Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1

"5.000.000 won, anh thấy đủ không?" - Giọng một nam nhân 22 tuổi vang lên

"Tôi...tôi đồng ý" - Chí Mân ấp úng trả lời

"Điền tổng, hợp đồng đã xong" - Thư ký

"Anh kí vào đi, chỉ cần kí anh sẽ có 5.000.000 won"

Trí Mân ngậm ngùi kí vào hợp đồng hôn nhân 3 năm. Còn người giao dịch với anh là ai? Đúng rồi, cậu là Điền Chính Quốc, Điền tổng tập đoàn Điền Thị. Một người có tiền đồ sáng lạng, năm nay hắn 22 tuổi, cậu nhỏ hơn Trí Mân 6 tuổi. Hợp đồng được cất đi, Trí Mân nộp đơn xin nghĩ việc ở công ty cũ rồi thu dọn đồ đạc quay về căn hộ của mình. Bên trong căn hộ của anh nhân viên đang thu dọn đồ đạc chuyển anh đến nhà Điền Chính Quốc.

Taxi đã ở sẵn bên ngoài, Trí Mân đem theo hành lí xuống xe rồi đi đến nhà Điền Chính Quốc. Nói là nhà thì không đúng, phải nói nó là biệt thự. Căn biệt thự đó rất to, quản gia đứng sẵn bên ngoài cổng đợi anh. Anh xuống xe rồi đi theo sau quản gia bước vào căn biệt thự là căn phòng khách rất lớn, có TV và rất nhiều thứ khác, đối diện là cầu thang đi lên tầng trên. Quản gia đã sắp xếp phòng cho anh ở tầng 2, bước vào căn phòng anh nhìn xung quanh. Căn phòng ngủ này to bằng căn nhà nhỏ mà anh đã thuê ở ngoài kia.

Anh mệt mỏi nằm lên chiếc giường rồi chìm dần vào giấc ngủ, đến lúc anh giật mình tỉnh dậy thì trời đã tối rồi. Anh lần mò tìm điện thoại của mình, mở điện thoại lên thì đã 7 giờ tối rồi. Anh ngồi dậy, rảo bước đến cửa, vừa mở cửa ra thì anh đã chạm mặt với Điền Chính Quốc.

"Xuống ăn cơm đi" - Điền Chính Quốc lạnh lùng nói

"Tôi biết rồi" - Chí Mân đi theo sau

Xuống tới phòng ăn, mọi thứ đều đã được chuẩn bị xong, Chí Mân bất ngờ bởi vì tất cả các món bày trên bàn đều là món anh thích ăn nhất. Không lẽ Điền Chính Quốc có khẩu vị giống anh. Không nghĩ được nhiều như vậy, anh ngồi xuống ăn tối cùng Điền Chính Quốc

"Ngày mai sẽ đi ra mắt bố mẹ"

"Khụ...nhanh vậy sao"

"Nếu anh không thích có thể dời qua ngày khác"

"Không cần đâu"

Lại tiết tục ăn cơm, ăn xong Trí Mân lặng lẽ bước lên phòng, nhìn xuống lầu thấy Điền Chính Quốc đang đi vào thư phòng. Đứng lại nhìn một hồi rồi mới bước vào phòng. Anh mở lịch ra xem, hôm nay là ngày 21 rồi, ngày 25 chính là kỳ phát tình của anh. Mở vali ra phát hiện không có thuốc ức chế mà kỳ phát tình lại sắp đến, anh liền gọi cho bạn của mình nhờ mua hộ rồi đem ra quán cà phê anh sẽ đến lấy. Mặc áo khoác rồi bước xuống lầu.

"Phu nhân, tối rồi cậu muốn đi đâu"

"Tôi đi ra ngoài có chút việc"

"Để tôi gọi người đưa cậu đi"

"Không cần đâu, gần đây thôi mà"

Nói rồi anh chạy nhanh ra ngoài và đi đến chỗ hẹn. Trời đã vào đông rồi, bên ngoài khác lạnh nên anh đành đi nhanh rồi quay về

"Bao nhiêu tuổi rồi mà còn quên thuốc ức chế. Tôi khuyên cậu đừng dùng nữa sẽ không tốt đâu"

"Không dùng thì tôi biết phải làm sao"

"Thông tin cậu kết hôn cùng với tên nhà họ Điền kia đã lan hết cả thành phố Seoul rồi"

"Tôi về đây cảm ơn cậu"

Nói xong anh liền chạy một mạch về lại biệt thự, cậu vào nhà rồi đi thẳng lên phòng. Bước vào phòng rồi đi thẳng vào nhà tắm. Tắm rửa xong, anh nằm lên giường và ngủ luôn. Mặc dù hôm nay anh đã ngủ rất nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro