Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Đến siêu thị

-Đợi tôi một chút, để tôi đi lấy xe đẩy

-Tôi không thích xe đẩy, cô lấy giỏ xách đi

-Anh thích giỏ thì tự lấy đi, đàn ông con trai mà thích giỏ xách à?

-Tôi thích vậy đấy. Lấy đi

Momo thểu não đi lấy "Ức chế quá, huhuhu"

Momo cứ như cái xe đẩy hàng di động của Jimin . Có bao nhiêu đồ, bao nhiêu thứ, từ đồ ăn đến bột giặt chỉ cần đi qua là Jimin  đều lấy quà quăng vào giỏ.

-YA, ANH THẬT QUÁ ĐÁNG, MẤY THỨ NÀY NHÀ ANH CHƯA CÓ HAY SAO MÀ CÒN MUA VẬY HẢ????- Momo hét như muốn quẳng cái cục tức đang nghẹn ở cổ ra.

-Tôi thích mua, à mà cô đừng gây sự chú ý nữa- Jimin  nói rồi ra hiệu cho Momo nhìn xung quanh

"Thôi chết, mình quên là đang ở trong siêu thị, mất mặt quá"

-Xin lỗi mọi người.... chúng cháu chỉ giỡn với nhau thôi, mọi người cứ tiếp tục đi ạ- Momo nở nụ cười tươi rói 

Lúc này thiệt sự là máu nóng của Momo đã dồn lên tới não rồi, mặt đỏ phừng phừng

Jimin  thì cứ như không có gì. cứ tiếp tục đi, tiếp tục lấy và cứ thế cho vào giỏ

Một giỏ rồi hai giỏ.... Hết tay cầm Jimin  lại bắt Momo đem ra quầy thu ngân gửi rồi lấy tiếp giỏ khác. Số giỏ cứ thế tăng theo cấp sồ nhân và số thứ mà Jimin  mua cũng như vậy

Cứ thế đến khi... không còn gì để lấy nữa thì Jimin  vẫn bắt Momo  xách giỏ 

-Hết thứ để lấy rồi, đi thanh toán được chưa?- Momo hỏi mà tràn mặt tràn đầy hi vọng.

-Tôi đang tìm mua một món đồ

-Đồ gì để tôi tìm phụ cho- nóng máu

-Tôi thích tự tìm

Jimin  nói vậy thôi chứ thiệt ra là Jimin  thích đi vòng vòng để bắt Momo "tập thể dục" thôi

"Azzzz, chịu hết nổi rồi, phải xuống nước thôi"

-Anh Jimin  đẹp trai  à, nãy giờ thấy anh đi nhiều chắc cũng mệt rồi, nghĩ một chút đi!!- Momo nhìn Jimin  với đôi mắt long lanh vô (số) tội.

Jimin  chút nữa là xiêu lòng, nhưng vẫn còn lý trí

-Ờ.... tôi không mệt- buông ra ba từ làm Momo "vỡ vụn" rồi bỏ đi một mạch

"Tại sao anh lại trả thù tôi một cách trẻ con như vậy chứ? . Muốn khóc quá, hix hix"

10".......15".......30"

Lúc này thì Jimin  có vẻ vừa lòng rồi, nhìn bộ dạng của Momo không khác gì người mới "trốn" viện, Jimin  lên tiếng

-Ở đây không có bán thứ mà tôi cần tìm, về thôi!!

Momo nghe câu đó mà mừng muốn điên lên được

Ra đến quầy thu ngân, đúng là đẹp trai có khác. Trong khi người khác phải xếp cả hàng dài để chờ thanh toán thì Jimin  được chị thu ngân đặc cách cho lên trước với cái lí do là "mua nhiều đồ nên được ưu tiên"

-Cô để đồ đó đi, tôi sẽ kêu người đến lấy- Jimin  nói sau một hồi bắt Momo "vận tải" cái đống đồ đó ra trước.

Bịch- nghe Jimin  nói dứt câu là nó cho đống đồ rơi tự do

"Trời ơiiiiiiiiii, phải hơn cả chục bao chứ không ít, áááá"- Momo đếm rồi phát hỏa

-Cô được tự do, về đi

-CÁM ƠN- tặng cho hắn lới cảm ơn "chân thành" và "sâu sắc" nhất rồi dậm chân xuống đất rầm rầm bước đi

8h45'

Tại nhà Momo

Vừa bước vào nhà đã nghe tiếng mẹ Momo  trong phòng vọng ra

-Đi chơi vui không con

Nếu như bình thường nghe được câu này thì Momo vui không kể siết. Nhưng hôm nay, câu nói đó cứ như là xăng đổ thêm vào lửa. Momo không nói gì, chỉ bước lên phòng ụp mặt vào gối, dồn hết uất ức và

-Áááá, ĐỒ ÁC QUỶ ĐÁNG GHÉTTTTTT

"Cũng tại hai cái con hám trai đó mà mình phải chịu như thế này, ngày mai tụi mày chết với tao,......"- nghĩ rồi nó thả mình rơi tự do xuống giường đi ngủ sớm. 

Sáng

Tít....tít....tít

Tiếng chuông báo thức vang lên, Momoolê thân mình vào nhà tắm, bình thường thì bộ đồng phục rất đẹp mà sao hôm nay dưới con mắt nó bộ đồng phục lại trở nên đáng gét như vậy. Nhưng rồi cũng mặc vào

(giới thiệu sơ cho mấy bạn về đồng phục trường nó, đồng phục là một chiếc áo sơ mi tay dài đi cùng với váy ngắn caro xanh chính giữa có một cái cà vạt được thắt sẵn. Của nam thì áo sơ mi, quần xanh và cà vạt thắt sẵn)

Vừa vào đến lớp nó đã nằm chèo queo như "trái dưa leo" trên bàn

-Hôm qua sao mày không đi vậy?- vừa thấy nó Sana đã quay xuống hỏi

Câu hỏi của Sana như động vào cái "núi lửa" đang bình yên trong lòng Momo thì tuông trào

-CŨNG TẠI CÁI BỌN HÁM TRAI TỤI B.....- Momo biết mình vừa hớ hàng nên im bặt

-Sao tại tụi tao?- Mina thắc mắc

-Ờ.... ý tao là.... cũng tại tụi bây rủ tao đi nên tao mới bị ba tao la đó- nó bào chữa

-Ơ! Vô lí, không đi thì sao lại bị la

-Thì.... thì ..... Ờ..... mà tụi bây thích Jimin  lắm hả???- Momo đánh trống lảng

Đúng ý nó, hai con nhỏ vừa nghe nhắc tới Jimin  thì mắt sáng lên

-Tụi bây đừng có nhìn vẻ bề ngoài mà đánh giá, thiệt ra Jimin  không như tụi bây nghị đâu, Jimin  ta là một con người .......- Momo dùng những gì xấu nhất, ghê nhất, kinh dị nhất để gán cho Jimin , mong sao cho hai con bạn Momo từ bỏ thì Momo mới mong thoát nạn.

Nhưng..... phản tác dụng

-Phải không vậy, làm gì tới nỗi đó, hay là do mày ghen tỵ với anh Jimin  nên mới nói vậy phải không?

"AAAAA, tức quá, tức quá, hám trai không chiu được"

-Tao không nói chuyện với mày nữa

Momo gục mặt xuống bàn vì tối qua bị Jimin  hành hạ mà bây giờ người Momo, toàn thân rã rời

Một lúc sau Jimin  bước vào, thấy tình trạng của Momo hiện giờ hắn nở nụ cười mỉa mai

"Nhìn cái mặt hắn sao mà mình muốn đánh cho sưng vù lên, cho hả dạ, bực mình thật"

Jimin  ngồi vào chỗ, cũng như hôm qua, cũng quăng cặp lên bàn, cũng bắt cheo chân, khoanh tay trước ngực. Nhưng chỉ khác có một điều là

-Chép bài cho tôi

-Gì? Anh có bị liệt hai tay không, tự chép đi, chừng nào có giấy chứng nhận anh bị liệt hai tay và không có khả năng cứu chữa thì lúc đó tôi sẽ chép cho anh.

-Chép đi

-Không

Momo vừa dứt lời, hắn chồm lên kêu Mina, thấy Mina quay xuống Momo hốt hoảng nhào tới.

-Hi, tao giỡn đó, không có gì đâu- Momo cố nặn ra nụ cười

Vừa nghe Momo nói xong, Mina cốc đầu Momo một cái rõ đau.

-Con này, mày rảnh quá à- Mina trách Momo rồi quay lên

Momo một tay ôm đầu, một tay giật cuốn vở mà không quên lườm Jimin  một cái

-Cô viết cho đàng hoàng, đừng có mà vẽ rồng vẽ rắn vào trong đó không thì đừng trách tôi

-Biết rồi, có vẽ thì tôi sẽ vẽ con quỷ mới hợp với cái mặt của anh, chứ rồng rắn thì ăn thua gì

Momo lật vở Jimin  ra, trong đó đủ kiểu chữ khác nhau

"Rõ ràng là toàn nhờ người khác chép bài cho mà, không biết sao mà hắn lại được chức hội trưởng hội học sinh nhỉ?"

Giờ giải lao, cái giờ mà Momo mong muốn nhất đã đến, nó có thể giải tỏa mọi thứ, ăn cũng có thể khiến Momo  vui.

Vừa dẹp dồ và đứng lên thì

-Mua đồ cho tôi ăn- câu nói của Jimin  làm Momo hết muốn ăn nữa

-Anh vừa nói gì?

-Tôi nói là cô xuống mua đồ ăn và đem lên đây cho tôi trong vòng 5", không được chậm trễ

-SAO???? Anh biết đây là lầu mấy không? lầu 3 đó, chạy từ dưới lên đây ít ra cũng phải 10" chưa kể thời gian chen chân vào mua nữa, anh có phải là con người không hả, ác vừa vừa thôi chứ

-4"30s

-Haizzzzz

Không thể làm gì khác cắm đầu chạy xuống căn tin, sau một hồi chen lấn, xô đẩy, vật lộn...... Momo đã mua được thức ăn và mua thêm chai nước đề phòng hắn bắt nó chạy thêm lần nữa.

Mua xong Momo chạy lên đưa cho Jimin  và hoàn thành sớm 2s (quá giỏi). 

Momo  tự nể phục mình, có lẽ chạy là khả năng trời phú cho Momo.

-Chạy nhanh nhỉ- Jimin  cười đểu

-Ăn cho chết anh đi- Momo quăng đồ lên bàn rồi chạy xuống căn tin nơi 2 con bạn đang chờ Momo.

-Ê mày, anh Jimin  ăn đồ của con Momo mua kìa- tiếng xì xầm của mấy con nhỏ ngồi bàn đầu

-Ừ ha, lạ thiệt, hồi trước tới giờ ảnh có ăn đồ của ai mua cho đâu, toàn là quăng vô hộc bàn hoặc là không lấy thôi à

Tụi nó xì xầm với nhau mà đâu biết Seulgi- tụi cầm đầu bọn fan của Jimin - đã nghe và đang xôi máu

--------------- PROFILE----------------

Tên: Lee Sulgi

Hotgirl

Con của tập đoàn sản xuất điện thoại lớn nhất nước. Yêu Jimin  như bao ai khác nhưng cũng không được đáp lại. ---------------

Trong căn tin

-Mày chạy đi đâu mà hớt ha hớt hải vậy?- Thấy Momo hai con bạn nhào tới

-À.... tao.... nhớ ra..... là.... tao.... để..... quên đồ.... nên.... chạy đi lấy- Momo vừa nói vừa thở

-Ờ, quên đồ thì để lấy sau cũng được, chạy đi cho mệt, thôi ăn đi- Sana quan tâm Momo

-Ê mày, tao có cảm giác là anh Jimin  thích tao á- Sana đang ăn thì lên tiếng

-Gì chứ? mày mơ hả, cảm giác mày sai rồi, anh thích tao thì có- Mina phản bác kịch liệt

-Sao mày biết là anh thích mày?

-Thì tại tối qua anh gọi cho tao mà không gọi cho mày

-Tại anh tiện tay nên bấm thôi!!!

-Được thôi, vậy thì để coi anh thích ai

-Được, từ nay tao mới mày sẽ trở thành tình địch, không bạn bè gì nữa

Rồi hai đứa quay mặt về hai hướng, Momo ngồi ngơ ngác, miệng há to.

"Muốn phát điên với hai con này"

-YAH bạn bè cái kiểu gì vậy hả? vì cái tên âm binh đó mà tụi bây vứt bỏ cái tình bạn bấy lâu nay như vậy á hả?????

-Nó không còn là bạn tao nữa- Hai đứa đồng thanh

"Ax, điên thật, tụi bây chết với tao"

Momo sắn tay áo, nhào vào xử lí hai con bạn thì chuông vào học vang lên

-Ax, sao cái chuông cứ cứu mạng  hoài vậy, đi lên lớp- Momo kéo hai con bạn đi

Vừa đến cửa lớp, thấy Jimim , Momo hùng hổ tiến lại định cho Jimin  một trận cho bõ ghét rồi tới đâu thì tới.

Đang đi thì một vật gì đó chìa ra ngàn chân Momo làm Momo chúi tới trước. Cũng may là Momo kịp chống tay lên cái bàn gần đó, không thì "răng môi lẫn lộn" rồi

Quay người lại tìm cái thứ đáng nguyền rủa đó thì Momo thấy Seulgi đang nhìn Momo với gương mặt khinh khỉnh.

-Ôi, mình xin lỗi bạn nha, mình chỉ định duỗi chân ra thôi, mình không thấy bạn đi tới- con nhỏ thay đổi ngay bộ mặt khinh khỉnh sang gương mặt ngây thơ vô (số) tội của nó

Momo cũng không vừa "đốp" lại, làm cho con nhỏ cứng họng

-Ủa, chân bạn á hả, mình cứ tưởng là cái đống rác ở đâu lòi ra định quay lại sút cho phát, không ngờ là chân bạn. Thôi, không sao đâu- Momo nói rồi quay đầu bỏ đi

-Mày.... mày "được lắm Momo, rồi mày sẽ biết tay tao"

Momo hí hửng về chỗ quên luôn việc đánh Jimin  để xả xì-trét

Từ lúc nãy đến giờ Jimin  thấy hết mọi chuyện và nhìn nó với gương mặt lạnh tanh và...... bây giờ vẫn nhìn

"Cái tên này, làm gì mà nhìn mình chằm chằm vậy chứ? Bộ mặt mình có dính cái gì hả????"- vừa nghĩ Momo vừa lấy tay sờ mặt

"Đâu có gì đâu!!! Đáng ghét , được thôi, anh muốn nhìn chứ gì"- Momo nghĩ ra gì đó và khẽ mỉm cười

-Ê tụi bây, có con ếch lần đầu tiên thấy người đẹp nên mở mắt thao láo ra nhìn kìa- Momonói đủ to để hắn có thể nghe được

-Đâu đâu? ếch đâu? Tao sợ ếch lắm- Sana nhào tới ôm Mina như thể cô nàng sợ "quái vật" ếch "tấn công" vậy

-Mày làm gì vậy? buông ra coi- Mina miệng thì cứ nói mà tay thì cứ ôm Sana, chứng tỏ cô nàng cũng sợ lắm đây mà

Momo nhìn hành động của hai con bạn mà cười ha hả cộng thêm gương mặt đỏ lừ của Jimin  khi bị nó mỉa làm cho Momo cười to hơn

-Hahaha.... tao.... Đùa  á..... hahaha

Hai con nhỏ vừa nghe dứt câu, tức giận liền nhào tới cốc đầu Momo làm Momo cười méo xệch

Jimin  thừa cơ hội, nhào tới cốc thêm cho Momo một cái

-YA, LÀM CÁI TRÒ GÌ VẬY HẢ- Momo hét lên

-MOMO, em làm cái gì mà hét toáng lên vậy hả? Có biết là đang trong giờ học không

Mải phá hai đứa bạn mà Momo không để ý là cô đã vô lớp

-Thưa cô.....em......em

-Không ra thể thống gì cả, ra về em ở lại trực lớp cho tôi

-Nhưng.... em......

-Không nhưng nhị gì hết, em ngồi xuống đi

Lúc này Momo mới để ý, mọi con mắt đổ dồn về Momo. "Ôi, ngượng quá"

Momo đỏ mặt ngượng ngùng ngồi xuống, theo sau đó là những tiếng xì xầm bàn tán, nào là "ngồi với hotboy rồi gây sự chú ý", nào là "to tiếng với hotboy để tạo scandal"......

Khỏi nói thì cũng biết mặt Jimin  như thế nào: khinh khỉnh, cười đểu và tỏ ra chiến thắng.

Momo đổ giận lên đầu hai con bạn

-chúng mày bạn "tốt" quá, cô vô lớp mà không nói cho tao một tiếng- Momo nói khẽ

-Vô duyên, tại mày lo giỡn mà trách gì tụi tao.

Momo cứng họng. "Tất cả cũng chỉ tại cái tên đáng gét này, trời ơi phải quét lớp nữa" Momo gục mặt xuống bàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro