Chương 3: Gặp Gỡ
Chap 3: Gặp gỡ
Tác giả: Hà Anh Nhã
-Hey Nguyên
-Hihi chào cậu
-Hôm qua sướng nha được bo quá trời
-Chắc may mắn thôi
-Cậu đẹp như vậy khách bo nhiều cũng phải
-Cậu cũng đẹp mà,thôi đi làm việc đi sắp tới giờ đón khách rồi
Vừa đến Culb Nguyên đã bị Tân lôi kéo,hỏi chuyện.Cậu mĩm cười cũng may ở đây ai cũng thương cậu.
Khách hôm nay kéo đến còn đông hơn hôm qua,Nguyên bị gọi đến chóng cả mặt,hôm nay cậu liên tục bị vuốt ve.Những pha đụng chạm như Nam hôm qua đến nhiều hơn khiến Nguyên vô cùng khổ sỡ,vừa xong người này lại đến người kia.
Trên cao một người đàn ông mặc sơmi đen hư hỏng cởi bỏ hai chiếc cúc phơi bày bộ ngực màu đồng vạm vỡ khiến ai cũng thèm thuồng.Đôi mày anh ta liên tục nhíu lại khi thấy một cậu trai liên tục sà vào lòng tên đàn ông này đến tên đàn ông khác.Uống cạn ly rượu anh ta chậm rãi đi xuống.
Nhân viên thấy Tuấn Khải đi xuống hốt hoảng cuối chào liền bị anh ra dấu im lặng
Tuấn Khải ung dung ngồi ở một chiếc bàn trong góc.
Vương Nguyên thấy khách liền bước đến
-Dạ anh cần gì
-Rượu
-À dạ anh cần loại nào
-Gì cũng được
-Vâng anh vui lòng đợi một chút
Nguyên nhanh chóng lấy rượu bưng ra.
Nhìn cậu nhân viên cuối xuống rót rược chiếc áo hỡ cổ không thể che được bộ ngực trắng mịn của cậu
-Dạ rượu của anh đây,chúc anh vui vẻ
Vương Nguyên bước đi nhưng một sức mạnh to lớn kéo cậu lại,choáng váng Nguyên ngã ầm lên người vị khách kia
-Á Á anh anh
Cơ thể mềm mại của tên phục vụ làm Tuấn Khải cảm thấy dễ chịu lại cộng thêm mùi hương nhẹ nhàng của cậu càng làm anh thích thú
-Xin anh buông ra tôi còn phải làm việc
-Thật thơm,đêm nay ngủ với tôi
Gì chứ,anh nghĩ anh là chủ tiệm này chắc
Nguyên lại dùng kế
Bàn tay nhỏ nhắn đặt lên bộ ngực vạm vỡ vuốt nhè nhẹ,bàn tay hơi run khi chạm vào bộ ngực săn chắc
-Anh à đêm nay em hơi mệt,đễ hôm khác được không
Bàn tay nghịch ngợm chui tọt vào bên trong
Cậu không đễ ý ánh mắt cả kinh của nhân viên trong Club.Mặt họ điều biến sắc
Tuấn Khải bỗng cứng đờ người,anh không ngờ tên này lại to gan đến vậy.Đôi môi nhếch lên,cánh tay thép vòng qua eo tên nhân viên kéo sát vào người anh
-Mệt sao
-Ưm từ tối đến giờ rất mệt
Quả thật Nguyên rất mệt,tay chân cậu cứ rã rời.Phút chốc cậu muốn dựa giẫm,cậu tựa hẵn lên bộ ngực vạm vỡ của người khách
Cơ thể Khải lại cứng đờ,tên nhóc này đúng là gan bằng trời.Cơ thể mềm mại làm anh khó chịu cả ngày hôm nay anh chưa gần gũi ai.
-Mệt chỗ nào
-....
-Này
-....
Vương Nguyên quá mệt mỏi bỗng tìm được một nơi vững trãi nên cậu thiếp đi
Tuấn Khải khóc không ra tiếng khi thấy tên này dám ngủ trên người anh cánh tay còn vòng qua người ôm chặc lấy anh.
Gương mặt đẹp tựa thiên thần của Vương Nguyên khi ngủ say càng tăng lên vẻ mê người.Đôi mắt Tuấn Khải nhíu lại.Anh đành ôm cậu lên phòng riêng trong sự kinh hoàng của phục vụ.
Đặt cậu nhóc lên giường,anh định đi ra nhưng đâu dễ
Vương Nguyên có tật xấu khi ngủ là phải ôm một cái gì đó,nay lại được ôm một người đàn ông cao to đẹp trai lại còn nồng nàng mùi hương nên cánh tay ôm chặc anh lại
Đến lúc này Tuấn Khải thật sự muốn khóc tên nhóc này thật sự gan bằng trời
-Ưm ưm đừng cho Nguyên ôm một chút
-Thích không
-Ưm thật thích,thơm quá
Khải lắc đầu,nhẹ nhàng nằm bên cạnh,ngón tay điêu luyện cởi bỏ chiếc áo của mình ném xuống đất
Vương Nguyên ngủ say nên không hề biết mình đang là một chàng trai may mắn đến mức nào.Được nằm lên giường riêng và còn được ôm lấy cơ thể trần của Vương tổng cao cao tại thượng
Cảm giác săn chắc khiến Nguyên cảm thấy dễ chịu cơ thể không tự chủ mà nhít sát vào nơi làm cậu cảm thấy dễ chịu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro