Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 9 _ Chuyện Tình Song Sinh

CHAP 9 _ Chuyện Tình Song Sinh

Dưới ánh mắt ngạc nhiên của Joe và Rose cùng không gian yên lặng đến đáng sợ , Moon cười khẩy :

" Sếp Hoàng và Madam Miu đã tìm ra bằng chứng hữu dụng để buộc tội tên sát nhân "

Joe gật đầu :

" Hay lắm !!! Vậy là chúng ta không uổng công rồi . Đi mau sang chỗ giữ nghi phạm , dẫn ông ta sang phòng thẩm tra . Tôi sẽ gọi Chris và Miu đem hồ sơ qua thật nhanh "

" Rõ !!! "

Moon - Rose và Joe chia nhau ra hành động
°
°
°
Phòng Thẩm Tra

" Ông Trần , hôm nay chúng tôi lại làm phiền ông rồi !!! Tôi xin hỏi lại một lần nữa , các vụ án có liên quan đến ông không ??? " _ Moon hỏi

Rose xen vào :

" Ông hãy trả lời đúng sự thật đi đừng có chối cãi chi thêm phiền phức "

Ông Trần mỉm cười bình thản :

" Nếu hai cô đã hỏi như thế thì chắc hẳn đã biết được sự thật thì cần gì hỏi tôi nữa ??? "

" Nhưng tôi muốn nghe câu trả lời của ông " _ Moon nói

" Đương nhiên là tôi không có liên quan rồi . Chẳng lẽ tôi lại đi giết chết đứa con trai thân yêu của mình à ??? Các người có điên không hả ??? Không lo đi tìm hung thủ giết hại con tôi mà lại cứ buộc tội cho tôi ??? " _ Ông ta quát

Rose tức giận :

" Ông nói chuyện thật dễ nghe có lẽ ông đã quá xem thường chúng tôi rồi đó !!! Để rồi xem chúng tôi sẽ trị ông ra sao "

Moon nhanh nhẹn tiếp lời :

" Phải đó , nếu không có chứng cứ thì chúng tôi đã không xin tạm giam ông rồi "

" Nếu các cô đã có chứng cứ tại sao không bắt tôi luôn đi . Hỏi làm gì nữa ??? "

Joe trong phòng điều khiển xem cuộc đối thoại giữa Rose - Moon và ông Trần

Anh nghĩ thầm , ngạc nhiên :

• Tại sao ông ta có thể bình thản như vậy đã ??? Cái thái độ này thật khiến cho con người ta kinh ngạc … chẳng có chút thay đổi thần sắc , cả tứ chi cũng không chút xao động , thật đáng kinh ngạc •

Thấy tình hình không ổn . Joe bước vào phòng thẩm tra nói :

" Này ông Trần , tôi có thể hỏi ông câu này được không ??? "

" Được . Anh cứ hỏi tự nhiên " _ Ông ta thản nhiên đáp lại

" Có 1 người con gái gặp được 1 chàng trai trong đám tang gia tộc của cô ta . Cô ta đã bị tiếng sét ái tình ngay lần đầu tiên gặp anh chàng đó !!! Và việc đầu tiên cô ta làm khi về đến nhà là lấy dao đâm chết chị cô ta . Tại sao vậy ??? "

Ông ta không cần suy nghĩ , trả lời ngay :

" Vì cô ta muốn gặp lại anh chàng ta cho nên mới giết chị cô ta để dựng nên một đám tang gia tộc khác mong sao gặp được anh chàng nọ "

Moon tròn xoe mắt ngạc nhiên , riêng Joe không hề thay đổi nét mặt chút nào , anh nói :

" Xin phép ông tôi cần nói chuyện với 2 đồng đội của mình , chúng tôi sẽ ra ngoài một chút !!! "

Nói rồi Joe - Moon và Rose bước ra khỏi phòng :

" 2 người cố gắng kéo thời gian đi . Tôi tin chắc hắn ta chính là hung thủ " _ Joe mở lời

Moon thắc mắc :

" Tại sao anh tin chắc vậy ??? Mà câu hỏi lúc nãy có ý nghĩa gì vậy ??? "

Rose mỉm cười quay về phía Moon tỏ vẻ đã thấu hiểu được những gì trong lòng Joe đang định nói , cô xoay sang anh chừ ra hiệu hãy để cô giải thích rồi đáp :

" Thật ra câu hỏi lúc nãy không bình thường đâu !!! Đó là 1 câu trắc nghiệm tâm lí tội phạm . Nhằm xác định tâm thần của phạm nhân có bình thường không ??? "

Moon xen vào :

" Vậy câu trả lời của lão Trần có ý nghĩa gì không ??? Có phải có vấn đề ??? "

Rose gật đầu :

" Đúng vậy !!! Câu trả lời của ông ta cho thấy con người ông ta có tinh thần không bình thường hay còn gọi là tâm lí biến thái , không xem trọng mạng sống con người . Câu hỏi này khi được đặt ra cho hơn 50 tội phạm có tâm lí bất thường thì hơn 50% họ trả lời câu tương tự như lão Trần còn những người hoàn toàn bình thường thì không có ai nghĩ ra câu trả lời như vậy . Vì vậy , tôi càng có lòng tin về phán đoán của sếp Thiên là hoàn toàn chính xác "

Bấy giờ Joe mới đảo mắt nhìn sang phía Rose , anh vỗ tay tán thưởng rồi nói :

" Không ngờ Đại tiểu thư cô cũng tài giỏi lắm , cả câu hỏi trắc nghiệm tâm lý này mà cũng biết sao ??? Giỏi thiệt đó , đúng là thông minh đột xuất nha … "

Nhận ra trong lời khen của Joe có cái gì đó giễu cợt mình , Rose bậm môi , giẫm luôn một cái thật mạnh vào chân Thiên :

" Sếp Thiên 'quá khen' , tôi không dám nhận đâu !!! Anh để cái 'thông minh' đó lại mà dùng đi " _ Rose quay mặt sang chỗ khác tức tối

Joe chỉ biết lắc nhẹ đầu , thầm trách móc :

• Đúng là giang sơn dễ đổi bản tính khó dời , dữ dằn chịu không nổi luôn , dám trước mặt người khác bắt nạt cả cấp trên , nếu không nể tình cô là con gái thì tôi đã … •

Thấy Joe cứ nhìn Rose bằng đôi mắt hình viên đạn , lúc này Moon mới xen ngang vào câu chuyện của 2 người :

" À … à sếp Thiên này , lúc nãy sếp giao cho tụi tôi trách nhiệm kéo giờ mà đúng không ??? Sếp yên tâm chúng tôi sẽ đi thực thi ngay … " _ Nói rồi Moon kéo tay Rose bước vội khỏi phòng

Vậy là Moon và Rose vào tiếp tục tra khảo , còn Joe thì lập tức phone cho Miu :

" Miu , có kết quả chưa ??? Nhanh đem qua cho tôi đi "

" Được , tôi và Chris đang sang chỗ anh đây !!! Anh cứ bình tĩnh , vụ án này sẽ mau sáng tỏ thôi " _ Miu nói
°
°
°
Một Lát Sau

" 2 người biết 2 người phiền lắm không ??? " _ Ông Trần tức tối , tay đập mạnh xuống cái bàn trước mặt

" Chúng tôi đang thẩm tra ông . Mong rằng ông giữ phép lịch sự và biết cân nhắc một chút về hành động quá khích của mình , tránh cho việc chúng tôi có thể kiện ông tội chống người thi hành công vụ và cản trở tư pháp công chính bất cứ lúc nào " _ Rose điềm tĩnh đáp trả lại hành động của lão Trần

" Tôi không có tội , nói hoài mà 2 người không hiểu sao ??? Chẳng lẽ cảnh sát mấy người lấy tiền của dân rồi chỉ biết ngồi đây vu khống cho người vô tội , ngoài kia còn biết bao nhiêu tên bất lương sao không thấy mấy người đi bắt về đây hả ??? "

" Ông nói láo " _ Chris - Miu và Joe bước vào

" Mấy người lấy gì chứng minh tôi nói láo chứ ??? "

Joe quay sang nhìn Chris , nháy mắt . Hiểu ý , Chris lên tiếng :

" Ông có biết cái vòng này không ??? Cùng cái áo này nữa ??? " _ Chris đưa vật chứng ra

Nghi phạm bất giác run lên , nhưng đó cũng chỉ là một cử chỉ thay đổi trong khoảng thời gian vài giây ngắn ngủi rồi hắn lại nhanh chóng lấy lại vẻ mặt bình tĩnh , thản nhiên của mình :

" Tôi không có ấn tượng "

Miu cười :

" Vậy thì ông đã tự tố cáo mình rồi !!! Tôi đã tìm được biểu bì trên cái vòng và xác định DNA hoàn toàn trùng khớp với ông , còn nữa miếng vải tìm được nơi hiện trường có chất liệu và thành phần thuốc trừ sâu dính trên đó hoàn toàn giống nhau "

Ông ta vẫn chối :

" À … ùhm … thì đúng nó là của tôi thì đã sao ??? Bộ người nào có cái áo rách thì đúng là hung thủ à ??? "

Joe lúc này mới nói :

" Không phải vậy , chúng tôi đã tìm được một hạt chuỗi của chiếc vòng tại hiện trường vụ án thứ 3 và một mảnh vải tại hiện trường vụ án thứ 2 . Chứng tỏ ông đã từng xuất hiện ở đó "

" Thì sao ??? Nhà tôi gần khu rừng đó . Nếu như tình cờ làm rách áo hay rớt hạt chuỗi cũng có gì lạ ??? "

Miu lại nói :

" Đúng là ông cố chấp quá !!!Chúng tôi còn tìm được một bằng chứng hữu hiệu để buộc tội ông . Đó là trên chiếc vòng của ông , nói đúng hơn là hạt chuỗi ông đánh rơi có biểu bì rất nhỏ của nạn nhân thứ 3 . Ông giải thích sao đây ??? "

Ông ta ngập ngừng , rồi đập tay xuống bàn kích động :

" Đó , chính tôi đã giết 3 đứa bé đó "

Moon tức giận :

" Ông đúng là biến thái . Cả con mình cũng giết "

" Nó đáng chết , tại nó mà vợ tôi chết , sanh nó ra vợ tôi không đủ sức rồi tắt thở qua đời . Tại nó , tất cả là tại nó . Tôi ghét con nít , tôi ghét trời mưa "

Vừa nói ông ta vừa ôm đầu , sau đó nói tiếp :

" Ngày hôm thằng oắt con đó chết , nó nhắc đến sinh nhật nó , trời bỗng đổ mưa . Bao kí ức đau thương tràn về . Tôi lôi nó nhốt vào tủ áo đến khi chết ngạc rổi quăng xác nó đi . Còn 2 đứa kia ai bảo chúng nó nạp mạng làm gì ??? Chúng nó đáng chết hết . Lũ con nít là một lũ ăn hại , chỉ biết ăn bám vào cha mẹ , lâu lâu lại khóc lóc vòi vĩnh , chẳng được tích sự gì mà chỉ sống thêm chật đất thôi " _ Rồi ông ta phá ra cười

Joe nóng đỏ cả mặt :

" Anh lúc nào cũng nói những đứa bé đó đáng chết . Nhưng anh có biết chúng hoàn toàn vô tội không ??? Chúng nó còn quá nhỏ để xác định được việc mình làm là đúng hay sai nên mới cần có cha mẹ chúng luôn bên cạnh nhắc nhở giáo dục . Chỉ những người có tư tưởng lệch lạc như anh mới là có tội , là sâu mọt của xã hội . Anh em đóng hồ sơ , gửi qua cho sếp Lý "

Từ nãy đến giờ Rose và Moon nhìn Joe chăm chăm . 2 người chưa bao giờ thấy Joe cáu như vậy , chưa bao giờ thấy anh nghiêm túc như vậy . Bấy giờ , Joe quay qua nhìn Miu và Chris lên tiếng :

" Thanks . Tối nay đi ăn tối nha ??? Rủ thêm nhiều người cho vui . Coi như là để tôi cám ơn mọi người vì đã làm việc hết mình "

Chris cười :

" Cái gì chứ được ăn miễn phí là Ok à . Mà anh cũng đừng quá khách sáo cứ nói cám ơn mãi như vậy , đây là trách nhiệm của mỗi chúng tôi mà . Vả lại anh cũng có công truy bắt tội phạm chứ đâu chỉ có mình chúng tôi đâu phải không ??? " _ Chris vỗ vai Joe tán dương

" Vậy tối nay 7 giờ , tất cả 'tấn công' Passion Restaurant , Understand ??? "

" Yes , Sir "

Vậy là vụ án đã kết thúc . Trong Joe như trút được gánh nặng to lớn . Sẽ không còn em bé nào bị hại vô lý nữa . Coi như bản thân anh đã lại làm thêm được một việc gì đó cho xã hội này , dù rằng không phải triệt để tiêu diệt cái ác nhưng chí ít cũng đã loại bỏ được một phần tử nguy hiểm cho mọi người
°
°
°
Tại Nhà Miu

Chris diện một bộ cánh lịch lãm . Đến đón Miu , anh đứng trước cửa vừa gõ vừa gọi :

" Miu . Tôi đến đón cô nè !!! "

Miu chạy ra , thở phào nhẹ nhõm :

" May quá , anh đến rồi !!! "

Chris ngạc nhiên :

" May là sao ??? "

" Thì có người đưa tôi đi chứ sao ??? Cái xe của tôi tự nhiên dỡ chứng rồi , không có anh ở đây chắc tối nay tôi lại phải nằm nhà ăn mì gói rồi " _ Miu nháy mắt tinh nghịch

" Ôi trời !!! Thì ra là mong có người làm 'tài xế' miễn phí … cái này xem ra không được nha Madam "

Cả 2 cười phá lên rồi cũng lên xe đến nhà hàng Passion
°
°
°
Tại Nhà Hàng Passion

Không gian náo nhiệt , ồn ào . Các nhân viên của tổ trọng án , pháp chứng và pháp ý đã ngồi tập trung lại một cái bàn tròn . Nhưng vẫn còn thiếu Miu - Chris - Moon và Rose

Joe ngồi đợi một hồi lâu , sốt ruột , móc điện thoại ra định gọi cho Chris thì :

" Hi !!! " _ Miu và Chris bước vào

Sun bật cười :

" Hay thật !!! Bây giờ tôi mới để ý . Lúc nào Madam và Sếp cũng đi chung vậy ta ??? Có uẩn khúc gì không vậy ??? "

" Làm gì … " _ Miu định giải thích

Nhưng cả phòng đã cười và vỗ tay rần rần . Làm cô không nói được gì nữa , chỉ biết cúi gầm mặt xuống đất tỏ vẻ e thẹn lắm

Vụ án đã kết thúc . Đây là lúc mọi người được vui vẻ . Nhưng liệu mọi chuyện có bình thường , suôn sẻ vậy không ??? Tất cả sẽ được hé mở trong tập 10

.__.__.__End Chap 9__.__.__.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro