Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8

Những lời này có vẻ như rất có hiệu quả vì Tiêu Chiến đã ngừng lắc lư. Đúng lúc Vương Nhất Bác âm thầm thở phào thì Tiêu Chiến lại cúi người xuống đối mặt với cậu. Hơi thở của anh được pha trộn bởi mùi rượu và vị ngọt ngào. Đôi mắt anh mông lung mơ hồ. Cái miệng nhỏ nhắn của anh khẽ mở ra nhưng lại nói một câu rất kinh dị, "Tôi sẽ cưỡng bức cậu trước!".

Vương Nhất Bác nhìn anh, bỗng nhiên chớp mắt rất chậm rất chậm, "Anh có biết thế nào là cưỡng bức không?".

"Nói vớ vẩn". Tiêu Chiến vung tay lên, dáng dấp rất giống một tướng cướp xuống núi để đoạt lấy áp trại tướng công, "Chưa ăn thịt lợn chẳng lẽ không biết con lợn như thế nào? Trên TV chiếu suốt còn gì... Chính thế, bây giờ tôi cũng xem TV đấy, a ha ha ha...".

Nói xong, đầu óc Tiêu Chiến lại bắt lệch sóng, chuyển sang kênh khác, bắt đầu tự nói nói với mình, "Đúng rồi, mấy bộ phim gần đây không tệ, tôi giới thiệu cho cậu mấy bộ phim Mỹ nhá... Vượt ngục, toàn anh đẹp trai, ha ha... Đúng rồi, còn có thành phố dục vọng nữa, đó là một phim kinh điển, có mấy cảnh không dành cho trẻ em, nhất định cậu sẽ thích... Đúng rồi, gần đây còn đang có cơn sốt phim hài Thái nữa...".

"Tiêu Chiến". Vương Nhất Bác ngắt cơn lẩm bẩm của anh.

"Cái gì?". Tiêu Chiến hai mắt mờ mờ, "Ai gọi đấy?".

"Vừa rồi chẳng phải anh nói muốn cưỡng bức tôi sao?". Mắt Vương Nhất Bác sáng lên, "Thế nào, dám nói mà không dám làm à?".

"Ai bảo thế!". Tiêu Chiến bị mất khả năng đánh giá trúng phải phép khích tướng, cao giọng nói: "Ngay bây giờ tôi sẽ cưỡng bức cậu!".

Nói xong, Tiêu Chiến bắt đầu cố gắng nhớ lại nhưng ký ức còn lại trong đầu chỉ có hai nam nhân một cưỡng bức và một bị cưỡng bức . Quên đi, cứ làm theo thế vậy. Vì thế, Tiêu Ciến cúi người xuống, dùng miệng ngậm lấy vật nổi lên trước ngực cậu, sau đó dùng đầu lưỡi không ngừng khiêu khích cuốn vòng tròn. Dần dần, anh cảm nhận thấy hạt tròn trong miệng bắt đầu cứng lên, mà hô hấp của Vương Nhất Bác cũng dần trở nên dồn dập.

Lúc này, Tiêu Chiến bỗng nhiên ngẩng đầu lên, khẽ nhíu mày: "Vương Nhất Bác, ngực cậu nhỏ quá, còn không to bằng của mông của tôi".

"Nói vớ vẩn". Giọng nói Vương Nhất Bác vì tràn ngập tình dục mà khàn khàn: "Nếu mông anh mà không to bằng của ngực tôi thì mổ bụng tự sát luôn được rồi đấy".

"Nói cũng đúng... Ha ha a". Tiêu Chiến nấc một cái, "Được rồi, tôi tiếp tục đây".

Môi anh tiếp tục lướt xuống phía dưới, đi tới vùng bụng không chút sẹo lồi lõm, hôn đi hôn lại. Càng đi xuống, cơ thể cậu lại càng căng cứng. Mà vật nóng rực của cậu cũng đã vươn cao thẳng lên. Tiêu Chiến bất mãn nhíu mày, bỗng nhiên ra sức chặn cái thẳng cứng của cậu, miệng lầm bầm nói: "Hạ xuống, hạ xuống, còn chưa đến lượt mày diễn đâu, sao lại choán màn hình thế?".

Trán Vương Nhất Bác toàn vạch đen hoà cùng với mồ hôi hột vì phải nhẫn nhịn. Cậu muốn bóp chết con thỏ ngốc này hoặc là ân ái đến chết. Sau một hồi đấu tranh, cậu chọn phương án sau. Vương Nhất Bác ôm lấy thắt lưng anh, xoay người một cái, hai người đổi vị trí.

Tiêu Chiến vuốt lồng ngực cậu, hét lớn: "Buông ra... Tôi còn muốn... Tôi còn muốn tiếp tục cưỡng bức cậu!".

Vương Nhất Bác giữ lấy cổ tay anh, kề sát vào bên tai, nhẹ giọng nói: "Để tôi giúp anh là được mà".

Giọng nói của cậu thật quyến rũ, mềm mại xa xăm như thể yêu tinh hoa đào chuyên mê hoặc con người.

Có lẽ là bởi vì tác dụng của cồn, có lẽ là bởi vì ma chướng hoa lệ này, Tiêu Chiến không giãy dụa nữa, anh nhắm mắt lại.

Vương Nhất Bác cởi chiếc áo màu đen ra, cậu cúi người xuống bắt đầu hôn lên môi anh. Môi Tiêu Chiến mềm mại mà ấm áp, còn có hương đào thoang thoảng. Lưỡi cậu linh hoạt tiến vào, nhấm nháp nước bọt ngọt như mật của anh. Vương Nhất Bác cuốn lấy cái lưỡi đinh hương của anh, mút vào, dây dưa. Cậu tiến quân thần tốc, công thành đoạt đất. Tiêu chiến cau mày, xoay đầu muốn thoát khỏi sự quấn quít của cậu nhưng không thành.

Vương Nhất Bác cậu sẽ không buông tay, sẽ không buông tay ngươif con trai này ra nữa.

Cùng với trận mưa hôn, Vương Nhất Bác bắt đầu đòi hỏi càng nhiều. Cậu đưa tay lần mò cởi từng nút áo của anh ra. Tiêu Chiến lại cầm tay cậu, mơ mơ màng màng nói: "Đừng cởi, tôi sẽ bị lạnh".

Vương Nhất Bác dùng đầu lưỡi chậm rãi liếm dọc theo tai anh, giọng nói của cậu mang theo sự mê hoặc, "Đợi lát nữa anh sẽ nóng lên thôi". Loại kích thích này khiến toàn thân Tiêu Chiến tê dại, anh bất giác cất tiếng rên rỉ.

Hơi thở Vương Nhất Bác càng thêm nóng rực, cậu nắm lấy rồi cởi cả cái quần tây vướng bận kia lẫn quần áo lót ra, lúc này, Tiêu Chiến cả người trần trụi. Cơ thể anh tản ra màu trắng hồng hào, đẹp đến không thể nói nên lời. Vương Nhất Bác cúi đầu, bắt đầu cắn mút bộ ngực của anh. Cậu ngậm lấy điểm hồng mềm mại trước ngực, dùng đầu lưỡi khiêu khích tiểu đậu đỏ của anh từng vòng lại từng vòng, kiên trì cắn mút cứ như nếu cậu mút nhiều thêm một tí thì nơi đó sẽ tiết ra sữa. Mà tay cậu cũng mân mê điểm hồng mềm mại bên kia, nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa, nhìn nó biến thành đủ các hình dạng trong bàn tay mình.

Tiêu Chiến bắt đầu cảm thấy bứt rứt khó chịu, anh lấy tay đẩy vật lạ đặt trước ngực mình ra. Nhưng Vương Nhất Bác lại nhanh chóng tóm lấy hai tay anh, giữ chặt sang hai bên sườn. Sau đó môi cậu lưu luyến rời khỏi ngực anh, di chuyển xuống vùng bụng bằng phẳng, chậm rãi hôn lên. Vương Nhất Bác tiếp tục hôn xuống phía dưới, đi tới nơi bí mật của anh. Vương Nhất Bác tách khe mông của anh ra, một ngón tay thon dài chậm rãi thâm nhập vào tiểu huyệt. Cậu sợ làm đau anh, cẩn thận thăm dò, động tác nhẹ nhàng như nâng niu trân bảo. Độ chặt của con đường mòn, sự ấm áp của vách tường bên trong khiến lửa dục trong mắt Vương Nhất Bác càng thêm dâng cao, cậu dùng sức mạnh hơn.

Bên dưới truyền đến cảm giác đau đớn của vật lạ tiến vào khiến Tiêu Chiến thấy không thoải mái, anh vô thức vặn vẹo eo, tiểu huyệt cũng theo đó mà co rút mút chặt lấy ngón tay Vương Nhất Bác. Ngón tay Vương Nhất Bác bị hút chặt vào, cảm giác này khiến cậu như phát điên. Cậu bắt đầu chậm rãi cử động ngón tay, từng chút từng chút ra vào cơ thể anh. Sự tê dại như bị điện giật dọc theo ngón tay cậu mà truyền đến toàn thân Tiêu Chiến, anh không kìm chế được cong người lên, khuôn mặt đỏ ửng vì tình dục.

Vương Nhất Bác cố gắng kìm lại sự khô nóng trong cơ thể, kìm chế sự bất chấp tất cả khi bị anh kích thích, kiên trì cho thêm một ngón, ồi lại một ngón, mãi đến khi tiểu huyệt của anh trở nên ướt át mới rút tay ra. Trên ngón tay tất cả đều là dịch ruột non của anh, là bằng chứng cho sự chuẩn bị sẵn sàng đón nhận cậu. Vương Nhất Bác cởi quần, đặt vật đã sớm thẳng cứng hiên ngang trước cửa khu vườn tư mật, sau đó cử động một cái, cậu tiến vào anh.

Một cơn đau ập đến toàn thân Tiêu Chiến, anh nửa đẩy nửa đánh Vương Nhất Bác đang ở trên người mình, khóc kêu lên: "Đau quá... Đau quá! Vương Nhất Bác, cái tên khốn này!".

"Tôi khốn nạn". Vương Nhất Bác thở dốc nặng nề, cậu tựa đầu chôn mặt vào trong hõm vai mềm mại của anh, lẩm bẩm nói: "Còn anh, chính là một con thỏ hư hỏng".

Cậu chậm rãi ra vào cơ thể anh, đường mòn nhỏ hẹp ướt át kia bao trọn lấy vật cực lớn của cậu, đưa cậu đến đỉnh điểm của khoái cảm.

Tiêu Chiến yếu ớt đẩy cậu, "Đi ra ngoài đi! Đau quá! Tôi sai rồi, Vương Nhất Bác, tôi sẽ không chọc giận cậu nữa! Cậu ra ngoài đi!".

"Anh không chọc tôi nhưng tôi sẽ tiếp tục chọc anh". Vương Nhất Bác liếm đi giọt nước mắt nơi khoé mắt anh, "Cả đời sẽ chọc anh".

Tiêu Chiến bắt đầu giãy dụa khiến tiểu huyệt của anh càng thêm chặt, Vương Nhất Bác không nhịn rên rỉ ra tiếng. Cảm giác sung sướng này làm cậu mất khống chế, cậu bắt đầu tăng tốc độ nhanh hơn, rong ruổi trong cơ thể anh. Cậu cúi người xuống, hôn anh, nuốt lấy tiếng khóc của anh vào cơ thể mình. Từ nay về sau, nước mắt của anh, nụ cười của annh, thân thể anh đều sẽ là của cậu.

Cậu giống như một con dã thú không biết mệt mỏi, chiếm đoạt cơ thể tuyệt mỹ của anh. Làn da dần dần nóng rực, hơi thở dần dần mê loạn, động tác dần dần điên cuồng. Cậu muốn anh, dùng hết toàn bộ sức lực của mình mà muốn anh. Hai cơ thể cực nóng dây dưa trên chiếc giường mềm mại, cử động với tần suất như nhau.

Quan hệ của bọn họ trong đêm nay đã hoàn toàn thay đổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro