Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8 : Mang thai !!

Jim tiên sinh , phiền anh có thể chú ý tới em một chút được không ? " Phát hiện người đàn ông bên cạnh lại phân tâm , Plan tươi cười tao nhã , gật đầu với bằng hữu quen biết , một bên nhỏ giọng mở miệng .

" Hả ? " Jim di dời tầm mắt .

" Tiệc mừng thọ ." Plan thấp giọng mở miệng , hôm nay cậu cùng anh ta tham dự tiệc này , đây là nghĩa vụ của một vị hôn phu .

Tuy rằng hôm nay vị hôn phu của cậu hoàn toàn không chú ý nhưng cậu biết nguyên nhân ở đâu , em gái con mẹ kế Pim Rathavit chính là nguyên nhân chính làm cho Jim phân tâm .

Cậu dĩ nhiên không ăn giấm , từ lúc trước lúc đính hôn cậu đã biết mục tiêu của Jim là Pim Rathavit , cậu cũng không để ý lắm , thậm chí chủ động cùng Jim đưa ra giao dịch .

Cậu cần một tấm bia đỡ đạn , mà anh ta muốn lấy được Pim , cậu có thể cung cấp cho anh ta tin tức của em gái mình , cũng có thể giúp đỡ .
Jim cũng đồng ý , bởi vậy bọn họ đính hôn , hai năm nay , hai người ở chung cũng không tệ lắm , Jim rất giống cậu .

Bọn họ đều là người kiêu ngạo , không dễ dàng dỡ xuống phòng bị , đều có thói quen đeo mặt nạ tao nhã tôn quý , bởi vì bọn họ sợ bị tổn thương . Nhưng Jim so với cậu may mắn hơn , anh ta tự nguyện theo đuổi Pim , mà cậu cũng có thể thấy , Pim cũng đối với anh ta động tâm .

" Pak Tổng ! Sinh nhật vui vẻ ." Jim cầm ly rượu lên chúc mừng chủ nhân bữa tiệc , cánh tay ôm lấy thắt lưng Plan , hơi hơi sử dụng lực , nhắc nhở cậu nên hoàn hồn .

Plan tự nhiên tươi cười . " chú Pak , sinh nhật vui vẻ ." Rathavit gia cùng Pak gia có giao dịch kinh doanh , Pak Tổng cũng coi như là trưởng bối của cậu .

" Ha ha , tiểu tử , cháu càng ngày càng đẹp trai ." Pak Tổng ha ha cười , "Các cháu vẫn chưa tổ chức hôn lễ sao ? Đính hôn đã lâu như vậy rồi . "

Hai người bọn họ cười nhạt không nói , trong lòng cả hai đều biết rõ ràng căn bản sẽ không có hôn lễ nào .

Đột nhiên , bọn họ nghe thấy âm thanh cái gì đó rơi xuống nước , nhìn sang , chỉ thấy bể bơi kia nổi lên xôn xao , Jim vẻ mặt ổn trọng thoáng chốc biến đổi , lập tức buông Plan ra , chạy nhanh về phía hồ bơi .

" Làm sao vậy ? Xảy ra chuyện gì ? " Pak Tổng nhíu mày , " Plan tiểu tử , lần đầu tiên chú thấy Jim CEO mất bình tĩnh như thế ."

Plan cười dịu dàng , cậu nghĩ Jim sợ người gặp chuyện không may là Pim , quả nhiên , trong chốc lát nhìn thấy anh ta ôm Pim đẫm đi tới .

" Pak Tổng , mượn ông một phòng ."

" À , được ." Pak Tổng phân phó cho người dẫn đường , Jim vội vàng đi theo phía sau , sớm đã quên còn có vị hôn phu nhỏ bên cạnh .

" Plan tiểu tử , thế này ......" Pak tổng hoàn toàn mờ mịt .

Plan mỉm cười khôn khéo , tư thái vẫn tự nhiên . " Pak thúc , chú không nhận ra sao ? Đó là Pim , gần đây đang làm việc cùng Pim ."

" Hả ? Là Pim sao ! Lâu như vậy không thấy , chú quả không nhận ra ." Pak Tổng vẻ mặt kinh ngạc , đúng lúc có tân khách đi tới bên cạnh .

" Lão Pak ! Sinh nhật vui vẻ ." "Lão Soy , bây giờ ông mới đến nha ! " Nhìn thấy lão bằng hữu , Pak Tổng lập tức cười thoải mái .

Plan thừa dịp lúc này lặng lẽ rời đi , cậu nghĩ là vị hôn phu của cậu hẳn là sẽ không xuất hiện ở tiệc tối đâu .

Nghĩ đến hình ảnh Jim ôm Pim , mắt đẹp không khỏi xẹt qua một chút ghen tị . Đi đến sau nhà , biết nơi này không có người đến , cậu ngồi vào chiếc ghế dài , nhẹ nhàng thở ra một hơi .

Khi không có ai , cậu mới dám dỡ xuống phòng bị . Khuôn mặt nhỏ nhắn không hề tươi cười giả dối nữa , cậu mệt mỏi nhắm mắt lại .

Đột nhiên cảm thấy mệt mỏi quá , nghĩ đến tình cảnh Pim được Jim ôm , cậu rất ghen tị với em gái vì có nhiều người yêu thương . Ba yêu em ấy , dì yêu em ấy , Jim yêu em ấy , cả hắn ...... Cũng yêu em ấy nữa . Còn cậu thì ...

Pim dễ dàng khiến mọi người yêu thương , bao gồm người cậu muốn nhất , cũng chỉ có khi đối mặt với em ấy , hắn mới để lộ ra vẻ dịu dàng hiếm có , cũng chỉ có Pim mới có được cái nhìn chăm chú yêu thương chăm sóc của hắn .

Cậu ghen tị, mỗi khi nhìn thấy Pim hạnh phúc , cậu rất muốn làm tổn thương em ấy , rất muốn cho tươi cười trên mặt Pim biến mất .

Cánh môi xả ra một chút đùa cợt , Plan cười lắc đầu , cậu biết cậu chỉ là nhất thời yếu ớt mà thôi , cho tới bây giờ hối hận không phải là cá tính của cậu .

Cậu phải kiêu ngạo chứ , hít vào một hơi thật sâu , cậu mở mắt ra , chuẩn bị tươi cười đi vào bữa tiệc nhưng khi mở mắt , lại nhìn thấy phía trước có một người đang đứng .

Plan sợ tới mức đứng lên . " Anh tại sao lại ở đây ? " Cậu kinh ngạc nhìn hắn , không nghĩ tới lại gặp hắn ở đây . Anh đến bao lâu rồi ?

" Tôi không thể tới sao ? " Mean nhún vai , trên tay cầm đĩa , con ngươi đen không chút để ý nhìn cậu , dáng vẻ trầm tĩnh làm cho người ta nhìn không ra anh đang nghĩ gì .

" Anh ......" Plan nhìn chằm chằm , thấy anh mặc bộ tây trang màu lam đậm , áo sơmi trắng để mở vài nút , mái tóc đen khiến cho dáng vẻ càng thêm cuốn hút , làm cho cả người càng thêm nét mạnh mẽ , cứng cỏi .

Đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy dáng vẻ này của hắn . Khi cậu còn đang kinh ngạc , Mean cũng đánh giá cậu từ trên xuống dưới, mái tóc của cậu được vuốt lên gọn gàng , lộ ra chiếc cổ trắng như ngọc , bộ vest màu xanh lục vừa vặn làm toát lên sự lịch lãm của cậu , cậu ăn mặc đơn giản , không cần tới trang sức dư thừa nhưng cũng rất tự nhiên mà bộc lộ khí chất cao quý .

Rất đẹp mắt nhưng đồng thời làm cho hắn cảm thấy thực chướng mắt .

Cậu tựa như vầng trăng ở trên cao , phảng phất nói cho người khác biết , cậu không phải người bình thường có thể chạm tới . Đi lên phía trước , hắn đưa cái đĩa cho cậu " Cầm lấy . "

"Cái gì ......" Plan theo quán tính cầm lấy mà tay anh cũng thừa cơ xoa xoa cái đầu xinh đẹp của cậu , mái tóc dài đen nhánh trong nháy mắt rối lên .

" Mean Phiravich , anh đang làm gì vậy ?" Plan vuốt tóc , không thể tin được nhìn hắn , cậu lộn xộn như vậy làm sao ra ngoài kia đây ?

Ừm ...... Tốt hơn nhiều , mái tóc đen rũ xuống làm cho cậu bình dị gần gũi hơn ! Mean vừa lòng gật đầu , lấy lại cái đĩa trên tay cậu , ngồi trên ghế dài , cầm dĩa ăn đồ ăn .

Không nghe cậu nói sao , Plan tức giận " Mean Phiravich . "

"Cái gì ? " Mean miễn cưỡng nâng tầm mắt , lực chú ý vẫn đặt ở trên đồ ăn .

" Anh ......" Plan cắn môi , cố gắng bình tĩnh lại , cậu âm thầm hít sâu , lại hỏi : " Vì sao anh ở đây ? " Anh đứng ở nơi đó nhìn bao lâu rồi ? Có phải nhìn thấy toàn bộ dáng vẻ cô đơn vừa rồi của cậu hay không ? Không biết anh có nhìn thấy Pim không ...... Không ! Chắc là không , nếu có , hắ. đã sớm xông lên trước bắt lấy Pim . Nghĩ vậy , Plan âm thầm nhẹ nhàng thở ra nhưng nghĩ đến không biết hắn đứng đó nhìn cậu bao lâu , lòng của cậu lại treo lên .

" Đúng lúc chủ nhân nhà này có đầu tư điện ảnh , đạo diễn mang tôi đến đây , không nghĩ tới sẽ nhìn thấy cậu , thế còn cậu , vì sao ở đây một mình ? Vị hôn phu của cậu đâu ? " Kỳ thật từ lúc hắn bước vào bữa tiệc đã nhìn thấy cậu , cậu đang mỉm cười đứng ở bên cạnh chủ nhân bữa tiệc , sau lại một mình tránh ra .

Hắn vốn muốn theo sau nhưng lại bị đạo diễn kéo đi chào hỏi chủ nhân bữa tiệc , hắn không kiên nhẫn nhưng vì mặt mũi đạo diễn , vẫn nên câu nệ một chút . Hàn huyên vài câu nhàm chán , không còn tính nhẫn nại , tìm cái cớ rời đi , cầm một cái đĩa đầy đồ ăn , nhìn thấy phương hướng cậu vừa đi , là ra hậu viện .

Sau đó , nhìn thấy cậu ngồi một mình ở trên ghế dài . Cậu từ từ nhắm hai mắt , không biết đang nghĩ gì , bộ mặt tươi cười bình tĩnh mọi lần không thấy , trên mặt chỉ còn vẻ cô đơn . Cậu như thế , cũng không xa lạ lắm với hắn .

Năm đó , đêm cậu đẩy Pim xuống nước , hắn cũng từng nhìn thấy cậu ngồi ở trong sân khóc một mình , vương tử kiêu ngạo , ngay cả khóc cũng không cho ai nhìn thấy .

Hắn còn nghĩ rằng sự cô đơn kia đã sớm biến mất nhưng không nghĩ rằng nó còn tồn tại , tuy nhiên cậu cũng không cho ai thấy được .

Hắn biết hắn nên rời đi , hắn không nên nhìn cậu như vậy , lý trí của hắn thì nói thế nhưng chân của hắn không tài nào nhấc lên được .

Không biết tại sao , hắn không muốn nhìn thấy cậu một mình , khi đang do dự , cậu lại đột nhiên mở mắt ra , trừ bỏ bối rối ban đầu , cậu lại dần dần khôi phục dáng vẻ bình tĩnh .

" Không liên quan tới chuyện của anh ." Plan lạnh nhạt trả lời .

Sớm biết rằng cậu sẽ trả lời như vậy , Mean nhún vai . " Dù sao tôi cũng chỉ là tùy tiện hỏi ." Cắm nĩa ăn trên tay hắn tiếp tục đem đồ ăn đưa vào miệng .

" Anh ......" Cậu muốn hỏi hắn đứng ở trước cậu từ bao giờ nhưng nếu hỏi thì rất kì quái cậu cắn môi , thấy dáng vẻ hắn khá thoải mái , cậu nghĩ , chắc là hắn không nhìn thấy Pim đâu ? "

" Sao vậy ? " Hắn nâng mày nhìn cậu .

" Không có gì . " Plan mím môi , thấy hắn chỉ lo ăn mà cậu lại một lòng hoang mang rối loạn , người khởi xướng này sao có thể vẫn ăn vui vẻ như vậy chứ ? Cậu nhịn không được đanh giọng châm biếm hắn " Anh là quỷ chết đói đầu thai sao ? "

" Biết làm sao được ." Mean nhún nhún vai , cười cười nhưng nụ cười kia cậu nhìn thật chướng mắt . " Số tôi không tốt như cậu , trà đến tận tay , cơm đến tận miệng , tôi bận rộn cho tới bây giờ còn chưa ăn bữa tối nhưng còn cậu , ăn mặc lịch lãm cùng vị hôn phu tham gia yến tiệc , tôi đoán chắc vị hôn phu của cậu đã bỏ cậu mà đi tìm phụ nữ nào đó hưởng sung sướng rồi ? "

" Đúng ! Hơn nữa người phụ nữ kia còn là cháu gái mà anh yêu thương nhất đó ! Plan tin chắc cậu chỉ cần nói ra những lời này , người đàn ông trước mắt tuyệt đối sẽ biến sắc mặt , tuyệt đối không tiếp tục ở đây nói móc cậu .

Nhưng cậu không thể nói , chỉ có thể nhìn chằm chằm nụ cười đáng ghét kia , chán ghét đến mức không muốn mở mắt . Cậu biết cậu có thể rời đi , đỡ phải nhìn thấy dáng vẻ đáng ghét , đỡ phải nghe thấy những lời nói châm chọc này nhưng ...... Cậu không muốn đi .

Plan trong lòng cười khổ , cho dù hắn đối với cậu như vậy nhưng cậu lại vẫn muốn ở bên hắn , cậu thật là ngốc .

" Sao , tôi nói sai à ? " Mean đi đến bên cạnh , nghiền ngẫm nhìn cậu . " Chậc chậc , sắc mặt của cậu rất khó coi , bị tôi nói trúng rồi sao ? "

" Không liên quan tới anh ! " Plan mặc kệ hắn .

Thấy cậu khó chịu , Mean nhếch môi , đúng rồi ! Cao ngạo bất tuân như vậy mới là Plan Rathavit , đau lòng khó hiểu vừa xuất hiện trong lòng hắn mới có thể biến mất .

Cái loại tâm tính kì quái này không nên nảy sinh với hắn , quan hệ của hắn và cậu có thể làm tổn thương đến hắn .

" Không liên quan thì không liên quan , cậu tức giận làm cái gì ? " Hắn xiên một miếng thịt bò đưa cho cậu . " Này , ăn cái này cho hả giận đi ? "

" Tôi không ...... Nôn ! " Ngửi được mùi thịt bò , Plan đột nhiên cảm thấy buồn nôn , cậu che miệng đẩy tay hắn ra .

" Làm sao vậy ? " Hành động của cậu dọa đến hắn .

" Không ...... Bỏ ra ......" Cậu che miệng , nhíu chặt mi , miễn cưỡng nhịn xuống cảm giác muốn nôn . Cậu gần đây không hiểu sao lại thế này , động một chút là muốn ói .

Mean đặt cái đĩa xuống ghế , sắc mặt cậu đột nhiên tái nhợt làm cho hắn có cảm giác đau lòng không nên có lại len lỏi vào trong ngực . " Cậu làm sao không thoải mái ? Tôi đưa cậu đến bệnh viện ."

" Không cần ! " Cậu lắc đầu . "Chẳng qua dạ dày của tôi gần đây ......" Cậu đột nhiên nghĩ đến một việc , sắc mặt toàn bộ trắng bệch .

" Này ! Sắc mặt cậu rất kém , đi , đi bệnh viện ." Mean bắt lấy tay cậu .

" Không ! " Plan dùng sức gỡ tay hắn ra nhưng lại phát hiện thái độ bản thân quá hốt hoảng , thấy hắn nhíu mày , cậu cao ngạo nâng cằm . " Tôi không sao , hơn nữa đừng quên đây là đâu , tôi với anh không thân quen tới mức đó , tôi mệt mỏi , đi về trước ."

Nói xong , cậu lập tức xoay người rời đi , thẳng lưng , dáng vẻ tao nhã nhưng một lòng lại toàn bộ luống cuống bối rối , nhất là khi nghĩ đến việc kia ...... Khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng chốc trắng không thấy huyết sắc .

Cậu thật sự mang thai ...... Gần như là đi không mục đích ra khỏi bệnh viện , cậu nghĩ lại lời bác sĩ vừa nói . " Hai tháng rồi ......" Plan vuốt bụng , lâu như vậy , mà cậu hoàn toàn không để ý .

Cậu không nghĩ tới mình sẽ mang thai , Mean đều có biện pháp phòng hộ , cho nên cậu nghĩ việc mang thai sẽ không phát sinh trên người cậu .

Tay nhỏ bé nhẹ vỗ về cái bụng , nơi này có đứa bé , là đứa bé của anh và cậu ...... Khiếp sợ qua đi , vui sướng lập tức dâng lên ngực nhưng mới trong chốc lát , cậu lại bình tĩnh xuống .

Nếu hắn biết có đứa bé , hắn sẽ làm gì? Sẽ cưới cậu sao ? Không ! Cậu không cần cuộc hôn nhân này , cái loại bố thí tình cảm này Plan Rathavit cậu không cần ! Nhưng phải bỏ đi sao ? Không !

Cậu lắc đầu , cậu sẽ không bỏ , đây là con của cậu , cậu tuyệt đối sẽ không bỏ nhưng cậu nên làm gì bây giờ ?

Lại không có khả năng đem đứa bé này đổ lên đầu Jim , tuy rằng anh ta trên danh nghĩa là vị hôn phu của cậu ......

-----------

P.s : tada !! Mình úp chương mới r na ~~ Mn đọc xong nhớ cmt và thả tym cho m nha 😘🥰🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro