Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7: Tất cả là...tại KEM!!

"Tôi...lần đầu..........lần đầu...!"- Aishiii. Đới Manh nói không được.....

"Lần đầu làm sao??? "- Mạc Hàn mất kiên nhẫn...Chẳng biết lần đầu của cô là cái gì!! Mà cứ.... Lần đầu... Lần đầu....Định lần đầu đến bao giờ!!! Nàng lấy làm nóng ruột.-" Cô bị ốm hả?? Mặt mũi gì mà lắm mồ hôi thế này.??"- Không phải cô ta cảm gió đấy chứ?? .... Lạnh sắp chết còn đổ mồ hôi...!! Mạc Hàn nhìn bản mặt khó ở kia một lượt. Tính đưa tay lên trán kiểm tra xem tên này có phải bị bệnh không? Mà lại nhăn nhó như khỉ gặp gió thế kia!!.

"Không phải!!"-- Đới Manh gạt tay nàng xuống. -" Mà không phải mồ hồ!. Chỉ là nước thôi!."- Cô không thích mấy từ như "mồ hôi", nghe dơ chết đi được!!và_ Ốm cái lỗi gì!!�� Đới Manh.... không ăn được kem!!!��!--- Lần đầu ăn kem, bị dị ứng nhập viện một tuần!!!___Vậy.. làm sao cô có thể nói: bản thân BỊ DỊ ỨNG KEM chứ??? KHÔNG PHẢI MẤT MẶT ĐỚI MANH--- Đầu đội trời chân đạp đất--�� lắm ư!!��..Và nghe có hợp lý không chứ.!!!???���� 

Đáp án là KHÔNG!!! Hoàn toàn không hợp lý.!! Lúc nhỏ, Đới Manh từng nói với lũ bạn khi bọn nó rủ cô đi ăn kem--> Và rồi lũ đó bò lăn bò lóc ra cười. Còn không phải mất mặt.!! �� Lúc đấy, cô chỉ hận không độn thổ được mà thôi.���  

Còn hiện tại, vốn lúc Ngô Triết Hàm nhắc tới Kem, ai kia đã chột dạ rồi. Nhưng đầu tím muốn ăn, Cô không đi cùng không được. Miễn cưỡng chấp nhận.... định bụng tới đây không ăn là ổn. Vừa rồi, còn thấy buồn cười với tên quán cơ mà. Những tưởng mấy cái tiệm kem này cũng chẳng có gì to tát, vậy mà từ lúc 5 tuổi, Đới Manh không dám bén bảng tới gần nữa. Nhưng vừa đập vào mắt mấy cái kem xanh -đỏ -tím vàng lẫn lộn, ai đó đang bưng bê trong kia->> Thị giác truyền tới não bộ làm Ngốc Manh một phen đứng hình...!!!!!!!!

"Vậy cô làm sao?"- Cái tên không biết điều này, dám gạt tay của nàng. Không phải ai cũng được Mạc tiểu thư này chạm vào nhé! Đồ hách dịch, còn mạnh miệng thế này chắc chẳng ốm đau gì đâu. Nàng xém chút nữa muốn đấm vào mặt cô ta, thì lại phá lên cười...... Lisa không phải vừa nói "Chỉ là nước thôi!"-???. Ôi mẹ ơi. Cô ta kêu mồ hôi là " NƯỚC", là NƯỚC đấy. Mạc Hàn không có nghe lầm đâu.

" Hahaha......"- Nàng ôm lấy bụng, đau bụng quá.man...haha.

"Em cười cái gì?"- Đới Manh nhíu mày. Cô còn chưa nói, chả lẽ nàng đã biết??? Không phải chứ.??!!

"Không có gì...không có gì!"- Mạc Hàn xua tay, mà nàng vẫn buồn cười lắm. Cố nhịn vậy.-" Ehem...Thế rốt cuộc cô làm sao?"- Nói mau để nàng còn vào ăn kem chứ. Vì cái con người này mà lỡ mất bao thời gian...chừng đó đủ để nàng đánh chén sạch mấy ly Kem dâu tây rồi đấy!! Không đánh cho là may lắm rồi, còn đứng đó mà nhăn nhó.!

"Tôi... Lần đầu tới đây.! "- Bất quá Đới Manh nói đại. Dù sao cũng không phải nói dối. Đúng là lần đầu cô tới đây thật.

"Trời đất....!"- Mạc Hàn chỉ biết ôm đầu, nàng cứ như bị cho leo cây rõ cao vì chuyện gì quan trọng lắm của tên Ngốc Manh, rồi rơi thẳng xuống đất vì một câu" Lần đầu tới đây.". Nếu được, Mạc Hàn cô sẽ cho tên đầu xám kia lên bờ xuống ruộng.[ Ở đây là đánh đấm hả dạ nhé--> các chế chớ có nghĩ sai ý au. Câu này mới học được mấy bạn phòng bên��]

"Tôi muốn giết người rồi đấy!!"- Nàng gằn giọng. Một mạch kéo kẻ đáng ghét kia vào trong tiệm, khiến tên đó không kịp ú ớ gì đã định vị tại chiếc bàn mà Ngô Triết Hàm đang ngồi xơi kem kia.  

"Sao hai người lâu vậy??"- Ngô Triết Hàm được ăn kem thì mặt mũi hớn hở, nhìn hai người vừa vào mà vẫn tập trung đút kem vô miệng.-" Em ăn hết 5 ly rồi này Mạc tỷ. "- Tên họ Ngô đó còn đẩy ly kem vừa vét sạch sang phía Mạc Hàn, khoe thành tích.

"Còn không phải tại cái tên......."- Nghiến răng nghiến lợi, chỉ tay về phía kẻ báo hại nàng lên mây xuống đất đến chóng mặt kia. Định chửi cho một trận, thì lại thấy cái mặt kia nghệt ra vẻ lo lắng, Hình như còn có chút sợ hãi, nên đành thôi... Không phải vừa rồi, nàng bị cô dọa dẫm sợ rồi chứ.???!!! Mặt cô nhìn tội quá, đang tức là thế cũng thấy mủi lòng...

"Chị ơi. Cho em thêm một ly kem vị vani nữa ạ.!!"- Ngô Triết Hàm chả cần biết hai con người kia đã xảy ra chuyện gì, cô cũng không để ý. Có gì tính sau, giờ ăn là trên hết....có chết cũng phải ăn........  

"Yah. Em còn không gọi cho chị hả!!"- Thêm một tên đáng ghét nữa!! Chỉ có biết mình thôi.!!

"Chị tự gọi đi. Hai người vào sau. Chọn vị rồi gọi....."- Phục vụ nhanh chóng mang ra ly kem tới trước mặt Ngũ Triết. Và việc quan trọng của nó là đánh chén, không rảnh để nói hót. Thế này mà bảo Mạc Hàn nghiện hơn mình được ��. Cần xem xét lại..!!!  

"Cô thích vị gì .?"- Mặc kệ tên đầu đen kia vậy. Coi tên đầu xám nãy giờ đã cúi gằm mặt xuống bàn kìa. Haizzz nàng thở dài..cô ta lại nhát thế là cùng.!!! Vệ sĩ cái khỉ gió...làm chồng cô còn chưa xong.....(Aigu. Mạc tiểu thư lại nghĩ Đới Manh là chồng mình cơ đấy.)..

"....."- Đới Manh dĩ nhiên không nghe thấy. Não bộ đang cố gắng gạt đi những thứ rối ren trong đầu... Những ly kem nhiều màu- hình ảnh mà cô cho rằng man rợn và đáng sợ nhất đời cô. Phải coi như cô đang ở một không gian ồn ào..! Đúng vậy.! Là trường....là chợ....là rạp chiếu phim....là buổi họp báo...là cái gì cũng được!!!!! MIỄN LÀ KHÔNG PHẢI Ở TIỆM KEM....Cô ép bản thân nhức óc không thôi.

"Chị ơi. Cho em một kem vị dâu tây và....một vị bạc hà ạ.!"- Thôi thì cứ coi như Mạc Hàn quá lời đi. Bù lại, nàng gọi kem cho tên kia ăn. Ăn xong sẽ hết thôi. Mà không biết cô thích vị gì, hỏi lại không dám nói. Nhưng thấy người đó toàn mùi bạc hà, chắc chắn sẽ thích vị đó rồi. Mạc Hàn tự thấy mình tâm lý quá đi..... 

"Này! Cô ăn đi.!!"- Hai ly kem đã được mang lên. Phải nói ..nhìn rất ngon nha. Mạc Hàn đẩy ly kem vị bạc hà về phía Đới Manh. Một tay cũng huých nhẹ để tên đó ngẩng đầu lên, chứ cúi mãi thế kia chắc đau cổ chết mất. Mạc tiểu thư cô cũng có ăn thịt Ngốc Manh đâu cơ chứ.??  

"Hả?!"- Bị nàng huých tay, Đới Manh giật mình mở hai mắt nhìn lên. What.......!????��� Ly kem đập thẳng vào mặt, tý nữa làm cô ngã ngửa. May rằng vẫn chưa.. Nhưng lý trí đã hoàn toàn sụp đổ. Trong lòng dâng lên cảm giác run sợ. Sợ gì ư?! Sợ ly kem này sao.?? �� Thật đáng xấu hổ....Đới Manh tự cười chính mình, nhưng cũng không thể lấn áp cảm giác kinh hãi lúc này.!!!!  

"Mau ăn đi.!"- Mạc Hàn cất lời trong khi cầm thìa lên, chuẩn bị xử lý ly kem dâu của mình. Giọng nói đều đều một lần nữa vô tình khiến Đới Manh tưởng nàng bắt phải ăn, vì khi nãy đã làm nàng nổi giận. ..Thiên à...Mạc Hàn lại muốn cô ăn thứ này sao...?.. Nàng ấy đã nói vậy thì...  

"Ăn đi. Tôi có ăn thịt cô đâu mà sợ! "- Thấy Đới Manh run run cần thìa Mạc Hàn giục!! Ở nhà, cô ta bá đạo là vậy, mà sao bữa nay nhút nhát như thỏ đế thế này!!!! Nhắm mắt, nhắm mũi, Đới Manh ăn được chừng 5 thìa kem. Cũng tại ai kia cứ thúc giục... cô lo nàng giận mà gắng nuốt vô.. Ăn đến đâu, mồ hôi trôi đến đó. Cuối cùng, cả một cái áo sơ mi mặc trong theo đó mà ướt thẫm, qua len mỏng cũng có thể nhìn thấy. Hiện tại, Đới Manh lại cảm thấy cơ thể rất khó chịu, rất dơ chỉ muốn được về tắm gội ngay tức khắc.  

"Chúng ta về thôi."- Hy vọng nhiều năm như vậy, cô cũng không còn dị ứng nữa. Thấy Mạc Hàn đã ăn được gần chục ly kem, còn Ngũ Triết đếm qua cũng gấp đôi số đó. ���Đới Manh thầm bái phục người nhà họ!!!! Nhưng cô muốn về, cô đang rất khó chịu.  

  " Vậy thì về thôi."- Vì ai kia cũng chẳng ăn mấy, nói đúng hơn là ăn cũng như không. Chỉ có Ngũ Triết và nàng ăn là nhiều. Thiết nghĩ, đầu xám không thích ăn kem hoặc còn sợ cô khi trước nổi nóng khiến tên đó hú vía... Nên chiều ý Đới Manh về nhà.  

Cả ba đứng dậy trước một bàn chiến trường.. Ly kem..! Ngũ Triết định đi về quầy thanh toán, thì Đới Manh đã nhanh chóng quẹt thẻ ��� rồi đi ra ngoài trước.��� Cô cũng đã nhắn tin địa điểm cho bác tài rồi, ra đợi lát là bác sẽ đến đón. Cô phải thật nhanh về nhà tắm.......  

"Cô làm gì mà đi nhanh vậy.!"- Mạc Hàn bước vội theo sau Đới Manh. Đi gì mà nhanh thế không biết? Bộ chân dài thích thể hiện hả.....!!!!!!

"Ế.... Đợi tui với.!"- Ngũ Triết ăn no nặng bụng, chỉ biết chậm chạp theo sau hai người kia.  

Thế nhưng, Đới Manh càng bước càng lảo đảo, phía trước lại mờ đi không thấy rõ đường. Bên tai cũng ù ù nghe như tiếng gió lộng. Cô còn tưởng có bão~~~ ~~ ������Cảm nhận cơ thể lạnh đi vì mất nước, chân tay không còn sức lực và một trời đen tối kéo về...Cả người cô đổ về phía trước không do dự....���������

" YAH........ĐỚI MANHHHH..... CÔ BỊ LÀM SAO VẬYYY?."---------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro