Chap 4
Ngay lập tức sự việc của ba tháng trước ùa về trong đầu Đoàn Nghi Ân, bởi vì uống say, u mê leo lên giường của anh, đã bị anh tức giận vừa bóp cổ vừa mắng nhiếc:
- Nghi Ân, cậu đây là muốn chơi quy tắc ngầm với tôi sao? Được lắm, Đoàn Nghi Ân, nếu cậu đã muốn chơi với tôi, tôi sẽ để cho cậu biết thế nào là địa ngục!
Nhớ đến đó Đoàn Nghi Ân xiết chặt đôi đũa đang cầm trong tay, trái tim trong lồng ngực bắt đầu đập loạn xạ . Ngày hôm đó, nhất định là anh vô cùng bức xúc nên mới có thể thốt ra những lời khó nghe như vậy. Suốt ba tháng qua cậu luôn trốn tránh anh, nhưng cho dù trốn thế nào, cuối cùng bây giờ vẫn phải chạm mặt nhau. Bộ vest màu đen cắt may vừa vặn khéo léo càng tôn thêm dáng người hào hoa nho nhã của Vương Gia Nhĩ ánh đèn đại sảnh yến tiệc làm gương mặt anh tỏa sáng lung linh hơn, tạo hóa ưu ái ban cho anh khuôn mặt qúa hoàn hảo đến từng chi tiết nhỏ, mũi cao, mày kiếm, mắt phượng, đôi môi mỏng gợi cảm, không thể diễn tả hết đựợc vẻ đẹp xuất thần ấy. Làng giải trí từ trước đến nay luôn không thiếu những nam thanh nữ tú, tuấn nam mỹ nữ, tùy tiện kéo bất kỳ ai trong đám người này, đều là sặc sỡ loá mắt. Nhưng khi có mặt anh thì hết thảy đều chìm nghỉm không ai sánh kịp, ở Vương Gia Nhĩ toát ra một sức quyến rũ kỳ lạ, nó biến anh trở thành tâm điểm cho mọi người. Toàn bộ khung cảnh buổi tiệc bởi vì anh đột nhiên xuất hiện mà lặng lẽ kéo dài chừng nửa phút, đạo diễn "Địa lão thiên hoang" là người đầu tiên phục hồi tinh thần, bưng ly rượu, ân cần khách sáo tiến lên đón:
- Ông Vương. . .
Theo tiếng đạo diễn mở miệng, không khí buổi tiệc thoáng dịu đi một chút, tuy rằng mọi người trong lòng biết rõ ràng đi bắt chuyện sẽ không được đáp lại, nhưng tất cả đều khuôn mặt tươi cười hướng phía Vương chào hỏi :
- Xin chào ông Vương!
Vương Gia Nhĩ phảng phất như không nghe được lời chào hỏi của người chung quanh, chỉ nhìn không chớp mắt hướng về phía khu ghế ngồi, bước đi thong thả, tuy chỉ là hành động rất đỗi bình thường như vậy, nhưng vẫn như trước được anh bước đi theo một hương vị làm điên đảo con người. Đạo diễn bưng rượu, lẽo đẽo đi theo bên cạnh Vương Gia Nhĩ vẻ mặt hớn hở, miệng nói không ngớt. Đoàn Nghi Ân vẫn đang yên vị ở khu vực ngồi, ban đầu khoảng cách còn khá xa do có đám người che chắn, cậu mới dám tranh thủ trộm ngắm Vương Gia Nhĩ một chút. Khi bước chân anh càng ngày càng gần, cậu chỉ dám thỉnh thoảng liếc nhanh qua một cái. Đến lúc Vương Gia Nhĩ tới gần kề thì cậu ngay cả đầu cũng không dám ngẩng, chỉ cầm đôi đũa mà gắp đồ ăn một cách cứng ngắc, giả đò bình tĩnh thờ ơ không mảy may để ý tới sự xuất hiện của anh.
- Vương tổng, ngài đến mà không nói trước một tiếng, để tôi phái người đi đón ngài. . . .
Nghe tiếng đạo diễn nói Đoàn Nghi Ân cảm giác được Vương Gia Nhĩ đang đi tới chỗ mình, cậu vô thức nắm chặt chiếc đũa hơn, lưng duỗi thẳng, nhìn chăm chăm vào đĩa thức ăn không chớp mắt, mà ngay cả động tác nhai cũng trở nên thật cẩn thận. Rốt cục Vương Gia Nhĩ cũng bước đi ngang qua khỏi chỗ cậu ngồi, Đoàn Nghi Ân vừa định thở phào nhẹ nhõm, thì phát hiện anh tới ngồi xuống chiếc ghế ngay sau lưng mình .
Lúc ban đầu khi Nghi Ân thích Gia Nhĩ, nằm mộng cũng muốn có thể mỗi ngày nhìn thấy anh, nhưng sau đó, cậu trở nên có chút e ngại khi thấy anh. Lúc anh đi xa thì không đến nỗi, nhưng chỉ cần ở khoảng cách gần, cậu liền không thể nói nên lời, khẩn trương cùng sợ hãi, huống chi ba tháng trước còn xảy ra chuyện như vậy... Lúc này anh ngồi đằng sau cậu, giọng nói của anh, hơi thở của anh, cậu đều có thể cảm nhận rõ ràng. Đoàn Nghi Ân khẩn trương tới mức lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi. Vương Gia Nhĩ cùng đạo diễn đàm luận về một số phim điện ảnh và chương trình truyền hình. Anh nói rất ít, mà chủ yếu là đạo diễn thao thao bất tuyệt. Nhưng mỗi lần Vương Gia Nhĩ lên tiếng, đều làm cho đáy lòng run lên kịch liệt. Đến cuối cùng, cậu không chịu nổi nữa, đành buông đôi đũa trong tay xuống, lấy cớ đi toilet nói với Triệu Manh rồi đứng lên. Không biết có phải trùng hợp hay không, lúc Đo àn Nghi Ân đứng lên, Vương Gia Nhĩ cũng bật dậy. Toilet phía sau Đoàn Nghi Ân, cửa ra đại sảnh buổi tiệc sau lưng Vương Gia Nhĩ. Cậu xoay người, anh cũng xoay người, hai người cứ như vậy không kịp phòng bị bất ngờ đối mặt nhau. Đoàn Nghi Ân vừa chạm phải tầm mắt Vương Gia Nhĩ, liền hoảng sợ vội vã cúi đầu, tránh đi ánh nhìn của anh.Đoàn Nghi Ân và Vương Gia Nhĩ thành vợ chồng đã được năm tháng nhưng là kết hôn trong bí mật, nên trong con mắt của người ngoài, hai người bọn họ chỉ là người xa lạ không có quan hệ. Nghi Ân siết chặt bàn tay, cố gắng kiềm chế đáy lòng đang rung động của mình, vờ không quen biết Gia Nhĩ như những người khác, hướng phía anh cung kính chào chào hỏi :
- Chào ông Vương
Anh không thay đổi sắc mặt nhưng đứng bất động, ánh mắt có chút mơ hồ dường như căn bản là không nghe thấy tiếng của cậu. Qua một hồi thật lâu, anh chợt chớp mắt, xoay người, vòng qua bên sải bước hướng về cửa ra đại sảnh buổi tiệc rời đi. Từ đầu đến cuối, anh đều không liếc mắt nhìn Đoàn Nghi Ân lấy một cái, như thể người con trai đứng trước mặt anh không phải là người 'vợ' đã kết hôn cùng anh năm tháng qua.
Lục Cẩn Niên tính tình cô lãnh, toát ra hơi thở người-lạ-chớ-tới-gần. Hơn nữa, trong làng giải trí anh một tay che trời, khiến mọi người gặp anh khó tránh khỏi căng thẳng cẩn trọng. Hiện tại anh đã đi rồi, không khí buổi tiệc dần khôi phục lại sự huyên náo, tất nhiên cũng bởi vì sự xuất hiện của anh, nhiều người không kiềm chế được bàn tán xôn xao về anh.
- Vương Gia Nhĩ thật đúng là huyền thoại của giới showbiz!
- Đâu chỉ là huyền thoại thôi, mà thật sự là một huyền thoại khó tin! Phải biết rằng từ lúc anh ta gia nhập đến nay, suốt mười năm mà không có một scandal hay vụ bê bối tình ái nào.
- Hơn nữa anh ta dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, nghe nói lúc anh ta gia nhập giới showbiz chỉ là một thanh niên nghèo, đòi tiền không có tiền muốn bối cảnh không bối cảnh, chịu không ít uất ức, nhẫn nhịn gần bốn năm mới hết khổ. Và rồi từ đó ra khỏi tầm kiểm soát, liên tiếp trong sáu năm nay, mười kiệt tác điện ảnh được bình chọn trên mạng, trong đó có sáu bộ phim anh ta đảm nhiệm vai chính, hai bộ là vai phụ.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Góc lảm nhảm của con Edit:
* ngóc đầu dậy sau khi bị shock bởi cmt+ vote bị tụt thảm hại* * khóc trịu trịu dòng sông* ko bít đây là lần thứ bao nhiêu tui ngóc đầu dậy rồi nhỉ. Nói vậy thui chứ các cô nhớ ủng hộ truyện của tui nhoa. YÊU CÁC CÔ LẮM ĐẤY❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro