Chương 85: Em chỉ yêu anh, Vương Tuấn Khải
Lời nói lạnh lùng của Vương Tuấn Khải đâm vào trong tim Lina, suy nghĩ của mình hoàn toàn bị bị anh nói trúng, sắc mặt tái nhợt tới cực điểm, nhưng lại không cam lòng buông tha miếng thịt đã dâng đến miệng!
Nước mắt uất ức nhất thời tràn lan, ngồi bên cạnh Vương Tuấn Khải nức nở.
"Em không có, em yêu anh, chỉ muốn gả cho anh mà thôi, anh đừng nghĩ xấu về em, em không phải người phụ nữ như thế!"
Lina rất uất ức nói, bộ dáng vừa thấy đã thương kia khiến chân mày Vương Tuấn Khải càng nhíu chặt hơn, gương mặt đẹp trai càng đen hơn!
"Yêu tôi?"
Vương Tuấn Khải cười lạnh, ngưng mắt nhìn gương mặt xinh đẹp kia nói: "Có biết không? Rất nhiều người phụ nữ đều nói yêu tôi, nhưng đều là yêu quyền thế cùng tiền của tôi, cô thì sao? Cô đặc biệt hơn sao?"
Vương Tuấn Khải nhếch môi cười lạnh, nụ cười này khiến đau nhói tim cô,khiến cô có cảm giác mình càng thêm hèn mọn ở trước mặt anh.
Đúng là cô yêu tiền, cô yêu quyền thế, nhưng cô cũng yêu anh!
Cô có tình cảm với anh, chứ không thuần túy chỉ là tiền và quyền thế.
Lina nhìn anh, uất ức rơi lệ, tay vỗ vỗ vào vùng bụng phẳng lì của mình, cắn răng hỏi: "Phải như thế nào thì anh mới tin tưởng là em yêu anh!"
"Phá bỏ đứa bé, tôi sẽ tin tưởng cô!"
Vương Tuấn Khải nhàn nhạt nói xong, đứng dậy, nện bước chân đi lên lầu hai.
Lina nhìn bóng lưng của anh, cắn răng: "Được, em sẽ đi phá hủy đứa bé, để chứng minh em yêu anh là thật!"
Lina xoay người rời đi, Vương Tuấn Khải nhếch môi cười yếu ớt, người phụ nữ này muốn chơi anh sao, quá ngây thơ!
Lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại, giao phó mấy câu, liền cắt đứt,rồi đi vào phòng tắm, một lát sau liền quấn khăn tắm đi ra!
Vương Tuấn Khải nằm trên giường, nhìn số điện thoại của Dịch Dương Thiên Tỉ trên màn hình, đã 27 ngày, bọn họ chưa từng gặp mặt, không gọi điện thoại,thậm chí ngay cả tin tức của cậu cũng không nghe được, không biết có phải cậu thật sự quên anh không còn chút nào!
Do dự, muốn gọi điện thoại cho cậu , lại cảm thấy mình như bị coi thường, giờ phút này có thể cậu đang hẹn hò với Diệp Thần Băng, mình gọi điện thoại qua làm gì đây?
Ai! Thở dài, Vương Tuấn Khải bỏ qua điện thoại, nhìn chằm chằm lên trần nhà!
Sáng hôm sau mới rạng sáng Thiên Tỉ đã tới đồn cảnh sát, đem đêm qua sửa sang xong đơn xin từ chức giao cho Cody.
Cody ngồi ở bàn làm việc nhìn thấy đơn xin từ chức trợn to hai mắt, nhìn thấy cái tên phía trong càng thêm kinh ngạc nhăn mày!
Thiên Tỉ hít sâu một hơi rồi mới nói: "Tôi muốn từ chức, xin cảnh sát trưởng phê chuẩn!"
Cody không hủy đơn xin từ chức, chỉ nhàn nhạt hỏi.
"Nguyên nhân gì khiến cậu nhanh chóng quyết định từ chức như vậy?"
Cody nhớ tới chuyện nôn mửa của cậu hôm qua cô, chẳng lẽ chính là . . . . . .
Cody không dám ngẫm nghĩ, anh cũng không muốn tin tưởng.
"Tôi mang thai, muốn ở nhà an dưỡng, không muốn làm cảnh sát nữa!"
Thiên Tỉ nhẹ nhàng nói, tối thiểu lúc này là không được, cậu nôn mửa rất thường xuyên, cũng rất dữ dội.
"Anh ta có biết không?"
Cody không ngẩng đầu, vẫn nhìn công văn, Thiên Tỉ ngồi ở một bên.
"Sẽ không nói cho anh ấy biết, đúng không!"
Cậu biết, Cody có liên lạc với Vương Tuấn Khải !
"Không biết, vậy phải xem ý tứ của tôi!"
Cody nhàn nhạt nói, vẻ mặt Thiên Tỉ vô cùng nghi hoặc.
"Có ý tứ gì?"
Cái gì gọi là xem ý tứ của anh?
Cody ngẩng đầu lên, trong tròng mắt nhiều hơn một tia nhu tình, "Cậu có biết, tôi thích cậu ! Tôi muốn cậu làm bạn gái của tôi, nếu như cậu đồng ý lui tới với tôi, thì đứa bé này chính là của tôi, tôi sẽ coi nó như ruột thịt."
"Cody, anh không cần nói nữa!"
Thiên Tỉ lạnh lùng cắt đứt lời của anh, cậu không thể tin được, Cody lại nói ra những lời như vậy , nếu là lúc trước cậu sẽ rất vui mừng, nhưng hiện nay cậu lại không có chút vui mừng nào.
Cậu cảm thấy Cody thật là quá đáng,dám uy hiếp cậu , trước kia khi cậu thích anh, anh không đáp lại tình cảm của cậu, bây giờ anh đáp lại, lại là lợi dụng vào đơn xin từ chức!
Thiên Tỉ cảm thấy anh rất buồn cười, lạnh lùng nhìn anh.
"Cody, anh cũng biết, tôi làm đơn xin từ chức chỉ là một hình thức, nếu tôi từ chức hình như cũng không cần phải có sự phê chuẩn của anh!"
Thiên Tỉ cầm đơn xin từ chức xoay người đi ra khỏi phòng làm việc, trực tiếp rời khỏi đồn cảnh sát!
"Alo, ông nội, ông giúp cháu trực tiếp xin nghỉ nhé!"
Thiên Tỉ nhàn nhạt nói xong liền cúp điện thoại, lái xe đi vào bệnh viện!
Hôm nay cậu muốn đi kiểm tra, xem tình trạng phát triển của bào thai.
Lina nằm trên bàn mổ, đây là lần thứ ba cô nạo thai, rất không muốn nạo thai, nhưng Vương Tuấn Khải nói, chỉ có bỏ đứa bé mới có thể chứng minhcô yêu anh!
Vì có thể gả cho Vương Tuấn Khải, đau đớn này tính là gì!
Nhắm hai mắt, cảm thụ dụng cụ lạnh lẽo đi động trong tử cung của chính mình, đau đớn tan lòng nát dạ khiến cô cắn chặt môi!
Cô có thể lựa chọn không đau, nhưng cô lại không có làm như vậy, cô phải nhớ kỹ nỗi đau này, vì Vương Tuấn Khải , cô nhất định phải chịu cho bằngđược, vì mình, vì ba mẹ, cô phải từng bước từng bước đến gần anh, hủy diệt anh!
Nghĩ tới ba mẹ vẫn còn bị giam khổ sở trong nhà tù, cô thề, cô nhất định phải khiến Vương Tuấn Khải trả giá thật lớn!
Không biết đã trải qua bao lâu, phẫu thuật rốt cuộc cũng hoàn thành, quần áo trên người của cô cũng đã ướt đẫm, lạnh lẽo dính vào người cô, nhưng cô không cảm giác lạnh, chỉ cảm thấy trong lòng lạnh hơn.
Cô cũng nhìn thấy ánh mắt khi dễ của bác sĩ, chắc xem cô như kỹ nữ!
Chỉ là cô không quan tâm, bởi vì cô biết, đợi lát nữa cô có thể tìm Vương Tuấn Khải, tuyên thệ cô yêu anh thật lòng, để anh cưới cô !
Thiên Tỉ cầm kết quả mới vừa làm, vẻ mặt kinh ngạc không che giấu được.
Làm thế nào cũng không nghĩ tới, trong bụng của cậu lại có hai tiểu tử, thật không thể tưởng tượng nổi.
Cậu nhất định phải đem tin tức tốt này nói cho ông nội, để ông cũng vui mừng.
Sính Đình hưng phấn đi, hoàn toàn không ngờ phía trước có người, chợt đụng một cái, người phía trước bị té trên đất.
"Thật xin lỗi!"
Sính Đình vội vàng nói xin lỗi, cúi người đỡ cô gái, nhìn thấy sắc mặt cô ta trắng bệch như tờ giấy mà giật mình.
"Là cô. . . . . ."
Sính Đình kinh ngạc nhìn cô ta, hôm qua cô tới bệnh viện thì bắt gặp ngườiphụ nữ này có gương mặt hạnh phúc, sao bây giờ sắc mặt lại tái nhợtthành ra như vậy?
". . . . . ."
Lina lạnh lùng liếc người phụ nữ trước mặt một cái, đẩy cô ra, lảo đảo rời khỏi bệnh viện.
Sính Đình nhìn cô, rồi nhìn lại kết quả siêu âm, mặc kệ cô ta, xoay người lái xe về nhà!
Vương Tuấn Khải vừa tỉnh ngủ, liền nhận được điện thoại của Lão K, giọng nói có chút nóng nảy.
"Chuyện gì vội vã như vậy? Lina phá thai chưa?"
Vương Tuấn Khải có chút nhức đầu xoa xoa huyệt Thái Dương của mình.
"Phá rồi, thượng tướng, tôi nhìn thấy Dịch Dương Thiên Tỉ rồi !"
Giọng nói của Lão K rất kích động, trái tim Vương Tuấn Khải căng thẳng, liền vội vàng hỏi.
"Ở đâu?"
Vương Tuấn Khải đột nhiên cảm thấy mình lại khẩn cấp muốn biết hành tung của cô như thế.
"Ở bệnh viện, tôi nhìn thấy cô ấy cầm một tờ giấy đi ra, tôi liền đi vàohỏi bác sĩ, nhưng nhưng bác sĩ giữ bí mật thông tin của khách hàng không nói cho tôi biết!"
Lão K rất ảo não, anh muốn biết có phải Dịch Dương Thiên Tỉ có phải mang thai hay không, bởi vì cô từ khoa sản đi ra!
"Thật vô dụng, anh ở đó đợi tôi... bây giờ tôi sẽ qua liền!"
Anh muốn hỏi rõ ràng, Thiên Tỉ có phải thật sự mang thai hay không!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro