Chương 6
Dù biết là không có khả năng, nhưng Chaeyoung vẫn đỏ mặt.
" Cũng không còn sớm, ngày mai anh còn phải dậy sớm đi làm." Jungkook đi quang qua Chaeyoung, mở tủ quần áo, lấy ra một bộ đồ ngủ, "Anh đi tắm rửa rồi đi ngủ."
Chaeyoung: "Vâng."
Kết quả anh đi thẳng vào phòng tắm trong phòng ngủ chính, đóng cửa lại.
Chaeyoung: "......"
Phát ngốc tại chỗ.
Trong phòng tắm đã truyền đến tiếng nước chảy ào ào.
Chaeyoung vô cùng máy móc lấy ra một bộ quần áo ngủ, trong lòng có chút không chắc chắn——
Chơi lớn như vậy.
Thật sự cùng anh ngủ trên một cái giường?
Trong nhà có hai phòng tắm, Chaeyoung đi đến phòng còn lại tắm rửa.
Tắm xong rồi trở về phòng thì thấy ——
Jungkook mặc áo ba lỗ cùng quần đùi, cặp chân dài lười biếng mà khoanh lại, ngồi ở trên giường xem TV.
Chaeyoung: "......"
Jungkook thấy cô tới, vỗ vỗ giường, mời: "Lại đây."
Cô không muốn thừa nhận.
Cố làm ra vẻ, bước tới, ngồi xuống.
Cởi giày, cũng tựa vào đầu giường giống anh.
Hai người ngồi song song, chân dài duỗi ra.
Chân anh so với chân cô còn dài hơn.
Bàn chân cũng lớn hơn nhiều.
Trạng thái này, giống như một đôi tình nhân.
Cảm giác quá chân thật.
Cô cong cong khóe miệng.
Jungkook quay đầu nhìn cô.
Chaeyoung: "......"
Nếu anh dám mắng em không biết xấu hổ, em sẽ giết anh.
Kết quả Jungkook cười tủm tỉm hỏi cô: "Em có tài khoản hội viên Youku không?"
Chaeyoung: "Hả?"
Jungkook: "Gần đây anh có xem một bộ phim tiên hiệp, rất nổi tiếng, tối nay VIP mới cập nhật vài tập."
Chaeyoung: "......"
Yên lặng lấy điện thoại di động ra, dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai chạy nhanh mua tài khoản hội viên Youku, sau đó nhàn nhạt nói: "Em có."
Jungkook đột nhiên "A" một tiếng, "Anh nhầm, là Tencent."
Chaeyoung: "......"
Có phải không đùa giỡn cô anh sẽ chết?
Lại chạy nhanh đi mua tài khoản Tencent, "Tencent, cũng có."
Sau khi đăng nhập, cuối cùng cũng bắt đầu xem TV.
Jungkook xem rất nghiêm túc, vẻ mặt hết sức chuyên tâm.
Chaeyoung không thích xem phim truyền hình dài tập.
Cuộc sống thường ngày của cô rất nhàm chán, làm thí nghiệm, hội họp, học tập, tập thể hình......
Ngẫu nhiên nghĩ về Jungkook.
Thẳng nữ sắt thép tiêu chuẩn.
Thẳng nữ sắt thép nhìn màn hình trong chốc lát, "Em cảm thấy...... Tương tác giữa hai chàng trai này hình như có vẻ không thích hợp?"
Jungkook gượng cười: "Đây là kịch bản hẹn hò của hai người đàn ông."
Chaeyoung: "Chịu không nổi, nhân vật nam chính sao lại uốn éo thế này?"
Jungkook không cảm thấy có vấn đề gì: "Rất biết cách làm cho người ta thích, làm nũng thật giỏi."
Chaeyoung: "......"
Bởi vì Jungkook, cố kiên trì trong chốc lát.
Vài phút sau.
Nội tâm của Chaeyoung——
Mẹ nó,
Cô yêu tên ngốc này.
Xem hết tập này tới tập khác.
Chaeyoung càng xem càng hăng say, Jungkook lại nói rằng đã đến giờ đi ngủ.
Anh lấy ra hai chiếc chăn điều hoà, giũ ra, đưa cho cô một chiếc.
Sau đó vỗ vỗ gối đầu, nằm xuống.
Chaeyoung: "......"
Thật sự ngủ cùng nhau trên một cái giường?
Jungkook: "Đừng lo lắng, tư thế ngủ của anh rất ổn."
Chaeyoung không chịu thừa nhận thất bại: "Em cũng thế."
Sau đó chui vào trong chăn, nằm xuống.
Vừa rồi lúc xem TV không cảm thấy gì, hiện tại, quá yên tĩnh.
Cô gần như có thể nghe thấy tiếng thở nhàn nhạt của anh.
Thậm chí còn cảm nhận được những cử động nhỏ của anh.
Cô chỉ đơn giản là nhắm mắt lại.
Lại nghe thấy động tĩnh của người bên cạnh.
Cô mở mắt ra.
Nhìn thấy Jungkook đang cúi người lại gần cô.
Cánh tay duỗi ra, phủ lấy toàn bộ người cô——
"Đèn đầu giường vẫn chưa tắt."
Anh ở bên tai cô nói.
Thanh âm trầm thấp lại từ tính.
Cánh tay cô nháy mắt nổi lên một tầng da gà.
"Lạch cạch."
Đèn vụt tắt.
Căn phòng tối om, ánh trăng xuyên qua cửa sổ dần trở nên rõ ràng.
Trái tim Chaeyoung lúc này mới trở lại bình thường.
Jungkook nằm xuống, rất nhanh chìm vào giấc ngủ.
Hô hấp vững vàng, vẫn không nhúc nhích.
Nhưng Chaeyoung không ngủ được.
Lần đầu tiên cùng một người khác giới chung chăn gối.
Nhưng cái gì cũng không làm.
Không cam lòng.
Thất vọng không ngủ được.
Đọc xong bảng tuần hoàn nguyên tố hoá học, cuối cùng cô cũng cảm thấy buồn ngủ.
Cô lờ mờ cảm thấy lạnh, cơ thể buốt giá.
Chân bị vặn thành những hình dáng không giống người bình thường, kẹt trong khoảng trống giữa các ghế của ô tô.
Không biết đã chảy bao nhiêu máu.
Vài nhân viên cấp cứu 120 thấy cô đều từ bỏ.
Tai nạn giao thông liên hoàn.
Đương nhiên là còn sống thì tỷ lệ cứu được cao hơn một chút.
Chaeyoung hét lên trong tuyệt vọng, trơ mắt nhìn nhiệt độ cơ thể theo máu cùng nhau trôi đi.
Thật lạnh.
Cô đã đợi rất lâu.
Đột nhiên nhìn thấy một đôi mắt đen trắng.
Ẩn sau chiếc khẩu trang y tế.
Liếc mắt một cái cô đã nhận ra chủ nhân của đôi mắt này——
Jungkook!
Cô muốn hét lên nhưng không có sức.
Cứu em!
Ánh sáng bạc chợt lóe, cô nhìn thấy trên tay Jungkook có thêm một con dao mổ, anh vẻ mặt âm hiểm cười: "Nha đầu thối, đầu tiên sẽ đem chân của em chặt bỏ!"
Chaeyoung: "A a a!!!"
Đôi mắt đột nhiên mở ra, cô đã tỉnh dậy.
Bên cạnh là vẻ mặt khẩn trương của Jungkook, "Em vẫn luôn nói mớ, vừa gặp ác mộng phải không?"
Chaeyoung mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cứ thế nhìn anh.
Mẹ nó, sau vụ tai nạn xe cộ, đã nhiều năm cô không mơ giấc mơ này.
Theo bản năng, cô muốn vươn tay chạm vào vết thương cũ trên đùi ......
Tuy rằng sau khi trải qua rất nhiều cuộc giải phẫu, vết sẹo nơi đó đã mờ đi, gần như không còn gì
Nhưng vết thương khắc sâu trong lòng vẫn còn ẩn ẩn đau.
Mà người có mối quan hệ chặt chẽo với vết sẹo kia ——
Giờ phút này đang ở trước mặt cô, đôi mắt vẫn giống hệt như trong mơ, trùng trùng điệp điệp.
Trùng trùng điệp điệp
Jungkook: "Em mơ thấy cái gì mà sợ hãi như vậy?"
Chaeyoung: "Mơ thấy em cưỡng hiếp rồi giết anh."
Jungkook: "......"
Anh đứng lên, cánh tay kẹp lấy một cái gối đầu, ôm chăn điều hòa xuống giường.
Chaeyoung một phen giữ chặt anh, "Anh đừng đi, em sợ."
Jungkook: "Anh cũng sợ."
Chaeyoung: "......"
"Ở lại cũng được," Jungkook đem gối đầu cùng chăn thả lại giường, "Nhưng anh phải nắm tay em ngủ."
Chaeyoung: "Tại sao?"
Jungkook: "Phòng ngừa em ban đêm lẻn vào bếp lấy dao cưỡng hiếp rồi giết anh."
Chaeyoung: "......"
Nói thì nói như vậy.
Nhưng khi anh nằm xuống, lại chủ động nói: "Đưa tay cho anh."
Chaeyoung nhắm mắt lại, nghiến răng nghiến lợi đưa tay qua.
A......
Hai người tay trong tay mà ngủ, cảm giác thật tốt.
Tựa như cùng nhau xuất phát, cùng nhau đi vào trong mộng.
Bàn tay anh thật tinh tế, khô ráo, rất ấm áp.
Nhẹ nhàng nắm lấy tay anh, ngủ một đêm.
Chớp mắt bay lên thiên đường.
Sáng sớm hôm sau, 6 giờ 30 phút, Jungkook rời giường.
Vô cùng vô nhân đạo, quá tàn khốc, đem em gái lay tỉnh.
Jungkook: "Đi chạy bộ buổi sáng với anh."
Chaeyoung trùm chăn lên che đầu: "...... Em không có thói quen này, cảm ơn."
Sau đó bị Jungkook kéo ra khỏi chăn, "Từ nay về sau sẽ có, anh mỗi ngày đều sẽ mang em cất cánh."
Sau khi kết thúc việc chạy bộ buổi sáng.
Chaeyoung tựa như chó con sắp chết bò tới.
Jungkook lại có thể tràn đầy năng lượng, ở trong bếp làm bữa sáng.
Chaeyoung: Có còn là con người nữa không?
Ăn xong bữa sáng, Jungkook lên đường đi làm.
Chaeyoung: "Anh tiểu Kook đi thong thả."
Jungkook: "Em hôm nay không đi học?"
Chaeyoung: "Hai ngày nay chưa có lớp nào, vốn dĩ không có quá nhiều lớp cho nghiên cứu sinh, rất nhiều bạn học đã đến làm việc trong các phòng thí nghiệm liên quan đến in 3D."
Điên cuồng ám chỉ.
Jungkook: "Được, phòng thí nghiệm đúng không?."
Chaeyoung: "Vâng."
Jungkook: "Anh mang em tới đi bệnh viện, xem thử có công việc nào phù hợp với em không."
Chaeyoung: "Vâng."
Hai người cùng nhau đi đến bệnh viện.
Sáng tinh mơ người bệnh đã xếp thành một hàng dài nối liền không dứt, đây là bệnh viện chỉnh hình nổi tiếng, uy tín nhất trong ngành.
Là bác sĩ hàng đầu khoa chỉnh hình, bác sĩ Jeon vừa xuất hiện đã gây nên một trận xôn xao.
Chaeyoung cảm thấy ánh mắt của những bệnh nhân nhìn Jungkook tràn ngập sự tôn thờ, sùng bái và kính trọng.
Giống như fangirl nhìn thấy idol vậy.
Cách thời gian làm việc nửa giờ.
Jungkook đưa Chaeyoung đi lên tầng trên.
Ngay khi thang máy mở ra, không gian phía trước hoàn toàn là một màu trắng.
Toàn bộ sàn nhà đều là màu trắng, công nghệ cao trong tương lai có ý nghĩa trực quan, ngay cả bàn phục vụ cũng là màu trắng tinh khiết, trên bức tường trắng như tuyết chạm khắc vài ký tự——
Trung tâm tiếp nhận in 3D.
Jungkook quẹt thẻ đi vào.
Có người thấy anh, "Jeon Kookie......"
Những lời định nói đột nhiên ngừng lại, phát hiện phía sau Jungkook còn có một cô gái xinh đẹp đáng yêu.
Jungkook: "Jaehyun, Chaeyoung."
Giới thiệu hai người với nhau.
Jaehyun: "Cậu khoan hẵng giới thiệu, để tôi đoán xem."
Sau đó đánh giá Chaeyoung "Em lại là thực tập sinh dùng quy tắc ngầm?"
Chaeyoung nhíu mày: Lại?
Jungkook không hề hoảng sợ, "Sai."
Jaehyun: "Dù sao cũng không phải là em gái, em gái cậu tôi đã thấy rồi, không xinh bằng cô bé này."
Chaeyoung: "Em thật sự không phải em gái anh ấy."
Jaehyun: "Nói tiếp đi."
Chaeyoung: "Em là vị hôn thê của anh ấy."
Jungkook: "......"
Jaehyun: "Chuyện xảy ra khi nào?"
Jungkook: "Hôn nhân được sắp đặt, tôi là con rể nuôi từ bé. Còn không mau chào hỏi, về sau đối xử với chị dâu tốt một chút."
...... Được, được, chị dâu trẻ.
Jaehyun: "Hoá ra là chị dâu, thất lễ thất lễ."
Phòng thí nghiệm có rất nhiều nghiên cứu thú vị, Chaeyoung muốn đi xem một chút.
Jungkook: "Tùy tiện tham quan."
Chờ cô đi xa, Jaehyun đè thấp giọng, hỏi: "Bao lớn?"
Jungkook: "Mười tám."
Jaehyun: "Mẹ nó cậu là đồ cầm thú!"
Jungkook: "Tôi là cầm thú cũng không phải ngày một ngày hai, hôm nay cậu mới biết? Thế nào, trình độ của những kĩ thuật viên mới được tuyển vào trung tâm như thế nào? Kỹ thuật có vượt qua bài kiểm tra không?"
Jaeyun: "Miễn cưỡng chắp vá, so với mấy lão tướng bị người ta đào đi thì thực sự không bằng."
Jungkook: "Mọi người ai cũng sẽ lựa chọn chỗ cao mà đến, cậu cũng đừng oán giận, nhân tài có thể chậm rãi bồi dưỡng, chỉ là yêu cầu một chút thời gian và sự nhẫn nại thôi."
Jaehyun: "Người trẻ tuổi bây giờ muốn lương cao, nhưng lại không chịu bỏ tâm nghiên cứu, đồ vật làm ra thì thô kệch, không hề chuyên nghiệp, so với sự khéo léo của thế hệ trước thì thật sự không thể so sánh."
Jungkook: "Cậu có thể xem thử cô gái này."
Jaehyun khinh thường liếc nhìn anh một cái, "Đừng có ỷ mình là cấp trên rồi lạm dụng quyền chức nhé, trung tâm là nơi dùng thực lực để kiếm cơm, không nhận bình hoa."
Bình hoa:
Jungkook cười lạnh: "Đã nói bao nhiêu lần rồi, không biết rõ sự thật thì đừng vội đưa ra kết luận."
Jaehyun vẫn trưng ra vẻ mặt khinh thường.
Cho đến khi Jungkook nói với anh ta một câu: "Cô ấy làm việc ở phòng thí nghiệm Romance ba năm."
Jaehyun: "......"
Miệng anh ta nửa ngày cũng không khép lại được.
Jungkook: "Đây là bí mật. Cô gái nhỏ một bụng toàn ý xấu, chú ý đề phòng."
Jaehyun gật đầu như đảo tỏi, "Vậy nên giao công việc gì, nên bố trí cho đại thần vị trí nào đây?"
"Để cho cô gái nhỏ làm vệ sinh đi." Jungkook không biết phải làm như thế nào mới đúng, "Tôi đoán không ra tính khí của cô ấy, tôi lo lắng cô ấy có thể rời đi bất cứ lúc nào, cậu tùy tiện sắp xếp vài việc vặt vãnh cho cô ấy làm, mô hình, vật liệu, hệ thống năng lượng ...... đều được."
Jaehyun khẽ hỏi: "Đại thần toàn năng như vậy?"
Jungkook gật đầu: "Cô gái nhỏ lòng dạ sâu, chân nhân bất lộ tướng."
Chân nhân bất lộ tướng
Sợ làm Jaehyun kinh hãi nên anh không nói, cái vị trí giám đốc trung tâm kia, cô sợ là cũng không hiếm lạ gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro