chương 45
A, tình thế trước mắt......
Một tiểu gia hỏa không biết nặng nhẹ đang 'ra sức' chọc giận ác ma kia phát huy tính cách quỷ dữ.
Cuối cùng, chúa tể trận làm thịt này, ác má đang từ từ bộc phát tính ma quỷ trong cơ thể!
"Ông chú già hèn hạ bỉ ổi này, quả thật là miệng đầy từ ngữ dơ bẩn!" Biện Bạch Hiền dùng giọng điệu chọc tức mắng Phác Xán Liệt.
Kim Chung Nhân đứng tại chỗ nghe thấy, bước nhanh tới trước mặt cậu, sắc mặt khẩn trương bịt miệng cậu lại: "Tiểu gia hỏa của tôi ơi, tôi van cầu cậu, đừng nói nữa, tôi không muốn chết cùng với cậu, tha cho tôi đi!"
"Ưm.....Ưm.." Âm thanh ưm phát ra từng đợt, như là Biện Bạch Hiền đang kháng nghị lời của mình cho nói hết đây mà.
Phác Xán Liệt ngồi trên ghế salon hai trong mắt thoáng phát ra tia lạnh, lạnh lùng nói: "Chung Nhân , nếu như cậu không hi vọng tôi chém đứt tay thì nhanh chóng đem tay của cậu ra khỏi miệng cậu ấy cho tôi!!!"
'Ba' dùng sức hạ xuống. Trái tim Kim Chung Nhân căng thẳng, nhanh chóng rút tay đang che miệng Biện Bạch Hiền ra.
Cậu hận nha!
Khí thế hùng hổ ánh mắt tràn đầy khinh bỉ, rõ ràng Kim Chung Nhân mới là giám đốc, tại sao lại sợ một nhân viên phòng PR? Chẳng lẽ đồ khốn đó là giám đốc của phòng PR? Vậy nhiều lắm thì họ vẫn là ngang hàng thì tại sao phải sợ hắn?!!
Biện Bạch Hiền ngu ngốc cho tới hiện giờ vẫn không phát hiện thân phận của Phác Xán Liệt, còn một mực tin anh ta là 'con vịt' giám đốc phòng PR!
Nâng cánh tay và vén tay áo lên, hôm nay cậu sẽ liều mạng! A, bị chèn ép bao lâu nay, dù sao hiện tại là ở Nhật Bản, cậu mới liều mạng buông thả tất cả hung dữ bên trong suốt hai năm qua!!!
"Cái ông chú già hèn hạ này, bị nghiện ức hiếp trẻ nhỏ đúng không?"
"Anh có thể không bt như vậy không, dựa vào anh chẳng lẽ không tìm được bạn gái đàng hoàng hay sao?? Làm gì mà ở trong thang máy chiếm tiện nghi của người ta, như vậy mới thấy thoải mái sao?"
"Chiếm tiện nghi của một cậu trai còn chưa đủ lại còn chiếm hết một loạt, anh không cảm thấy hành động như vậy rất xấu hổ hay sao??!!"
"Anh không cảm thấy mình làm vậy rất ghê tởm sao?"
Biện Bạch Hiền hăng hái mắng, Kim Chung Nhân cùng với Phác Xán Liệt ở một bên nghe, nhưng càng ngày càng có gì đó không đúng nha.....
"Đợi một chút!" Kim Chung Nhân ngắt đứt lời cậu, ánh mắt nghi ngờ quét qua Phác Xán Liệt: "Xán Liệt, anh thường ở trong thang máy khi dễ cậu trai nhỏ này à???"
Câu nghi vấn này phát ra, con ngươi thâm thúy của Phác Xán Liệt chợt lóe sáng, ánh sáng sắc bén nhìn thẳng vao Biện Bạch Hiền ở cách đó không xa, lạnh lùng nói: "Đồng nghiệp của anh nói cho anh biết, tôi thường ở trong thang máy quấy rối phụ nữ có đúng hay không? !"
Hiểu rõ lực lượng của hắn rất mạnh, tâm sáng như gương, vừa nghĩ, cũng biết là ai ở trong này ‘ động tay động chân ’.
"Anh bớt can thiệp vào đi, nhìn cái người đức hạnh kia tôi biết ngay anh là cái loại người ăn tủy trong xương mới biết liếm xương nó cũng ngon như ăn tủy! !" Biện Bạch Hiền biết hiện nay cậu đã bị đẩy tới đường cho dù có ‘ điên cuồng ’, nhưng cũng biết mình không thể phản bội Trương Mẫn.
Bên cạnh Kim Chung Nhân vốn là vẫn còn khẩn trương bên trong đáy mắt đang tích tụ một dòng nước, bỗng buông lỏng cười cười: "Sao lúc trước cậu không nói cho tôi biết, hắn là kẻ tái phạm a."
"Lúc trước tôi không nói cho anh biết, vì không muốn hắn bị mất hết thể diện!"
Ôi. . . . . .
Biện Bạch Hiền vừa mới nói ra câu này, Kim Chung Nhân vui vẻ. . . . . .
Ánh mắt hắn liếc về phía ghế sa lon nhìn khuôn mặt âm trầm kia của Phác Xán Liệt, đoán chừng tâm tình hiện tại của hắn cũng nên tốt một chút được rồi chứ?
"Ơ, hình như tôi phát hiện em đối với tôi thật đúng là không phải tốt bình thường đâu, có phải hay không. . . . . .?"
Quả nhiên!
Phác Xán Liệt có thể nói đùa, liền chứng minh tâm tình của hắn xác thực trở nên khá hơn không ít, nhưng không ngờ. . . . . .
"Anh câm mồm!" Biện Bạch Hiền ngắt lời của hắn, tiếp đến lại hung dữ thêm vào một câu: "Tôi hiện tại hết sức hối hận khi không đem tội ác của anh nói cho mọi người biết!"
Câuh biết rõ ràng lời nói của mình bây giờ là đang khiêu khích Phác Xán Liệt!
Chỉ là, thôi!
Dù sao cũng đã đến nước này rồi, cậu cũng không cách nào kiểm soát được bản thân mình, dù sao cũng đều là chết, không bằng chết trong sảng khoái! ! !
Phác Xán Liệt ngồi ở trên ghế sa lon giơ ngón tay út ra: "Em, quả thực là người không có thuốc để chữa nữa rồi, em càng ngày càng hư hỏng , coi đàn ông trên toàn thế giới đều chết sạch, Biện Bạch Hiền đời này kiếp này tôi tuyệt đối sẽ không đối tốt với em, tuyệt đối sẽ không bao giờ thích em! ! ! ! !" ( Ây gu Phác tổng trẻ con quá đi 😂 a gần 30 ròi đó còn chơi trò giơ ngón út hít le 😂. Anh k đối tốt đâu a chỉ đối xử rất tốt thôi, a cx k thích đâu a chỉ yêu Hiền ca thôi 😚 )
-----------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro