Chap 16: Có Phải Tình Yêu Hay...?!?!
Luhan lững thững bước ra, khuôn mặt thất thần, mang một nét sợ hãi. Chanyeol và Baekhyun cùng nhau chạy lại, lo lắng:
- Luhan ah??? Em/cậu có sao không????
- À... em không sao đâu. Em hơi nhức đầu thôi mà.- Luhan cười cho hai người vui.
- Có thật không vậy Luhan, Baekhyun không tin lắm, đưa mặt sát Luhan kiểm tra.
- Hehe tớ ổn mà! Giờ tớ không sao rồi!! Luhan cười tươi.
"Mình không được để mọi người biết chuyện này. Mọi người sẽ lo lắng mất. Với,lại cho dù chuyện gì có xảy ra, trái tim mình đã xác định rõ rồi. Mình thích anh ta. Mình không được từ bỏ. Luhan, mày phải cố lên!!!!"
Chanyeol nhìn cậu em trai mình, lắc đầu, khẽ cười. "Luhan ngốc, anh không hiểu em hay sao??? Em đang có chuyện gì mà lại giấu mọi người thế này?. Thật không phải là em mà".
~~~~~°°°~~~~~~~
Sáng hôm sau, trên trường học
- Này Luhan, cậu hôm qua sao không vậy, giờ mình vẫn lo à nha. - Baekhyun nhìn Luhan thăm dò
- Mình không sao thật mà, hihi, cậu đừng lo. - Luhan nở nụ cười tươi tỏa nắng.
- Ừ vậy thì tốt rồi. À mà... Baekhyun cười nham hiểm nhìn Luhan
- Cậu... cậu.. định nói gì thế- Luhan lắp bắp nhìn Baekhyun
- Cái anh S kia kìa, cậu thích anh ta thật hả?
- S... S nào cơ? Luhan bối rối, mặt đỏ bừng như trái cà chua chín
- Thì cái con người tên Sehun.... chưa kịp nói xong, Baekhyun bị Luhan bịt chặt miệng
- Cậu có điên không mà gọi thẳng tên anh ta thế trời! - Luhan nhắc Baekhyun
- Hihi vậy bây giờ cậu có nhận là cậu thích anh ta không?? Baekhyun lại cười
- Thí...thích.. gì chứ- Luham lúng túng.
- Haha vậy là có rồi nhá! Baekhyun cười đùa khiến Luhan xấu hổ vô cùng, Luhan vùng chạy đi làm Baekhyun phải đuổi theo.
Sau bức tường kia là một cô gái xinh đẹp, nãy giờ đứng đó, nghe hết câu chuyện của Luhan và Baekhyun, thầm nghĩ "Luhan thích anh Sehun của mình ư?? Không thể nào!! Mình phải tìm cách". Xong xuôi, Anna bước ra ngoài như thể chưa có chuyện gì xảy ra.
06.00 pm
*Tại khu biệt thự S.T (khu biệt thự xây riêng cho Sehun, Taehyung, Chanyeol, Daniel). Hôm nay là ngày kỉ niệm 3 năm sự kết hợp của công ty DEVIL và DARKSTAR.
4 chàng trai bước ra, mỗi người mang một vẻ khác nhau. Nếu như Daniel và Chnayeol mặc vest trắng toát lên vẻ đẹp lãng tử ấm áp, nụ cười tỏa nắng, nếu thêm đôi cánh nữa thì họ thành thiên thần mất. Còn Taehyung và Sehun bước ra, từ đầu đến chân là một màu đen, không cười, không nói, cả người tỏa ra hàn khí. Đôi mắt lạnh lẽo nhìn xung quanh, một đôi mắt màu xanh lạnh lẽo, một đôi mắt màu hổ phách thần bí, cả hai con người đó đều toát ra vẻ đẹp bí ẩn.
Bữa tiệc này cũng có nhân viên tham gia, tuy nhiên chỉ có những người thật sự giỏi, trung thành, làm điệp viên ngầm.. mới được tham dự. Buổi lễ kỉ niệm được tổ chức với quy mô hết sức lớn, những ông trùm có mối làm ăn trong thế giới ngầm cũng được tham dự, không ai trog thế giới ngầm là không biết. Khu biệt thự vốn đã đẹp nay lại được trang hoàng càng đẹp hơn, đèn neon phát sáng, đài phun nước tuyệt đẹp, từng dòng nước phun ra hòa với ánh sáng tạo nên khung cảnh tuyệt đẹp. Trong phòng là nơi chỉ có những người đứng đầu mới có thể vào, có thẻ cấp KING. Chỉ có 4 chiếc thẻ trên thế giới này, điều đó đồng nghĩa với việc chỉ có thể có 4 người mới vào được căn phòng này.
Hôm nay, Luhan và Baekhyun cũng được tham gia vì là người nhà Chanyeol, Taehyung, và là bạn thân của Daniel. Hai cậu nhóc bình thường trông rất nhí nhảnh nhưng bây giờ khi khoác vào bộ đồ vest thì cả hai trông chững chạc hẳn ra. Cả hai bước vào trong sự chào đón của 3 anh chàng, ai cũng ngạc nhiên xen lẫn thích thú trước hình ảnh bây giờ của Luhan và Baekhyun, liên tục trêu đùa hai cậu. Ngồi gần đấy là Sehun, anh ngồi vắt chân, tay cầm ly rượu vang đỏ, đôi mắt nhìn về phía đám đông kia, không có bất kì cảm xúc nào hiện lên trên gương mặt anh. Và cũng lúc đó, có hai cô gái xinh đẹp bước vào, họ đều mặc những chiếc váy của hãng thời trang hàng đầu thế giới, nằm trong bộ sưu tập gần đây nhất. Một người khoác lên mình một bộ váy đính kim tuyến màu đen, toát lên vẻ kiêu sa, sang trọng nhưng không kém phần sắc sảo. Còn người còn lại mặc một chiếc váy màu trắng tinh khiết, dài chạm đất, từng đường nét trên chiếc váy cho thấy sự kì công khi tạo ra chiếc váy này. Hai cô gái ấy, không ai khác chính là Anna và Sue. Khi họ bước vào, tất cả các nhân viên đều ngạc nhiên và bất ngờ trước hai cô gái này. Nhưng hai cô gái này, không được mời, Anna xin Sehun cho tham dự nhưng anh không tỏ bất cứ thái độ nào, Anna khó xử, nhưng Sue quyết tâm kéo Anna đi bằng được.
Lại kiếm cớ tiến gần Chanyeol, Sue tiến đến chỗ Luhan, Baekhyun, Chanyeol,.. buông lời châm chọc:
- Ôi thật là vinh dự quá đi, được gặp các anh ở đây, cả hai cậu nữa Luhan, Baekhyun
- Cô không được mời ở đây. Chanyeol nhăn mặt
- Tôi đi cùng Anna, em gái của S mà. Hahaha- Sue cười nham nhở
- Cô.... 3 chàng trai tức giận, không thể nói thêm gì vì nghĩ rằng S đã cho phép Anna
- Hahaha, nói rồi Sue quay lưng đi, kéo theo Anna chỉ biết câm nín
Có một ánh mắt đang theo dõi sát sao những lời nói, hành vi của những con người này, không quên lườm khinh bỉ.
Suốt buổi tiệc, Baekhyun và Luhan luôn làm trò cười cho mọi người. Luhan vô cùng dễ thương, cách cậu ăn cũng phải làm mọi người phì cười vì cậu. Con người tên S kia vẫn ngồi im đó nhưng thực ra khi chứng kiến Luham như vậy, anh không thể không cười, một nụ cười ấm áp thực sự. Tất cả hành động đó đã thu vào tầm mắt của Anna, cô không ngờ S lại có thể cười như vậy, và quan trọng hơn nụ cười ấy chỉ dành cho Luhan. Tức giận tột độ, Anna tìm cách làm bẽ mặt Luhan. Chờ Luhan đến gần chỗ mình, khi Luhan đang bận nói chuyện với Baekhyun, không để ý thì.
.
.
Á .
A.
.
.
RẦM.
.
.
Luhan té nhào xuống, đầu cậu đập trúng thành bàn ăn. Mọi người hốt hoảng, Daniel nhanh chóng chạy đến bên Luhan, đỡ cậu dậy. Anna ngồi đó đắc chí, bên cạnh là Sue, cô ta cũng cười, nụ cười thâm độc, đứng dậy nói:
- Xin lỗi cậu nha Luhan, mình không cố ý đâu.
- Cô còn nói - Baekhyun đi cùng Luhan, bất bình lên tiếng, chính mắt cậu thấy rõ cô ta giơ chân ra ngáng đường Luhan mà.
- Em không sao đâu, mọi người đừng.... chưa kịp nói xong, bỗng Luhan cảm thấy có gì đó ướt ướt đang chảy ra từ trên trán
- Ôi, LUHANNN! Chanyeol và Taehyung hét lớn. Máu chảy rồi đây này. Cả hai hốt hoảng vén tóc của Luhan lên
- Em không có cảm giác gì sao Luhan?? Daniel lo lắng, lấy khăn giấy thấm cho Luhan
- Mau lấy bông băng lại cho em ấy đi.
Baekhyun sợ sệt lùi lại, dường như cảm nhận được nỗi sợ của Baekhyun, Chanyeol qua bên Baekhyun, nắm chặt tay, đôi mắt kiên định nhìn vào Baekhyun như muốn nói " Có anh đây, đừng sợ" rồi lại hướng ánh mắt lo âu về phía Luhan.
S đứng dậy, từ từ tiến lại. Mọi người đều nín thở, nhường đường cho anh. Anh nhìn qua Luhan rồi đi đến chỗ Anna và Sue, nói đúng một từ "BIẾN" khiến cả hai rụng rời chân tay rồi từ từ đi về với tâm trạng bực tức. Bữa tiệc đến đây kết thúc.
Luhan nãy giờ bất động, giờ mới thấy đau ( đầu óc đi đâu hết rồi).
- Á á nhẹ tay thôi anh Daniel- Luhan nói, mặt nhăn lại
- Anh xin lỗi.. Daniel bôi thuốc nhẹ tay hơn.
Ai nhìn vào cũng thấy xót cho Luhan, lo lắng.
- Để tôi. Một giọng nói khô khốc vang lên, S từ từ tiến lại gần, lấy thuốc trên tay Daniel ngồi vào bắt đầu bôi cho Luhan.
Mọi người há hốc miệng, ngạc nhiên, bất ngờ vô cùng. Đây mà là S ư? Là ác quỷ đây ư??. Còn Luhan từ khi Sehun lại gần cậu, lên tiếng đuổi hai đứa con gái kia, cậu đã rất ngạc nhiên. Và bây giờ anh đang xức thuốc cho cậu, cậu ngỡ ngàng, mắt mở to hết sức, nhìn Sehun thắc mắc, khuôn mặt hiện rõ dấu hỏi chấm. Như biết được Luhan đang nhìn mình, Sehun nhìn thẳng vào mắt Luhan, khiến cậu bối rối cúi đầu. Một tia sáng ấm áp lóe lên trong mắt Sehun, nhưng không ai để ý thấy điều đó. Mọi hành động của Luhan đều thu vào tầm mắt một người làm anh vô cùng đau xót (Daniel ah~~) "Luhan, em thực sự thích anh ta rồi sao??? Anh phải làm sao đây?"
Và bây giờ chỉ còn 6 người con trai ở lại. Sehun bôi thuốc, băng vết thương xong liền đứng dậy. Mọi người lúc này đã về hết, Luhan vẫn đang còn bất động, không tin nổi những gì vừa xảy ra.
.
.
.
Liệu ác quỷ có bị thiên thần cảm hóa!?!
.
.
.
Liệu trái tim đóng băng này có bị tan chảy bởi thiên thần, người cứu rỗi cho ác quỷ....?????
.
.
.Người ta nói tình yêu không phải là sự ép buộc mà nó phát sinh từ hai bên. Hai người yêu nhau phải chăng do định mệnh?? .
.
.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro