Chương 54: Come Out
Đới Manh hốt hoảng vội đẩy Đường Thẩm ra ngay cùng sự khó chịu đang hiện rất rõ lên khuôn mặt của nó "Cô là ai vậy?". Đới Manh hỏi xong thì bỗng Đường Thẩm ôm chầm lấy nó một lần nữa, những lời bàn luận lại vang lên và cảnh sát tập trung lại đây ngày một nhiều hơn. Còn SII khi thấy cảnh này thì ai cũng bụm miệng lại cố nhịn cười, được một lát Ngũ Triết nói khẽ vào tai Đới Manh đầy trêu chọc "Eh! Trong cái toa tàu đó chị đã làm gì mà giờ thiên kim đại tiểu thư đến đây gọi chị một tiếng "Oppa" luôn vậy? Chỉ em đi". Đới Manh đáp ngay tức khắc "Chị có làm gì đâu. Mà cái thể loại gì đang diễn ra ở đây vậy trời?". Và đúng như Đới Manh đang phải chịu đựng thì Đường Thẩm cứ cạ cạ đầu mình vào trong lòng ngực của nó, lâu lâu lại hỏi đầy quan tâm "Anh có sao không?", "Anh bị thương nặng lắm hả?", bla...bla...bla
Nhưng có lẽ, lẫn Đới Manh và SII đều không biết rằng trong cái đám đông hỗn loạn trước cảnh tượng này thì đang có một cô gái lại vô cùng bình tĩnh cho túi xách đan vào cánh tay, cơ thể thì tựa hẳn vào cái cột, nhàn nhạt xem cảnh này cùng một nụ cười mỉm trên môi. "Eh! Tôi quen cô hả?" – Đới Manh bực tức hỏi khi đã đẩy Đường Thẩm ra, cô ấy mỉm cười nói ngay "Tất nhiên rồi. Anh là người cứu em khỏi tay tên bắt cóc, còn giúp em thoát khỏi vụ nổ bom nữa thì anh phải quen em chứ"
-Này! Cái con nhóc vắt mũi còn chưa sạch kia! Chị đây không có thời gian để chơi với cưng nhé! Chị nhớ không nhầm thì khi đó chị đã vứt cưng đi y hệt vứt mấy bao rác thải đấy. Vì thế, mau cút cút về giùm. Chị đây còn phải làm việc nữa, không có rảnh để ở đây nói chuyện với cưng đâu – Đới Manh bỗng lưu manh nói với Đường Thẩm làm Tako đứng cạnh thúc nhẹ vào eo Đới Manh một cái mà gằng giọng "chị nói chuyện cho đàng hoàng lại coi. Đường đường là một cảnh sát mà ăn nói chẳng khác nào là xã hội đen vậy đó hả". Đới Manh nhếch môi cười, lên tiếng tiếp "Chị không thích. Chị chỉ nói ngọt ngào với người mà chị thích thôi. Giống như Tako đây vậy á~~~" . Và Đới Manh đã làm hành động tình cảm ngã đầu lên vai Tako mà nhõng nhẽo bất kể khuôn mặt đã tối sầm của Đường Thẩm lại từ bao giờ
-Em muốn trả ơn cho anh. Anh muốn gì, em đều có thể đáp ứng hết – Đường Thẩm dịu dàng nói với Đới Manh nhưng nó một chút thay đổi sắc mặt cũng không có, vô cùng lạnh lùng trả lời "Thế hả? Vậy cô mau cút khỏi đây đi. Để bạn gái tôi thấy cảnh này thì không hay đâu". SII và tất cả mọi người đang có mặt tại đây được phen hết hồn vì câu nói của Đới Manh, Lạc lập tức đại diện SII hỏi nó "Chị có bạn gái từ khi nào vậy? Sao tụi em không biết". Đới Manh vui vẻ nháy mắt với Boram, "Mới có hôm qua luôn". Và câu nói này của nó đã thực sự khiến SII bất ngờ, những bỗng Đường Thẩm nhìn chằm chằm vào nó, bàn tay thì chỉ vào một người khác mà nói lớn đầy đau lòng "Em không tin! Bạn gái anh là cái bà cô này đó hả?". Và người mà Đường Thẩm đang chỉ chính là Tako. Tako thấy mình bỗng nhiên bị vạ lây đành thở ra một tiếng đầy bất lực, còn Đới Manh cũng kéo ngón tay Đường Thẩm đang chỉ vào Tako xuống mà cảnh cáo
-Eh! Đại tiểu thư. Chị đây không giàu bằng cưng nhưng ít ra thì cách đối nhân xử thế với người khác chị hơn cưng bội phần. Cưng là ai mà dám lấy tay chỉ thẳng vào mặt ân nhân của chị như thế hả? Nói cho cưng biết, nếu trong vòng 5ph cưng không rời khỏi đây thì đừng trách sao ngày mai chị cho mặt cưng xuất hiện trên khắp các tờ báo Trung Quốc với tiêu đề như thế này: Đường Thẩm, con gái độc nhất của chủ tịch tập đoàn Z Đường Chính bị cảnh sát đánh cho tơi bời ngay trong chính trụ sở cảnh sát
SII đồng loạt nở nụ cười khi nghe câu này, khẽ nói thầm với nhau "Xì! D6 không giàu thì ai giàu nữa","Mà không biết giữa chị ấy và Đường Thẩm ai giàu hơn ai ta?", "Mà khoan, vụ bạn gái là có thật hay chị ấy chỉ muốn cắt cái đuôi phiền phức này đi", bla...bla...bla. Hiện tại thì Đường Thẩm đang mặt dày cực kỳ mà ăn vạ ở đây "Em không đi! Chắc chắn anh đã nói dối. Anh làm sao mà có bạn gái được kia chứ? Em là Đường Thẩm sống trên đời đã 22 năm mà chưa ai dám mắng em cũng như là khiến em rung động giống như hôm qua hết. Anh là người đầu tiên đó". SII nghe được liền cùng nhau thở dài đầy ngao ngán, và Kiki lần này đã đi lên phía trước chuẩn bị giải quyết vụ này "Cô Đường Thẩm! D6 của chúng tôi là con gái, cô..." – Kiki đang nói rất tự nhiên thì bỗng Đới Manh đưa tay lên và làm động tác "Dừng lại đi chị" với Kiki, vì hiện tại trong tầm mắt nó đã thấy được gì đó. Kiki nhìn Đới Manh bằng cặp mắt bất ngờ ngay, còn nó thì vô cùng lạnh lùng nhìn sang Đường Thẩm mà buông lời
-Này! Đường Thẩm, lúc nãy tôi đã cảnh cáo cô rồi phải không? Thứ 1, lương tháng cảnh sát của tôi cũng đủ cho tôi sống ở cái nước Trung Quốc này nên tôi không cần cặp bồ với mấy loại tiểu thư đỏng đảnh con nhà giàu như cô. Thứ 2, tôi nói là tôi đã có bạn gái nhưng cô không tin mà vẫn kiên trì đứng tại đây để xác minh thì đừng trách sao 1ph nữa cô sẽ đau lòng mà rời khỏi. Thứ 3, bạn gái của tôi hiện đang có mặt ở đây
-HẢ??? – SII cùng hét lớn phía sau lưng Đới Manh, còn nó thì chỉ thật ngang tàng đi về phía một cô gái với 2 bên là hai cảnh sát đã dạt sang từ bao giờ. "Chà! Người ta là đại tiểu thư đấy, cô D6. Cô nói như thế thì hơi ác với em ấy rồi. Người ta sống trong nhung lụa từ bé không phải sống trong sự cơ cực như tôi nên không quen bị người khác mắng chửi đâu. Mau lại đó và thể hiện lại khí chất "soái ca" của mình đi. Tôi không muốn thấy ngày mai nền kinh tế Trung Quốc bị lũng đoạn đâu" – Cô gái đó vô tư nói với nó khi vẫn giữ nguyên tư thế nãy giờ của mình, vẫn là khuôn mặt tươi cười, một chút giận cũng không có. Thế nhưng, SII thì lại khác, họ thấy nó đi lại chỗ đó thì nói không thành câu "B...bạn...gái...của D6 là...là...M1...sao?"
-Tôi không thích đó! Cô ta là ai mà bảo tôi phải tốt với cô ta. Đừng trách sao Đới Manh không tốt với bạn, hãy trách sao bạn không phải là Mạc Hàn – Đới Manh bỗng chồm người sang phía sau Mạc Hàn mà nói khẽ lên câu nói ấy. Mạc Hàn khẽ cười, chưa kịp nói tiếp thì đã nghe thấy Đới Manh tự mình tiếp tục luôn "Đúng rồi, Mạc Hàn. Tuy tôi hoàn toàn đặt niềm tin vào cô, nhưng con người mà~ phải xác nhận thì mới chứng minh được lời đối phương nói là sự thật chứ". Mạc Hàn hơi cau mày suy nghĩ nhưng khi cô đã nhận ra được ý nghĩa thực sự của câu nói từ Đới Manh thì mặt bỗng trắng bệch đi, lấp bấp hỏi "E...em muốn làm gì?". Đới Manh mỉm cười gian manh, hỏi ngược lại Mạc Hàn "Theo cô thì tôi sẽ làm gì? Không phải cô giỏi lắm sao? Biết được hết tâm lý của tất cả mọi người nhưng ngay cả diễn biến tâm lý tiếp theo của chính bạn trai mình như thế nào cô cũng không đoán ra được à? Thất vọng thật, tiến sỹ Mạc Hàn~"
-Đừng làm bậy, Đới Manh! Nếu bây giờ em và chị công khai ở đây thì sẽ bị mọi người nói là em đang lợi dụng chị để khiến Đường Thẩm bỏ cuộc. Dùng đầu của mình suy nghĩ một chút đi – Mạc Hàn bỗng nghiêm trọng nói với Đới Manh nhưng nó lại không hề sợ dù là một chút, hơi di chuyển miệng mình đặt ngay tai cô chứ không còn ở phía sau lưng nữa, "Thế hả? Vậy thì thử xem. Thử xem xem mọi người sẽ nói như thế nào về cảnh mà tôi sắp cho họ thấy. Ở đây, hiện đang có tận gần 200 người đấy, chị Hàn~". Và Dới Manh đã không cho Mạc Hàn trả treo thêm được lần nào nữa bằng việc nó đã lấy cánh tay phải không bị thương của mình, ấn mạnh môi cô vào môi mình và kiềm chặt lại. Đới Manh chỉ với một cánh tay cũng đủ khiến Mạc Hàn không thể thoát ra được và lúc này đây tất cả mọi người đang có phản ứng hệt như Mạc Hàn. Mở to mắt ngạc nhiên, khuôn mặt bàng hoàng. "Hai...hai...đứa nó kịch giả tình thật luôn rồi sao?" – Kiki nhìn chằm chằm vào cảnh Đới Manh và Mạc Hàn đang hôn say đắm ở ngay giữa sảnh của trụ sở, ngay trước mắt biết bao con người mà hỏi. Nhưng phải nói với tình hình hiện tại thì chỉ có một mình Đới Manh tự biên tự diễn vì Mạc Hàn vẫn chưa thể dẹp bỏ cái bộ mặt ngạc nhiên trước hành động đầy bất ngờ này của nó. Tako đứng bên cạnh khẽ thở dài, nói "Vụ ma túy bar đồng giới, vụ hoán đổi thân phận với Trịnh Đan Ny và Trần Kha để bẫy Vũ Tuấn, vụ vào vai tình nhân của nhau để khiến Ilys xuất hiện,...Giờ nghĩ lại thì sao chúng ta lại ghép đôi 2 chị ấy trong việc phá án chi nhỉ? Kịch giả thì có rồi đấy! Còn tình thật thì sao đây? Mà không biết lần này có phải lại là một màn kịch khác của D6 hay không nữa?"
-Không biết nữa! Xong cái màn rửa mắt này hãy nói chuyện riêng lại với D6 thôi – Trái ngược với phản ứng của 3 thành viên kia thì Ngũ Triết chỉ cười nhẹ trên môi, vì hiện tại trong lòng cô đang cực kỳ vui vẻ vì một chuyện khác "Ra là thế! Chị đã nói cho em biết câu trả lời của chị rồi đấy, Mạc Hàn". Và cái cảnh tượng hôn nhau ở nơi đông người này diễn ra mãi một lúc lâu thì mới chịu kết thúc. Đới Manh vẫn hoàn toàn bình tĩnh còn Mạc Hàn lại tái xanh hết cả khuôn mặt. Nó lôi cô đi đến trước mặt Đường Thẩm thì vui vẻ nói "Giới thiệu với cưng. Bạn gái của chị, lớn hơn chị 1 tuổi. Chị chỉ thích quen với những người lớn tuổi hơn mình, vì họ chu đáo, ân cần chứ không phải là loại con nít choi choi chỉ biết phá hoại". Đới Manh vừa dứt lời thì Mạc Hàn bỗng mỉm cười một cái, khẽ nói với chính mình "Nhớ tốt thật. Đã 16 năm mà vẫn còn nhớ lời mình nói thì cũng hay thật nhỉ?"
-Không thể nào! Anh đang nói dối em đúng không? Cô ta đâu có xứng với anh – Đường Thẩm nức nở và lại một lần nữa lấy tay chỉ thẳng vào mặt Mạc Hàn và Đới Manh liền khó chịu ngay "Chị lạy cưng! Cưng tha cho chị giùm cái. Giờ cưng không tin thì chị đây cũng đành chịu. Nhưng đây là sự thật. Là sự thật đó, cưng không thấy hả?". Và khi Đới Manh dự định đẩy bàn tay Đường Thẩm xuống thì đã thấy bàn tay Mạc Hàn đặt lên cánh tay mình, và lần này là Mạc Hàn đã khiến Đường Thẩm không còn lấy tay chỉ vào mặt mình được nữa. Cô khoanh tay lại với nhau, giở cái giọng cảnh cáo của mình ra
-Này! Em 22 tuổi có nghĩa là nhỏ hơn chị tận 4 tuổi thì em nghĩ em có khả năng đấu lại chị được không? Chị không biết hôm qua, trong cái toa tàu hỏa đó đã xảy ra chuyện gì đến mức một thiên kim đại tiểu thư như em đây, mò đến tận nơi này và gọi bạn trai của chị một tiếng "Oppa". Còn chuyện chị có xứng với người này không thì cần em quan tâm đến sao? Chị không trẻ như em nhưng quan trọng là bạn trai chị lại thích người lớn tuổi hơn mình, chị không giàu bằng em nhưng bạn trai chị tình nguyện cung phụng cho chị đến tận 3 đời. Vậy em dùng não để suy nghĩ đi. Tiếp tục bám lấy một người đã từng quăng mình đi chẳng khác nào rác thải hay kiếm một chàng bạch mã hoàng tử môn đăng hộ đối với mình
Trong lúc Mạc Hàn đang nói thì Đới Manh đều gật đầu liên tục tỏ vẻ đồng ý hoàn toàn với những điều này. Thế nhưng, trong lúc nó vẫn còn cái vẻ mặt tự hào đó thì bỗng nhiên ngay khi vừa dứt lời thì Mạc Hàn liền quay phắt sang Đới Manh và chủ động hôn lên môi nó. Đới Manh hơi bất ngờ nhưng rồi cũng rất nhanh chóng phối hợp với Mạc Hàn cùng một nụ cười ôn nhu luôn thường trực trên môi, và lúc này Mạc Hàn cũng đang cười nhưng là một nụ cười vô cùng...biến thái "Hừ! Một lũ "thụ" thấp kém. Xem ra ở Trung Quốc được gọi là thiên kim đại tiểu thư cũng đơn giản quá nhỉ? Xin lỗi cưng nha, Đường Thẩm. Nếu chị đây muốn thì ngay trong ngày mai gia đình cưng sẽ tán gia bại sản đấy". Và trong khi Mạc Hàn lẫn Đới Manh đều đang hôn nhau thì Đường Thẩm đã chạy vụt đi cùng vài ba giọt nước mắt trên mặt. Mạc Hàn thấy vậy lập tức buông Đới Manh ra ngay, đứng đối diện là khuôn mặt cực kỳ nghiêm trọng của 4 thành viên còn lại mà sợ hãi đôi chút
-Nào! Nào! Nào! Mọi người thấy đặc vụ D6 của chúng ta diễn kịch giỏi quá đúng không? Em không ngờ luôn nha. chị mới vừa được chị phẫu thuật não cho mà vẫn còn đủ tỉnh táo và nhanh nhẹn nghĩ ra cách khiến cô tiểu thư kia phải thôi không làm phiền đến giờ làm việc của chúng ta đấy. Mọi người thấy như thế có đúng không? – Ngũ Triết bỗng dưng vui vẻ khoác vai Đới Manh đi ra ngay chính giữa mà nói thật vô tư giống như chưa hề có chuyện gì xảy ra vậy. Nó bàng hoàng mở to cặp mắt mình nhìn Ngũ Triết còn Ngũ Triết lại vô cùng bình tĩnh nghe xem mọi người đang xì xầm gì với nhau, "A! Ra là diễn kịch sao?", "Làm hết hồn à?", "Vậy là mình vẫn còn có cơ hội với người yêu trong mộng của mình rồi", "Mà công nhận cô D6 và cô M1 diễn giống thật ghê luôn. Nhìn vào mà cứ tưởng họ là người yêu của nhau thật chứ", bla...bla...bla. Ngũ Triết mỉm cười khi nghe được những lời này, nói lớn dõng dạc một lần nữa "Ok! Ok! Mọi người hãy quay về làm việc thôi"
Và khi thấy đám đông đã giải tán bớt thì sắc mặt Ngũ Triết liền thay đổi ngay, lạnh lùng kéo tay Đới Manh đi đến trước mặt SII mà buông lời "15ph sau tụi em sẽ nói chuyện riêng với chị ở trong phòng. Còn chị ngồi im trong phòng của mình chờ 30ph, hai chúng ta cần làm rõ một số chuyện". Ngũ Triết nói với Mạc Hàn và Đới Manh xong liền rời đi ngay cùng SII đi vào phòng họp chung, đóng sầm cửa lại, buông rèm. Nó và cô đều tối sầm mặt lại khi nghe Ngũ Triết nói thế, mãi một lúc lâu sau thì Mạc Hàn mới chịu mở miệng lên tiếng trước "Vào phòng chị đi. Em có chuyện muốn nói, trước khi chị bị SII chất vấn". Nó thở dài, lẳng lặng đi theo cô vào bên trong phòng riêng của mình. Vừa vào phòng Mạc Hàn nói ngay
-Chuyện lúc nãy là sao? Em cần một lời giải thích
-Chị đã nói rồi mà. Chị thật sự không hề quen biết gì cái con nhỏ đó cả. Tự dưng chạy xồng xộc đến đây rồi nhận bừa em là bạn trai của nó nữa chứ! – Đới Manh bất lực đập đầu xuống bàn làm việc của mình liên tục. Mạc Hàn đang ngồi đung đưa chân trên cái bàn này của Đới Manh liền phì cười một cái "Yahhh! Hình như chị thấy em phẫu thuật lấy máu bầm trong não xong thì não em hư luôn rồi thì phải. Cái chị muốn hỏi là em đang thất vọng chị chuyện gì. Nói đại một tiếng ra luôn đi". Đới Manh nghe được liền ngẩng đầu lên ngay, vui vẻ kéo mạnh tay Mạc Hàn cho cô ngồi vào trong lòng mình, dịu dàng hôn phớt lên môi cô một cái, ôn nhu trả lời
-Haizz! Làm em hết hồn à? Tưởng chuyện gì to tát chứ! Em đang thất vọng là sao chị cứ đứng trơ mắt nhìn bạn trai mình bị "quấy rối" mà không có bất kỳ hành động nào ra dằn mặt tình địch hết thôi. Mà...chị không giận em vì em thân mật với chị ở chốn đông người nữa rồi phải không?
-Vì chị biết chắc con bé đó không bao giờ xứng để trở thành tình địch của chị. Ra mặt làm chi, tốn nước bọt. Với lại, điều mà chị đã nói với em thì chắc chắn chị sẽ làm. Em yên tâm rồi đúng không, Đới Manh? – Và Mạc Hàn đã cúi người xuống, giữ chặt mặt Đới Manh trong lòng bàn tay mình, nồng nàn hôn nó. Nó nở nụ cười hạnh phúc ngay nhưng cái không khí màu hồng này chẳng tiếp tục được bao lâu thì bỗng Đới Manh thấy cánh cửa phòng của mình bị mở toang ra nên vội vã ấn đầu Mạc Hàn xuống bên dưới. SII hùng hồn bước vào, ngồi dàn hàng ngang trên sofa của nó, còn cô thì cũng khó hiểu hỏi "Em đang làm gì vậy?"
-Ngũ Triết dữ lắm. Nếu em ấy bắt gặp chúng ta đang ở cùng với nhau thì em ấy sẽ băm em ra thành trăm mảnh vì dám cãi lại lời em ấy đó. Bởi vậy, chị chịu khó ngồi dưới này một chút thôi. Từ góc của SII sẽ không thấy được chị đâu – Đới Manh lầm bầm với Mạc Hàn, cô liền gật đầu ngay. Và hiện tại thì Đới Manh đã bị các thành viên chất vấn không khác gì một tên tội phạm thật sự. Miệng nó hoạt động liên tục để trả lời nhưng lại nhất quyết không rời khỏi, chân cứ chôn chặt ngay đó luôn. Thế nhưng, khi nó đang trò chuyện nhiệt tình cùng với SII thì bỗng đưa cặp mắt bàng hoàng nhìn xuống Mạc Hàn. Vì...
Bực! Két~~~ Mạc Hàn vừa mở nút khóa quần Jeans và kéo luôn cái dây kéo quần của Đới Manh xuống trước ánh mắt vạn phần kinh hãi từ Đới Manh
====================
Hết Chương 54
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro