Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[7]

Park gia

Phòng Jihoon

Cậu nằm dài ra giường nhớ về người mình vừa gặp lúc chiều , tình cảm với Guanlin chỉ mới có một chút , người đó lại xuất hiện

- Aishhhh điên mất thôi - cậu vùi mặt vào gối than thở

-Chỉ là người giống người thôi - Cậu bình tĩnh lại , tự nhắc nhở mình .

Ở cuộc sống lúc trước cậu thầm thích tiền bối khóa trên , cũng vì thích anh mà cậu cố gắng vào trường của anh học , dù cậu rất ghét ngành đó. Đơn phương người đó rất lâu , cậu không có can đảm để thổ lộ , còn tưởng đến thế giới này quen Guanlin là được , vậy mà xuất hiện thêm nhiều người , giờ còn thêm cả người giống người cậu thích nữa.

Trăn qua trở lại một hồi lâu mới ngủ ,Donghan trong tối vẫn quan sát cậu , anh không biết mình bị làm sao nữa , nhưng sau lần cậu bị rơi xuống hồ cậu mang lại cho anh cảm giác rất khác khi tiếp xúc.

Ngày hôm sau

- Thiếu gia , dậy đi học - Donghan đến bên giường gọi cậu , cậu nhíu mày làm quen với ánh sáng , rồi cũng tỉnh hẳn đi vào phòng tắm .

Cậu lửng thửng xuống dưới nhà , cả ăn sáng cũng không ăn mà lo mang giày rồi

- Hoonie con không ăn sáng sao ? - Bà Minkyul nhìn cậu nói

- Dạ con không đói - Cậu nói xoay người rời đi . So với cậu của lúc trước thì bây giờ ông Park lại càng lo lắng hơn .

Cậu đến trường , vẫn bộ dạng thất thần đó , cậu đi lướt qua Guanlin,Jaehwan và cả Daniel, các anh gọi cậu cũng chẳng phản ứng

- Yaaaaa có mắt không vậy - Lúc này cậu mới tỉnh táo , nhìn người trước mắt thì ra là cô gái bám Daniel hôm trước

- Xin lỗi - Dù gì cũng là cậu đụng , có chán ghét cũng phải xin lỗi một tiếng

- Người đó thật sự là Park Jihoon sao ?

- Mình có nghe lầm không Park Jihoon mở miệng nói xin lỗi kìa

- Park Jihoon đúng là bị nước làm hỏng đầu rồi , cậu ta còn tuyên bố không đeo bám Lee Joon nữa mà

- Mấy người rãnh quá không có việc gì làm sao ? Cô tránh qua một bên - Cậu bực bội lên tiếng , đám nhóc này cái gì cũng là đề tài để bàn tán được

- Là cậu đụng tôi còn dùng thái độ đó nói chuyện sao ? - Ji Dam không muốn bỏ qua tiếp tục kiếm chuyện , cô muốn cậu bộc lộ tính kiêu ngạo đáng ghét lúc trước , để mọi người đúng hơn là Kang Daniel của cô sáng mắt không theo Jihoon nữa.

- Bây giờ là cô cản đường tôi - Cậu cau mày nói

- Là cậu đụng tôi trước , xin lỗi người khác cũng phải có thành ý một chút - Ji Dam nhìn cậu nói

Cậu làm biếng nói chuyện , tránh sang một bên để đi , lại bị ngăn lại

- Ji Dam đủ rồi - Daniel tiến đến lên tiếng giúp cậu

- Niel là cậu ấy đụng vào em trước mà - Ji Dam thấy Daniel tới giọng điệu lại nhỏ nhẹ , ủy khuất

- Tôi không có trả tiền catse đâu ,  không cần diễn trước mặt tôi - Cậu nhìn Ji Dam nói , câu nói này làm mặt Ji Dam trở nên méo mó

- Còn muốn ủy khuất gì cũng chọn địa điểm một chút đi , đừng làm bẩn mắt tôi - Cậu liếc mắt nhìn cả Daniel nói , tâm trạng đã không tốt còn gặp loại người gì đâu không .

Cậu tránh hai người bỏ đi , thay vì về lớp cậu hôm nay cúp tiết chạy lên sân thượng , có vô lớp cũng chẳng có tâm trạng để học .

- Jihoon , em không sao chứ ? - Là Guanlin , anh lúc nào cũng vậy luôn xuất hiện những lúc nhân vật này cần .

- Chỉ là ngủ không ngon giấc , tinh thần không tốt thôi - Cậu nhẹ nhàng lên tiếng

- Vho em mượn bờ vai một chút nha - Cậu quay sang nhìn anh nói , rồi tựa đầu lên vai anh , cảm giác dựa dẫm vào người này rất tốt .

- Tình cảm em đối với anh thế nào em cũng không rõ nữa , nhưng nó chắc chắn không bằng anh dành cho em ,  tình cảm đơn phương thật rất mệt mỏi .... Guanlin anh có bao giờ nghĩ mình sẽ từ bỏ không , như em đã từ bỏ không theo đuổi Lee Joon nữa - Cậu nói

- Anh nghĩ mình sẽ không , khi yêu một người nào đó thì rất dễ nhưng buông bỏ rất khó , anh không làm được như em , bây giờ tình cảm em dành cho anh là gì cũng không quan trọng , em có thề vui vẻ trò chuyện với anh , hay dựa dẫm vào anh như vậy anh cũng cảm thấy rất hạnh phúc - Guanlin cười nói

- Anh thật sự rất ngốc - Cậu nắm bàn tay anh mỉm cười nói , Guanlin cúi đầu nhìn cậu , khoảng cách của hai người càng lúc càng gần hơn .

Guanlin ôm cậu vào lòng , dịu dàng hôn lên môi cậu , cậu nghĩ câu chuyện của mình bây giờ mới thật sự bắt đầu .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro