5. "Đã châm ngòi đốt lửa thì phải dập lửa giúp tôi"
Đầu óc Min Yoongi căng như dây cung, tim khẩn trương đập, hoảng loạn càng làm cho cơ thể cậu mẫn cảm hơn nhiều lần, đũng quần từ từ nhô cao lên, yết hầu ngứa ngáy, hơi thở không tự chủ mà gấp gáp. Jung Hoseok cười đến sáng lạn.
" Mèo con... Cậu thua rồi. Bây giờ thì ngoan ngoãn nào. "
Jung Hoseok 1 bên nói 1 bên liếm lên vành tai Min Yoongi, cơ thể cậu liền giật quýnh run rẩy 1 trận.
" Tổng tài... Ngài đừng quá đáng... Tôi... Tôi sẽ la lên đó. "
Min Yoongi bất lực áp dụng đến biện pháp hù dọa cuối cùng, cầu mong Tổng tài đáng kính buông tha cho.
" Cậu nghĩ bọn họ không có sự cho phép của tôi thì được vào? Hơn nữa đây cũng là phòng cách âm a. Cậu có la lên cũng vô dụng. "
Giọng nói Jung Hoseok khàn khàn vì dục hỏa đốt người, vác Min Yoongi ném xuống sofa, còn bản thân thì đè lên chân cậu tháo quần Tây xuống.
" Jung tổng... Không được. "
" Chính là cậu câu dẫn tôi trước. Bây giờ lại kêu không được là sao a yêu nghiệt này? "
Min Yoongi vừa giận vừa ức chế vừa thẹn đến muốn hộc máu chỉ có thể bối rối ngăn chặn tay của Tổng tài đáng kính, tất cả suy nghĩ trong đầu bay hơi đi đâu hết. Trong lòng khóc muốn cạn nước mắt.
Jung Hoseok mặc kệ cậu chống đối, bàn tay xoa nắn tính cụ bán cương, muốn đem cậu nhấn chìm trong dục vọng.
" Ô... A... Tổng tài... Xin anh đừng làm vậy... "
" Mèo con quả là không thành thật nha. Lần trước rõ ràng bị chạm thích đến vậy mà. "
Min Yoongi liều mạng lắc đầu, khiến biểu cảm của Jung Hoseok sa sầm xuống, bàn tay càng ma sát tính cụ lên xuống thô bạo hơn, ngón tay xoa nắn quy đầu nhỏ rỉ ra dịch lỏng trong suốt, khoái cảm dồn dập kéo đến khiến cậu không tự chủ kêu lên.
" A a... Ưm... "
" Ngoan lắm mèo con. Tôi rất thích nghe tiếng của cậu. "
" Tổng tài... Xin anh dừng lại cho... Ô... Thật sự không thể... "
Jung Hoseok nghe Min Yoongi chống cự càng sầm xuống, lạnh đến âm độ. Nhằm ngay lúc cậu sắp bắn hung hăng bóp lấy quy đầu ngăn không cho xuất ra làm cậu khó chịu kêu lên khẽ 1 tiếng trong cổ họng.
Ánh mắt Min Yoongi mờ mịt khổ sở nhìn Jung Hoseok, hắn tuy ngoài mặt lạnh băng nhưng trong lòng thấy biểu cảm của con thỏ nhỏ thật sự hả hê. Ôn nhu xoa đầu cậu, bàn tay lại như ma quỷ càng tàn ác mơn trớn làm đầu óc Yoongi ngày càng trống rỗng chỉ tồn tại 1 điều duy nhất mong muốn xuất tinh.
" Ô... Jung tổng... Xin anh... Tôi không chịu được nữa... "
" Rất muốn đúng không? "
Thanh âm Jung Hoseok tà mị ghé vào lỗ tai Yoongi thở ra, mèo con dưới thân càng run rẩy mạnh bạo, khóe mắt ầng ậng nước muốn khóc thật sự, môi nhếch lên thở, lồng ngực phập phồng.
" Mèo con. Cậu câu dẫn quá đấy. Khiến tôi chỉ muốn làm cậu đến chết khô. "
Hoseok lao xuống cắn xé môi cậu, đến 2 cánh môi anh đào sưng đỏ lên mới buông ra, đầu khấc cũng không còn gì ngăn chặn, Yoongi hơi ưỡn hông lên xuất ra, sau đó cả cơ thể xụi lơ hổn hển thở.
Jung Hoseok cảm thấy thứ bên trong mình nảy mạnh 1 cái, cấp 3 lần đầu xem AV còn chưa kích động thế này.
" Bây giờ cậu đã được thỏa mãn cũng phải đến lượt tôi chứ, không thể chỉ mỗi cậu được chiếu cố. "
Hắn chậm rãi kéo khóa quần xuống, cự vật hùng dũng bật ra dựng thẳng đứng khiến Yoongi trợn tròn mắt... Cái chày thịt này, sao lúc trước lại có thể cắm vào được bên trong mình vi riệu thế?!
Jung Hoseok nhìn đại biến trên sắc mặt của Min Yoongi cũng đủ hiểu cậu là đang lo lắng. Thật sự lúc trước say rượu mờ mịt mèo con mới có thể để cho hắn đi vào bên trong dễ như thế, lúc tỉnh thật sự nhìn thấy không thể không hoảng cũng là lẽ đương nhiên.
Tay hắn luồn xuống cửa huyệt vẫn còn sưng nhẹ chậm rãi khuếch trương, Yoongi vội vã chụp tay hắn lại bối rối lắc đầu.
Hoseok ôn nhu xoa đầu cậu, tìm cách dụ dỗ con thỏ nhỏ cho mình cắm vào. Giả bộ ủy khuất nói.
" Mèo con. Cậu xem, dục hỏa đốt người khó chịu thế này lại không được giải phóng cư nhiên sẽ rất khó chịu, cậu cũng hiểu mà. Hay cậu giúp tôi 1 lần này thôi, tôi giải quyết được mới có thể tập trung làm việc chứ a... "
Min Yoongi nghe Tổng tài đáng kính nói vậy cũng có chút mềm lòng xuống, bàn tay đang gắt gao nắm lấy cánh tay của Hoseok cũng thả lỏng xuống, hơi cắn môi do dự.
" Mèo con. Lúc đầu là cậu châm lửa a... Cậu nỡ lòng nào nhìn thấy lửa cháy trụi nhà dân sao...? "
Jung Hoseok từng bước lung lay lương tâm Min Yoongi, hắn biết con mèo nhỏ này bản chất chính là dễ dụ cùng nhút nhát, nhưng khi nổi đóa cũng có thể cắn người, càng làm dữ sẽ càng không được gì, chi bằng lạt mềm buộc chặt, còn có thể tăng thiện cảm trong lòng mèo con.
Rất lâu sau Jung Hoseok tưởng chừng bị dục vọng bức muốn phát điên đem mèo con đè xuống thì Min Yoongi khẽ gật đầu 1 cái.
Chuông đồng trong đầu Jung Hoseok"keng" 1 cái, hấp tấp lấy tuýp bôi trơn trong tủ làm việc cùng bcs, bóp 1 lượng thuốc bôi trơn lớn thoa vào hậu huyệt vừa căng ra cửa huyệt, đem bao xé ra bọc lên. Nếu phóng vào trong con thỏ nhỏ chắc chắn không có lợi cho cậu, dù là có khó chịu 1 chút hắn cũng đành vậy.
Đầu óc của Min Yoongi quay cuồng, không ngờ Tổng tài có thể "tàng trữ" những thứ này... @▽@
Cự vật đặt ở trước cửa huyệt đã được khuếch trương mạnh mẽ thúc vào 1 cái, bí huyệt nuốt trọn lút cán cự vật, Yoongi bất ngờ kêu lên 1 cái sợ hãi, co chặt vách tràng.
Jung Hoseok khẽ gầm lên túm lấy eo cậu ra sức đâm chọc, lưỡi dao lớn đâm chọc vào hậu huyệt đến sâu nhất rồi lại rút ra đâm vào, khắp gian phòng làm việc vang vọng tiếng da thịt đập bạch bạch vào nhau cùng tiếng rên rỉ ám muội, lại tuyệt nhiên không ai dám ăn gan hùm gõ cửa phòng Tổng giám đốc xen ngang giữa chừng.
" Ô... Ân... Thật thoải mái... A... Mạnh nữa lên... "
Jung Hoseok cười lạnh, lại ghé lỗ tai cậu thì thầm.
" Mèo con, kêu lớn lên 1 tý để mọi người bên ngoài đều nghe thấy đi a. "
Min Yoongi sau khi nghe Jung Hoseok nói xong 1 câu liền ngậm miệng lại, tiếng rên rỉ bị chặn lại giữa chừng, yết hầu cũng vô cùng ngứa ngáy nhưng vạn lần có chết cũng không dám mở miệng.
Jung Hoseok khoái trá nhìn mèo con tin lời mình sái cổ ngậm chặt miệng, bên dưới cũng vì giật thót mà co lại cắn chặt cự vật của hắn.
Jung Hoseok vừa hôn Min Yoongi vừa chụp lấy ót cậu, ấn nụ hôn vào càng sâu. Bên dưới vẫn không đổi tốc độ và lực va chạm.
Khớp hàm bị cạy mở, Min Yoongi không nuốt kịp hết nước bọt liền chảy xuống cần cổ trắng bóng trông càng thập phần yêu mị, cũng càng đốt lên dục hỏa của Hoseok, hắn gia tăng tốc độ cùng lực đạo, ít lâu sau ngã rạp xuống sofa ôm lấy cậu, lồng ngực tráng kiện hít thở gấp gáp cố gắng ổn định lại.
Jung Hoseok rút khăn giấy trên bàn lau bạch dịch dính trên người Min Yoongi, lại giúp cậu mặc quần vào, Yoongi ngượng ngùng giữ tay hắn lại, run rẩy đứng lên tự mặc quần rồi khập khiễng đi đến mở cửa phòng chạy ào ra, trước khi đi còn không quên cúi đầu tạm biệt Jung Hoseok.
Cửa phòng đóng lại trước mặt, Jung Hoseok mới thở dài đưa tay xuống tự xoa nắn cự vật. Thật sự mới phóng thích 1 lần rồi lại cứng lên, nhưng lại không thể làm quá nhiều, lỡ như mèo con lại kiệt sức ngất đi thì lúc đó hắn chẳng còn bộ mặt dám ngước nhìn nhân viên trong công ty.
Mèo con quả là biết cách dụ nhân, không tài nào cưỡng lại được.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro