Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3. Jeon Jungkook, anh chính là ác quỷ!


.... .... ....

Jungkook ra ngoài rồi đóng cửa, ngăn luôn tiếng mắng cuối cùng lại bên trong.

"Cậu chủ Jeon!" Có người vội vàng đi đến.

"Thông báo với toàn bộ người bên dưới, không cho phép bất luận kẻ nào lên phòng này!" Sắc mặt Jungkook vô cùng đáng sợ.

"Anh yên tâm, không có lệnh của anh sẽ không có ai dám bước lên đây."

Jungkook gật đầu một cái rồi thật sự rời đi. Anh không tin, trị không nổi Hwang Sinb cô!
--------
Ngôi nhà của một cô gái độc thân được bố trí đơn giản qua loa, nơi ở của một người phụ nữ, nhưng chẳng có bao nhiêu món đồ bắt mắt.

Mái tóc dài uốn xoăn gợn sóng của người phụ nữ rũ xuống trước ngực. Trên người không mặc gì, có thể thấy khuôn ngực đầy đặn thấp thoáng sau những lọn tóc. Thân dưới mặc một cái váy ngắn đến nỗi không che hết mông. Trang phục như vậy, thực sự là hấp dẫn lửa dục của người đàn ông.

"Đêm nay sao lại đến nơi này? Không phải nói muốn đến sòng bạc sao?" Người phụ nữ duyên dáng mở miệng, như con mèo nhỏ nằm sáp ở trước ngực người đàn ông.

"Nhớ em, tới thăm em một chút, không được sao?" Ngón tay dài của người đàn ông nâng cằm dưới người phụ nữ lên, nhỏ giọng tâm tình.

Người phụ nữ càng cười tươi hơn, lật người nằm sấp lên người anh ta.

Chân thon dài như có như không mơn trớn giữa hai chân cường tráng của người đàn ông, "Hôm nay đúng là chuyện đáng ngạc nhiên, anh Jeon đây mà cũng biết nhớ tới người khác nữa à."

Jeon Jungkook hơi nheo mắt lại, trong mắt thấp thoáng vẻ tối tăm. Đúng vậy! Jeon Jungkook anh là ai? Muốn loại phụ nữ nào mà không có? Xinh đẹp quyến rũ, mị hoặc, ngây thơ trong sáng, chỉ cần ngoắc tay một cái mà thôi.

Anh hoàn toàn không thiếu phụ nữ, làm gì có chuyện biết nhung nhớ tới một người phụ nữ nào?

Nhưng....chết tiệt là giờ phút này trong đầu anh lại không ngừng lẩn quẩn bóng dáng một người phụ nữ. Dù là bây giờ anh đang ôm một người phụ nữ khác, thế nhưng bóng dáng chết tiệt đó vẫn luôn ám ảnh anh!

Shit! Anh bị trúng tà sao?

"Anh Jeon, nhìn bộ dạng như người mất hồn này của anh, đâu giống là đang nhớ đến em chứ?" Thấy dáng vẻ phân tâm của Jungkook, người phụ nữ ra vẻ nửa hờn nửa trách cười nói. Ngón tay vẽ vòng tròn qua lại trên ngực anh.

Dáng vẻ mời mọc đầy quyến rũ....

Jeon Jungkook hoàn hồn, lời của người phụ nữ này, hình như đã dẫm vào nỗi đau của anh. Đôi con ngươi co rút lại, anh bỗng dưng lật người, thô lỗ đè lên người phụ nữ nằm ở bên dưới, "Em đã đoán đúng, thật ra tôi không nhớ em...."

Giọng nói như yêu ma của Jeon Jungkook vang bên tai người phụ nữ, bàn tay nóng như lửa di chuyển chầm chậm từ đùi của người phụ nữ men dần lên phía trên, "Tôi nhớ chính là nhớ cơ thể của em.... tiếng rên rỉ trên giường của em...."

Người phụ nữ cười duyên, đẩy anh một cái, "Anh hư quá đi...."

"Chẳng lẽ em không thích tôi hư sao?" Jungkook xốc mép váy của người phụ nữ lên, sau đó giật mạnh xuống, lộ cả chiếc quần lót viền tơ.

"Ưm...." Người phụ nữ hít sâu một hơi, nhìn thấy chiếc váy bị ném xuống nền đất. Hai chân cô ta cuốn lấy bờ eo cường tráng của Jeon Jungkook, nghịch ngợm đưa nơi tư mật mềm mại của chính mình tiến gần đến phía dưới cơ thể anh, trêu chọc ma sát qua lại.

Jungkook hung hãn bóp lấy bầu ngực đầy đặn của cô ta, thô lỗ nhào nặn. Hành động không hề có chút thương hương tiếc ngọc nào.

Người phụ nữ cũng bị vỗ về chơi đùa làm cho choáng váng, yêu kiều rên rỉ, cực kỳ hưng phấn.

Anh nghiến răng. Không phải đang muốn phụ nữ sao? Hiện tại dưới người chính là một báu vật cực phẩm! Chẳng lẽ còn không thỏa mãn được mình sao?

Nhưng.... Khi cô gái đưa tay muốn cởi lưng quần xuống thì ánh mắt anh chợt sẫm lại, sau đó hung hăng giữ tay của người phụ nữ.

"Anh sao thế?" Người phụ nữ nghi hoặc giương mắt nhìn anh. Ánh mắt mê ly này, gần như có thể chảy ra nước. Rất mê người, rất mất hồn....

Nhưng.... Đáng chết! Anh lại không hề có cảm giác!

Cho dù là nghe thấy tiếng cô ta rên rỉ thở dốc, nhưng trong đầu anh lại hiện ra tiếng kêu rên quật cường của Hwang Sinb.

Nhìn thân thể người phụ nữ này, mà anh chỉ nghĩ tới cơ thể luôn dễ dàng khiến anh nổi lửa của Sinb....

Cùng với....dáng vẻ mê loạn của cô khi bị mình ra vào.... Jungkook gần như có thể tưởng tượng ra được, hình ảnh giờ phút này một mình cô ở trong phòng hưởng thụ cây gậy rung đó với dáng vẻ phóng túng như thế nào. Nghĩ đến đây, anh chỉ cảm thấy một luồng hơi nóng ngùn ngụt từ hạn thể bốc lên.

Đáng chết! Anh không thể đợi được tới sáng mai!

"Sao vậy?" Người phụ nữ không hiểu anh bị làm sao hỏi lại. Đồng thời áp cơ thể mình sát lại lần nữa.

"Không có tâm trạng!" Jungkook đẩy cô ta ra, bắt đầu sửa sang lại quần áo của mình. Cũng không thèm liếc mắt nhìn cô ta thêm lần nào.

"Không có tâm trạng? Nhưng rõ ràng anh cũng rất muốn, cũng có cảm giác với em kia mà!" Trình độ hiểu biết của cô gái này về đàn ông là không ít. Biểu hiện mới vừa rồi của anh rõ là rất muốn sở hữu chiếm đoạt, sao bây giờ lại biến thành không có tâm trạng?

Jungkook đã cầm áo khoác, lấy chìa khóa xe. Nghe được lời của người phụ nữ, anh liếc cô một cái, lạnh lùng vô tình mở miệng: "Đó là bởi vì nghĩ tới một người phụ nữ khác, nên mới có cảm giác!"

"Anh...." Sắc mặt đối phương xanh mét. Điều này tồi tệ đến mức nào, nhục nhã và độc ác đến cỡ nào chứ! Cô ta không ngần ngại để bị anh đè ra nằm dưới cơ thể anh, thế nhưng trong lòng anh lại nghĩ đến người khác?

Cô muốn nói chuyện rõ ràng với Jeon Jungkook, nhưng cửa phòng đã bị đóng "Rầm...." lại một tiếng thật lớn.

Bóng dáng tuyệt tình đó cũng đã hoàn toàn biến mất khỏi căn hộ.

Hwang Yewon, em gái của Sinb cùng Yoongi tới sòng bạc sau Sinb, cuối cùng cũng thuyết phục được cha rời sòng bạc, cô theo cha trở về nhà nhưng nào có biết giờ phút này chị mình đang trong cơn sợ hãi vì bị tra tấn khổ sở ra sao.

Lầu ba....

Vật cứng rắn to lớn kia vẫn rung lắc trong cơ thể cô, không biết kéo dài bao lâu cho tới khi cô hoàn toàn mất đi tri giác. Toàn thân mềm oặt tựa vào bệ cửa sổ.

Ban đầu còn có thể liều mạng giãy giụa, cổ tay bị siết đến rướm máu, nhưng vẫn không thể thoát được. Càng về sau....cây gậy rung dưới người đã hoàn toàn hút hết hơi sức của cô. Ngay cả hơi sức để thở cũng không có.

Hai mắt rời rạc, mọi thứ trước mắt cũng đều mơ hồ không rõ. Hai chân vẫn đang kẹp chặt, cố gắng muốn để cho vật kia đừng rung nữa, nhưng chỉ vô ích...

Tên khốn Jeon Jungkook này! Rốt cuộc muốn giày vò cô tới khi nào? Chẳng lẽ thật sự phải chờ tới sáng mai anh ta mới quay lại sao? Sinb bị hành hạ đau đớn thật rất muốn khóc, nhưng lúc này cũng chẳng còn hơi sức mà khóc.

Ác ma! Người đàn ông này, đúng là một tên ác ma không hơn không kém!

"Ưmh...." Lại một trận khoái cảm không tên dâng trào khắp cơ thể.

Toàn thân Sinb run lên, quật cường cắn chặt khớp răng, nhưng vẫn khó giữ được tiếng rên rỉ tràn ra miệng.

Ngay lúc đó.... Cửa phòng đột nhiên bị người từ bên ngoài mở ra.

Đáy mắt Sinb thoáng qua vẻ hoảng sợ, sợ người khác nhìn thấy bộ dạng này của mình, theo bản năng cuộn người lại.

Nhưng.... Khi thấy rõ bóng dáng ở cửa thì sự sợ hãi và hận ý ở đáy mắt cũng theo đó tăng vọt lên.

Jeon Jungkook! Tên ác ma đã trở lại!

"Jeon.... Jungkook.... Anh thả tôi xuống...." Do sự rung động gây khó chịu, cô đã nói không nên câu.

Jeon Jungkook nhìn hình ảnh trước mắt, chỉ cảm thấy phía dưới cơ thể trào dâng niềm ham muốn rạo rực. Mặc dù sớm biết, cảnh này sẽ có tác động với mình như thế nào, chắc chắn sẽ làm cho mạch máu mình sôi trào....

Nhưng.... Không ngờ tới, kết quả còn mãnh liệt hơn thế nữa.... Cô bị trói ở đằng đó, tóc tai bết bát rối loạn, xốc xếch mất trật tự. Nhưng không hề có chút chật vật nào, mái tóc xoăn xõa bung ra, ngược lại càng làm tăng thêm nét quyết rũ mê người trên khuôn mặt nhỏ nhắn quật cường.

Áo bị xé mở, nhưng áo ngực vẫn còn nguyên, nửa kín nửa hở, bầu ngực đầy đặn bị đè ép càng vun vao chất ngất. Khiến chúng tưởng chừng như muốn bung luôn ra ngoài. Nụ hồng trên bầu ngực sữa đỏ tươi mê người, như đang ngỏ ý mời mọc người ta đến nhấp nháp thưởng thức, vỗ về chơi đùa....

Tầm mắt Jungkook tiếp tục di chuyển xuống dưới.... Nhìn thấy một mảng ướt át nơi nào đó thì đáy mắt lập tức vằn lên tia máu đỏ ngầu. Chân cô đang kẹp chặt cây gậy kia, dường như còn rất cố sức để kẹp nó lại! Người phụ nữ này là đang mời gọi anh đến chà đạp hung hăng đoạt lấy cô sao?

Thật sự anh có thể tưởng tượng ra được, nơi khít khao chặt chẽ đó của cô cũng đang dùng sức kẹp chặt cái đó của mình.... Jeon Jungkook khoá cửa phòng, bắt đầu cởi từng chiếc cúc áo trên người ra. Đáy mắt lóe ra tia sáng sắc bén như loài dã thú, khiến Sinb hoảng sợ rùng mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro