Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

46.

 
Sau khi Jungkook nổi giận với Lisa, ngồi buồn bực trong thư phòng, mẹ Jeon đẩy cửa bước vào, “Hai đứa cãi nhau rồi hả?”

Anh không nói chuyện, mẹ Jeon hơi tức giận, “Xem ra con không thật sự nghiêm túc yêu đương rồi, lại vì ‘người yêu cũ’ mà cãi nhau với bạn gái mình, con thật là không có đầu óc!”

“Mẹ, sao mẹ biết? Vừa rồi mẹ nghe lén sao?” Lúc này Jungkook mới lên tiếng.

“Phi ~ bà đây mà thè nghe lén à!” Mặt mẹ Jeon đầy vẻ coi thường, thật là bực mình mà, tình yêu của mấy người trẻ tuổi đúng là không hề thông minh, từ khi nào mà con trai mình đã trở nên u mê như vậy? “Chẳng lẽ con tìm chú Jung mà cha con lại không biết? Chỉ là ông ấy lười hỏi con, hơn nữa con chỉ giúp một tay, không đi gây chuyện, nên ông ấy mới không lên tiếng.”

Thì ra cha mẹ đã biết chuyện này từ trước, “Người thanh niên kia, là em trai của Yeri , nên con cũng chỉ có thể giúp đỡ như vậy.”

Mẹ Jeon khinh bỉ nhìn con trai, “Con và cô ta có quan hệ như thế nào, sao lại nhiệt tình như vậy, mấy người không biết chuyện mà nhìn con săn sóc tỉ mỉ cô ta, còn tưởng rằng con là bạn trai cô ta đấy.”

Jungkook bị lời của mẹ Jeon làm thức tỉnh, gặp lại Yeri, anh đã hoàn toàn gỡ bỏ những vướng mắc của cuộc tình kia, quen với Lisa anh mới hiểu được tình yêu là gì, với Yeri anh đã hoàn toàn bình thản rồi. Nhìn thấy cô ấy đáng thương như vậy, anh không nhẫn tâm, cho nên mới giúp đỡ, bây giờ mới phát hiện thì ra anh đã nghĩ chuyện này quá đơn giản rồi.

“Con thì không có suy nghĩ gì, còn Liz Liz, cho dù có rộng lượng đến mấy đi nữa, thì con bé không nói gì cũng không có nghĩa là không có việc gì. Khi con làm chuyện gì đó, con có suy nghĩ đến cảm thụ của con bé chưa. Hơn nữa, không phải mẹ nói xấu người ta, nhưng con bé Yeri kia, vừa nhìn đã biết rất có đầu óc. Còn Liz Liz, từ nhỏ đã là một đứa bé đơn giản, nó làm sao có thể đấu lại được chứ ~”

Sờ đầu một cái, Jungkook không tin lắm, “Không đến nỗi vậy chứ?”

“Dù sao thì đến lúc đó đừng nói là bà đây không nhắc nhở con, trong cuộc sống không có bán thuốc hối hận đâu.” Nhiệm vụ của mẹ Jeon đã hoàn thành, xoay người đi về phòng bếp chuẩn bị cơm tối.

Cơm nước xong, Jungkook gọi điện thoại cho Lisa thì thấy điện thoại di động của cô đã tắt máy, thì biết nhất định cô tức giận vì chuyện vừa rồi, nên thành khẩn soạn một tin nhắn rất dài nói xin lỗi, cũng nói rõ đến nhà bọn họ ăn cơm, nhận lỗi với cô thật tốt.

Cả buổi tối, cô đều không trả lời. Vì vậy anh xem Space, face¬book, MSN, QQ...... của cô. Kết quả phát hiện tất cả trạng thái của cô đều được đổi thành: Vừa may mắn lại vừa khổ sở.

Đã từ rất lâu rồi, đây là lần đầu tiên anh không biết cô đang suy nghĩ gì.

Ngày hôm sau, Lisa vẫn không liên lạc với Jungkook. Anh gọi điện cho cô, cũng đã gửi tin nhắn cho cô. Sau mười mấy cuộc điện thoại không có người nhận, Jungkook lập tức gọi điện thoại nhà cho mẹ Man.

“Dì ơi, Lisa có ở nhà không ạ?” Anh rất lo lắng hỏi.

Mặc dù bởi vì cậu ta nên tâm tình của con gái bà lúc ra khỏi nhà mới không được tốt, nhưng mẹ Man nén giận, “Con bé không ở nhà, đi công tác rồi.”

Một chút tin tức anh cũng không biết, lúc trước Liz Liz không hề nhắc đến chuyện phải đi công tác, có lẽ cô đang phát cáu, nên mới cố tình bảo dì nói như vậy......

“Dì à, hôm qua con với Liz Liz có chút hiểu lầm, dì để cô ấy nghe điện thoại đi, con sẽ xin lỗi cô ấy thật tốt.” Jungkook thành khẩn nói.

Mẹ Man thở dài, “Thật sự bây giờ con bé không ở nhà, không tin thì khi tan việc con sang đây xem đi, nó đi công tác rồi.”

Xem ra không thể hỏi mẹ Man cái gì, vì vậy Jungkook vội vàng gọi điện thoại cho người đồng nghiệp của Lisa lần trước đã giúp anh. Kết quả đồng nghiệp này chỉ nói hình như Lisa đã đi công tác, nhưng cũng không biết rõ là cô đi đâu,

Người quen của Lisa, cả bà vú đều bị Jungkook quấy rầy, nhưng phản ứng của mọi người đều giống nhau, hoàn toàn không biết, cô cũng chưa liên lạc với bất cứ người nào.

Trong lòng Jungkook bắt đầu loạn lên, cho dù Lisa suýt chút nữa đã đến sở cảnh sát, báo cô mất tích, nhưng mẹ Man cũng không gấp, đây hiển nhiên là điều không thể.

Không thể bỏ mặc công việc, gần đây công ty triển lãm có một dự án, cho nên bọn họ càng bận rộn hơn,Jungkook mang theo tâm tình như vậy chìm ngập trong biểu đồ đánh giá.

Sau khi tan việc, anh chạy thẳng đến nhà Lisa, trên đường đi thì Yeri gọi điện tới.

“Jungkook, tối nay anh có rảnh không? Em trai em vẫn bị xử phạt, nhưng chú Jung nói sẽ bảo người ta chăm sóc nó, anh có thể đi thăm nó với em không? Em không dám đi một mình.” Giọng nói Yeri vẫn nhu nhược như trước, làm người ta không nhịn được mà muốn bảo vệ.

Trước kia Jungkook giúp đỡ nhiều như vậy, là hy vọng có thể giúp Yeri bắt đầu cuộc sống mới một lần nữa, coi như là quan tâm cuối cùng của anh dành cho cô, nhưng bây giờ vì điều này mà đã làm cho Lisa biến mất, vậy thì anh thật sự không quản được nhiều như vậy rồi.

“Xin lỗi, hiện tại tôi không thể đi đến đó”Jungkook thẳng thắn từ chối, anh dừng một chút, lại nói tiếp: “Nếu chú Jung đã lên tiếng, vậy cô cứ yên tâm đi. Dù sao cô và cậu ta cũng không xuất hiện cùng lúc, tuy có quan hệ máu mủ, cũng đâu chứng minh được cái gì.”

Yeri hơi bất ngờ với việc Jungkook từ chối, trong khoảng thời gian này may là do Taehyung vẫn luôn rất bận phải bay khắp nơi, nên Jungkook không thể không đến giúp cô, nên quan hệ của hai người mới thân thiết hơn, với cô chuyện này là một khởi đầu tốt.

“Ừ, nhưng trong lòng em vẫn hơi khó chịu, chúng ta đi ra ngoài uống chút gì có được không?” Giọng nói của Yeri vẫn mềm mại như trước.

Xe Jungkook đang ở giữa một dòng xe rất dài, bên trong xe bật bài hát Lisa thích nghe nhất, tiết tấu của nhạc Bruce rất thoải mái, nếu cô nghe, sẽ nhẹ nhàng đong đưa, sau đó ngâm nga theo điệu nhạc, nhưng bây giờ trên chỗ ghế phụ đã trống không.

“Sau này chúng ta cũng không cần gặp mặt nhau nữa, dù gì chúng ta đã không còn là học sinh. Cô có cuộc sống của cô, tôi cũng có cuộc sống của tôi, hơn nữa tôi không hy vọng bạn gái tôi không vui. Chuyện gì qua đều đã qua......” Xe bắt đầu di chuyển, con thỏ bỉ ổi của Lisa treo trên xe cũng đung đưa, hiện tại Jungkook chỉ muốn gặp cô ngay tức khắc.

Lần đầu tiên nghe được thái độ như thế này của Jungkook, Yeri bất ngờ, lúng túng cười nói: “Anh đang nói gì vậy? Đương nhiên em biết phải kiêng dè, nhưng ai cũng có bạn bè khác phái phải không, bây giờ chúng ta chỉ là bạn tốt thôi.”

Jungkook không muốn dây dưa với cô nữa, lạnh lùng nói: “Bạn bè khác phái cũng có giới hạn, không phải lúc nào cũng được hình thành, nên tôi hi vọng cô có thể hiểu. Tạm biệt, cô bảo trọng.”

Cúp điện thoại, Jungkook mới hiểu được thì ra lời mẹ nói rất có đạo lý, Jeon Jungkook, ngươi đúng là ngu ngốc mà, cứ tưởng mình làm chuyện tốt phổ độ chúng sinh! Hiện tại gặp báo ứng rồi, thật đáng đời! Trong lòng Jungkook vẫn đang tự mắng mình, sao anh có thể quên Liz Liz là người thích giả vờ là con sói hung ác, cô là loại người dù có đến giới hạn cũng sẽ không oán trách anh dù chỉ một câu, sao anh lại có thể tin tưởng cô tuyệt đối không để ý chứ.

Đến nhà Lisa,Jungkook mới biết mẹ Man không nói dối, vali của cô không thấy, laptop cũng không thấy.

Mẹ Man than thở, “Đứa nhỏ này thật là, vừa ra khỏi nhà thì ngay cả điện thoại cũng không bật, thật làm người ta lo lắng mà.”

Jungkook an ủi mẹ Man, “Dì yên tâm đi, con đang cố liên lạc với cô ấy, nhất định con sẽ báo tin bình an cho mọi người.”

Mặc dù cảm thấy cần cho Jungkook một bài học, nhưng mẹ Man vẫn cảm thấy không đành lòng lừa thằng bé ngốc nghếch này như vậy, nhưng con gái đã dặn dò lại không thể không nghe theo, cho nên chỉ có thể khẽ gật đầu một cái.

Lisa và tổ biên kịch đang phỏng vấn những người sưu tầm dân ca, tuy bận túi bụi, nhưng buổi tối sẽ nhớ gọi điện thoại về nhà, thúc giục mẹ làm thủ tục visa cho cô, khi cô trở về sẽ đi Đại Sứ Quán chứng nhận visa.

Hôm đó Jungkook lớn tiếng với cô, quả thật cô rất tức giận, nhưng bây giờ đã hết giận rồi, chẳng qua cảm thấy bất lực. Lần đầu anh và cô cãi nhau, lại là vì người anh khắc cốt ghi tâm, sợ rằng trong lòng anh, cô còn kém hơn Yeri. Anh dịu dàng với cô, cũng chỉ bằng một phần nhỏ anh dành cho Yeri, cho dù cô ấy đã làm anh tổn thương đến nỗi thương tích đầy mình, nhưng khi gặp lại anh vẫn dịu dàng quan tâm cô ấy, với anh cô ấy quan trọng đến mức nào, mà vết thương nghiêm trọng như vậy cũng có thể quên lãng.

Từ trước đến nay, Lisa vẫn luôn là người không có tự tin, trong cuộc chiến này, cô còn chưa ra sân cũng đã bị knock out rồi. Lúc cô đang ngẩn người, tiền bối chung tổ gọi cô, “Sắp bắt đầu rồi, nhanh vào đi.”

Vì vậy vội lau khô nước mắt trên mặt, Lisa tiếp tục đến nơi làm việc để phụ giúp.

Mất tích đến ngày thứ bảy thì Lisa nhận được tin nhắn của Taehyung, “Anh nghe nói không tìm thấy em, đi công tác à?”

Chẳng lẽ anh ấy là người Jungkook nhờ vã hỏi tình hình của cô?Lisa đặt điện thoại xuống, chưa trả lời tin nhắn.

Sau khi kết thúc công việc trở về khách sạn, tắm xong, lấy điện thoại ra xem, Taehyung lại gửi đến một tin nhắn. “Anh nghe Jungkook nói, hai người cãi nhau hay là đã chia tay rồi...... Tháng sau anh phải đi đào tạo ở Mĩ, không phải là trước kia em muốn mua cái gì sao? Muốn anh mang về giúp không?”

Lúc này cô mới thật sự tin tưởng Taehyung không phải là tay sai của Jungkook, vì vậy gọi điện thoại lại cho anh.

Taehyung bắt máy, “Em trả lời à, anh còn tưởng em không thèm để ý anh đấy.”

“Chuyện em gọi điện thoại cho anh, đừng nói cho anh ấy biết.” Lisa nghiêm túc nói với Taehyung.

“Sao vậy? Cãi nhau hả? Cũng không cần lâu đến vậy, gần đây cả người cậu ấy đều rất sa sút.” Taehyung rất công bằng nói.

Anh ấy sa sút sao? Mỗi ngày đều lo lắng cho cô ư? Lisa không biết có nên nghĩ như thế hay không. “Khi nào thì anh đi Mĩ? Đã đặt vé máy bay rồi sao?”

“Ừ, chín giờ sáng ngày 16, máy bay hãng hàng không quốc gia, đến Newyork .”

Trùng hợp đến thế sao? Lisa bật cười, “Em cũng đi ngày đó!”

Lần này người kinh ngạc lại là Taehyung, “Em cũng đi Mĩ? Vậy bây giờ em ở đâu? Em đi Newyork để công tác hả?”

Lisa nói tóm tắt nguyên nhân, cũng bổ sung, “Em đã nói rõ tình hình với công ty rồi, đại khái là khi đi công tác về em sẽ từ chức, sau đó thì đi Newyork đào tạo chuyên sâu.”

Taehyung dừng lại một chút, thật là không thể có chuyện trùng hợp hơn, “Thật là khéo...... Vậy em và Jungkook......”

“Gần đây chúng em có quá nhiều vấn đề, liên tục va phải đá ngầm, nhân lúc em xuất ngoại hơn nửa năm, có thể để bọn em bình tĩnh xem lại có thích hợp với nhau hay không.”Lisa hơi bất đắc dĩ nói.

Bên đầu điện thoại kia có tiếng cười khẽ, “Đây có thể xem là tin tốt với anh không vậy?”

Nhắc tới chuyện hai người đã từng quen nhau, Lisa hơi lúng túng...... Quả thật hai người bọn họ vẫn có thể làm bạn bè tốt như thế này, thì đúng là có chút khó tin.

“Em làm sao biết...... Nhưng chuyện này một mình anh biết là được rồi, em muốn lẳng lặng rời đi.”

Taehyung hiểu ý của cô, “Cũng đừng quá cố chấp, vui vẻ lên chút đi.”

Kịp thời hỏi thăm, quan tâm nhàn nhạt, Taehyung thật sự là một người tốt. Lisa trả lời anh: “Đã biết, vậy ngày 16 chúng ta cùng nhau bay.”

Giọng nam chững chạc vang lên ở đầu dây bên kia, “Được rồi. Cùng nhau bay thì cùng nhau bay.”

******

Lisa đi công tác xong thì trao đổi một số vấn trong tương lai với công ty, trong công việc cô luôn được các tiền bối khen ngợi, nên giám đốc bộ phận nhân sự hi vọng sau khi cô du học, nếu như có hứng thú thì có thể trở về tòa soạn này làm việc.

Cô chỉ nói với các đồng nghiệp là mình muốn xin nghĩ, cũng không nói rõ nguyên nhân, cảm ơn mọi người đã chỉ dạy.

Ten là người lưu luyến cô nhất, Lisa cũng nói sự thật với anh, Ten biết cô là người biết dự tính cho tương lai, đương nhiên cũng hi vọng cô có thể phát triển hơn nữa. Anh rơi nước mắt ôm lấy Lisa, “Cô nhất định phải liên lạc với tôi, bằng không tôi sẽ sang Mỹ tìm cô.”

Lisa cũng đỏ mắt vỗ lưng Ten, “Được rồi, nhất định mỗi tuần, không, mỗi ngày đều gửi một email cho anh.”

Ten chợt nhớ đến một chuyện, hỏi Lisa, “Vậy bạn trai cô thì sao? Cũng đi nước ngoài với cô sao?”

Nghe anh hỏi vậy,Lisa im lặng một lát, sau đó mỉm cười, “Anh ấy không đi, ở đây anh ấy còn có việc cần làm.” Câu nói này có chút chua xót, chính cô còn cảm thấy chán ghét.

Ten còn muốn hỏi gì nữa nhưng Lisa đã nói với anh: “Nếu anh ấy đến tìm anh, hỏi tôi đã đi đâu, thì đừng nói cho anh ấy biết.”

Ten gật đầu, “Chẳng…… Chẳng lẽ hai người chia tay rồi sao?”

Lisa lắc đầu sau đó lại gật đầu, ngước mặt nhìn Ten, “Chuyện này sau này hãy nói, tôi muốn thu dọn đồ đạc, buổi chiều còn phải đi xin visa, muốn chuẩn bị mọi thứ cho thật tốt.”

Cô không muốn nói nhiều, Ten chỉ có thể lo lắng chào tạm biệt cô.

Cầm ít đồ đạc của mình đi về nhà, Lisa nhìn ngoài cửa sổ, tiết trời lúc cuối hè thật quang đãng, làm cho tâm trạng của người đi đường cũng dễ chịu hơn. Lisa sắp xếp lại suy nghĩ của mình, quen với Jungkook là quyết định dũng cảm nhất trong suốt cuộc đời của cô, anh ấy tỏa sáng đến vậy, hiển nhiên là đã quen rất nhiều người, đây là bản tính vĩnh viện không thể thay đổi. Anh dừng lại bên cạnh cô lâu như vậy thì cũng có thể xem như là kỳ tích rồi.

Khổng tước nhất định phải xòe đuôi.

Về đến nhà, sau khi ăn cơm trưa với mẹ, Lisa đi đến Đại sứ quán. Bởi vì đã có thông báo nhập học của trường, cho nên toàn bộ quá trình đều rất thuận lợi. Đi ra khỏi Đại sứ quán, đột nhiên cô cảm thấy trên vai mình thật nhẹ nhõm, trong lòng cũng rất thanh thản.

Ngày mười sáu tháng sau, cô sẽ phải rời xa gia đình, nhân lúc này ở bên cạnh cha mẹ nhiều hơn, bám lấy bọn họ, cha cô cũng sử dụng kỳ nghỉ đông để ba người cùng đi du lịch.

Trước khi đi, Lisa gọi điện thoại cho mẹ Jeon.

Lúc nhỏ rất thích quấn lấy cha mẹ đòi nghe kể chuyện cổ tích, hoặc là sẽ kể chuyện cho họ nghe. Thấm thoát mình lên sơ trung, cao trung, rồi đại học. Vô tình cha mẹ cũng già đi, bọn họ đã có tóc bạc, có nếp nhăn, thậm chí cũng đã có dự định nghỉ hưu, thỉnh thoảng sẽ bàn luận về vấn đề lương hưu. Hình như khi nói chuyện với cha mẹ cũng đã trưởng thành hơn rất nhiều.

Trên đường đi du lịch cùng với gia đình, càng lúc Lisa càng thấy rõ chuyện này, cũng càng áy náy nhiều hơn. Cô như bé lại, muốn đứng giữa cha mẹ, cùng chụp hình với bọn họ, muốn cùng mặc quần áo gia đình, muốn mẹ mang kính mát……

Mỗi tối khi trở về khách sạn, cô đều nhìn thấy người nào đó dùng đủ mọi cách để liên lạc với mình, để lại những dòng tin nhắn thật dài. Kể từ ngày cô biến mất, đã kéo dài một tuần rồi.

Một tuần…… Đúng là không tệ, Lisa gật đầu một cái, sau đó tắt hết mọi thứ, tập trung xem phim Mỹ.

Đi khắp các thành phố ở phương nam, Lisa ở bên cạnh cha mẹ để bù đắp khoảng thời gian xa nhà sắp tới. Khi trở về nhà, thì cũng bắt tay vào chuẩn bị mọi thứ để lên đường đi du học, thuốc men, quần áo, các nhu yếu phẩm cần thiết.

Trước khi đi, cô tìm các chị em thân thiết ăn một bữa cơm, không uống rượu, cũng không có nước mắt, không phải mọi người lạnh lùng, cũng không phải do đã quen với sự ly biệt, chẳng qua là do, chị em tốt của mình có thể thực hiện được ước mơ, nên mọi người đều vui mừng thay cô. Nhìn nự cười kiên cường của Lisa, mọi người đều cố gắng không đề cập đến chuyện lúc trước nhận được điện thoại quấy rầy của Jungkook.

Sáng ngày mười sáu, thấy mẹ lén rơi nước mắt, chóp mũi Lisa cũng cay cay, cha cô thì lại rất vui vẻ, hẹn gặp cha mẹ Jungkook ở cổng số ba của sân bay, bọn họ đã đến từ rất lâu rồi.

Mẹ Jeon vừa nhìn thấy Lisa thì vội kéo cô, khóe mắt hồng hồng nhìn cô, “Con bé ngốc nghếch này, đừng có một đi không trở lại nha ~”

Cô ôm lấy mẹ Jeon, khóe mắt cũng ươn ướt, “Dì yên tâm đi, con biết mà.”

Buông mẹ Jeon ra, cô lấy một lá thư đưa cho bà, “Nhờ dì đưa cái này cho anh ấy.”

Mẹ Jeon nhìn cô, “Con bé này, con sẽ không dễ dàng từ bỏ như thế chứ?”

“Vẫn còn rất khó nói.” Lisa mỉm cười, rưng rưng nước mắt, quay qua nói vài câu với cha Jeon, muốn ông giữ gìn sức khỏe. Điện thoại di động của cô vang lên, cầm lên xem, là Taehyung.

Nhận điện thoại xong, Lisa nói với mọi người là thời gian sắp đến,Taehyung đang chờ ở cửa lên máy bay.

Khi đoàn người đông đúc tiễn Lisa đến cổng lên máy bay quốc tế, từ rất xa Taehyung đã nhìn thấy bọn họ. Mẹ Man thấy Taehyung, thì có chút nghi ngờ, nhưng vẫn thân thiết chào hỏi: “Thì ra Liz Liz còn có bạn, vậy cũng tốt, phiền cậu sang bên đó chăm sóc con bé nhiều hơn.”

Taehyung cầm lấy vali hành lý của Lisa, lễ phép nói với cha mẹ Lisa: “Mọi người yên tâm, con sẽ chăm sóc cô ấy.”

Taehyung và Lisa đi xuống thang cuốn, lúc ngồi lên chiếc xe lửa nhỏ để ra máy bay, Taehyung hỏi Lisa, “Sao không thấy Jungkook? Em vẫn chưa nói cho cậu ấy biết sao?”

Lisa gật đầu, im lặng không nói.

Lúc này anh cảm thấy rất đồng tình với Jungkook đang phải trải qua cuộc sống trong hốc núi với khách hàng, lúc trước, vốn dĩ cậu ấy có cơ hội nhận được khóa đào tạo này, nhưng lại từ bỏ, chọn làm thêm dự án để học hỏi kinh nghiệm, nếu như lúc này cậu ấy mà biết Lisa bay sang Mỹ, có phải ruột cũng sẽ đổi mùa hay không đây?

Cuối cùng thì Jungkook cũng thoát khỏi cái hốc núi đó, về đến nhà thì đi tắm rửa cho sạch sẽ, điện thoại vừa có tín hiệu thì đã có người gọi đến, là một người bạn thân của Lisa.

“Anh hai à, cuối cùng thì điện thoại của cậu bị hư hay là như thế nào hả? Hôm nay Lisa bay qua Mỹ, sao ngay cả bóng dáng của cậu cũng không thấy hả!”

Cái gì mà nước Mỹ?Jungkook xanh mặt, “Nước Mỹ? Cô ấy bay qua đó để làm gì?”

Vừa nghe điện thoại vừa xuống lầu lấy xe, anh mặc quần áo ở nhà chạy vội ra cửa, cúp điện thoại, anh lập tức gọi đến số điện thoại đã lâu không liên lạc được kia.

Trong điện thoại vẫn vang lên giọng nói khô khan của một người phụ nữ: Số điện thoại quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin vui lòng gọi lại sau.

Chờ đến khi anh chạy đến sân bay, thì đầu dây bên kia không còn vang lên câu trả lời đó nữa, mà là giọng nói của Lisa: “Thật xin lỗi……”

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro