[7]
Park gia
Phòng Jihoon
Cậu nằm dài ra giường nhớ về người mình vừa gặp lúc chiều , tình cảm với Guanlin chỉ mới có một chút , người đó lại xuất hiện
- Aishhhh điên mất thôi - cậu vùi mặt vào gối than thở
-Chỉ là người giống người thôi - Cậu bình tĩnh lại , tự nhắc nhở mình .
Ở cuộc sống lúc trước cậu thầm thích tiền bối khóa trên , cũng vì thích anh mà cậu cố gắng vào trường của anh học , dù cậu rất ghét ngành đó. Đơn phương người đó rất lâu , cậu không có can đảm để thổ lộ , còn tưởng đến thế giới này quen Guanlin là được , vậy mà xuất hiện thêm nhiều người , giờ còn thêm cả người giống người cậu thích nữa.
Trăn qua trở lại một hồi lâu mới ngủ ,Donghan trong tối vẫn quan sát cậu , anh không biết mình bị làm sao nữa , nhưng sau lần cậu bị rơi xuống hồ cậu mang lại cho anh cảm giác rất khác khi tiếp xúc.
Ngày hôm sau
- Thiếu gia , dậy đi học - Donghan đến bên giường gọi cậu , cậu nhíu mày làm quen với ánh sáng , rồi cũng tỉnh hẳn đi vào phòng tắm .
Cậu lửng thửng xuống dưới nhà , cả ăn sáng cũng không ăn mà lo mang giày rồi
- Hoonie con không ăn sáng sao ? - Bà Minkyul nhìn cậu nói
- Dạ con không đói - Cậu nói xoay người rời đi . So với cậu của lúc trước thì bây giờ ông Park lại càng lo lắng hơn .
Cậu đến trường , vẫn bộ dạng thất thần đó , cậu đi lướt qua Guanlin,Jaehwan và cả Daniel, các anh gọi cậu cũng chẳng phản ứng
- Yaaaaa có mắt không vậy - Lúc này cậu mới tỉnh táo , nhìn người trước mắt thì ra là cô gái bám Daniel hôm trước
- Xin lỗi - Dù gì cũng là cậu đụng , có chán ghét cũng phải xin lỗi một tiếng
- Người đó thật sự là Park Jihoon sao ?
- Mình có nghe lầm không Park Jihoon mở miệng nói xin lỗi kìa
- Park Jihoon đúng là bị nước làm hỏng đầu rồi , cậu ta còn tuyên bố không đeo bám Lee Joon nữa mà
- Mấy người rãnh quá không có việc gì làm sao ? Cô tránh qua một bên - Cậu bực bội lên tiếng , đám nhóc này cái gì cũng là đề tài để bàn tán được
- Là cậu đụng tôi còn dùng thái độ đó nói chuyện sao ? - Ji Dam không muốn bỏ qua tiếp tục kiếm chuyện , cô muốn cậu bộc lộ tính kiêu ngạo đáng ghét lúc trước , để mọi người đúng hơn là Kang Daniel của cô sáng mắt không theo Jihoon nữa.
- Bây giờ là cô cản đường tôi - Cậu cau mày nói
- Là cậu đụng tôi trước , xin lỗi người khác cũng phải có thành ý một chút - Ji Dam nhìn cậu nói
Cậu làm biếng nói chuyện , tránh sang một bên để đi , lại bị ngăn lại
- Ji Dam đủ rồi - Daniel tiến đến lên tiếng giúp cậu
- Niel là cậu ấy đụng vào em trước mà - Ji Dam thấy Daniel tới giọng điệu lại nhỏ nhẹ , ủy khuất
- Tôi không có trả tiền catse đâu , không cần diễn trước mặt tôi - Cậu nhìn Ji Dam nói , câu nói này làm mặt Ji Dam trở nên méo mó
- Còn muốn ủy khuất gì cũng chọn địa điểm một chút đi , đừng làm bẩn mắt tôi - Cậu liếc mắt nhìn cả Daniel nói , tâm trạng đã không tốt còn gặp loại người gì đâu không .
Cậu tránh hai người bỏ đi , thay vì về lớp cậu hôm nay cúp tiết chạy lên sân thượng , có vô lớp cũng chẳng có tâm trạng để học .
- Jihoon , em không sao chứ ? - Là Guanlin , anh lúc nào cũng vậy luôn xuất hiện những lúc nhân vật này cần .
- Chỉ là ngủ không ngon giấc , tinh thần không tốt thôi - Cậu nhẹ nhàng lên tiếng
- Vho em mượn bờ vai một chút nha - Cậu quay sang nhìn anh nói , rồi tựa đầu lên vai anh , cảm giác dựa dẫm vào người này rất tốt .
- Tình cảm em đối với anh thế nào em cũng không rõ nữa , nhưng nó chắc chắn không bằng anh dành cho em , tình cảm đơn phương thật rất mệt mỏi .... Guanlin anh có bao giờ nghĩ mình sẽ từ bỏ không , như em đã từ bỏ không theo đuổi Lee Joon nữa - Cậu nói
- Anh nghĩ mình sẽ không , khi yêu một người nào đó thì rất dễ nhưng buông bỏ rất khó , anh không làm được như em , bây giờ tình cảm em dành cho anh là gì cũng không quan trọng , em có thề vui vẻ trò chuyện với anh , hay dựa dẫm vào anh như vậy anh cũng cảm thấy rất hạnh phúc - Guanlin cười nói
- Anh thật sự rất ngốc - Cậu nắm bàn tay anh mỉm cười nói , Guanlin cúi đầu nhìn cậu , khoảng cách của hai người càng lúc càng gần hơn .
Guanlin ôm cậu vào lòng , dịu dàng hôn lên môi cậu , cậu nghĩ câu chuyện của mình bây giờ mới thật sự bắt đầu .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro