Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

나에게로 와

nếu có lý do gì đấy ngăn heeseung làm rõ mối quan hệ giữa cậu và sim jaeyoon, thì là vì cậu thích thế, cái cảm giác có thể trêu đùa đối phương thoải mái, nhưng lại chẳng bị ràng buộc bởi hai chữ 'trách nhiệm'.

chuyện jaeyoon thích heeseung, khả năng cao cậu vốn biết từ lâu, nhưng chuyện cậu cũng thích jaeyoon, chỉ có mình cậu biết mà thôi. thế nên mối quan hệ này vẫn được gọi tên 'bạn bè', như một cái cớ để tìm gặp nhau mỗi ngày, nhưng có khi hơn cả thế. cụ thể là trên tình bạn, còn dưới tình yêu hay không thì vẫn chưa biết.

'sao mà dài thế nhỉ...? đáng ra hôm đó anh nên tới sớm để được chọn nhóm.' – heeseung than vãn thông qua màn hình laptop kê trên người, mí mắt cụp xuống hướng về phía những con chữ ngày một hiện lên theo từng phím được gõ xuống. cách mục tiêu chẳng bao xa nữa, cậu hít vào một hơi thật sâu, rồi lại thở dài, liến thoắng gõ lên bàn phím như thể để trút giận. jaeyoon bật cười, dán mắt vào mái đầu hồng đầu với tóc mái phủ loà xoà trước trán đã thế còn trùm thêm nón hoodie cũng một sắc hồng khác.

một thói quen của heeseung khi tập trung vào thứ gì đấy là sẽ thoáng chu chu môi, trông dễ thương vô cùng, nhưng jaeyoon sẽ không nói thế ra. hắn dựa vào thành giường, sau khi hoàn thành hết công việc thì điện thoại trên tay chỉ còn lại video call từ 'anh trai' tóc hồng.

sau khi lên đại học, chẳng còn cùng lớp nữa nên việc gặp nhau mỗi ngày gần như bất khả thi do lịch học rồi nhận việc bận rộn của cả hai. mà, ít ra vẫn chung trường là được. tuy vậy giải pháp là đến tối cứ hứng lên sẽ gọi video cho nhau, hệt mấy đôi đang yêu, jaeyoon thầm nghĩ. đâu cần phải có chuyện gì để nói, chỉ cần lẳng lặng nhìn nhau qua màn hình, thế là đủ.

thỉnh thoảng có chuyện nói sẽ nói đến đêm rồi sáng, hoặc sẽ ngủ quên mất cùng điện thoại. vẫn nhớ một hôm jaeyoon thức giấc, đập vào mắt hắn là màn hình cuộc gọi với heeseung, kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ.

từ trên góc điện thoại hiện lên hơn mười một giờ, jaeyoon chớp chớp mắt, mí mắt hắn dần trĩu xuống. tiếng nhạc êm dịu từ phía heeseung truyền qua dần ru ngủ hắn, hắn nằm trượt xuống, dự định sẽ đánh một giấc cùng giọng nói của cậu bên tai. đến đây, sau một khoảng không tĩnh lặng chỉ có tiếng nhạc và tiếng đánh chữ, bỗng vang lên lời nói nhẹ nhàng của heeseung, làm jaeyoon mở mắt ra liếc vào màn hình.

'cũng trễ rồi, để anh đi thay sang đồ ngủ đã nhé?' – jaeyoon ừm ừ đáp lại. heeseung đặt máy xuống giường, vẫn giữ nguyên đó, từ góc camera quay đối diện với phần dưới tấm gương toàn thân trong phòng heeseung. lựa một bộ nào đấy thoải mái, với sọc trắng trên nền vải xanh thủy thủ, cậu đặt nó ra phía sau máy. từng mảnh quần áo trên người dần được cởi bỏ, từ hoodie đến quần dài, thậm chí là cả quần lót. mỗi một món đều bị lơ đễnh ném đi, trước khi đáp xuống nền đất lại vô tình sượt qua camera, khiến jaeyoon chú ý.

hắn bật dậy, vội cầm điện thoại lên, như dán mắt lên màn hình, từ góc phải màn hình thu vào được cặp đùi trắng nõn của heeseung. chỉ có từ đùi xuống đến bàn chân, những thứ bên trên đều không lọt vào. đầu jaeyoon nhảy số, thế là cậu đang...khoả thân ấy hả? heeseung đã nhận ra cậu chưa tắt cam chưa? nhưng những câu hỏi đó đều bị cắt ngang khi tầm nhìn qua điện thoại rung lắc, vài giây sau đó hiện ra một heeseung trong chiếc áo xanh đậm, tóc hồng hơi rối lên.

heeseung với tay lên hất hất làn tóc, mắt chăm chú vào camera, làm jaeyoon có cảm giác như cậu đang nhìn thẳng vào mắt mình. jaeyoon bất giác nuốt khan, trong đầu chỉ toàn là viễn cảnh ban nãy, giờ đây lại phải đối mặt với cậu nên trông càng ngượng ngùng hơn.

'cũng sắp xong deadline rồi nên chắc anh sẽ thư giãn xíu, ban nãy tự dưng nhớ ra vài chuyện hay ho ghê.'

'đây, em nghe nè.'

heeseung bắt đầu huyên thiên, cùng tiếng gõ phím vang lên ngắt quãng chứ chẳng còn liền mạch như trước nữa, tiếng nhạc thì vẫn vang lên đều đều. khung cảnh ban nãy cộng thêm âm nhạc du dương như quyến rũ jaeyoon, hắn thầm chửi thề, là heeseung vô tình hay cố ý làm khó hắn đây?

việc ngồi yên mà nghe heeseung nói càng trở nên khó khăn hơn, dù thú thật là từ nãy đến giờ hắn chẳng lọt tai chữ nào cậu nói cả, chỉ là ậm ừ cho có lệ. heeseung chẳng để tâm lắm, cậu chỉ muốn kể chuyện, mặc cho đối phương có nghe hay không. vả lại cậu vẫn đang lườm chăm chăm màn hình, ráng hoàn thành nốt bài tập.

mẹ nó chứ, đâu đó giữa câu chuyện dang dở của heeseung, jaeyoon bất chợt mở lời. – 'anh cứ nói đi nhé, em vẫn sẽ nghe, chỉ là em có việc phải làm một tí.'

'hỏ? à okay.' – còn chưa đợi heeseung trả lời hẳn hoi, hắn đã nhanh tay bấm tắt cam, tắt mic rồi ném điện thoại lên giường, giọng nói nhẹ nhàng của cậu vẫn vang lên đều đều. hắn thở dài, ngồi tựa lưng vào cạnh giường, bàn tay dần mò xuống men theo bụng dưới. luồn tay vào quần, hắn tự vỗ về thứ bán cương bên dưới lớp vải. nhưng cảm thấy thế vẫn chưa đủ, hắn cởi hẳn hai lớp quần ra một lượt, ném cả thảy xuống sàn phòng.

cố nén lại những âm thanh trầm đục trong cổ họng, hắn đưa đầu ngón cái lên xoay tròn đỉnh vật, mấy ngón tay còn lại bọc xung quanh, chầm chậm vuốt lên vuốt xuống. thứ dịch trong veo bắt đầu tràn ra, tạo thành chất bôi trơn cho chuyển động tuốt lấy liên tục. những tiếng thở dài gần chuyển thành thở dốc, hắn cắn răng gằn nhẹ vài tiếng khàn khàn. chúng đều lọt qua điện thoại hắn và truyền đến heeseung, nhưng âm lượng chưa đủ to để cậu nghe được.

tốc độ sóc lọ của jaeyoon tăng dần lên, tâm trí hắn phân nửa là hình ảnh ban nãy, phân nửa là sự tưởng tượng của bản thân. tiếng nói của heeseung vẫn phát ra thật dịu dàng, hắn nghĩ, sẽ thế nào nếu cặp đùi đấy nằm dưới thân hắn, giọng nói này sẽ cất lên những tiếng rên rỉ vì khoái cảm hắn mang lại.

nghĩ đến đấy, hắn sắp đạt đến cao trào, nhưng tiếng rên khản đục và thở ra ngày càng to hơn, đến đây heeseung nhận ra có gì đó hơi lạ, cậu thắc mắc jaeyoon đang làm gì ở đầu phía bên kia thế nhỉ?

'chết tiệt thật, heeseung...' – heeseung hoang mang, cậu im bặt, lắng nghe những động tĩnh tiếp theo. hắn cứ thế gọi tên cậu mấy lần giữa những tiếng thở, quá nhập tâm để nhận ra cậu đã ngừng liến thoắng từ lúc nào. heeseung không nhịn được nữa, cậu lên tiếng xen ngang vào.

'jaeyoon-sii?' – nghe thấy giọng nói đó kêu tên mình, jaeyoon giật mình, xuất ra những vệt trắng đục lên tay, nhiễu xuống cơ bụng và một phần lớp áo được vén lên. đôi mắt hắn mở to vì ngạc nhiên, liền đánh mắt quá phía điện thoại, liền nhận thấy từ nãy đến giờ đã quên tắt mic. thôi rồi, giờ thì thiên thần của hắn sẽ nghĩ hắn là người thế nào đây chứ?

jaeyoon đưa tay còn lại lên ôm mặt, trong lòng lôi hết đủ thứ của bản thân ra mà rủa, môi hắn mấp máy. – 'em...'

nhưng trái với kỳ vọng của hắn, khoé môi heeseung nhếch lên thành một nụ cười mỉm, cậu hỏi. – 'em cần sự giúp đỡ chứ? hay bây giờ anh sang nha?'

để diễn tả jaeyoon lúc này thì bất ngờ thôi là chưa đủ, ấy vậy, hắn vẫn phải nắm bắt cơ hội này trước đã. – 'mời anh.'

-

mật khẩu khoá cửa căn hộ của jaeyoon thì heeseung biết từ đời cố tổ nào, cậu dự định bấm chuông để hắn ra mở cho nó lịch thiệp, nhưng jaeyoon lại rào trước là cậu cứ vào đi cho nhanh.

giờ này thì chắc hắn đang trong phòng ngủ, lướt qua căn phòng khách hơi bừa bộn, cậu gõ cửa, nhận lại được lời đáp 'vào đi.'

đẩy cửa ra nhìn thấy jaeyoon liền muốn đỏ mặt, hắn vuốt chầm chậm vật đã cương cứng lại trong tay, hướng về phía heeseung như lời mời. lúc này cậu đã thay sang chiếc hoodie cam, mà, cậu mặc gì cũng đâu quan trọng nữa đâu, sớm muộn lại phải cởi ra thôi.

jaeyoon ngồi bên mép giường, chân mở ra kéo heeseung lại, cậu như hiểu ý ngay, nhanh chóng đặt hết đồ đạc sang một bên rồi quỳ xuống trước mặt hắn. bàn tay lành lạnh bóc xung quanh cự vật làm hắn rùng mình, cậu vuốt vuốt mấy đường, bắt đầu đưa lưỡi ra liếm nhẹ lên đầu khấc, rồi liền ngước lên nhìn hắn. ánh mắt trong veo đối diện với hắn khi cậu hé môi ngậm lấy đỉnh đầu làm hắn thắc mắc, làm thế nào một người đang khẩu giao lại đáng yêu đến vậy?

heeseung mở to miệng ra, cố đem nó vào trong, phần lưỡi mát xa những đường gân nổi lên, hai má hơi hóp vào mút lấy nó như một que kẹo, nhưng kẹo này có vị hơi mặn. jaeyoon đứng hẳn dậy, tay luồn vào tóc cậu ân cần hỏi han. – 'em chơi miệng anh được không?' – heeseung đỏ mặt, cũng gật đầu ngay. jaeyoon bắt đầu đẩy vào chầm chậm cho cậu làm quen dần, rồi từ từ tăng dần tốc độ lên, ra vào trong miệng cậu như vũ bão khiến heeseung suýt sặc. nhưng cậu phải cố nhịn lại, kể cả khi đỉnh đầu đụng xuống cuống họng.

trong căn phòng trống vang lên một loạt âm thanh ướt át, đôi mắt heeseung hơi hoe lên, miệng cậu mỏi tê cứng rồi nhưng jaeyoon vẫn chưa có vẻ gì là sắp ra lắm. cậu liền cố gắng mút mạnh hơn, jaeyoon nhắm hờ mắt, ngửa cổ ra sau gằn lên thành từng tiếng. – 'mẹ nó, anh heeseung. ah...'

cậu cảm nhận được vật của jaeyoon như giật giật giật lên trong khoang miệng ấm nóng, nhưng sau đó hắn giữ đầu cậu lại, còn chưa kịp hoang mang thì hắn đã lấy nó ra, kéo theo một đường chỉ bạc nối liền đỉnh vật hắn kê ngay trước miệng và cánh môi cậu.

'sao thế?'

'chưa muốn ra.' – hắn bảo, kéo cậu đứng dậy, áp môi hắn lên, tận hưởng hương vị của chính mình qua cánh môi cậu. đôi bàn tay lần xuống thắt lưng heeseung, một tay bóp lấy cặp mông tròn kịa, tay còn lại kéo lưng quần cậu xuống. đến khi tách rời ra, jaeyoon đã nằm lên giường, lưng tựa vào thành giường rồi ra hiệu cho heeseung, cậu gật đầu, nắm lấy gấu áo định cởi ra liền bị hắn giữ lại, hắn bảo chỉ quần thôi, cậu đành nghe lệnh.

kéo heeseung lại gần, hắn áp môi mình lên môi cậu, tự nếm hương vị của bản thân, hmmm cũng không quá tệ. cậu đáp lại, mở miệng để hắn đưa lưỡi vào trong khám phá từng ngóc ngách, dây dưa một hồi lâu mới dứt ra, cảm giác đê mê kèm theo thật khó tả. vậy đây hẳn là lý do người ta hay thích hôn nhỉ?

trèo lên người hắn, kê hai đầu gối sang hai bên hông hắn để chống người lên. jaeyoon với lấy chai bôi trơn vị...anh đào, gần như còn mới toanh. được rồi hắn thừa nhận, là hắn mua cái này khi nghĩ đến heeseung, được chưa? tuy chẳng nghĩ sẽ có ngày mang nó ra thực dụng, huống hồ lại còn chính là lý do tậu nó về.

bóp một lượng rộng rãi lên đầu ngón tay, hắn xoa lên lỗ nhỏ của heeseung, dễ dàng đẩy một ngón tay vào. ngón thứ hai cũng vào nhanh theo tiến độ đó, đến ngón nữa, hắn nhận ra, heeseung chặt quá. heeseung cắn môi, khẽ ưm lên mấy tiếng khi hắn cố nới lỏng cậu ra, trong đầu không khỏi tránh được một số câu hỏi.

'thật sự là anh chưa làm bao giờ đấy à?' – hắn cười cười, thế nào mà nghĩ được lần đầu của heeseung lại là hắn đâu?

'tự làm có tính không?'

'anh dùng tay hay đồ chơi?'

'...cả hai.'

'vậy mà nãy em tưởng anh phải là người từng trải cơ, liếm mút điêu luyện thế mà.' – jaeyoon bông đùa.

'gì? anh biết làm mà, anh đọc sách rồi.' – thú thật đấy là lần đầu heeseung thử khẩu giao, và nó chẳng tệ như cậu nghĩ. thậm chí còn có hơi, thích thích cảm giác đó, nhưng jaeyoon không cần biết cái này.

sau khi biểu cảm của heeseung trông đã chịu hơn, đủ để ba ngón tay của hắn ra vào trơn tru, thế là hắn lấy chúng ra, bôi gel vẫn còn thừa lên vật của mình. xoa nhẹ vài cái rồi đặt ngay trước lối vào của cậu, chầm chậm đẩy vào. tuy heeseung đã được nới lỏng nhưng cậu vẫn rất chặt, vậy nên cơn đau nhói liền ập đến.

jaeyoon chưa dám thúc ngay, sợ sẽ làm đau cậu. hắn phải lấy hết sức bình sinh để không nhấp vào nguồn nhiệt ấm nóng thật nhanh. hai bàn tay to lớn đặt trên hông heeseung, xoa xoa như muốn trấn an cậu. heeseung đặt cả hai tay lên vai hắn, tìm điểm dựa để quen với cơn đau.

'jaeyoon...anh đau...'

'nào...' – hắn cầm lấy bàn tay cậu, đặt lên phía ngoài bàn tay một cái hôn. đến khi heeseung đã có thể thoải mái cựa quậy, hắn ngả người ra sau, yên vị vào một tư thế thoải mái và phán câu xanh rờn.

'anh tự động đi. nếu muốn phải tự thân vận động chứ!' – hắn cười cười, heeseung bĩu môi nhưng rồi cũng làm theo. cậu chống hai tay lên vai hắn, nhấc người lên và rồi nhún xuống.

'ư-ưm...' – cảm giác thoải mái đánh ngay vào não bộ cậu, vẫn còn chưa quen nên tốc độ vẫn chậm lắm. thế là jaeyoon đặt một tay lên hông giúp cậu lên xuống, tay kia luồn vào trong áo lướt lên trên vân vê điểm nhạy cảm trước ngực.

'ah- em? hah ah- không mà...' – heeseung lắp bắp, vốn đã thở gấp vì phải nhún, nay lại còn gặp hắn đang trêu. jaeyoon kéo cậu lại gần hơn, vén áo lên đưa đầu lưỡi ra liếm lên ngực, phải kèm cả cắn mút. heeseung cong lưng lên, ngực bị đẩy vào miệng hắn. cậu nâng người rồi hạ xuống, mỗi lần như vậy đều cảm giác điểm g sắp bị đụng đến nhưng lại lệch đi, khó chịu chết mất...làm thế này cũng thích thật, cơ mà cứ thiếu thiếu thế nào. jaeyoon đặt đôi tay to lớn lên hông cậu, hướng dẫn cậu lên xuống. heeseung làm theo, cố gắng nhanh hơn nữa nhưng thật khó vì chân cậu dần trở nên mỏi hết cả.

biểu cảm cau mày của heeseung làm jaeyoon phì cười, hắn ra vẻ nhún vai chống tay lên như kiểu hết cách rồi. – 'ôi trời ơi làm sao đây, công chúa, anh không thích sao?' – heeseung đỏ mặt vì cái biệt danh đột ngột, cậu sẽ không bảo là nó có làm cậu hơi hứng...

nếu nói heeseung là công chúa thì jaeyoon đang hành xử như một chàng hoàng tử, ga lăng, lịch thiệp. hắn vuốt ve hông cậu, tay còn lại đưa tên vén mái tóc màu hồng đào sang cho gọn hơn, ân cần hỏi. – 'anh còn đau nữa không?'

'người ta làm được một lúc rồi em mới hỏi câu đấy?' – jaeyoon chẳng đáp, một bên chân mày của hắn nhếch lên trong hiếu kỳ, vẫn chờ đợi câu trả lời từ cậu.

'hơi hơi, nhưng không đau mấy nữa.'

'hmmm?' – jaeyoon nhếch môi, mắt thoáng nheo lại trông đểu vô cùng. jaeyoon đưa tay xuống đặt lên hông heeseung, không báo trước mà thúc vào một phát làm cậu chỉ biết nấc lên.

đồ xấu tính. heeseung nghĩ thế chứ nào có nói ra được, bởi cách đôi tay hắn giữ chặt lấy hông cậu, liên tục đẩy lên với tốc độ ngày một gia tăng khiến cậu nói chẳng nên lời. mỗi lần mở miệng ra lại là một tiếng rên đứt quãng chen ngang, bực thật, heeseung cắn chặt môi, cố gắng không phát ra những âm thanh ngượng ngùng đó nữa.

jaeyoon có vẻ bất đồng quan điểm với suy nghĩ này, hắn muốn nghe giọng heeseung. nhớ lại ban nãy chỉ cần nghe giọng cậu cũng đủ bắn là biết giọng của cậu làm hắn hứng đến cỡ nào. thế nên hắn bỗng chậm lại, truy tìm điểm g của heeseung để rồi dập thân thể cậu xuống, cùng lúc thúc mạnh lên.

'aahhh!' – hai thứ lực va phải nhau đâm mạnh vào điểm nhạy cảm, heeseung sướng đến điên mất. đôi mắt đang khép nhờ bỗng dưng nhắm mặt lại, tiếng rít cao vút bật ra từ bờ môi bị cắn cho đỏ lên, khoái cảm chạy dọc xuống sống lưng tựa điện giật khiến cả người cậu tê rần.

'ưmmm- k-khoan, aah!' – còn chưa kịp thích nghi với đòn vừa rồi, cậu đã bị jaeyoon cố định lại, đẩy vào cả chục cú y hệt như vậy. bàn tay cậu bấu mạnh vào vai hắn, tìm điểm tựa hoặc nếu không cậu nghĩ mình sắp ngất đến nơi. cặp chân mày nhíu lại và đến ngước lên nhìn hắn cũng trở nên thật khó khăn vì cậu chẳng mở mắt ra nổi. càng không thoát khỏi được nên chỉ có thể gồng mình lên chịu từng cú một.

vách tường bên trong theo đó siết lại, ép chặt jaeyoon hơn nữa. hắn rít một hơi qua kẻ răng, miệng lẩm bẩm nữa đùa. – 'anh chặt quá. công chúa ơi thả lỏng đi em sắp gãy rồi đây này.' – nhưng heeseung không tài nào làm nổi, cậu không phản kháng được nữa. đầu óc trống rỗng, lẫn thân thể xụi lơ, mặc hắn thích làm gì thì làm.

'j-jaeyoon, anh—' – à, xem ra heeseung sắp rồi.

chặt thế này cũng khiến hắn dần đến giới hạn, nhưng chưa đâu, hắn phải cho heeseung tới trước đã, mà heeseung lúc này trông chả có vẻ gì là chịu nổi nữa. hàng nước mắt lăn dài ướt đẫm gò má đỏ ửng lên, miệng chẳng ngừng những tiếng van xin nức nở. jaeyoon bật cười, buông một tay ra bọc vào vật đang cương cứng của heeseung mà tuốt lên tục đến khi cảm giác ấm ấm màu trắng đục bắn đầy lên ngực rồi tay hắn.

nhấp nốt mấy lần hắn vừa xả hết tinh dịch của bản thân vào trong, quá nhiều dẫn đến chúng còn tràn ngược ra ngoài. heeseung mệt mỏi nhắm mắt, gần như ngủ gục mất.

một lúc sau cậu mới nhìn xuống hắn, còn giống lườm hơn. – 'thô bạo quá đấy.'

hắn âu yếm vuốt ve gương mặt cậu như lời xin lỗi, cười trừ trông như chú cún con vừa bị chủ mắng.

đến lúc bình tĩnh lại, heeseung mới mở lời. – 'thích anh đến vậy à?' – jaeyoon biết cậu đang nói đến chuyện gì, chỉ biết cười gượng, nãy giờ cả hai đứa đều bị cuốn đi. nhưng giờ đã tỉnh táo lại thì phải làm sao?

'đừng làm bạn nữa.' – heeseung bảo, hắn đơ người ra. không phải chứ? hôn cũng hôn rồi, làm tình cũng làm rồi mà vẫn tuyệt tình vậy sao? còn chưa kịp hỏi thì heeseung đã tiếp lời. – 'thay vào đó, bọn mình nên làm người yêu.'

'em còn tưởng anh không bao giờ hỏi.' – jaeyoon bỗng cười tươi rói, kéo heeseung xuống ôm vào lòng mặc kệ cái mớ lộn xộn dính dáp giữa hai người.

end.
________________________________________
t đã phải đọc đi đọc lại fic này n lần để chuyển ver và t cũng đỏ mặt n lần ///////////

p/s: đánh up đêm khuya cho mọi người surprise chơi =))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro