hỏi vậy?"
-"Em có thể...làm vợ cậu đời này được không?"
Gulf nói, rất nhỏ. Giờ có thể sinh con rồi, nếu hắn không chán ghét, Gulf mong được làm vợ Mew mãi mãi, cả đời được sống như này.
Mew hơi sững lại, có thể thời gian qua Gulf đã yêu hắn thêm một chút, có thể Gulf là vì nghĩ cho đứa trẻ, nhưng sao cũng được, hắn chấp nhận, với cũng chẳng có mong muốn gì hơn, nở nụ cười tỏa nắng, trả lời.
-"Không được!"
Tim Gulf như bị cái gì đó xuyên qua, đau lắm. Hóa ra khi Gulf từ chối không kết hôn với hắn lâu dài, hắn đau như này sao? Là lúc đó Gulf đã tự tước đi quyền lợi của mình, giờ còn trách ai được nữa?
Một giọt nước mắt lặng lẽ rơi, Gulf không nói gì nữa, cũng chẳng biết nói gì cả, chỉ là dụi đầu vào áo Mew, ngăn cho nước mắt đừng chảy.
Lúc mở mắt, đã thấy được đưa về phòng rồi. Mew ngồi trên giường, nhưng vẫn tư thế bế Gulf trong lòng, còn nhìn chằm chằm, bàn tay bẹo má trêu chọc.
-"Xem này, sắp có con rồi mà vẫn tính con nít?"
-"Em đâu có con nít đâu!"
-"Còn cãi à?"
Bờ môi ai đó khẽ miết xuống vành tai ai đó, ngậm thật lâu, rồi thủ thỉ trìu mến.
-"Không đồng ý, vì vợ không những phải làm vợ của chồng đời này, kiếp này mà phải làm vợ của chồng kiếp sau, kiếp sau nữa...vĩnh viễn...hiểu chưa?"
Gulf gật đầu, bị làm cho cảm động quá à.
-"Vợ nguyện ý không?"
-"Em nguyện ý!"
-"Vì sao? Vì vợ yêu con?"
-"Vâng...em yêu con..."
Ánh mắt Mew hơi tối lại, phải, vì yêu con, chứ trái tim Gulf, chưa thực sự dành cho hắn...
-"Vậy, có chút nào yêu chồng không?"
Chẳng có rào cản nào để Gulf né tránh câu hỏi đó cả, giờ đây, đã có thể tự tin mà trả lời, có, Gulf thực sự yêu hắn, yêu nhiều nhiều nhiều lắm. Mew nghe mà như mơ, tấm chân tình của hắn đã cảm động được Gulf, có phải thế không?
-"Cậu sao vậy?"
-"Thấy khó tin quá!"
-"Khó tin gì ạ?"
-"Là vợ yêu chồng ý? Hay vợ chứng minh đi..."
-"Chứng minh như nào ạ?"
Mew cười gian tà, thì thầm tai, Guld đỏ bừng, nhưng mặc kệ, Gulf yêu hắn mà, cực kì yêu luôn ấy, mới cả nhìn Mew cơ bắp quyến rũ thế kia, những việc đó...đâu có ghét. Bỏ qua ngại ngùng, môi nhỏ xinh bắt đầu chủ động hôn lên môi ai kia, vụng về lướt xuống chiếc cằm cương nghị, giống như con chuột nghịch ngợm chui rúc khiến cậu phát điên, xoay người, đặt dưới thân mình, Mew mắng.
-"Ghét!"
-"Kệ cậu, em vẫn yêu cậu là được..."
Có loài sinh vật nào đáng ghét tới thế này không? Mew luồng nhiệt bộc phát, tự dưng lườm lườm cái bụng vô tội của Gulf, thở dài, sau rồi cũng ôm vợ vào lòng, thơm nhẹ lên trán rồi cùng vợ ăn hoa quả, xem vài chương trình giải trí, sau đó vỗ về cho ngủ ngon hơn, có người này trong vòng tay, đối với hắn mà nói, là giống như có cả thế giới rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro