Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12 :

Từ ngày đó lúc nào cũng có người bên cạnh cậu , ngay cả ba mỗi ngày cũng đều đến thăm cậu , cậu biết ba muốn an ủi mình , chỉ là không biết mở miệng như thế nào thôi .

Đối với sự quan tâm của bọn họ , cậu chỉ còn cách mỉm cười mà chống đỡ , trừ cái đó ra , cậu không biết còn có thể trưng ra biểu tình gì , kỳ thật cậu không muốn có người bên cạnh , cậu muốn yên tĩnh một mình .

Cắn một miếng táo , ánh mắt cậu đột nhiên giật mình , tay nhỏ bé vô thức vuốt bụng , đầu ngón tay lại bắt đầu dùng sức , nắm chặt quần áo .

Một vài giọt nước mắt , rơi xuống quả táo . Cậu nhắm mắt lại , khi ở một mình , cậu rốt cục không cần phải cười , không cần phải nói cho người quan tâm cậu rằng cậu không có việc gì , ko phải nói rằng cậu rất tốt .

Cắn môi , cậu nức nở ra tiếng " Cục cưng ...... Cục cưng ......"

Ôm chặt cái bụng bằng phẳng , cậu đối mặt với cảm giác trống rỗng , lòng đau như cắt " Cục cưng thực xin lỗi ...... Thực xin lỗi ...... " Là lỗi của cậu , cậu không bảo vệ tốt cho con , là lỗi của người ba như cậu ......

Cậu một mình khóc rống , cậu chỉ cần khóc trong chốc lát , lập tức sẽ tốt lên ......

Đợi 1 lát , cậu còn phải cười , còn phải đối mặt với ánh mắt đau lòng của người nhà .

Kỳ thật cậu không có việc gì , cậu tốt lắm , thật sự tốt lắm , cậu chỉ muốn ở một mình , khóc trong chốc lát , chỉ cần khóc trong chốc lát ......

" Hức ...... Thực xin lỗi ......" Cậu khóc , nước mắt không nhịn được chảy xuống , bi thương trên mặt làm cho người ta đau lòng chua xót .

"Cục cưng thực xin lỗi ......" Cậu khóc , không biết có một bóng dáng đứng ngoài cửa, nghe tiếng khóc kìm nén của cậu , hắn nắm chặt tay , đau đớn kịch liệt nhắm mắt lại .

*** say you love me ......

Cậu luôn ở trước mặt hắn đàn bài hát này , ngón tay thon dài lướt qua những phím đàn đen trắng , Mean nhắm mắt lại , mười ngón bay múa trên phím đàn .

Cậu không biết , mỗi khi cậu đàn xong bài này , ánh mắt nhìn hắn luôn mang theo chờ mong , sau đó lại trở về quật cường như ban đầu , làm bộ như không xảy ra chuyện gì .

Mà hắn , cũng làm như không thấy . Hắn không phải ngốc , ngay từ đầu hắn còn tin tưởng lời của cậu , tin tưởng cậu thất tình cần an ủi , tin tưởng cậu thật sự có người thầm mến .

Nhưng thời gian lâu dần , ánh mắt của cậu lại bán đứng cậu , cho dù cậu cố gắng che giấu nhưng thường thường những lúc hắn không chú ý , vụng trộm dùng ánh mắt yêu say đắm chăm chú nhìn hắn .

Ánh mắt của cậu làm cho hắn hoài nghi , âm thầm quan sát cậu .

Hắn phát hiện khi hắn thân mật tới gần cậu , cho dù cậu vẻ mặt bình tĩnh , miệng lưỡi bén nhọn nhưng bên tai cậu sẽ hơi hơi phiếm hồng .

Khi hắn đưa chìa khóa nhà trọ cho cậu , hắn nhận ra trong mắt cậu rất nhanh hiện lên kinh hỉ .

Mà chỉ cần hắn đến Bang Kok , cậu tuyệt đối mỗi ngày đều tìm đến hắn , ở bên cạnh hắn , cho dù hắn có châm chọc khiêu khích thế nào , cậu vẫn đến hàng ngày .

Hắn cũng biết người sửa sang , dọn dẹp lại nhà trọ là cậu mà không phải do hắn ủy thác công ty vệ sinh , cậu nghĩ cậu giấu giếm rất khá , lại không biết hắn đều biết tất cả .

Chẳng qua , cậu không nói , hắn cũng làm bộ như không biết .

Biết rõ cậu thương hắn nhưng hắn lựa chọn giả ngu , hắn không thể nhận , bởi vì cậu là con trai của Phu Rathavit .

Biết rõ cậu vô tội nhưng nhìn cậu lại liên tưởng đến lão ta . Nghĩ đến chị gái đã qua đời , hắn không thể nào đối tốt với cậu .

Hắn luôn làm tổn thương cậu , mà chính hắn cũng không hiểu , vì sao hắn đối xử với cậu như vậy mà cậu vẫn thương hắn ?

Sự ngốc nghếch của cậu làm cho hắn tâm hoảng ý loạn , hắn dần dần trở nên không biết phải làm sao với cậu .

Sau đó , cậu có vị hôn phu , khi nghe thấy cậu đính hôn , một cỗ phẫn nộ không nên có dâng lên ngực , hơn nữa nhìn thấy cậu thân mật cùng vị hôn phu trên tạp chí , hắn tức giận đến cơ hồ muốn giết chết người đàn ông kia !

Tình cảm không nên có làm cho hắn kinh ngạc , hắn không thể tin được bản thân lại vì cậu mà có cảm xúc phập phồng như vậy , không nên như vậy .

Cậu có vị hôn phu cũng tốt , như vậy , cậu sẽ không thương hắn nữa ? Có người đàn ông tốt như vậy ở bên cạnh cậu , hắn nên thở phào mới đúng .

Nhưng mà , mỗi khi nghe thấy cậu nhắc tới vị hôn phu , biết rõ không nên nhưng hắn lại phẫn nộ , ghen tị tràn ngập lòng dạ .

Hắn muốn đẩy cậu ra nhưng lại không thể buông được , ích kỷ lấy tình yêu của cậu ra làm thương tổn cậu .

Mean nở nụ cười mỉa mai mình , kỳ thật hắn cùng lão Phu khác gì nhau .

Hắn trách ông Phublàm tổn thương chị mình nhưng chẳng phải hắn cũng đang làm tổn thương Plan sao ? Ít nhất , chị ở bên cạnh ông Phu cũng hạnh phúc , cho dù ông Phu phong lưu nhưng ít nhất ông ta cũng làm cho chị hạnh phúc rời đi .

Nhưng còn hắn ?

Hắn đối với Plan như thế nào ? Hắn mỉa mai cậu , lạnh lùng với cậu , vô tình với cậu , cuối cùng ......

Cũng làm cho cậu mất đi đứa bé , hắn đối xử với cậu không chỉ không tốt , cậu ở bên cạnh hắn luôn bị tổn thương nhưng cậu vẫn ngốc nghếch .

Rõ ràng có vị hôn phu tốt như vậy nhưng lại yêu hắn .

Vì sao lại yêu loại người như hắn ?

Căn bản không đáng !

Cậu cùng chị đều ngốc , đều yêu người không đáng yêu !

Hắn vì cậu cảm thấy không đáng , hắn không đáng để cậu yêu , một chút cũng không đáng !

Tay dừng đánh đàn , Mean chậm rãi mở mắt , khuôn mặt thống khổ rõ ràng , hắn đau lòng vì cậu , nghĩ đến tiếng khóc một mình của cậu ở phòng bệnh , ngực đau làm cho hắn nhíu mày cảm giác ko thở nỗi .

Cậu luôn đáng thương như vậy , luôn khóc một mình .

Mean đứng dậy , nhìn thấy Pim đứng ở cửa , hắn cười nhẹ " Đã trở lại . " Hắn còn tưởng rằng cô sẽ tức đến nỗi không trở về !

Pim mím môi , nguyên bản cô tức giận muốn đến mắng cậu nhưng nghe thấy tiếng đàn ai oán vang lên không biết tại sao , toàn bộ tức giận của cô đều tan biến .

Nghe tiếng đàn , cô cảm giác giống như nghe bản tình ca bi thương .

" Sao ? Vẫn giận cậu sao ? " Mean tiến lên, dịu dàng xoa đầu Pim .

" Anh xuất viện ." Nhìn cậu , Pim nhỏ giọng nói .

" Vậy sao ? " Mean thần sắc không thay đổi , lạnh nhạt nói .

" Anh cùng Jim giải trừ hôn ước rồi , chuyện sảy thai bị đè ép xuống , cho nên không ai biết .
Không có hôn ước , người theo đuổi anh rất nhiều ." Pim đi phía sau Mean không ngừng nói , vừa nói , cô một bên nhìn hắn . " Hơn nữa , hình như anh đã tìm thấy đối tượng , gần đây bắt đầu hẹn hò ."

" Ừ, tốt lắm ! " Mean thản nhiên cười .

" Cậu ... " Pim tức giận đến dậm chân .

Mean xoay người , bàn tay to vỗ vỗ đầu cô , hắn biết cô muốn làm gì nhưng hắn cùng Plan đã không có khả năng nữa rồi .

Hắn chỉ biết tổn thương cậu , hắn không đáng để cậu yêu .

Có người đàn ông tốt ở bên cạnh cậu , hắn cảm thấy vui mừng , hắn hy vọng cậu hạnh phúc .

Chỉ cần cậu hạnh phúc , như vậy hắn có đau cũng ......

không sao cả .....

-----------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro