
Chap 2 _ Chuyện Tình Song Sinh
CHAP 2 _ Chuyện Tình Song Sinh
Nghe tiếng của Joe , Miu và Chris lập tức chạy vào . Joe mới chỉ tay vào những đồ đạc nằm ngăn nắp trên những chiếc kệ , nói :
" Mấy người nhìn cách sắp xếp đồ đạc đi , có vẻ không ổn phải không ??? Miu làm phiền cô kiểm tra chúng và xem xung quanh đây có vết máu không ??? Tôi suy đoán đây là hiện trường hung án thứ I đấy !!! "
Miu rất đổi ngạc nhiên , nhưng cô lập tức đeo găng tay vào và lấy các đồ đạc về , Miu ra lệnh :
" Cậu Hùng - cô Khả chuẩn bị kiểm tra vết máu "
Nói rồi cậu Hùng xách một cái vali vào phun một chất hoá học lên khắp phòng , chất hoá học này rất nhạy cảm với máu khi tắt đèn thì nơi nào có máu sẽ phản quang , dù cho vết máu kia có được lau chùi kĩ càng đến mức nào đi chăng nữa
Đúng như suy đoán của Joe , bồn tắm dính đầy máu , hai vách tường thì có dấu vân tay máu của 1 người , có lẽ là của nạn nhân in lên . Lúc này , Miu mới nói :
" Không ngờ sức quan sát của anh cao như vậy , Joe !!! "
Joe nói :
" Thật ra tôi đã tốt nghiệp luôn khoá huấn luyện cao cấp về pháp chứng , pháp y và cả cảnh sát nữa !!! Nên cô đừng quá khen , những việc này là tất yếu tôi phải làm được thôi !!! "
Miu mỉm cười :
" Chà !!! Anh thật sự rất tài tình Joe à !!! "
" Không có gì !!! Có vẻ tôi nên về xem lại hồ sơ của nạn nhân . Xin phép tôi về trước "
Miu và Chris gật đầu . Joe lên xe phóng nhanh về thi cảnh sát
Joe vừa đi thì Miu mở lời :
" Chris nè !!! Công nhận anh chàng đó giỏi quá phải không ??? "
Chris bảo :
" Đúng là kiệt xuất thật !!! Nhưng cũng ngạo mạng không thua gì tài năng của anh ta !!! "
Miu chỉ mỉm cười rồi lắc đầu quay đi
°
°
°
Thi Cảnh Sát
Joe về đến nơi là triệu tập anh em vào phòng họp , cả phòng khi thấy Joe bước vào thì đứng cả dậy :
" Good afternoon , Sir !!! "
" Good afternoon " _ Joe đáp trả
Joe đảo mắt nhìn quanh rồi tiếp lời :
" Dữ kiện của vụ án nữ diễn viên bị giết chết trong nhà tắm lần này còn nhiều nghi vấn . Nhưng theo trình tự làm việc , các anh em phải đi điều tra xem nạn nhân có thù oán với ai không ??? Bây giờ người đáng nghi nhất là bạn trai của nạn nhân . Vì mấy ngày trước họ đã xảy ra mâu thuẫn và cũng do người bạn trai chính là người thân cận và dễ dàng hành động nhất , understand ??? "
" Yes , Sir "
" Có vấn đề gì không ??? "
" No , Sir !!! " _ Cả phòng đồng thanh trả lời
Làm việc cả ngày , tới tận 6 giờ chiều Joe mới được về nhà . Thế nhưng , đang trên đường lái xe về thì Joe mới nhìn thấy một cô bé con đang ngồi bên đường , khóc nức nở
Anh ngoảnh đầu ra nhìn
Joe mồ côi từ nhỏ nên rất thương trẻ con . Vậy là không suy nghĩ nhiều , Joe dừng xe lại , bước xuống xe , tháo mắt kiếng ra , hỏi :
" Bé con , sao cháu khóc vậy ??? "
Cô bé lúc này vẫn thút thít , mặt chẳng buồn ngước lên nhìn Joe , đáp :
" Cháu lạc , cháu bị lạc không biết đường về !!! "
" À !!! Không sao đâu để chú đưa cháu về "
Nhìn cô bé có vẻ rụt rè , Joe tiếp lời :
" Đừng sợ , chú không làm hại cháu đâu !!! "
Nói rồi Joe đưa tay ra ,cô bé cũng đưa bàn tay bé nhỏ của mình cho Joe . Joe bế cô bé lên xe rồi lái đi . Trên đường đi Joe hỏi :
" Bé tên gì ??? Bé biết số nhà không ??? Để chú đưa về "
Cô bé lắc đầu :
" Cháu tên Lâm Yến Như chú có thể gọi cháu là Minnie " _ Cô bé mỉm cười
Joe mới tiếp lời :
" Nhưng cháu phải cho chú biết số nhà hay cái gì đó chú mới chở cháu về được chứ ??? "
Minnie lắc đầu mếu máo:
" Cháu đói bụng , không nhớ gì hết !!! "
"À !!! Vậy hả ??? Vậy Minnie thích ăn gì ??? "
" Cháu muốn ăn hamburger Queen "
" Được được .Chú Joe chiều cháu hết !!! "
Vây là Joe chở cô bé đi ăn hamburger . Rồi mới đưa Minnie về nhà
Về được đến dưới nhà , Joe hỏi :
" Minnie , cháu ở tầng mấy ??? Chú đưa cháu lên "
" Dạ !!! Cháu ở tầng 8 "
Thế là , Joe cõng Minnie lên tận lầu 8 . Đến nơi , Joe đưa tay lên gõ cửa . Cánh cửa mở ra khiến Joe ngạc nhiên :
" Là cô ??? " _ Joe ngạc nhiên khi thấy người mở cửa chính là Miu
Bấy giờ ,Miu mới chạy đến ôm lấy Minnie
" Con có sao không ??? Mẹ lo cho con quá !!! "
" Con không sao !!! Chú này đưa con đi ăn hamburger rồi còn cõng con về nữa !!! " _ Minnie mũm mĩm , chớp chớp đôi mắt tròn xoe , mỉm cười đáp lại lời mẹ
Chẳng biết lúc đó Miu suy nghĩ gì bỗng ôm chằm lấy Joe
Joe cứng đờ cả người , Miu bấy giờ mới giật mình :
" Sorry !!! Tôi thất lễ quá !!! Nhưng cảm ơn anh nhiều lắm !!! Cảm ơn anh , Joe !!! "
Từ nãy giờ Joe vẫn chưa hết bàng hoàng :
" Ùhm … ùhm !!! Không gì !!! Thôi tôi về nha , không làm phiền mẹ con cô nghỉ ngơi !!! " _ Joe lấp bấp rồi tìm cách chuồn nhanh khỏi 'hiện trường'
" Khoang đã !!! Anh vào trong ngồi uống tách trà đã , để tôi cảm ơn , đồng thời đưa anh hồ sơ hoán nghiệm của vụ án "
" Ơ ... ùh … ùh … được !!! " _ Joe ngập ngừng
Miu cười lớn :
" Biết anh không lâu !!! Nhưng đây là lần đầu tiên thấy anh ngập ngừng , nói năng không dứt khoác đó !!! "
Vậy là Joe vào nhà . Đợi Miu đem trà và hồ sơ lên , nhìn xung quanh Joe cảm nhận được sự ngăn nắp khó tưởng và lạ lùng của căn nhà
" Đây trà của anh !!! Hồ sơ của anh nữa !!! "
Joe chụp ngay xấp hồ sơ , anh hỏi :
" Trong đây nói rằng những đồ vật trong nhà tắm không hề có dấu vân tay ??? "
" Đúng !!! Tôi cảm thấy điều này quả là khó thể nào !!! Chẳng lẽ nguyên một căn nhà to lớn như vậy , lại có người ở thường xuyên thì chẳng nhẽ nhà tắm không ai động đến ??? Chỉ có không động đến mới không có dấu vân tay , nhưng chuyện đó thật không thể nào . Ở mà không dùng nhà tắm sao ??? " _ Miu đặt ra thật nhiều nghi vấn
Joe nghĩ ngợi một lúc rồi nói :
" Hoàn toàn có thể !!! "
.__.__.__End Chap 2__.__.__.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro