Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

💜CHƯƠNG 15💜: HẬN KHÔNG THỂ CẤT GIẤU VÀO TRONG TIM, HÒA LÀM MỘT VỚI CẬU


[Đừng quản tôi!]

Taehyung đứng trong bếp, nhìn ấm nước đang sôi sùng sục trước mặt, hận không thể tự tát mình hai cái. Trong phòng khách, Jungkook mang dép lê đi tới đi lui, một lúc sau hỏi: "Sô pha trước kia đâu? Cái sô pha hiện tại rất cứng."
"Em muốn uống trà sữa, không muốn uống cà phê đâu, công ty mỗi ngày đều bắt em uống cà phê đó!"
Giọng nói như xa như gần, vừa rồi còn thấy vẻ mặt hắn mệt mỏi, cả người vô lực thì bây giờ khí thế tăng lên mười phần đi đến mở tủ lạnh quét mắt nhìn: "Sao chỉ có rượu thế, em ghét rượu."
Đúng thế, Jungkook là một người hiếm hoi ghét thuốc lá và rượu.
Taehyung đặt ly nước trong tay lên bàn: "Uống nước xong thì rời đi ngay cho tôi!"
"Không muốn." Jungkook rõ ràng cự tuyệt. "Em đi tắm, lấy bàn chải đánh răng với khăn mặt cho em."

Gân xanh trên trán Taehyung giật giật, quay đầu định nói, thì thấy Jungkook tháo mũ xuống, đặt phía trên tủ lạnh.
Những sợi tóc dài được giấu trong mũ xoã ra, rơi xuống trên đầu vai. Taehyung nhất thời thất thần, chỉ vì cảm thấy ngôi nhà này bỗng nhiên quen thuộc, Jungkook của trước kia đang đứng ở trước mặt anh.
Sau khi Jungkook tháo mũ xuống, ánh mắt hắn một giây cũng không rời Kỷ Vọng. Rất dễ nhận thấy, hắn cực kỳ hài lòng với phản ứng trên mặt Taehyung, hắn tùy tiện vén mái tóc dài ra sau đầu, từng bước từng bước đi đến chỗ Taehyung: "Thích không?"

Nhưng Taehyung nào có để cho Jungkook ôm anh dễ dàng như thế, bởi vì khuỷu tay anh chặn trước ngực hắn, không cách nào đến gần.
Jungkook cũng không làm gì nữa, đi ra khỏi phòng bếp, vừa đi vừa cởi quần áo.
Taehyung nhìn thấy cái áo hàng hiệu đắt tiền trực tiếp bị ném thẳng xuống bậc cửa bếp, có chút đau lòng: "Cậu có thể cởi đàng hoàng một tý không!"
Vốn không muốn quản hắn, nhưng thật sự nhịn không được, Taehyung đi tới nhặt quần áo của hắn lên, thấy Jungkook gần như đã đem quần áo trên người mình cởi sạch, ánh mắt anh rơi xuống cơ thể hoàn mỹ kia ngay lập tức bị khóa chặt, Taehyung nắm quần áo trong tay, nhất thời quên cả việc nên đứng thẳng dậy.
Jungkook chú ý tới, ngón tay lướt qua mép quần lót, kéo lên rồi lại thả tay ra, dây thun quần bắn ngược lại vào da thịt hắn vang lên một tiếng, hắn cười tinh quái nói: "Đẹp không?"
Taehyung đột nhiên hoàn hồn, đem quần áo trong tay ném lên người nam nhân trước mặt: "Ai cho phép cậu dùng phòng tắm của tôi!"
Jungkook không phản ứng, Taehyung càng không thể đem người đàn ông đang khỏa thân trong nhà mình ném ra ngoài đường được. Biết đâu chỉ trong một đêm sẽ "bạo hồng", hơn nữa là "hắc hồng."
Hết cách, Taehyung chỉ có thể nhặt đống quần áo rơi đầy trên đất lên, vừa mới bỏ quần áo vào trong máy giặt anh không khỏi nhớ đến một chuyện.
Anh tháo sợi dây chuyền có lồng chiếc nhẫn trên cổ xuống, cất vào trong tủ.
Khi đến đoàn phim, Taehyung sẽ không thường xuyên mang sợi dây chuyền này, bởi vì yêu cầu trang phục và trang sức của vai diễn không giống nhau.
Nhưng nếu là ngày thường thì sợi dây này và anh luôn như hình với bóng, dây đeo cũng bị đứt vài lần, nhưng lần nào nó cũng đều bị đứt ở trên giường, không có mất đi, tựa như có một thứ gì đó trong bóng tối đang bảo vệ nó.
Sau khi Taehyung cất sợi dây chuyền, anh ngồi trên sô pha ngẩn người, chỉ cảm thấy chuyện đang xảy ra trước mắt thật sự rất hoang đường.
Jeon Jungkook quay về, Yeonjun cũng trở lại, một người hai người đều làm như năm đó không có xảy ra chuyện gì, khiến cho mỗi mình anh là người lưu tâm, mới là người không bình thường nhất.
Người thật sự không bình thường nhất ló cái đầu ra khỏi nhà tắm: "Bàn chải đánh răng!"
Taehyung không tình nguyện đi lấy bàn chải đánh răng mới đưa cho Jungkook, nửa thân thể đàn ông lộ ra phía sau phòng tắm, mái tóc dài ướt át dán lên cơ thể trắng nõn, từng giọt từng giọt nhỏ xuống.
Jungkook nhận bàn chải đánh răng hỏi: "Sao nhà anh lại có bàn chải đánh răng mới?"
Lời này của hắn chính là đang ám chỉ, khách đến nhà Taehyung qua đêm có phải rất nhiều hay không.
Taehyung căn bản lười trả lời, cũng cảm thấy chả việc gì phải trả lời hắn, tầm mắt anh lướt qua cơ thể mê người của Jungkook, dừng lại trên cổ hắn, còn không kịp thấy rõ sợi dây chuyền trên cổ hắn là gì, Jungkook đã xoay người mở vòi hoa sen lên, còn nhìn anh mở lời mời: "Cùng nhau tắm?"
Câu trả lời anh chính là thay Jungkook đóng cửa phòng tắm, sau đó gọi cho Tiểu Lee, hỏi số điện thoại của Jung Ho-seok (đổi nha vì nghe J-Hope kì vẽi)

Jungkook lên cơn điên thì bỏ đi, chắc trợ lý công ty hắn cũng sẽ không lên cơn giống hắn đâu nhỉ.
Tuy thời gian rảnh của nghệ sĩ là được tự do, nhưng sự tự do này cũng phải có giới hạn.
Anh tin rằng công ty Jungkook sẽ không đồng ý để hắn cùng một Alpha khác dây dưa với nhau, nói không chừng bên công ty đã biết rõ hết mọi chuyện, thậm chí đã cảnh cáo Jungkook.
Với tính cách của Jungkook đại khái sẽ không ngoan ngoãn nghe lời, nếu đã đắc tội với công ty, khẳng định sẽ bị gây khó dễ.
Suy đi nghĩ lại, cuối cùng không thể kiềm chế được mà lo lắng cho Jungkook, trong lòng Taehyung có chút không cam tâm mà nghĩ, vì cái gì 6 năm rồi mà thói quen này vẫn còn, không thể nào xoá bỏ khỏi tâm trí của anh.
Tiểu Lee gửi cho anh một dãy số, Taehyung nhấn gọi, đối phương rất nhanh đã nhấc máy, Taehyung nói ra tên họ của mình, Jung Ho-seok lập tức hỏi: "Kim lão sư, Jeon gia có phải đang ở chỗ anh không?"
Taehyung quả nhiên đoán đúng, quả nhiên Jungkook lén chạy tới đây.
Jung Ho-seok sốt ruột nói: "Lúc nãy chúng tôi phải tách xe để cắt đuôi paparazzi, nào ngờ Jeon gia của tôi nửa đường đuổi tài xế xuống, cũng không biết lái xe đi đâu!"

Taehyung đang định nói địa chỉ, thì điện thoại bị một bàn tay ướt át cướp đi, Jungkook cầm điện thoại đứng đằng sau, tay trái bóp bóp gáy Taehyung, lòng bàn tay ấm áp lại mang theo uy hiếp nhéo nhéo cổ anh, nói với Jung Ho-seok: "Ngày mai tôi về."
Ho-seok không biết đã nói cái gì làm cho Jungkook mất kiên nhẫn đáp: "Đừng quản tôi!"
"Đừng quản tôi!" Những lời này khiến cho nội tâm Taehyung mạnh mẽ nhói lên một chút, nhớ lại những ký ức khắc sâu trong tâm trí

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro