Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 36: Sad Angel

Câu nói của Mạc Hàn, SII cũng nghe thấy, và khiến Ngũ Triết dù đang khám nghiệm tử thi cũng phải dừng lại đôi chút. Lúc này, Lạc  đành lên tiếng hỏi "M1!Sao chịlại khẳng định như vậy được? Nạn nhân này đâu có giống với nạn nhân kia". Mạc Hàn nghe được câu hỏi của Lạc cũng nhìn xuống nạn nhân kỹ hơn. Đó là một cô gái tầm 18-20 tuổi là cùng, dáng người trung bình và hơn hết là cô ấy đang mặc một bộ đồ bộ trông vô cùng bình thường chứ không phải là những bộ đồ sexy của những cô gái mại dâm. Thế nhưng, trong khi Mạc Hàn còn chưa kịp trả lời thì Đới Manh đã hỏi một người cảnh sát tại đó "Có biết thân phận của nạn nhân không?". Anh ta trả lời ngay
-Nạn nhân tên là Đăng Hiền, học sinh lớp 12, trường THPT Hoàng Đông. Đây là căn nhà trọ nạn nhân cùng bạn của mình thuê để tiện trong việc học hành. Và người phát hiện ra xác của nạn nhân cũng chính là người bạn đó
Anh cảnh sát vừa dứt lời thì bỗng Mạc Hàn thở ra một cái "Kỳ lạ! Nạn nhân lần này và cả lần trước chắc chắn bị giết cùng một hung thủ". Và câu nói của cô đã khiến các thành viên trong SII nhìn cô đầy ngạc nhiên hơn nữa. "Chị có thể nêu suy nghĩ của mình ra được không?" - Ngũ Triết hỏi khi cô đã hoàn thành xong công việc của mình. Mạc Hàn hít vào một hơi, bình tĩnh nói "Thứ nhất, con dao bên cạnh cái xác là hung khí mà chúng ta đang tìm bấy lâu nay. Tất cả miêu tả đều phù hợp. Thứ 2, căn phòng trọ này không có dấu hiệu bị đột nhập từ bên ngoài, không bị xáo trộn. Chỉ có nạn nhân và bạn của em ấy là có chìa khóa. Chứng tỏ nạn nhân là người đã mở cửa cho hung thủ bước vào. Thứ 3, có vẻ như nạn nhân đã quan hệ tình dục lần đầu trong thời gian gần đây. Các áo ngực trong phòng nạn nhân là size A, vậy có nghĩa số đo vòng chân ngực là 68-72 cm. Thế nhưng, khi nãy em đã dùng tay mình ước lượng thử thì ngực hiện tại của nạn nhân là từ 73-77 cm, size B. Một cô gái ngực chỉ săn chắc hơn hoặc lớn hơn trong một khoảng thời gian ngắn chỉ có thể là do quan hệ tình dục lần đầu. Thứ 4, sở dĩ chị nhầm em ấy là gái mại dâm vì những cái này đây"
Mạc Hàn nói xong thì cũng kéo cái ngăn tủ ra, cầm lên một bọc nylon, mỉm cười hỏi Ngũ Triết "Ngũ Triết ! Em cũng biết tất cả những thứ trong đây có công dụng gì đúng không?". Ngũ Triết liền cầm lấy cái bọc đó lên xem, "Regulon, Mifepriston 10mg, Happynor 0,75 mg, Quickstick, Frer, Sagami,..." - Ngũ Triết đọc lên một lượt mà không ai hiểu cả nên Tako đành hỏi khẽ "Mấy cái này là gì vậy?". Ngũ Triết khẽ cười rồi cũng nói "Thuốc tránh thai, que thử thai, bao cao su,...có vẻ như nạn nhân đã có chuẩn bị tâm lý rất kỹ càng rồi". Ngũ Triết nói xong thì SII cũng hơi ngạc nhiên nhưng cô chỉ nháy mắt với Mạc Hàn một cái và Mạc Hàn cũng mỉm cười đáp trả. Lúc này, Ngũ Triết cũng lên tiếng
-Khả năng quan sát hiện trường của em thật khiến người ta phải nể phục đấy, M1! Nạn nhân đúng là đã từng quan hệ trong thời gian gần đây, trong vòng khoảng 3 ngày trước. Thời gian tử vong bước đầu suy đoán là từ 22h-24h ngày hôm trước. Nguyên nhân tử vong vẫn như vụ án trước, và cũng có dấu vết bị hành hạ. Chuyện còn lại, sẽ bàn sau khi chúng ta về trụ sở. Ở đây nhiều người không tiện nói.
Mạc Hàn được Ngũ Triết khen ngợi thì cũng gật đầu cảm ơn và rồi cũng theo SII rút quân. Nhưng khi 4 cô gái kia đi đằng trước thì Đới Manh lại lẽo đẽo theo phía sau Mạc Hàn mà cất cái giọng biến thái của mình lên "Vậy hiện tại size ngực của chị có tăng lên không? Chị cũng mới quan hệ lần đầu trong thời gian gần đây mà" - Nó hỏi cô làm cô quay lại gằng giọng ngay "Em đừng có mà quậy biết không? Im lặng lại và làm tốt công việc của mình đi. D6 lạnh lùng, ngang tàng, coi trời bằng vung đâu rồi hả? Sao cứ như một đứa con nít vậy?". Và hình ảnh Đới Manh tựa đầu mình lên vai Mạc Hàn , cũng như dính sát vào người cô, lâu lâu lại hỏi khẽ vào tai cô đã khiến 4 cô gái kia chú ý đến. Họ tụm lại, bàn luận với nhau
-Này, hai người đó làm lành với nhau rồi hả? - Kiki hỏi
-Hình như là vậy. Mà cảnh tượng lúc sáng sớm chúng ta thấy được là sao đây? - Lạc trả lời và hỏi tiếp
-Chắc là hai chị ấy cùng nhau xem băng ghi hình ở nhà nạn nhân thứ 1, sau đó thì ngủ quên. Chị nghĩ hình ảnh mà Tako nhìn thấy chắc cũng vì vậy mà có - Ngũ Triết tiếp tục câu chuyện
-Em cũng nghĩ vậy đó mấy chị. Bây giờ, nhớ lại thì lúc đó em nghe tiếng Ưm~~~ lớn lắm. Chắc là âm thanh trong mấy đoạn video clip đó. Còn cảnh Đới Manh và Mạc Hàn hôn nhau chắc do em buồn ngủ nên nhìn nhầm chăng. Có thể là 2 chị ấy đang bận thảo luận gì đó với nhau nên mới gây ra cảnh tượng dễ hiểu lầm đó.
-Chắc chắn là vậy rồi SII đồng loạt nói và cũng thấy Mạc Hàn và Đới Manh đi lại chỗ của mình nên vội vã giải tán ngay. Nó và cô cũng thấy nên gương mặt bỗng chốc cau lại, đầy vẻ nghi ngờ, nhưng rồi cả hai người họ cũng theo xe và quay về trụ sở. Và rồi một lần nữa, SII đã tập trung đông đủ ở phòng phẫu thuật của Ngũ Triết ngay trước khi nó và cô bước vào. "Ơ, từ khi nào mà mấy em không còn cảm thấy sợ mấy cái xác như lúc trước nữa, mà trở nên thích thú chỗ này luôn rồi vậy?" - Đới Manh hỏi ngay khi vừa mới đẩy cửa bước vào đã thấy SII đang đứng ở đó. Họ chị cười trừ, và Kiki đại diện trả lời lại "Không có gì. Lâu lâu muốn gắn kết SII lại với nhau. Ủa mà chị với M1 làm lành với nhau rồi sao?" - Kiki giả bộ hỏi dù rằng ai ai cũng biết câu trả lời. nở nụ cười tươi ngay, đưa mặt mình sang phía mặt Mạc Hàn , dự định trả lời thì bỗng bị cô đẩy mạnh sang một bên, đến nỗi chân hơi loạng choạng cả đi. Mạc Hàn sau đó liền nói "Chị với D6 đâu có giận nhau gì đâu mấy chị. Chỉ là bất đồng quan điểm trong cách phá án thôi". Và cô đã đi lên phía trước chăm chú theo dõi Ngũ Triết phẫu thuật, bất kể Đới Manh ở phía sau đang nhìn cô với ánh mắt có phần hơi đau lòng. Nhưng rồi, nó cũng rất nhanh chóng tụ tập với 5 cô gái kia.
-Đây là lần đầu tiên chị nghe được một âm thanh có phần vui vẻ phát ra từ phòng em đấy - Đới Manh nói nhưng là cách nói của sự buồn bã, làm SII thấy quay phắt lại nhìn nó ngay. Duy chỉ có Ngũ Triết là vẫn tỉ mỉ với công việc của mình, tay vừa mổ tử thi, miệng vừa trò chuyện với nó "Đây không phải là một bản nhạc giao hưởng mà chỉ đơn thuần là một đoạn nhạc Instrumental, của nhà soạn nhạc người Nga - Igor Krutoi, nằm trong album Without Words của ông. Bản nhạc có tên là... (Ngũ Triết bỗng đứng dậy, cởi khẩu trang mình xuống, mỉm cười và nói) Sad Angel.

-Thiên thần buồn bã sao? - Tako ngờ ngợ hỏi, Ngũ Triết nghe được liền đứng dựa vào cái bàn phẫu thuật, nhìn vào 5 cô gái còn lại đang lắng tai nghe những gì mình sắp nói mà không khỏi vui vẻ. "Sad Angel chỉ đơn thuần là một bản nhạc ghi lại những hình ảnh rất đỗi thường nhật qua ánh mắt của người nhạc sĩ bên khung cửa sổ. Một cô gái đang chờ người yêu, ông lao công đường phố, người bán dạo, một cô gái xinh đẹp, một tên ăn cắp, người đàn ông sang trọng, một cô gái đang buồn chán, nhóm nhạc dạo... Những hình ảnh vốn rất quen thuộc ấy như mỗi mảnh ghép của cuộc sống, như mỗi nốt nhạc không thể khuyết trong bản hòa tấu của người nghệ sĩ tài hoa Igor Krutoi.

 Nghe Sad Angel, chúng ta sẽ có những cảm xúc nối tiếp nhau: buồn, vui, hạnh phúc, chán nản, xót xa...nhờ vào những giai điệu kỳ diệu của bản nhạc này. Cuộc sống là vô vàn những mảng màu lắp ghép, đôi khi ta vô tình lãng quên những điều bình dị vốn rất quen thuộc xung quanh, để khi nhận ra, ta biết mình đã để tuột khỏi tay, rồi nuối tiếc, rồi tự chất vấn mình, tự dằn vặt rằng: Tại sao, tại sao...những khoảnh khắc tưởng như vô nghĩa ấy, nhưng kỳ thực lại giá trị hơn rất nhiều những thứ vật chất khác.

-Đăng Hiển là một cô gái đang ở ngưỡng đẹp nhất của một người, học ở một trường THPT có tiếng, nhưng lại tự mình hủy hoại đi tương lai tươi sáng của mình chỉ vì dính vào một người đàn ông đã có vợ. Em ấy đã tự tay "giết" đi những khoảnh khắc vui vẻ hiện tại với bạn bè của mình, hạnh phúc, thành công trong tương lai chỉ vì muốn chạy theo những thứ vật chất phù phiếm xa hoa. Mà quên mất rằng: Đâu mới là thứ mình cần thực sự. Để rồi phải trả giá bằng cả mạng sống của mình. Đó cũng là nguyên nhân vì sao chị gọi Đăng Hiển là Sad Angel phải không? - Kiki cười cười hỏi Ngũ Triết ngay khi Ngũ Triết vừa nói xong. Lập tức, Tako và Lạc liền đi lại chỗ 75 vui vẻ trò chuyện gì đó với nhau nhưng họ đâu biết rằng, len lỏi trong cái không khí vui tươi đó lại là một không khí đang trầm mặc khác bao trùm lấy Mạc Hàn và Đới Manh 

Khi chỉ vừa nghe 5 dứt lời thì Đới Manh liền hướng ánh mắt chua xót về phía Mạc Hànvà cô cũng thấy, nhưng chỉ còn biết nắm thật chặt bàn tay mình lại, ánh mắt vạn phần muốn nói với nó "Không được nói. Không được làm bậy. Cứ đứng im ở đó đi". Đới Manh cũng biết là Mạc Hàn đang muốn nói gì với mình nên chỉ tự nở một nụ cười đầy đau đớn và rồi cũng lên tiếng "Mấy em! Chị xin phép. Chị đến trường của nạn nhân điều tra đây ạ!". Nghe được vậy, Lạc quay lại hỏi ngay "Ơ, chị chưa biết rõ về tình hình vụ án thì lấy gì mà điều tra?". Đới Manh  khẽ cười, trả lời lại Lạc "Nạn nhân không phải là loại con gái mê tiền hay ăn bám vào đàn ông đâu. Trong căn nhà trọ đó, không có vật gì là giá trị cả. Vì thế, nhận định của Kiki có thể có sự nhầm lẫn ở đâu đây. Với lại, theo như M1đã nói thì là cùng một hung thủ gây án, nếu vậy chỉ có thể là do người vợ này đã ghen tuông mù quáng nên sinh ra hiểu lầm. Thường những người như vậy sẽ có động thái dằn mặt người tình của chồng mình trước, rồi mới xuống tay sát hại. Nếu vậy, trường học của nạn nhân là nơi lý tưởng nhất, vì em đã hỏi qua người bạn ở cùng phòng với nạn nhân rồi. Chị ấy nói là không thấy bất kỳ ai đến tìm Đăng Hiển  cả. Vậy, chị xin phép đi trước đây.

Nói rồi, Đới Manh bỏ đi một mạch và các cô gái trong SII đã xì xầm tiếp với nhau "Chị ấy bị gì vậy?", "Mới lúc nãy còn vui vẻ lắm mà?", "Mà sao dạo này cứ thấy D6 khác khác cái gì đó. Cảm giác như chị ấy đang buồn chuyện gì, mà không biết có nên nói ra hay không?", "Bữa nào, hẹn chị  ấy ra tâm sự đi", Bla...bla...bla. Và trong khi, SII vẫn đang bàn luận sôi nổi với nhau thì mạc Hàn chỉ đứng lặng người, nhìn theo bóng lưng đã đi khuất nãy giờ của Đới Manh . Sau đó, cô cũng lấy điện thoại lên và gửi đi một tin nhắn cho ai đó. Xong xuôi, thì cũng thở ra một cái, quay người vui vẻ trò chuyện với  SII "Mấy em ! Chúng ta đến phòng họp thôi. Chị muốn nghe Ngũ Triết nói về điều mà không tiện nói ban nãy ở hiện trường vụ án". Và cô đã thật vô tư khoác vai với tất cả thành viên đến phòng họp cùng nhau bàn luận vụ án. Nhưng Mạc Hàn lại là người không hề tập trung mà cứ liên tục nhìn vào đồng hồ của mình, cũng như là kiểm tra điện thoại liên tục như muốn chờ tin nhắn hồi âm của người nào đó.

Chẳng mấy chốc, họ cũng tan làm. Mạc Hàn phóng nhanh đi, bất kể mọi lời gọi với theo của SII . Cô vội vã bắt taxi quay về phòng khách sạn của mình, gấp rút mở cửa ra thì cảnh tượng hiện tại trong phòng khiến cô hơi buồn bã. Căn phòng vẫn vắng tanh không một bóng người. Mạc Hàn thở dài một tiếng, để nguyên bộ đồ công sở như vậy mà nằm phịch xuống giường ngay. Gác tay lên trán mình, mắt nhắm hờ lại suy nghĩ về những câu nói của Ngũ Triết. Lâu lâu, lại kiểm tra điện thoại mình, nhưng chỉ còn cách thất vọng, quăng điện thoại ra giường. Nhưng chẳng được bao lâu, thì bên tai cô truyền đến một âm thanh khiến cô vui vẻ ngay

Ting tong! Ting tong! - chuông cửa phòng vừa vang lên, Mạc Hàn lập tức chạy nhanh đến, mở toang cánh cửa ra. "Chị cần gặp em à? Muốn nói gì sao?" - Người đứng trước cửa mệt mỏi hỏi ngay khi Mạc Hàn vừa mới mở cửa, trong đầu nhớ lại một chút về tin nhắn mà mình đã nhận được "Khi nào xong việc thì đến khách sạn tìm chị. Chị có chuyện muốn nói". Cô chỉ nắm lấy cánh tay của người đó, khẽ nói "Vào phòng rồi nói". Nhưng khi cô chuẩn bị kéo nó vào phòng của mình thì liền bị nó giữ tay lại và lẳng lặng gỡ bàn tay đang nắm chặt của Mạc Hàn ra khỏi người mình

-Nếu là về vụ án thì ngày mai hãy cùng nhau nói cho các chị trong SII nghe. Nếu là chuyện riêng thì...xin lỗi, hôm nay em hơi mệt nên muốn về nhà nghỉ ngơi sớm. Những chuyện còn lại thì chị có thể đứng ngoài này nói cũng được - Đới Manh  nói với chất giọng không cảm xúc nào dành cho Mạc Hàn. Cô nghe được, đứng im lặng nhìn nó một hồi lâu, rồi bỗng kéo mạnh nó một cái, đóng sầm cánh cửa phòng mình lại ngay. Không chần chừ, Mạc Hàn đè ép Đới Manh vào một bức tường và hôn ngấu nghiến lên môi nó, còn Đới Manh thì đang...buông xuôi. Đứng im như vậy để mặc Mạc Hàn muốn làm gì cũng được, và rồi cô cũng cảm nhận được điều khác thường này nên đã rời khỏi người của nó
-Chị xong chưa? - Đới Manh băng lãnh hỏi làm Mạc Hàn hơi ngạc nhiên. Nhưng cô lại không trả lời nó, nó thấy vậy cũng nói tiếp "Chị đừng hạ thấp bản thân mình như thế chứ? Chị là tiến sỹ tốt nghiệp loại xuất sắc của một trường đại học danh tiếng thì chắc chị cũng biết được những hành động nãy giờ của mình mang ý nghĩa gì rồi, đúng không? Đừng dùng cơ thể của mình để đánh đổi lấy bất kỳ thứ gì. Như thế thì chị chẳng khác gì hai nạn nhân kia cả. Thứ em cần không phải là cơ thể của chị mà là một sự công nhận từ chị. Như em đã nói, em sẽ luôn tôn trọng quyết định của Mạc Hàn , nhưng người mà em đang chờ đợi, đang yêu là Momo"
Đới Manh vừa dứt lời thì cũng nhẹ nhàng đẩy Mạc Hàn ra và quay lưng bước đi nhưng liền bị cô giữ tay lại ngay. Cô ở phía sau lưng nó, bình tĩnh hỏi "MoMo lúc xưa là người như thế nào?". Đới Manh khẽ cười, quay người đứng đối diện với Mạc Hàn , trả lời lại "Một người thích làm gì là sẽ làm ngay, không màng đến bất kỳ hậu quả nào. Là người sống vì trái tim không phải vì lý trí". Câu nói vừa dứt thì một bầu không khí im lặng đến đáng sợ bao trùm lấy hai người con gái lúc này. Mãi một lúc, thì Mạc Hàn bỗng nhiên nhoẻn miệng cười trong cái nhìn đầy bất ngờ của Đới Manh .
-Vậy sao?
-"..."
-Thích làm là sẽ làm ngay, bất kể hậu quả à?
-"..."
-Ok! Hiểu rồi. Đới Manh đang muốn Mạc Hàn sẽ biến mất và MoMo sẽ xuất hiện trở lại, đúng không?
-"..."
-Chúng ta "ngủ" với nhau đi! 

=========================

eo, ngủ hoài zậy trời, không biết nhức đầu ah

=========================

Hết Chương 36

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro