Chương 23 : Cái Chăn Vô Giá
Sau khi mắng cho Luki 1 trận te tua vì cái tội đụng vào con dâu nhà họ Kagamine và cũng là vợ của Kagamine Len. Cả 3 người, Gumi, Rin và Len bước ra về. Để lại Luki ngồi trên nền nhà ngơ ngác, anh thầm cười khi nhớ lại hành động của mình dành cho Rin. Bỗng anh thấy mình thật tệ !
_Anh hai ! anh không sao chứ ? bọn họ làm gì hai rồi ?_Luka chạy vào phòng lo lắng hỏi hang Luki đủ thứ
_Luka này ! cuối cùng anh biết lý do gì nhà họ Kagamine lại chọn con dâu bình thường mà không phải là công chúa như Rin rồi !_Luki nhìn 3 con người đang bước đi ở ngoài bằng cửa sổ mà nói
_Em nghe nói là có khế ước gì đó !_Luka không hiểu Luki muốn nói gì, nhưng cũng trả lời lại anh
_Đó chỉ là phần phụ thôi. Phần chính là cô nàng tên Rin ấy rất khác biệt, cô gái ấy là con của Trời đấy !_Luki cười mĩm bảo
_À, còn nữa, đừng đụng vào bọn họ nữa ! _ Luki tiếp lời
Luka sửng sốt khi nghe câu lệnh của Luki, vì vốn từ trước đến giờ. Một khi chưa đạt được mục tiêu, thì anh không bao giờ bỏ cuộc dễ dàng, càng khó khăn, anh càng thích thú. Không những thế, anh lại khen 1 cô gái như Rin ! Ấy vậy mà bây giờ, mọi chuyện có vẻ đã thay đổi rồi ! bởi " ai đó " ?
.................................................................................................
Trên đường đi về nhà, Gumi tách 2 vợ chồng Len ra, vì trái đường về nhà. Và hiện giờ, chỉ còn lại Len và Rin. Vì hành động của Len lúc nảy khiến Rin hơi ngại nên nảy giờ cô không nói lời nào. Lâu lâu cô lại liếc Len 1 cái rồi lại nhìn xuống đất. Không khí im lặng cho đến khi....
_Sao cậu im lặng thế ? cậu làm tớ sợ đấy ! chẳng giống cậu chút nào !_Len luôn luôn là người mở miệng trước tiên
_Hay nhỉ ! nói được cũng hay lắm đấy ! tớ phải dặn cậu bao nhiêu lần đây ? có hôn hay hít gì thì nói với tớ 1 tiếng để tớ chuẩn bị. Cậu cứ phan thẳng vào như thế cứ làm tớ ngộp thở hoài ! Lần này tớ sém chết đấy, còn cậu lại hôn môi tớ chứ ? cậu bảo cậu không rành về chuyện hôn môi mà, đúng mà nói dối !_Rin chửi xối xả vào Len
Len ngơ người nghe Rin mắng, anh cũng không thua phản pháo lại
_Tớ có nói là tớ không biết hôn môi " kiểu Pháp " mà ! cái kiểu mà thường thấy trong phim ấy ! tớ THẬT SỰ không biết hôn kiểu ấy ! chứ hôn môi nhẹ thì con trai nào lại không biết ! Còn nữa, cứ mỗi lần muốn hôn cậu là tớ phải xin phép à ? tớ không thích ! làm như thế giống như " chủ nhân " với " đầy tớ " ấy !
_Sao cậu ngang như cua thế ? vậy cậu muốn tớ đau tim hằng ngày à ? cậu thích hôn hít người khác như vậy à ?
_Đúng là vậy, tớ thường hay thích hôn người mà tớ " yêu ", nên hôn cậu là điều đường nhiên !
Đúng là lấy ông chồng dẻo miệng thật khó xử mà, cứ mỗi lần Len nói chuyện là Rin lại nóng bừng cả khuôn mặt, cô cố uống nhiều nước lạnh, đắp đá lên mặt nhưng cũng chẳng hiệu quả chút nào. Chồng ơi là chồng !
Cả hai cứ thế đấu khẩu với nhau cho đến lúc về nhà. Vừa về đến nhà thì trời cũng đã khuya ! cha mẹ của cả hai hôm nay có họp trên công ty nên về trễ. Len và Rin xuống bếp lục cái gì đó ăn đại rồi lên phòng ngủ, ngày hôm nay có nhiều chuyện xảy ra quá ! nên cả hai đều đuối như con cá chuối rồi !
Vừa mở cửa phòng ra Len đã ngã lên giường ngay lập tức, anh vươn cẳng mình ra tỏ vẻ mình mỏi.
_Ơ ? này ! không phải cậu cho tớ nằm trên giường sao, sao bây giờ cậu lại nằm trên giường, vậy cậu bắt tớ ngủ ở dưới à ?_Rin phàn nàn vì bị mất đi chỗ ngủ của mình.
Len xoay người rồi nhìn Rin bằng ánh mắt vô cùng " chết người " cộng thêm cái khuôn mặt đang mệt mỏi của chàng, ôi anh khiến Rin xịt máu mũi nhiều như sông Hồng Hà.
_Nếu muốn ! cậu ngủ với tớ đi ! giường này rộng đủ cho 2 vợ chồng ta đấy ! tớ cũng nản ngủ dưới nền nhà rồi. Lạnh ngắt, còn cứng nhắc nữa chứ ! đau lưng gần chết !_Len vừa nói vừa vỗ vỗ xuống giường ra dấu rồi trề môi.
Ôi trời ! sao đôi lúc Rin nghĩ Len lại là 1 playboy nhỉ ? sao đôi lúc cậu ấy lại trở thành " ác quỷ đội lốt thiên thần " thế nhỉ ? Len " bé bỏng " của Rin đâu rồi chứ ? nhưng đôi lúc cô cũng thật sự thích một Len " ác quỷ " hơn là Len " thiên thần ".
_Cậu...cậu rảnh hả ? tớ ngủ dưới đất cũng được ! nam nữ thọ thọ bất tương thân ! Rin nói rồi làm thật, cô xách gối, mền xuống phía dưới mà ngủ. Nhưng đời đâu ai biết trước được chữ " ngờ ". Đang bước đi, thì cô lại bị Len bế lên rồi tiến thẳng đến giường. Lúc đầu cô vùng vẫy kinh khủng, nhưng quá mệt nên cũng không còn sức.
Len đặt cô nằm xuống giường rồi ôm cô mà ngủ như chiếc gối ôm to vậy !
_Thả tớ ra ! cậu làm tớ nghẹt thở quá ! _ Rin cố tách mình ra khỏi người Len nhưng không được
_Không phải cậu thích ôm tớ lắm sao ! vậy thì ôm đi, đây là " mền da " cao cấp đấy ! không có gì mua được đâu, nó là của cậu !_Len nói rồi bắt đầu nhắm mắt mà ngủ
Rin cũng không nói gì thêm, Len là " chiếc chăn " vô giá mà ông Trời ban cho cô !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro