Chương 20
Trong phòng họp hoa lệ rộng lớn, lúc này chỉ còn lại ba người, Phác Xán Liệt, Ngô Thế Huân, và Ngô Diệc Phàm.
Nhìn bản hợp đồng đang bày ra ở trên bàn, không thể nghi ngờ dấu hiệu của một tên xã hội đen đang dần dần muốn bước chân vào giới thương nhân.
Hiện nay, hắn có được một trong những tập đoàn lớn nhất Nhật Bản, việc hắn muốn thống trị thế giới còn xa hay sao ?!
Chỉ một thoáng sau, con ngươi âm u của Ngô Thế Huân và Ngô Diệc Phàm tràn ngập kích động.
Xoay người, nhìn thấy tròng mắt ngấn lệ của hai người anh em, Phác Xán Liệt dịu dàng mỉm cười, đưa tay vỗ vỗ bờ vai bọn họ: "Khóc lóc cái gì ?!"
"Xán Liệt !" Hai người lần lượt liếc nhau, kích động ôm lấy Phác Xán Liệt, cực kỳ cảm thán nói: "Bọn em thật không nhìn sai anh !"
"Ha ha. . . . . ." Nghe xong lời này, con ngươi của hắn trở nên ôn hòa, vỗ nhẹ lên sống lưng hai người kia, tự tin tươi cười: "Về sau, tôi sẽ cùng các cậu tạo nên một chỗ vững chắc trên thế giới này !"
Đúng vậy!
Bọn họ tin tưởng, bọn họ tin tưởng người trước mặt mình tuyệt đối có thể biến mục nát thành thần kì, bọn họ càng tin tưởng hắn sẽ thay đổi số phận của mọi người ở trong tổ chức !
"Ừ " Ngô Thế Huân và Ngô Diệc Phàm kích động gật đầu, theo Phác Xán Liệt rời khỏi phòng họp.
Khi đi ngang qua sân thượng của tầng 50, Phác Xán Liệt chậm rãi bước ra ngoài. . . . . .
Nhìn về tương lai của Nhật Bản, tầm mắt hắn phóng ra xa, cố gắng nhìn xa hơn, lớn tiếng rống lên một câu: "Nhật Bản! Phác Xán Liệt ta đã trở về !" Ánh mắt sâu xa của hắn hiện rõ độc đoán đầy uy nghiêm.
Vươn tay, với ra ngoài, tự tin giống như một tay nắm được toàn bộ thế giới.
Hắn từ trên cao nhìn xuống, cơ hồ cả nước Nhật Bản bị hắn giẫm đạp dưới chân.
Gương mặt tuấn tú của hắn vô cùng oai phong, trong đầu không khỏi hiện lên hình ảnh lúc nhỏ . . . .
Đột nhiên, khuôn mặt đẹp trai quay về trạng thái ban đầu, chất chứa thần thái phẫn hận, mày khẽ cau lại, hắn lạnh lùng nói: "Về sau cả Nhật Bản, thậm chí là cả thế giới đều bị Phác Xán Liệt ta chà đạp dưới chân !"
Lời nói đầy khí phách của hắn không hề khiến Ngô Diệc Phàm và Ngô Thế Huân thắc mắc chút nào.
Vẫn là câu nói kia, bởi vì bọn họ tin chắc. . . . . .
Bọn họ tin chắc, người trước mặt mình thực lực cỡ nào !
Ba người dùng thang máy của công ty từ từ đi xuống, khi thang máy xuống đến tầng 28 thì chợt dừng lại.
Chỉ thấy hai nhân viên của công ty đứng ở bên ngoài thang máy ngây ngẩn cả người, nhìn lên nhìn xuống đánh giá ba người bên trong thang máy, sau đó chậm rãi đi vào.
Cửa thang máy đóng lại, hai người nhân viên bàn luận xôn xao.
"Cậu biết không, nghe nói công ty chúng ta bị một tên xã hội đen thu mua rồi." (あなたは 知 っていて, 私達 の 会社 は 聞 くところによると1つの 暗 い 夜道 の 一番上 の 人 はあげ 買 い 付 けました.")
"Ừ, nghe đồn hắn ta xuất thân từ tay côn đồ, không biết hắn làm cách nào mà thu mua được nhỉ !" (私 は 知 っていて, うわさに 聞 くによると, 彼 がただひとつ 小 さく 無為 に 過 ごして, 本当 に 彼 がどのように 私達 の 会社 を 買 い 付 けたのなことを 知 りません!")
Ngô Thế Huân trước nay luôn là người hiền hòa nhất tổ chức, nghe xong đoạn đối thoại kia, lòng bàn tay hắn siết chặt lại, mặt nổi gân xanh.
"Khụ. . . . . ." Phác Xán Liệt ở một bên nhẹ nhàng lắc đầu, ý bảo không nên manh động.
Xác thực, hai tên nhân viên này nói không sai.
Phác Xán Liệt nguyên quán tuy ở Trung Quốc, nhưng lại sinh ra ở Nhật Bản. Khi hắn còn nhỏ, gia cảnh túng quẫn, trở thành du côn đầu đường xó chợ là chuyện hiển nhiên.
Sau cái chết của cha mẹ, hắn biến thành cô nhi, lang thang khắp phố, bị người xung quanh liên tục chế nhạo. Cuộc sống sinh hoạt nghe chửi hàng ngày bám lấy số phận dai dẳng của hắn cho tới sau này!
Bị bức bách đến đường cùng, hắn bất đắc dĩ rời khỏi Nhật Bản, liên tục vất vả kiếm đường mưu sinh bên phía Đại Lục!
Có lẽ bản thân hắn sinh ra đã có khí chất vương giả. Vừa đến Đại Lục không lâu, dựa vào trí thông mình của mình, thu nhận được nhiều anh em, cướp đoạt địa bàn kẻ khác.
Ngô Thế Huân, Ngô Diệc Phàm, Hạ Uyển Uyển và Kim Chung Nhân có bối cảnh thân thế tương tự như hắn, cũng từng bị người ta khi dễ.
Đại khái là lúc hắn mười ba tuổi, bọn họ đã có cơ hội gặp nhau. Sau đó năm người họ cùng nhau đồng lòng, không ngừng trải qua cuộc sống đâm chém đẫm máu.
Năm mười tám tuổi, Phác Xán Liệt từng bước trở thành đại ca của một băng nhóm xã hội đen. Năm hai mươi tuổi hoàn thành thống nhất toàn bộ xã hội đen ở Đại Lục, nhưng hắn biết, những tháng ngày này không thể kiếm sống lâu dài, cuối cùng đành phải quyết định gác kiếm, đưa anh em ở trong tổ chức hướng tới những ngày tươi đẹp hơn.
Đúng vậy, kinh doanh chính là lựa chọn tốt nhất!
Năm hai mươi hai tuổi, hắn bắt đầu nghiên cứu về lĩnh vực kinh doanh, sau 2 năm liền tìm hiểu, chính là lúc này, hắn đã thành công thu mua công ty điện tử số một Nhật Bản!
Cho nên, khi Ngô Thế Huân và Ngô Diệc Phàm nhìn thấy phần hợp đồng đó, mới có thể kích động đến vậy.
Bởi vì cuộc sống trước kia của bọn họ có biết bao nhiêu cực khổ, có biết bao nhiêu u ám chỉ có bọn họ mới biết! Cuối cùng thì mây mù cũng hóa thành trời êm biển lặng rồi, chỉ là. . . . . đối với hiện tại, hắn vẫn cảm thấy chưa đủ.
Hắn vừa mới nhắc đến chính trị, cũng là mưu đồ của hắn từ lâu. Dù sao thì, quyền lực chân chính, làm ăn chân chính mới là kế hoạch để thao túng cả quốc gia này! Đây chính là lời nói của ông lão kia khi đánh giá về Phác Xán Liệt, hắn tuyệt đối là người có dã tâm lớn!
Bên trong thang máy, hai nhân viên kia đàm luận to nhỏ về thân thế của Phác Xán Liệt, hai người khác ở phía sau là Ngô Thế Huân và Ngô Diệc Phàm vô cùng tức giận!
Xã hội đen thì sao ?!
Tên côn đồ thì thế nào ?!
Bọn họ bây giờ đã gác kiếm, muốn trở thành người tốt cũng khó như vậy ?! Lẽ nào phải truy hỏi tận cùng về lai lịch quá khứ, mới thỏa mãn đức tính tò mò ?!
Nhưng Phác Xán Liệt thì ngược lại, đối mặt với những dư luận về mình, hắn luôn tỏ ra bình tĩnh. Cười nhạt, tiến lên phía trước hai bước, hỏi: "Các vị. . . . . . là đang nói tôi sao ?!" ("你们. . . . . . 是在说我么? あなた 達. . . . . . 私 を 言 っているのですか ?!)
____________________________________
Sau này mỗi tuần mk sẽ viết 2 chap nha hôm nào rảnh thì có thể hơn 😀 c.ơn các bạn đã ủng hộ mk 😍😍
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro