Chương 6 - Nắng vàng tháng tám (Phần 5)
- Jun này, chúng ta đi đâu trước vậy? - tôi thắc mắc
- Nhà lớp trưởng, mở tiệc buffet ở đó trước rồi tới Câu lạc bộ patin thi trượt - Jun mỉm cười dịu dàng, chú tâm nhấn từng nhịp đạp, cậu ấy lúc nào cũng từ tốn, so với tôi thì... ngược lại... haha ngại quá...
- Vậy à, vui quá!
Tôi reo lên thích thú nhưng chợt giật mình khi nhớ ra một chuyện... đi chơi với lớp cũng có nghĩa là... phải giáp mặt với tên Kim Mingyu đáng ghét đó. Hix, chắc tôi phát điên lên quá...
- Cậu yên tâm đi, Mingyu bận rồi, không đến đâu
Hả? Jun vừa nói gì cơ? Sao cậu ấy biết tôi đang nghĩ đến tên Chuột chết đó chứ?
- Hơ hơ, hắn đi hay không thì liên quan gì đến tớ chứ! - tôi vờ lấp liếm
- Xem ra hôm nay phải chơi hết mình mới được!
... Hai tiếng sau...
Sau khi đập phá tưng bừng ở nhà lớp trưởng Jeonghan, chúng tôi kéo nhau ra sân của câu lạc bộ patin, cái sân rộng mấy trăm vuông vốn dĩ luôn chật ních người nay đã được Coolboy Wen Junhui hào phóng bao trọn, trở thành sân chơi riêng của lớp (Au: kinh gớm =.=')
- Cả lớp nghe này! Chúng ta sẽ thi trượt patin có thưởng ! - Cậu bạn Jeonghan rướn cổ hét to
- Phần thưởng cho người đạt giải nhất là...
Jeonghan đang chần chừ nghĩ ngợi vì không biết chọn phần thưởng gì thì đột nhiên có một cậu bạn gương mặt baby với nước da trắng, mái tóc xoăn bồng bềnh chuẩn dễ thương,... từ phía sau bước tới vỗ vai tôi rồi đi thẳng tới chỗ Jeonghan, trên đôi môi căng mọng thấp thoáng một nụ cười kiểu ác ma Dracula,...đây... chẳng phải là... Xu Ming Hao sao? Thằng Sao Quả Tạ lúc nào cũng gây rắc rối cho tôi, suốt ngày săm soi tìm điểm yếu của tôi để chơi khăm tôi, làm tôi phải bẽ mặt dù giữa hai người không hề có thù oán gì... Hix, chắc tôi phải trốn về quá... cứ cặp thằng này lại xui tận mạng...
- Phần thưởng là một cặp vé xem phim Wolf Boy hạng vip và...
Wolf Boy... là một bộ phim đang nổi như cồn do nam diễn viên Song Joong Ki đóng vai chính! Tôi đã phải nhịn miệng tích góp suốt hai tháng rồi mà vẫn chưa đủ tiền mua vé. Đúng là cơ hội ngàn năm có một. Cho dù hôm nay có bị thằng Ming Hao "xử đẹp" thì tôi nhất định vẫn phải thắng!
Jeon Wonwoo này là ai cơ chứ! Nên nhớ, tôi giỏi tất cả các môn thể thao đó (Au: ừm...cái này nó sai sai :')))) cái vụ trượt patin này thì đã là gì cao siêu lắm chứ!
Tôi mang giày patin vào, tự tin thực hiện những cú bật nhảy, trượt lùi, hết rẽ trái rồi rẽ phải rồi lại thắng gấp, trượt trên một chân,... kể cả Jun với biệt danh Kiện Tướng patin cũng thua tôi sát đất,...
- Trời, không thể tin nổi, kĩ thuật đẹp quá cơ!
- Lâu lắm rồi không thấ Wonwoo đến sân tập trượt mà, sao càng lúc càng tiến bộ thế nhỉ?
- Đúng là người hoàn hảo có khác, cái gì cũng giỏi.
Haha, đúng rồi, các cậu cứ việc trầm trồ thán phục tớ đi. Các cậu đâu có biết để tập đến điêu luyện môn thể thao này tớ suýt mấy lần bị gãy chân đấy, cuối cùng cố gắng cũng được đền đáp xứng đáng.
Về tới đích cuối cùng, tôi xoay người phanh gấp, đang thầm ăn mừng thì một giọng nói chua như giấm bỗng vang lên bên tai, thằng Ming Hao nguýt dài với tôi một cái rồi quay sang tươi cười với cả lớp:
- Mọi người thử nói xem ai là người chiến thắng nào!
- Wonwoo!
- Là Wonwoo!
- Wonwoo là giỏi nhất!
Tôi quay sang nở một nụ cười thân thiện với mọi người, cảm giác được bạn bè vây quanh ca tụng thế này thích thật!
- Wonwoo này! - Ming Hao tiến lại chỗ tôi, đưa cho tôi cặp vé xem phim mơ ước nhưng lại không quên nở một nụ cười gian ác cùng câu nói đủ sức giết người:
- Nghe nói Mingyu cũng thích bộ phim này lắm đó, nhớ phải rủ cậu ấy đi cùng đấy nhé!
Cái gì cơ? Tôi mà phải Kim Mingyu đi cùng sao? Còn lâu chuyện đó mới xảy ra!
- Mọi người ai có số điện thoại của Mingyu thì cho bạn Wonwoo xin nhé, cậu ấy đang cần đó!
Hả? Số điện thoại của tên chuột chết đó ư? Tôi không thèm! Thằng Ming Hao này đang có ý đồ xấu xa gì nữa đây?
- Ming Hao, cậu nói vậy là sao? Wonwoo và Mingyu đâu có ưa gì nhau, sao lại...?
- Trước giờ họ đấu đá ghê lắm cơ mà, chưa bao giờ nói chuyện với nhau, vậy mà cậu bảo Wonwoo mời cậu ấy đi xem phim? Ảo tưởng sức mạnh đấy à?
- Cũng có thể là họ đã làm lành với nhau rồi thì sao? - Ming Hao cười gian.
- Nhưng muốn mời Mingyu đi xem phim cùng thì khó hơn lên trời. Cậu ấy lạnh băng như cục nước đá thế kia, đến gần cũng còn khó...
- Đành là vậy nhưng Wonwoo là người đặc biệt mà, có thể Mingyu sẽ đồng ý...
- Còn lâu mới có chuyện đó, cái đám người trong FanClub của Mingyu khó ghê lắm, họ không thể đến gần Mingyu nhưng chỉ cần thấy cô gái nào đứng gần cậu ấy trong phạm vi bán kính năm mét thôi thì cũng sẽ bị lôi đi "nói chuyện thân mật" đó.
- Wonwoo, cậu đừng buồn nhé, dù gì thì Mingyu cũng là hotboy được hàng vạn người ngưỡng mộ, chúng ta làm gì có cửa mà qua chứ!
Trời ạ! Đám người này đang nói lung tung cái gì vậy chứ? Cứ như là tôi muốn mời đồ chuột chết đó đi xem phim thật không bằng. Đã thế còn dám nói tôi "không có cửa qua", mấy người nghĩ Jeon Wonwoo này là ai hả?
- À thực ra thì... - tôi hơi nghiêng đầu, đưa tay vuốt những sợi tóc con hơi rối trước trán rồi nở nụ cười tuyệt chiêu của một mỹ nam vô địch thiên hạ, chạy đến chộp lấy cánh tay cậu bạn thân:
- Người tớ muốn mời cùng đi xem phim là Jun cơ! Đi cùng tớ nhé Jun!
Khi câu nói của tôi vừa dứt, gương mặt đang tươi cười của Ming Hao bỗng trở nên xám nghoét, khóe môi khẽ nhếch một cách khó khăn:
- Cậu tặng tấm vé đó cho Jun?
- Ừ, Jun và tớ là bạn thân mà
- Ồ, ra vậy! Jun, cậu sẽ đi chứ? - ánh mắt Ming Hao như nhìn xoáy vào Jun đầy chờ đợi.
- Tất nhiên
- Vậy... chúc hai người đi chơi vui vẻ - Ming Hao cười nhạt, quay sang chào mọi người rồi bỏ về
Thằng này hôm nay sao lại...? Không nhẽ uống lộn thuốc? Bình thường dù trời có sập xuống thì nhỏ vẫn có thể cười mà...
- Wonwoo, chúng ta cũng về thôi - Jun cười, một nụ cười thiên thần nhưng ánh mắt lại có chút gì đó phức tạp, tôi còn chưa kịp ú ớ thêm được gì đã bị cậu ấy kéo đi như cái bao tải gạo.
Jun... đôi mắt biết cười đó... tại sao lại...? Hix, sao mấy người này cư xử kì cục vậy chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro