Chương 60: Cách Đòi Nợ Đặc Biệt
-A~~~ Thoải mái quá đi~~~ - Mạc Hàn bình thản nằm xuống trên người Đới Manh với cơ thể thì trần như nhộng làm Đới Manh giờ đây mặt cắt không ra chút máu. Nó cứ thể mở to mắt nhìn cô, nhưng được một lát thì cũng bẽn lẽn quay mặt sang một bên, ngại ngùng lên tiếng "Chị...có thể nằm sang bên cạnh được không?". Mạc Hàn khẽ cười, và bàn tay cô đã vuốt trên cơ thể của Đới Manh ngày một kích thích hơn làm nó có chút nhột xen lẫn là khó chịu, "Chị không thích đấy! Không phải Mạc Hàn đã từng nói là khi nào có gối ôm thì mới ngủ được sao. Mà hiện tại thì ngay tại đây đang có một cái gối ôm vừa mềm mại, vừa thơm và cũng vừa...săn chắc quyến rũ, thì không lý nào cô ấy lại bỏ qua cơ hội được ôm nó vào lòng như thế" – Mạc Hàn vừa nói, vừa trườn từ phía dưới cơ thể Đới Manh lên trên một chút mà làm động tác hít hà như muốn ngửi hết tất cả mùi hương của phần cơ thể bán khỏa thân của nó hiện giờ. Đới Minh há hốc mồm cả ra, kinh hãi đưa mắt nhìn xuống và khi thấy Mạc Hàn đang có ý định dùng môi hôn vào đầu ngực mình thì lập tức xoay người sang một bên một bên, dùng cánh tay phải mà ôm chặt cô vào lòng, đồng thời nói ngay tức khắc
-Ngủ thôi! Mai còn phải đi làm sớm nữa
Bực~~~ Mạc Hàn tuy vùi đầu vào ngực Đới Manh nhưng lại đưa tay lần mò xuống dưới và cởi cái nút khóa quần Jeans của nó ra và cũng rất nhanh chóng cái dây kéo cũng bị Mạc Hàn kéo nhanh xuống. Đới Manh hiện tại chỉ còn biết im lặng vì bỗng thấy được một nụ cười mang hàm ý tự đắc từ Mạc Hàn , "Như thế này mới công bằng Đới Manh. Ngủ thôi! Hôm nay chị cũng hơi mệt rồi" – Và Mạc Hàn đã kéo sát cũng như ôm chặt người Đới Manh lại, rúc hẳn đầu mình vào ngực nó mà ngủ ngon lành. Thế nhưng, Đới Manh dưới lực siết của vòng tay Mạc Hàn thì có chút đau, cùng khuôn mặt tự trách chính mình luôn hiện diện rất rõ lên mặt nó lúc này "Đới Manh! Mày làm tốt lắm. Mày có thể chiều chuộng chị ấy tất cả mọi điều nhưng riêng vụ "lật kèo" thì mãi mãi không được. Ôi~~~ Cái thân phận làm công của tôi. Bị thương ở tay một cái là hết làm ăn được gì luôn. Mình đúng là sinh ra nhầm ngôi sao xấu mà~~~" – Đới Manh tự oán trách cho chính mình nghe và rồi cũng cúi xuống hôn nhẹ lên trán Mạc Hàn một cái trước khi cả 2 nằm ngủ trong tư thế đầy ám muội như thế đến tận sáng hôm sau mà không có bất kỳ hành động nào khác.
Sáng hôm sau, cả 2 vô cùng tình cảm tay trong tay đi từ ngoài cổng vào đến phòng họp chung bất kể cái nhìn ngờ vực và bất ngờ của những cảnh sát tại đây. Họ tụ tập, cười nói với các thành viên còn lại, chỉ có Mạc Hàn liên tục nhìn về phía Ngũ Triết và nở nụ cười trìu mến, và Ngũ Triết cũng đáp lại nụ cười đó với Mạc Hàn. "Ái chà chà, hình như tối qua có người không về nhà của mình thì phải" – Tako bỗng nói làm Đới Manh giật bắn cả mình và cả 3 người còn lại đều đồng loạt nhìn về phía nó và cô, mỉm cười gian manh. "Em...em...nói gì thế!" – Đới Manhlấp bấp nói không thành câu khiến Mạc Hàn ngồi bên cạnh chỉ còn biết thở dài đầy ngao ngán, bất lực lên tiếng "Hôm qua chị ấy ngủ ở khách sạn chung với chị . Sáng sớm dậy trễ quá mà sợ bị các em mắng vì đi làm trễ nữa nên không có thời gian về nhà thay đồ, mặc tạm đồ của chị". Đới Manh bàng hoàng nhìn sang Mạc Hàn khi thấy cô vô cùng tự nhiên nói lên mấy câu đó, còn cô thì vô cùng ngán ngẩm nhìn sang nó, xoa đầu nó vài cái và giở cái giọng trách móc của mình lên
-Đặc vụ kiểu gì mà chưa đánh đã tự khai luôn rồi. Tính từ thời điểm em bắt đầu ngồi ở đây đến bây giờ đã được 2 tiếng, và Tako đã nhìn về phía của chị, chăm chăm vào trang phục chị mặc hôm nay tổng cộng 10 lần. Em và em ấy làm việc chung với nhau cũng được gần 6 năm thì chắc em ấy cũng biết được: em là người không có màu đen trên người là không tự tin được. Nhưng hiện tại thì em đang mặc một cái áo thun trắng, quần Jeans xanh, áo khoác hờ kẻ sọc thì cũng đủ để chị ấy biết được đây không phải là trang phục em mặc từ nhà của mình rồi. Ngốc quá đi! Đôi khi chị không hiểu sao em được tuyển vào SII luôn đấy?
-Vâng ạ! – Anh chàng phục vụ nhẹ giọng đáp lại
-Ok! Các thành viên SII hiện đang bàn chuyện quan trọng ở trong ấy. Anh khoan đem nước vào. 15ph sau hãy mang vào. Còn hóa đơn còn nợ của cô J6 tôi sẽ trả. Anh hãy mau làm theo lời tôi - Mạc Hàn bình tĩnh nói xong thì cũng thì thầm gì đó vào tai anh nhân viên mãi một lúc lâu sau thì mới trở lại tụ họp cùng SII, khiến Lạc có chút khó hiểu mà hỏi "Sao chị đi lâu vậy? Còn nữa chưa có nước sao?". Mạc Hàn mỉm cười, đáp ngay "Chị đã nói với họ rồi. Chắc do đông khách nên họ mang lên trễ. À, hồi nãy chị có đi vệ sinh chút nên mới vào trễ". Cách nói và phản ứng của Mạc Hàn hiện giờ đã khiến tất cả đều ngạc nhiên. Không còn cái dáng vẻ hắc ám nữa mà đã thật vui vẻ, cười nói suốt buổi karaoke. Ngũ Triết vừa hát xong một bài thì cũng thấy phục vụ đem 6 ly nước để xuống trước mặt từng người, và rời đi ngay. Lúc này, Tako liền châm chọc Đới Manh "Này D6! Kiểm tra đồ uống trước khi uống đi nha. Bên trái chị là Lạc , còn bên phải là Ngũ Triết đó". Đới Manh cũng thuận theo trò đùa đó, đưa ly nước của mình lên nhìn ngắm kỹ càng, giả bộ nghiêm trọng nói
-Lần này không nhầm lẫn được. Cả 6 người chúng ta đều uống thức uống có những màu sắc khác nhau thì không thể nào lại xảy ra sự cố đáng tiếc được – Và Đới Manh đã lập tức uống ực một hơi, sau đó là vỗ tay cổ vũ theo từng bài hát tiếp. Duy trong cái không khí nhộn nhịp tưng bừng đó, thì lại có một cô gái cứ nhìn xuống đồng hồ của mình, lâu lâu lại khẽ đưa mắt nhìn về nó. Và khi nhận thấy nó đang ngày một khó chịu bằng việc nó cứ lấy tay ôm đầu mình, miệng thì cứ liên tục thở dốc, lầm bầm gì đó trong vô thức. Nhưng không một ai thấy được sự thay đổi đó trừ cô. Không chần chừ, cô đã đứng lên nói ngay
-Mấy em! Chị xin phép cùng D6 về trước. Tụi chị có chuyện riêng cần nói với nhau (Về sớm ha)
SII liền dừng hát khi nghe được sự nghiêm trọng trong câu nói của cô. Không ai trả lời lại cô, họ chỉ cùng nhau làm động tác OK, và cũng thấy cô đi lại chỗ nó, dìu nó đứng dậy để đi ra xe của mình. Nhìn theo bóng lưng vừa đi khuất của nó và cô thì Soyeon liền đăm chiêu tự nói "Kỳ lạ! Sao nhìn D6 lúc nãy giống như người say rượu vậy? Rõ ràng chị ấy đâu có uống nhầm ly của ai"
-Em cũng thấy vậy đó chị. Mà chắc không phải đâu. Chắc chị ấy vừa mới khỏi cũng như là mới từ Nhật quay về nên hơi mệt đó mà. Chứ nếu theo chị nói thì chẳng lẽ...Mạc Hàn đang muốn lịch sử được lặp lại sao? – Tako cũng khó hiểu hỏi tương tự Ngũ Triết . Mặc khác thì, Mạc Hàn sau khi đưa được Đới Manh vào xe thì cũng lái đi, nhưng chỉ lái được vài km thì cũng đỗ lại bên đường, đưa mắt nhìn người bên cạnh mình và...khóe môi cong lên một đường
*Flashback*
-Ơ? Sao tôi không nghe bảo lại là SII có sự thay đổi đồ uống từ Coca sang Cocktail Black Russian? – Anh chàng phục vụ hỏi ngay sau khi nghe lời thì thầm từ Mạc Hàn. Cô khẽ cười, "Họ chỉ mới đổi đây thôi. Anh mau vào làm theo ý họ đi". 5ph sau thì phục vụ cũng mang theo cái khay đó nhưng đồ uống đã được thay đổi đôi chút. Mạc Hàn đứng quay lưng lại với người phục vụ, cầm lên một cái ly nhìn ngắm một hồi rồi bỗng ấn mạnh vào cổ tay của anh chàng kia, nhìn chằm chằm vào anh ta, tay nhịp nhịp gõ lên cổ tay anh ta, bình tĩnh nói
-Anh chưa từng gặp tôi! Anh chưa từng gặp tôi! Anh chưa từng nghe có sự thay đổi đồ uống nào! 5ph sau kể từ thời điểm này mới đi vào! 5ph sau mới được vào. Nào, hãy lặp lại đi nào!
-Chưa...chưa...từng gặp...không...không...thay...đổi...5...5...phút
-Tách~~~ Tốt lắm! Bây giờ anh đi làm việc của mình đi – Và Mạc Hàn đã ngoảnh mặt, bước đi thật lạnh lùng, tay vừa cất một vật gì đó vào túi áo khoác trong của mình, đôi môi nhếch lên một nụ cười vô cùng xảo quyệt
*Hiện tại*
-Đới Manh! Em không sao chứ? Có cần chị chở em đến...Ưm~~~ - Mạc Hàn chưa kịp nói hết câu là đã bị Đới Manh kéo mạnh một cái, giữ chặt đầu cô lại và điên cuồng hôn lên môi Mạc Hàn. Mạc Hàn phì cười, tay tức khắc vòng ra sau cổ Đới Manh, ấn đầu nó vào sâu đầu mình, nhưng Đới Manh hôn chẳng được bao lâu thì bỗng rời khỏi môi Mạc Hàn ngay, thở dốc, lầm bầm như một người mê sảng "Nóng...nóng...quá..."
-Ngoan nào! Bây giờ chị chở em về nhà ngay đây – Mạc Hàn vuốt nhẹ mái tóc Đới Manh, cất cái giọng biến thái của mình lên và cũng khởi động xe để lái đi. Cô vừa lái, vừa tự cười mãn nguyện với chính những câu nói trong đầu mình lúc này
"Đới Manh! Để xem lần này em chạy bằng cách nào. Đã qua Nhật rồi, mang theo gần chục bộ đồ ngủ sexy mà chẳng làm ăn được gì. Đúng là muốn bức chết mình mà. Đới Manh chờ đi. Chờ xem chị sẽ đòi lại cả vốn lẫn lãi từ em như thế nào. Chị đã nói rồi mà. Mạc Hàn là người đã có tính toán cho tất cả những hành động của cô ấy!"
Và Hyomin đã điều khiển xe Đới Manh băng băng trên đường bất kể người ngồi cạnh cô đang ngày một khó chịu hơn.
*Cocktail Black Russian: Là một loại cocktail đen hơn cả hơn cả linh hồn của quỷ Satan và khá mạnh. Mỗi khi pha Cocktail Black Russian, Bartender thường nhắc khéo khách về nồng độ của Black Russian, vì thành phần chính là rượu Vodka, Kahlua và rượu mùi cà phê*
================
Hết chương 60
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro