Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 10


Quay lại với GD, vốn dĩ anh chàng cúp máy là bởi lúc đo cậu đã quá mệt để nói chuyện, cậu không muốn Suzy biết tình trạng của cậu bây giờ.

"THẰNG ĐIÊN!" – TaeYang, Daesung và TOP hét vào mặt GD.

"Sao điên?" – GD ngơ ngác.

"Với bộ dạng thê thảm thế này thì đứa nào dám về nhà?" – Daesung hỏi.

"Về nhà có mà bị "dần" thêm một trận nữa hả?" – GD hỏi lại.

"Đứa nào dám thuê taxi rước về?" – Daesung lại hỏi.

"Biết đâu được tay lái taxi là gián điệp của mấy ông bà già, bọn nó mà kể lại bộ dạng mình cho ông bả thì có mà.... nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội danh!!!" – GD lại trả lời.

"Vậy sao cậu không nhờ Suzy giúp, có ai ngoài cô ấy có thể đưa bọn mình đi, đón bọn mình về....." – Daesung phân tích.

"Sao lại là cô ấy?" – GD giãy nảy.

"Không phải cô ấy thì ai? Ai? Nói đi?" – Daesung tấn công.

"Ơ....TaeYang, sao không nhờ mấy em chân dài của cậu ấy?" – GD quay sang hỏi TaeYang.

"Baibai hết rồi! Mà tớ "chơi" nhiều em rồi nên có biết em nào lại em nào đâu?" – TaeYang nhún vai.

"Tớ biết một người có thể nhờ vả đem bốn cái xác bọn mình về!" – Daesung góp ý.

"AI????" – Ba chàng còn lại hồi hộp.

Daesung nhìn GD cười khiến anh chàng chẳng hiểu gì hết trơn.

"TaeYeon!" – Daesung nói nhỏ nhẹ mà từ tốn.

"Không được!" – GD phản đối, ngay lập tức nhận được ba ánh mắt khủng bố của ba đứa bạn.

TaeYang nháy mắt, ngay lập tức, ba anh chàng nhảy chồm lên người GD. Dù đã khá mệt vì đánh nhau đến nỗi không thể lết nổi về nhà nhưng với chuyện này thì sung sức lắm cơ!!!!

"Chụp lấy cái điện thoại!" – TaeYang ra lệnh.

"YAH, trả đây!" – GD chống cự hét lên.

"Hahahaha...Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt nghe con!" – TaeYang nhếch mép.


"I'll come running, to see you again

Winter, Spring, Summer or Fall,

All you've got to do is call,

And I'll be there, yes I will,

You've got a friend!"

Điện thoại GD lại reo lên... Hai chữ TaeYeon hiện lên trên màn hình. Đúng là vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đã đến mà!!!!

Daesung nhấn nút nghe, lập tức, cái giọng TaeYeon oang oang vang lên:

"Tên hắc ám kia anh đang chết ở cái xó xỉn nào thế hả!!!"

"Híc....híc.... TaeYeon ơi! JiYong...cậu ý....chết thật rồi...ở cái xó xỉn này nè!" – Daesung vờ khóc, TaeYang và TOP phụ họa...

"JiYong ơi...Híc híc....Tỉnh dậy đi JiYong ơi!!!!...." – Daesung kêu gào khóc thét.

TaeYeon không phải là người dễ bị lừa bởi từ nhỏ cô đã lừa rất nhiều đứa. Cô cười phá lên và nói như ra lệnh.

"Thật mà, em tin không? Anh....anh gửi clip qua máy em nhé!" – Daesung hốt hoảng, cứ tưởng bị lộ nhưng cái ý nghĩ quái quỷ lại nảy lên trong đầu.

Tút....tút...tút.... Đầu dây bên kia tắt ngủm. TaeYeon tin chắc là Daesung đang lừa mình nhưng không hiểu sao lại thấy hơi lo.

"Hai thằng quỷ, nghe gì chưa? Đè nó ra, không cho nó cử động." – Daesung ra lệnh cho TOP và TaeYang.

Hai anh chàng dùng hết sức lực cuối cùng của mình, chồm lên người GD, đứa giữ tay, người giữ đầu ko để cho "nạn nhân" có một hành động nào dù là nhỏ nào.

Daesung cầm cái điện thoại, quay cái mặt GD đầy vết thương, quay cảnh TOP và TaeYang giữ chặt GD như là....thương nhớ người ra đi.

Một hồi sau, clip được gửi sang cho TaeYeon. Cô hốt hoảng cực độ. Người đó, cái người trong clip chính là JiYong, chồng cô...

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

TaeYeon tức tốc chạy đến chỗ Daesung nói. Một cái xác không hồn nằm đó. Đã vậy Daesung, TaeYang và TOP lại cứ luôn miệng ca cẩm:

"JiYong ơi, sao cậu chết khổ thế? Hu....hu.... Tỉnh dậy đi mà JiYong."

"Cậu chết rồi tớ biết đánh ai bây giờ? JiYong, sao bỏ tớ vậy?"

"Cậu...sao lại ra nông nổi này? Híc...."

TaeYeon cảm thấy mình không thể đứng vững được nữa, chân tay bủn rủn, cô ngồi xuống cạnh GD, trông cậu bây giờ chẳng khác người đã chết là mấy.

"Anh là đồ tồi! Mở mắt ra nhìn tôi đây này? Anh đi rồi, tôi ở lại thắp hương cúng bái cho anh chắc? Anh có dậy không? Híc...." – TaeYeon khóc nấc lên.

"Cô điên à? Ôi sao số tôi khổ thế này?" – GD hét lên, giọng yếu ớt.

"Anh.... ma hay người vậy?" – TaeYeon quệt nước mắt nhìn GD vừa nói.

"Hahahaha...." – Tiếng cười "man rợn" làm cô quay lại nhìn, 3 chàng kia đã lăn ra đất từ bao giờ. Fany nhìn lại bãi chiến trường, lúc này mới biết mình bị lừa. Thật là quả báo... Từng đi lừa thiên hạ giờ cũng đến lúc thiên hạ lừa lại mình.

**********

Tại nhà Yuri.

"Ahhh! Cô nhẹ thôi, đau!" – GD hét lên khi được TaeYeon băng bó.

"Cho chừa cái tội!" – TaeYeon xức thuốc mạnh hơn nữa. Cánh tay GD một màu đỏ giờ biến thành một màu trắng tinh khiết.

"Cởi áo ra!" – TaeYeon nói như ra lệnh.

"Cô điên à?" – GD giãy nảy.

"Ừ, tôi điên rồi, anh lừa tôi cho đã, tôi không điên mới là lạ!" – TaeYeon giận – "Cởi nhanh!"

"Cô định làm gì?"

"Tôi sát trùng vết thương cho anh, Daesung bảo anh bị thương ở lưng."

"Tôi tự làm được!" – GD dứt khoát.

"Anh có mắt sau gáy à?" – TaeYeon nói rồi đưa tay tháo cúc áo của GD. Dù lúc đầu có hơi phản đối nhưng không hiểu sao bây giờ cậu lại để yên cho cô muốn làm gì thì làm.

"Xong rồi, anh mặc áo vào đi!" – TaeYeon nói rồi bước vào bếp.

Một cái gì đó đang nổi dậy trong lòng GD... nhưng cậu phủ nhận điều đó....

"Xin lỗi nghe Yuri, đêm hôm khuya khoắt lại làm phiền em! Tại bọn anh không còn nơi nào để đi nữa rồi!" – Daesung cười chữa ngượng.

"Hi! Phước năm đời em mới được mấy anh ghé nhà ý chứ!" – Yuri cười.

**********

Sáng hôm sau, như thường lệ, TaeYeon lại cùng GD đến trường. Vừa bước vào cổng đã chạm mặt BaekHyun đang đi ngược chiều:

"Cậu chưa chết sao?" – BaekHyun mỉa mai.

"Nhờ phúc của cậu, tớ vẫn khỏe mạnh." – GD cười rồi kéo TaeYeon đi trước ánh mắt ngạc nhiên, hụt hẫng cộng tức giận của BaekHyun.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Seungri vẫn vậy, nhiệm vụ của cậu vẫn là ngày ngày đưa đón Yuri. Dù là rất chán nhưng vì BaekHyun nên cậu không còn cách nào khác. Bây giờ, mọi cuộc hẹn hò của cậu đều có sự xuất hiện của cô (Yuri).

"Cô đi theo tôi cả ngày, chứng kiến cảnh tôi và mấy cô gái khác, không chán sao?" – Seungri hỏi.

"Không!" – Yul cười. – "Chỉ cần cậu không chán mình thì mình không bao giờ chán cậu!"

"Đồ ngốc!" – Seungri nhếch mép.

"Cậu vẫn không khác xưa mấy. Vẫn bảo mình là đồ ngốc. Híc..." – Yul bật khóc khi nhớ về một ngày xưa....

Seungri vốn sợ nước mắt con gái nên khi thấy cô khóc, anh chàng hốt hoảng:

"Này, nếu tôi có nói gì làm cô buồn thì cũng đừng có khóc."

"Mình có bảo mình buồn đâu, mình đang vui mà! Vui vì cậu bảo mình ngốc."

Bụng của Yuri bỗng sôi lên sùng sục. Cô gạc nước mắt quay mặt đi chỗ khác ôm cái bụng trống rỗng đang đánh trống. Seungri bật cười khi thấy bộ dạng đáng thương của cô.

"Ngốc!"

**********

Seungri dẫn Yuri vào tiệm pizza phía bên kia đường, hai người ngồi xuống, Yuri nhanh tay giật phăng cái menu.

"Chị lấy em 2 suất piza trứng nhiều tiêu nhiều hành chị nhé!"

"Sao biết tôi thích ăn piza trứng nhiều tiêu nhiều hành?" – Seungri trố mắt nhìn cô.

"Mình nói rồi, mình còn biết nhiều hơn nữa cơ, chỉ cần những điều đó liên quan đến cậu."

**********

Có lẽ lần đi chơi này hơi đặc biệt vì Seungri đồng ý sẽ chở cô đi đến những nơi cô thích.

"Sao lại đến khu vui chơi? Tôi tưởng chỉ có con nít mới thích những trò này?" – Seungri nhìn Yul đang háo hức mua vé.

"Sao vậy? Vui mà! Vào thôi." – Yul kéo Seungri bước vào nhà banh.

"Bụp" "Bụp" "Bụp" Tiếng mấy quả bóng nổ làm cô cười thích thú. Còn Seungri cố thoát ra khỏi nhà bằng bằng cách vùng vẫy trong đám bóng ngũ sắc.

"Seungri, lại đây!" – Yul vẫy tay.

Câu nói của Yuri như là một cục pin được nạp vào người Seungri, cậu nhanh chóng đứng lên nhưng vẫn loạn choạng. Hôm này nhờ có Yuri mà cậu nhận ra rằng, đi trong bong bóng cũng khó khăn không kém gì đi trên bãi cát ở sa mạc.

"Bụp" Yul nhanh tay ném quả bóng vào đầu Seungri rồi phá lên cười.

"Bụp" "Bụp" Những pha đập bóng ngoại mục giáng xuống đầu cô được thực hiện bởi cậu. Tiếng hai đứa cười giòn tan. Lòng tên con trai mới lớn lại thấy dâng lên một niềm vui. Không hiểu sao mỗi khi bên cạnh Yuri cậu lại thấy đầu óc thanh thản, mọi buồn phiền đều tan mất. Nụ cười giả tạo trên môi cậu đã biến đi đâu mất và được thay thế bằng nụ cười từ chính con tim cậu.

**********

Dang rộng hai tay, thả lỏng toàn thân, nhắm mắt lại, 1... 2... 3...

Yuri và Seungri cùng nhau thả mình trong những quả bóng đủ màu.

"Cô biết tôi nhận ra điều gì không?" – Seungri hỏi

"Điều gì?" – Yuri tò mò.

"Khi đi cùng cô, cô giống như con gái của tôi vậy!" – Seungri cười.

Yul cũng cười, nụ cười chua chát. Cô mong là BẠN GÁI chứ không phải là CON GÁI.

"Đi thôi!" - Seungri ngồi dậy

"Đi đâu?"

"Bí mật." - Seungri cầm tay Yul rồi kéo cô dậy

**********

Còn mấy tiếng nữa mới kết thúc một ngày, Seungri dẫn cô đi vào bar. Thực ra cậu không rủ nhưng tại cô cứ nằng nặc đòi theo nên cậu chiều.

Đến đây rồi, Yul mới hối hận về quyết định của mình. Lúc đòi đi cùng, cô đâu biết Seungri sẽ đến bar cơ chứ?

Một cái ghế được coi là trung tâm, Yul và Seungri ngồi xuống đó. Lát sau, có một vài cô gái chân dài bước đến bàn cô, tách cô ra khỏi cậu.

Yul cầm ly nước cam uống ừng ực để hạ cơn tức. Seungri chẳng đếm xỉa gì đến cô cả, chỉ lo hôn hít mấy cô em xinh tươi trong bar. Điều đó làm cô thấy tủi thân. Sao giờ đây, Seungri khác vậy? Yuri tự hỏi.

"Vô liêm sỉ!" – Cô nói thầm khi thấy mấy đứa con gái đang bu quanh Seungri. Bọn đó làm đủ trò với người cô thích thì thử hỏi cô không tức sao được.

"Hey, Seungri, lâu rồi mới ghé bar nhỉ?" – Một đám con trai bước đến bắt tay cậu rồi nhìn sang Yuri. Cô ớn lạnh với những ánh mắt đá đểu này.

"Bao nhiều tiền một đêm đây?" – Một tên trong đám con trai tiến đến Yul và hỏi.

"Xin lỗi nhưng tôi không phải là hạng con gái rẻ tiền như anh nghĩ." – Yuri phớt lờ.

"Cô em, tự trọng cao quá nhỉ? Đến đây rồi thì vất cái lòng tự kiêu ấy cho chó ăn đi!" – Tên đó ngang nhiên sờ mó khắp người cô.

"Làm gì vậy? Buông ra!" – Yuri đứng bật dậy, giọng sợ hãi.

Nhưng tên kia đâu muốn tha cho cô, hắn kéo cô lại rồi cứ cố hôn lên môi cô. Yul gạt phăng, nhìn Seungri với ánh mắt cầu cứu nhưng hình như ánh mắt cậu không phải dành cho cô....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: