Xin lỗi
¥ Anh.. sao anh lại xuất hiện lúc em sắp quên anh chứ....¥
------------------------------------------------------
- Kính chào.......qúy......Hàn.....Hàn Hải Thiên - Cô trợn to mắt nhìn anh
- Hy Hy!!!!- Anh hét lên, ôm chặt lấy cô
- Buông tôi ra!! - Cô đẩy anh nhưng với sức cũa cô thì không thể nào đẩy anh ra được
- Anh xin lỗi... Hy Hy à... anh xin lỗi - Anh ôm cô chặt hơn
- Tôi với qúy khách có quen nhau à?? - Cô lạnh lùng nói
- Có chuyện gì vậy? - Bạch Tiếu Dân nghe to tiếng nên chạy ra
- anh.. giúp em đẩy quý khách này ra giúp em...- cô nói
- Xin qúy khách buông nhân viên cũa tôi ra vì cô ấy còn phải làm ạ - Bạch Tiếu Dân nhìn anh nói
- Không phải chuyện cũa anh - anh nói
- Nhưng cô ấy là nhân viên cũa tôi - bạch tiếu dân kéo được cô ra và kéo cô ra sao lưng anh ta như bảo vệ cho cô
- Hy Hy anh sẽ lại đây thường xuyên và em phải về với anh - anh nhìn cô bằng ánh mắt chắc chắn
Những ngày sau, ngày nào anh cũng đến quán nhưng cô luôn đáp trả anh bằng giọng nói lạnh lùng ,không cảm xúc
Hôm nay vì đông khách nên quán đóng cữa rất tối, trong quán chỉ còn cô và Bạch Tíêu Dân
- Băng Hy... - Bạch Tiếu Dân nắm tay cô
- Có gì không anh?? -cô nhìn anh ta
- Anh thích em - anh ta nhìn sâu vào mắt cô
- Em.. xin lỗi nhưng em không quên được một người.... - khá ngạc nhiên nhưng cô biết trả lời thẳng thắng sẽ không làm người anh mình yêu qúy này phải đau khổ
- Cậu thường lại đây đúng không? Anh hiểu rồi..... nhóc đừng lo nhé anh không buồn đâu - Anh cười một nụ cười ngượng ngạo nhất từ trước đến giờ cũa anh rồi đi dọn tiếp. Tất cả im lặng không có một tiếng nói đến khi anh và cô đóng cữa đi về
Hôm nay Hải Thiên cảm thấy khó chịu nên anh chạy ngay đến quán. Vừa đến quán nhìn thấy cô đang dọn dẹp liền xông vào quán nắm tay cô kéo đi không cho cô phản kháng
- Buông tôi ra.. - Cô hét lên
- Sao em phải cực khổ làm việc cơ chứ, về với anh đi, em không phải làm việc nữa - anh vẫn kéo cô ra xe
- Tôi không cần anh nuôi, về mà nuôi cô vợ yêu dấu cũa anh đấy - cô dừng lại làm anh cũng phải dừng theo
- cô ta lừ dối anh... cô ấy lừa dối anh - Anh nhìn sâu vào mắt cô
- Thế anh muốn tôi là người thay thế à?? Xin lỗi ' cậu chủ ' nhé.... tôi mệt mỏi rồi....
-....-Taehyung không biết giải thích cho cô nghe thế nào
Cô chạy rất nhanh......
-Hy Hy!!!!!
* rầm*
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro