Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10: Vinh hoa phú quý làm gì?


  Triệu Tấn Bằng là người đứngđầu nhà họ Triệu. Dù Triệu Vykhông vui cũng không dám lỗmãng hơn. Cô đứng ở lối lêncầu thang, sắc mặt tuy vẫncòn lạnh nhạt nhưng giọngđiệu thoáng vòng vo, "Ba, conlàm sao với dì Điệp? Con chỉlà không ăn thôi mà, cái nàycũng sai sao? Con còn chưaquen với lệch múi giờ."Bạch Sơ Điệp thấy hai ngườisắp tranh cãi, vội đứng bêncạnh, nhe giọng khuyên ngăn:"Tấn Bằng, Tiểu Vy vừa mớixuống máy bay, cứ để connghỉ ngơi một lát đi anh. Đợiđến tối em bưng chút đồ ănkhuya lên được rồi."Triệu Tấn Bằng nghe vậy, sắcmặt dịu bớt, la Triệu Vy, "Cònkhông cảm ơn dì Điệp?"Triệu Vy hừ lạnh một tiếng, côlầm bầm, "Làm bộ làm tịch.""Con nói cái gì?" Triệu TấnBằng nghe thấy, cau mày."Con mệt, muốn nghỉ ngơi!"Triệu Vy lần này không để ýtới Triệu Tấn Bằng, lãnh đạmnói, rồi xoay người bỏ đi."Tiểu Vy, ba cảnh cáo con, emcon bây giờ đã kết hôn vớiVương Tuấn Khải. Con là chịtốt nhất nên tự kiểm điểmmình, đừng làm chuyện ngườingoài chê cười!" Triệu TấnBằng nói từ phía sau.Triệu Vy khẽ run. Khi cô quayđầu lại, khuôn mắt nhỏ nhắn,xinh xắn tái nhợt, "Chuyện đểngười ngoài chê cười, nhà họTriệu làm còn ít sao?""Con...""Chưa lúc nào con thôi nghĩ,nếu lúc trước người mẹ dẫn đilà con, không phải thằng nhỏxấu xa kia sẽ thế nào? Áocơm không lo thì sao? Vinhhoa phú quý làm gì? Cuốicùng con vẫn cô đơn mộtmình, không chỗ dựa vào."Triệu Vy nắm chặt tay, hốc mắtửng đỏ.Triệu Tấn Bằng càng lúc cànggiận, hô hấp cũng dần gấpgáp."Nhưng mà..." Ánh mắt TriệuVy lộ rõ oán giận, cười tựgiễu, "Con biết, con nhỏ Thiên Tỉ  và con khônggiống nhau. Đối với ba, nó cógiá trị lợi dụng hơn, không phải sao? Ba kính yêu củacon."Câu nói cuối cùng, Triệu Vygằn từng chữ. Nói xong, côliền xoay người trở về phòng."Con, con..." Câu cuối cùngcủa Triệu Vy chọc giận TriệuTấn Bằng, sắt mặt ông táixanh, ông bỗng chuếnhchoáng."Tấn Bằng..." Bạch Sơ Điệpvội đỡ ông đến sofa ngồi, đưatay vuốt nhẹ ngực ông, "Anhnhìn anh kìa, tức giận với conbé làm gì? Anh cũng đâu phảikhông biết con bé rất yêuVương Tuấn Khải, có bực dọchơn nữa thì cũng rất bìnhthường. Lúc này, nếu con békhông giận thì anh có thấybình thường không?"Uống nước một lúc, Triệu TấnBằng hơi nguôi giận, bất đắcdĩ thở dài, xót xa nói: "Chuyệnnó yêu Vương Tuấn Khải là sựthật, nhưng hôn sự do chínhVương Tuấn Khải chủ độngưng thuận. Ngày cậu ta tớicầu hôn em cũng đã thấy rõràng, Vương Tuấn Khải chỉ rõngười muốn lấy làm vợ làVương Nguyên. Em nói xem,  làm sao Tiểu Vy mãi vẫnkhông hiểu đây?""Cho con bé thêm chút thờigian nữa, tính Tiểu Vy anhcũng không phải không biết,vô duyên vô cớ gặp nhữngchuyện này, trong lòng con béchắc chắn rất khó chịu, thờigian này cứ thuận theo conbé." Bạch Sơ Điệp vỗ nhẹlưng ông, vừa cười vừa nói."Sơ Điệp à..." Triệu Tấn Bằngkéo tay bà qua, an ủi vỗ nhẹ,"Mấy năm nay, Tiểu Vy hay tỏthái độ với em. Vất vả cho emrồi. Anh biết em luôn cố gắngrất nhiều để cải thiện quan hệgiữa hai người, anh đều thấyhết.""Tấn Bằng, anh khách sáonhư vậy làm gì? Chúng ta làngười một nhà mà." Bạch SơĐiệp dịu dàng tựa vào lòngông.Triệu Tấn Bằng gật đầu, ômchặt bà  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: