Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

72


Sahagu.

"Gặp mặt? Hôm nay?"

Từ trong phòng ngủ đi ra, Kang Ami cứng nhắc quay đầu nhìn về phía bà nội Kang.

"Đúng vậy." Bà nội Kang bưng mâm đồ ăn đặt lên bàn ăn, ngẩng đầu lên, cười tủm tỉm: "Ngày hôm qua hỏi con, không phải con nói hôm nay không có kế hoạch gì hay sao?"

Kang Ami nghẹn lời, cuối cùng bất đắc dĩ cười khổ, đi tới bàn an ngồi xuống: "Con không biết bà nội muốn nói chính là chuyện này a."

Bà nội Kang cười: "Thế nào, kinh hỉ không?"

Kang Ami: "........"

Cũng không kém kinh hách nhiều lắm.

"Bà nội, hôm nay con không muốn đi, có thể hay không hôm nào lại ——"

Vừa nghe lời này, sắc mặt bà nội Kang lập tức trầm xuống.

"Trước đó con đã đồng ý với bà, đều đã quên? Hay là cháu chỉ muốn ứng phó với bà?"

"Không phải, xác thực gần đây cháu không có tâm tình......."

"Càng không có tâm tình liền càng phải đi ra ngoài chơi một chút, quen biết được nhiều bạn bè mới. Bà nội cũng không phải nhất định bắt cháu coi đối phương là đối tượng yêu đương, không sợ đi ra ngoài nhiều quen nhiều người, có thể hoạt bát một chút, hướng ngoại một chút, bà nội rất vui!"

"........" Kang Ami thở dài, dưới cái nhìn chăm chú của bà nội Kang, cô xác thực không có lý do nào hợp lý để cự tuyệt.

Qua hai giây, Kang Ami chậm rãi gật đầu: "Con đi là được, bà nội ngài ngồi xuống ăn cơm đi."

Bà nội Kang nghe vậy, miệng càng cười thêm vui vẻ: "Ân, vậy tốt, chiều nay hai giờ 'gặp nhau' ở quán café. —— bà tự mình chọn điểm hẹn, trên mạng nói mấy người trẻ tuổi các con thường hay thích gặp mặt tại quán café, bà liền chọn nơi nổi tiếng nhất Busan, con thấy vừa lòng không?"

"Vừa lòng —— vừa lòng còn không được sao." Kang Ami bất đắc dĩ cười đáp.

.....................

Mấy giờ sau, tại Donggu.

Jeon Jungkook mặc chiếc áo tắm dài, mái tóc đen ướt đẫm đi ra từ phòng tắm, đi thẳng tới phòng khách.

"Cậu tới làm cái gì?"

Hắn không thèm nhìn người đang ngồi nghiêm chỉnh trên sô pha, lập tức đi tới tủ lạnh cầm lấy một chai nước khoáng.

Yurin ngồi trên sô pha cười khổ: "Jeon bá, tôi chủ động đến nhận sai."

"....." Động tác vặn nắp của Jeon Jungkook dừng lại, hắn nhướn mày lên, con ngươi đen như mực nhìn về phía Yurin.

Bị ánh mắt như vậy nhìn tới, lưng Yurin hơi căng một chút.

Chờ tới lúc hắn phản ứng lại không khỏi thầm than trong lòng —— sau 5 năm Jeon Jungkook đi bộ đội trở về, xem như đem một chút tính cách lười biếng cuối cùng cũng bị mài đi.

Rõ ràng thực tế tuổi của mình so với hắn lớn hơn không ít, cảm giác hiện giờ ngược lại chính mình mới là người nhỏ hơn.....

Trong lòng than thở như vậy, ngoài miệng Yurin cũng chưa dừng:

"Hai ngày trước, tôi có gặp mặt Kang tiểu thư."

"........"

Trước khi Yurin nói, Jeon Jungkook ẩn ẩn có dự cảm, nhưng khi đã được nghiệm chứng, hắn không áp được cảm xúc hung hăng trong lòng đang trào lên.

Thanh âm của hắn hơi trầm xuống: "Cậu cùng cô ấy nói cái gì?"

"Tôi chỉ đem sự thật nói cho Kang tiểu thư biết." Yurin nói.

Ánh mắt Jeon Jungkook lạnh lùng: "Ai bảo cậu lắm miệng."

"Nghe chỉ huy phân phó." Yurin không chút do dự quăng nồi, bày ra vẻ mặt vô tội: "Nghe chỉ huy nói thật sự không muốn nhìn thấy Jeon bá sống không còn gì luyến tiếc. Dù sao thị giác của cậu cũng khôi phục lại bình thường, cho nên chỉ huy bảo tôi làm cho Kang tiểu thư nhanh chóng đem ngài đóng gói mang đi cách xa tầm mắt của ngài ấy."

"........." Thái dương của Jeon Jungkook nhảy dựng lên: "Cậu liền nói như vậy với cô ấy?"

Yurin thẳng lưng: "Đương nhiên không phải. Tôi chỉ giải thích với Kang tiểu thư năm đó cậu không có cách nào gửi được tin tức ra ngoài, cũng nói chuyện cậu vi phạm quy định rời núi từ đầu đến cuối......"

Nhìn thấy sắc mặt của Jeon Jungkook trầm xuống, Yurin tự giác ngậm miệng lại.

Trong phòng khách yên lặng thật lâu.

Trước một giây Jeon Jungkook có động tác, Yurin nhanh chóng bổ sung một câu:

" Tôi còn giúp cậu giải thích hai năm trước cậu xuất ngũ là do bị mù, và hai tháng trước mới hoàn toàn hồi phục. —— tôi tin tưởng Tần tiểu thư sẽ hiểu hết thảy."

"........"

Không đợi Jeon Jungkook nói cái gì, điện thoại Yurin đột nhiên vang lên.

"Xin lỗi Jeon bá, tôi nghe điện thoại."

Trong lòng Yurin vạn phần cảm tạ cuộc gọi gọi tới cứu vớt được chính mình trong lúc nguy nan nhất, chẳng qua giây tiếp theo, mặt hắn không chút biểu tình.

"........"

"Jeon bá." Sau khi ngắt điện thoại, Yurin căng mặt: "Xin lỗi, không chừng tôi đã sai lầm —— xem ra Kang tiểu thư hoàn toàn không thể hiểu được hết tất cả."

....................

Từ trên taxi bước xuống, Kang Ami mới hiểu được quán café 'nổi tiếng nhất Busan', 'gặp mặt' trong miệng bà nội Kang chính là quán café lầu 1 của giải trí HOPE WORLD, tâm tình cô thập phần phức tạp.

Nhưng mà thời gian địa điểm đã xác định, cô tự nhiên không có biện pháp thay đổi, chỉ có thể xuống xe vào quán café.

Chạm mặt đối phương đang ngồi đợi ở một vị trí dễ nhìn, Kang Ami chủ động chào hỏi, ngồi xuống.

Cho đến khi cô điều chỉnh được dáng ngồi tốt, người đối diện ngơ ngẩn nhìn chằm chằm mình, còn chưa lấy lại tinh thần.


"Kang, Kang tiểu thư?"

Qua vài giây, người nọ mới đột nhiên tỉnh táo, sắc mặt hơi đỏ lên mang theo cảm xúc kinh hỉ, hỏi.

"Jung Jiwoo."

Kang Ami hơi mỉm cười, gật đầu, ánh mắt lại không có bất kì cảm xúc gì.

Lúc này Jung Jiwoo còn chưa chú ý tới, trước đó chỉ nghe người trong nhà nói đối phương có bằng cấp tốt, có điều kiện, mặc dù nghe nói cô gái nhỏ lớn lên không tồi cũng không thật sự.

Mà lúc này thật thấy bản thân, tức khắc có một loại cảm giác bị đánh trúng.

Vốn dĩ lần xem mắt này không có ý tưởng gì, bây giờ Jung Jiwoo lập tức mở chế độ máy hát, đủ loại vấn đề ùn ùn không dứt mà nói ra.

Tuy rằng đối với lần gặp mặt này Kang Ami không có cảm xúc gì, cũng lo liệu lễ phép cơ bản, đơn giản đáp lại từng câu.

Không bao lâu, cánh cửa phía sau lưng Kang Ami mở ra, chuông gió vang lên, nữ phục vụ đứng ở cửa khom lưng:

"Hoan nghênh quang ——"

Từ 'lâm' cuối cùng còn chưa xuất khẩu, nữ phục vụ liền dại ra nhìn hai người trước mặt mình: "Giám đốc?"

Yurin vẫy vẫy tay, ý bảo nữ phục vụ không cần lộ ra.

Sau đó hắn nhanh chóng hướng ánh mắt dạo một vòng quán café, cuối cùng nhìn trúng một nam một nữ ngồi cùng bàn ở phía xa xa.

Yurin ra hiệu cho nam nhân đang đứng bên cạnh mình, lúc hắn quay đầu qua mới phát hiện, đôi mắt đen láy của hắn đã sớm dính chặt bàn bên kia.

Đến tận đây, Yurin mới biết được thì ra phía trước chính mình chịu ánh mắt có bao nhiêu uy hiếp so sánh giờ khắc này lại cực kỳ 'ôn nhu'.

Đại khái là xuất phát từ trực giác của nam nhân, Jung Jiwoo đang say sưa trò chuyện với Kang Ami theo bản năng ngừng lại, dư quang hướng về phía cửa quán café.

Sau đó hắn liền sửng sốt một chút.

Tầm mắt hắn cuối cùng dừng trên người nam nhân cao 1m80.

Người nọ mặc chiếc áo sơ mi mỏng màu xanh nhạt, chiếc quần dài màu đen làm tôn lên đôi chân thon dài hữu lực, không thể che được đường cong cơ bắp xinh đẹp —— điểm này có thể nhìn ra từ ánh mắt của nữ phục vụ đứng cạnh cửa.

Hơn nữa, khuôn mặt, góc cạnh đều cực kỳ tuấn tú........

Jung Jiwoo không được tự nhiên mà ngừng nói, tránh đi tầm mắt giao nhau, cầm lấy ly café trong tay lên nhấp một ngụm.

Sau đó hắn liền nghe thấy Kang Ami ở phía đối diện chủ động mở miệng đặt câu hỏi:

"Thì ra tiền bối Jung còn từng nhập ngũ sao?"

Lực chú ý của Jung Jiwoo mới chuyển qua, lúc này mới nhớ tới trước đó bản thân mình tự giới thiệu có từng đi lính. Nhắc tới chuyện này hắn hơi ưỡn ngực thẳng lưng: "Đúng vậy, tôi có nhập ngũ mấy năm."

"Bộ đội..........Có phải rất mệt và cực khổ hay không?"

Cô gái nhỏ ngồi đối diện hỏi, đầu ngón tay miết ở vành ly vô thức tăng lực đạo mà trắng bệch.

Jung Jiwoo hơi suy tư, sau đó mới mở miệng: "Đi bộ đội vốn dĩ không phải đi thư giãn, xác thực là không thoải mái, nhưng rèn luyện người. Đoạn thời gian đó trải qua tôi không có cách nào quên được, cũng ảnh hưởng rất sâu sắc."

"..........."

Lúc này khó có được Kang Ami không chú ý đến lễ nghi mà nói tiếp, tiêu điểm trong con ngươi thoáng tan, ý thức tựa hồ cùng không ở đây.

Jung Jiwoo nói cái gì cũng không có được đáp lại, hắn thấy khó hiểu mà ngẩng đầu nhìn qua:

"Kang tiểu thư?...... Kang tiểu thư?"

"—— a, xin lỗi." Kang Ami hoàn hồn, cuống quít xin lỗi: "Tiền bối Jung vừa mới nói cái gì?"

Jung Jiwoo không để bụng mà xua tay: "Không có việc gì. Tôi chỉ nói chúng ta đã ngồi ở quán café này cũng được nửa tiếng rồi, không bằng cùng nhau ra ngoài đi dạo một chút?"

Kang Ami ngẩn ra, cơ hồ theo bản năng liền phải cự tuyệt.

Chỉ là trước khi mở miệng, cô đột nhiên nhớ tới lời dặn dò của bà nội Kang trước khi đi:

————

"Nhưng không cho vừa đến một chút liền muốn rút lui, ít nhất phải một tiếng rưỡi, nghe chưa?"

————

".........."

Trong lòng Kang Ami thầm thở dài, trên mặt không có cảm xúc: "Được, tiền bối Jung muốn đi đâu?"

Jung Jiwoo gãi gãi ót, có chút ngượng ngùng nói: "Tôi cũng không rõ con gái thường thích đi chỗ nào........Rạp chiếu phim? Công viên trò chơi?"

Kang Ami vừa muốn nói gì, ánh mắt liền hơi lóe lên.

"Không biết tiền bối Jung có hay xem qua.......Đấu trường tổng hợp cách chưa?"

..............

"Jeon bá , bọn họ phải đi."

Phía sau chậu cây gỗ màu xanh thật lớn, nam nhân ngồi đối diện Yurin vẫn trầm mặc như cũ, lại giương mắt nhìn về phía bàn bên kia một chút.

"Nhìn dáng vẻ, như là muốn đi cùng nhau..........Hẳn là không phải ai về nhà nấy a........"

Âm cuối cùng kéo dài mang theo ý vị sâu xa, dư quang của Yurin cẩn thận quan sát phản ứng của Jeon Jungkook .

Biết Jeon Jungkook không có khuynh hướng bùng nổ, hắn mới nói tiếp nửa câu sau: "Chúng ta có đi theo không?"

"........"

Từ lúc Jeon Jungkook vào quán café, liền tuần hoàn làm tốt chiến lược tuyển vị. Từ góc độ hắn nhìn lại, có thể nhìn thấy thân ảnh hai người rời đi phản chiếu lên tường pha lê cách đó không xa.

Hắn rũ mắt, lông mi dài rậm nhàn nhạt một tầng âm u.

Đồng thời che khuất những nguy hiểm đan xen, cảm xúc dưới đáy lòng sôi sục muốn trào lên.

"Không đi."

Qua hai giây, Yurin nghe thấy âm thanh trầm thấp lạnh như băng vang lên.

"......."

Có chí khí như vậy sao?

Ánh mắt Yurin hiện lên một tia ngoài ý muốn, nhưng vẫn không nói gì, trầm mặc xuống.

Nửa giờ sau.

Mặt Yurin không chút biểu tình đứng trước cửa đấu trường tổng hợp cách.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro