(Trans) Chuyện Tình Dưới Mái Hiên
📌 *Đây chỉ là SẢN PHẨM được tạo ra do SỞ THÍCH CÁ NHÂN của một khứa ship YUNLU. ĐỀ NGHỊ CÂN NHẮC TRƯỚC KHI XEM. Nếu bạn KHÔNG THÍCH CP NÀY CÓ THỂ BỎ QUA, xin cảm ơn!
* Đây chỉ là FANFIC, tất cả những gì diễn ra trong fic ĐỀU LÀ GIẢ, LÀ GIẢ, LÀ GIẢ. . . . Chuyện quan trọng phải nói 3 lần, đề nghị KHÔNG LIÊN TƯỞNG ĐẾN NGƯỜI THẬT,xin cảm ơn.
* Sản phẩm này KHÔNG PHẢI LÀ HINT, xin hãy PHÂN BIỆT giữa ĐỜI THẬT và FIC
➫ KHÔNG YY QUÁ ĐÀ, ĐỂ TRÁNH GÂY ẢNH HƯỞNG ĐẾN 2 DIỄN VIÊN: LA VÂN HI - BẠCH LỘC và FANDOM YUNLU.
Tác giả: Đuôi Nhỏ Của Hồ Ly
Sau khi Thủy Long Ngâm khai máy, việc đầu tiên cần làm là xây dựng một tổ hiệu ứng đặc biệt, đây cũng là cảnh đầu tiên của La Vân Hi, điều khiến anh càng vui mừng hơn là lần này tổ hiệu ứng đặc biệt được xây dựng ngay cạnh trường quay đoàn phim Bạch Nguyệt Phạn Tinh, khoảng cách rất gần, nếu như anh muốn tìm Bạch Lộc sẽ tiết kiệm rất nhiều thời gian đi đường, còn có thể tránh được cẩu tử chụp lén khiến người khác khó chịu.
Họ đã cùng ở Hoành Điếm lâu như vậy, rõ ràng cả hai ở rất gần nhau, nhưng lại không thể gặp nhau thường xuyên, điều này khiến La Vân Hi thực sự rất nhớ cô.
Tổ hiệu ứng đặc biệt mới được xây dựng sẽ mất khoảng năm ngày để quay, và sẽ bị dỡ bỏ ngay sau khi quay xong, nếu có cơ hội trời ban như vậy, anh đương nhiên sẽ không bỏ qua.
"Bảo bối, anh rất nhớ em. Sau khi tan làm, chúng ta cùng nhau đi ăn món nồi hầm sắt nhé...."
Thầy La ấn và giữ nút thoại, giọng nói như đang nũng nịu, mềm mại, dính dính......
"Chúng ta mới xa nhau có một ngày thôi, La Vân Hi, anh có cần dính người như vậy không...."
"Vậy em nói xem, anh dính người hơn hay Niêm Niêm dính người hơn?"
"Đều dính người, cả hai đều dính người như nhau, không phân thắng bại"
"Không đươc, em phải chọn một trong hai."
Bạch Lộc không còn nhớ rõ La Vân Hi đã ghen tị với Niệm Niệm bao nhiêu lần, cô chỉ biết một điều, đó chính là bản thân La Vân Hi.... Siêu! Thích! Ăn! Giấm! Bất kể đối phương là người hay động vật, chỉ cần cách cô một mét là anh đều thể ăn vài hũ dấm chua. (Tổng kết: Nghề phụ của thầy La là bán dấm chua)
"Không đúng, La Vân Hi, không phải anh vừa mới khai máy sao?. Sao đột nhiên lại hưng phấn như vậy? Hôm nay không có cảnh quay của anh sao, không thể nào..."
"Tổ hiệu ứng đặc biệt của đoàn bọn anh ngay cạnh đoàn phim của em, nhờ vậy chúng ta có thể gặp mặt mà không lo bị cẩu tử chụp lén, có chuyện tốt như vậy, ai mà không vui?"
Bạch Lộc nghe giọng nói kích động của anh, che miệng cười trộm.
Chỉ có những ai có đối tượng mới biết cảm giác kích động ấy, còn người không có đối tượng ấy à.... Làm sao có thể hiểu được chứ.
"Hưng phấn thì hưng phấn, nhưng vừa mới khai máy cũng không thể để tâm trí bị sao nhãng nha, làm việc thật chăm chỉ, sau khi tan làm em sẽ cùng anh đi ăn nồi hầm sắt"
"Vậy thì em phải nhớ anh nha."
"Được."
"Em phải nhớ anh nhiều hơn Niêm Niêm...."
"Niêm Niêm đang ở trong lòng em rồi, nên không cần phải nhớ, chỉ cần nhớ anh là đủ rồi...."
La Vân Hi lại ở sâu trong nội tâm, âm thầm góp thêm một bình dấm chua....
Một ngày nào đó, anh sẽ ôm chặt Lu Lu của mình trước mặt Niêm Niêm, để nó chỉ có thể ngóng nhìn mà không làm gì được!.
Buổi chiều, Bạch Lộc bên này kết thúc công việc sớm, sau khi hỏi thăm địa điểm cụ thể tổ hiệu ứng đặc biệt của đoàn phim bên cạnh, cô liền lén lút lẻn vào.
Trợ lý La Vân Hi nhìn thấy Bạch Lộc, ánh mắt chợt hiểu ra, rất tự giác rút lui ra ngoài.
Ở trung tâm tổ hiệu ứng đặc biệt, La Vân Hi đang bay lơ lửng giữa không trung với những sợi dây treo, giờ phút này anh giống như một vị thần tiên nhàn tản, mơ hồ giống Đạm Đài Tẫn, nhưng lại giống như có tiên khí hơn Đạm Đài Tẫn.
Dù sao thì càng nhìn càng thấy đẹp, càng xem càng thấy thích.
Trong mắt một người tràn ngập tình yêu, bất kì kiểu trang điểm nào cũng đều rất tuyệt vời, một lần so với một lần càng kinh diễm hơn!
Bạch Lộc cũng không biết La Vân Hi kết thúc cảnh quay khi nào, nhìn thấy dáng vẻ của anh treo trên dây cáp, liền bị ngàn vạn suy nghĩ xâm chiếm, lập tức nhớ lại khi cả hai cùng treo trên dây cáp, người bạn trai ấm áp này vẫn luôn lo lắng bảo vệ thắt lưng của cô.
Thật nhớ thời gian đó, có thể mỗi ngày dính cùng một chỗ, còn có thể cùng nhau chụp ảnh, hiện tại cũng chỉ có thể len lén ân cần thăm hỏi trên điện thoại di động, một ngày không gặp như cách tam thu, quả thực là khó chịu muốn chết....
"Đang nghĩ gì thế? Ngơ ngác nhìn một hướng lâu như vậy."
Thanh âm quen thuộc gần trong gang tấc, ngay sát bên tai cô, suy nghĩ của Bạch Lộc lúc này mới bị kéo trở về, cô nhìn anh với ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
"Kết thúc công việc rồi?" Cô vội vã ôm lấy eo thầy La, khuôn mặt nhỏ nhắn theo thói quen vùi vào trong ngực anh.
"Ừ, thế nào? Anh làm việc rất hiệu quả đó...."
"Cũng không quá cao, trang phục của anh thật tinh tế, đó có phải là lông hồ ly thật không? "
"Cái này em phải đi hỏi tổ đạo cụ."
"Khi anh mặc bộ đồ này vào, giống như biến thành nam hồ ly mê hoặc các cô gái, đẹp mắt thì đẹp mắt, nhưng chính là vì quá đẹp mắt, nên mới dễ thu hút ong bướm, khiến người khác thèm muốn người của em"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Lộc được bao phủ bởi nhiều lớp lông tơ trên trang phục, bề mặt của lông rất thoải mái, còn có thể sưởi ấm khi hai người ôm nhau thật chặt, lồng ngực cũng cảm thấy ấm áp....
"Là của em, không ai có thể lấy được!. Nếu không phải của họ, thì dù có cố gắng thế nào họ cũng không thể lấy đi được ~"
"Em thích nghe những lời này!"
Cô nắm tay thầy La, đang định bước ra khỏi khu hiệu ứng đặc biệt thì đột nhiên bị anh kéo lại....
Anh đã hỏi thăm từ lâu, xung quanh lúc này không có ai, trong góc phòng đặc biệt yên tĩnh, đến mức chỉ có thể nghe thấy hai người họ nói chuyện, La Vân Hi đưa tay áp vào bên tai cô, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên....
Nụ hôn kéo dài, lượng không khí trong phổi giúp anh hôn cô rất lâu, đến khi Bạch Lộc không còn đủ không khí để thở, La Vân Hi mới rời khỏi môi cô.
"Đây là đoàn của anh, đừng có khoe khoang ở đây. Nhỡ có người nhìn thấy thì sao?"
"Chính vì có tổ hiệu ứng đặc biệt này mới khiến cho mấy kẻ chụp lén không có cơ hội. Bảo bối, chúng ta nên trân trọng khoảng thời gian này, bọn anh chỉ quay ở đây năm ngày thôi, năm ngày sau sẽ phải đổi cảnh, đến lúc đó lại phải quay lại chế độ lén lút rồi...."
"Chỉ có năm ngày thôi...."
Trong mắt Bạch Lộc hiện rõ sự thất vọng, hiện tại cô cũng không vội đi ra ngoài, ngược lại vẫn ở bên cạnh thầy La của mình, dù sao giờ phút này không tranh thủ ở cùng một chỗ, chờ tổ hiệu ứng đặc biệt của đoàn làm phim Thủy Long Ngâm đổi chỗ, họ sẽ không dễ dàng gặp được nhau như thế này nữa.
Ngày đầu tiên khi khu hiệu ứng đặc biệt được xây dựng xong, Bạch Lộc và La Vân Hi vẫn khá thận trọng trong việc gặp mặt nhau, mãi đến những ngày tiếp theo, họ đã có thể tự do đi lại và gặp nhau trong đoàn phim của đối phương.
Vì vậy trong vòng năm ngày, cả hai đoàn phim Bạch Nguyệt Phạn Tinh và Thủy Long Âm đều xuất hiện khung cảnh:
[Cảm ơn bạn của cô Bạch Lộc đã mời toàn bộ nhân viên trong tổ uống trà sữa!]
[Cảm ơn bạn của thầy La Vân Hi đã mời toàn bộ nhân viên trong tổ uống nước!]
Hai đoàn làm phim ăn ý đến mức.... họ thậm chí còn đăng trên weibo.
"Như thế có phải quá rõ ràng không?"
Trong căn hộ của mình ở Hoành Điếm, Bạch Lộc ngồi xếp bằng trên giường, trong miệng ngậm một viên kẹo, lơ đãng lướt điện thoại.
"Sao lại rõ ràng ? Không phải chỉ là hai đoàn làm phim đăng weibo thôi sao, sẽ không ai nhìn ra đâu...."
"Người vô tâm chắc chắn sẽ không nhìn ra, nhưng những người có tâm sợ là sẽ lợi dụng những chuyện này gây ồn ào...."
"Muốn gây ồn ào thì cứ việc thôi, dù sao chúng ta chỉ cần binh đến nước chặn!"
La Vân Hi bắt đầu nhảy múa trước mặt cô, thuận tay cướp đi điện thoại trong tay Bạch Lộc, sau đó đem cô áp đảo trên giường.
"La Vân Hi! Anh đúng là trẻ con!"
Bạch Lộc che miệng cười khúc khích, đồng thời không quên bắt chước động tác vừa rồi của anh....
Cái gì đây, anh đây là đem diễn xuất dung nhập vào trong máu sao!. Đôi khi La Vân Hi có những hành động khó hiếu, nhưng lại rất đáng yêu, hoàn toàn trái ngược với hình ảnh bạn trai La Vân Hi phong độ lịch sự kia!.
"Giờ em mới phát hiện ra à?!"
"Em đã sớm phát hiện, anh mang theo Buff của mình!"
"Bị em phát hiện rồi! Anh không chỉ mang theo Buff của riêng mình! Anh còn có nhiều Buff hỗ trợ. Em có sợ không...."
Anh không ngừng trêu chọc cô, nhắm vào điểm nhạy cảm nhất của cô, khiến cô hết lần này đến lần khác cầu xin sự tha thứ.
"Em sợ rồi.... thả em ra...."
Bạch Lộc chớp đôi mắt to, giây tiếp theo môi liền bị La Vân Hi hôn.
"Trong miệng em có kẹo!"
"Cho anh một nửa ...."
Anh hôn có chút mãnh liệt, vốn định chia một nửa số kẹo, nhưng cuối cùng viên kẹo chưa tan trong miệng cô lại bị anh ăn hết....
"Uhm .... kẹo của em!!"
Bạch Lộc tránh khỏi, trừng mắt nhìn La Vân Hi.
"Được được được, trả lại cho em...."
Vẻ mặt đắc ý vui vẻ của La Vân Hi gần như viết hết lên mặt, Bạch Lộc làm sao có thể không nhìn ra, cô bĩu môi, lăn ra mép giường tránh khỏi vòng tay anh, sau đó không quay đầu lại đi ra ngoài.
"Còn lại chút đó, anh tự giữ lấy ăn đi...."
La Vân Hi: Hehe, ăn được kẹo trong miệng vợ! vui vẻ! Buff + 1!
"Đừng đi, ngày mai anh trả em một hộp còn không được sao!"
Sau khi bạn gái rời đi, anh chàng này tiếp tục thưởng thức viên kẹo trong miệng, viên kẹo mà anh cướp được từ miệng Lu Lu có vẻ thơm ngon hơn những loại kẹo khác.
Anh đang nói về viên kẹo đó sao? Tất nhiên là không rồi. Anh đang nói vị ngọt trong miệng của Lu Lu. Viện kẹo trong miệng có vị như bạn gái của anh, mùi vị vô cùng tuyệt vời....
Ngày thứ năm, cũng là cảnh quay cuối cùng trước khi tổ hiệu ứng đặc biệt bị dỡ bỏ. Nghe nói cảnh tiếp theo của đoàn làm phim là ngoại cảnh, không cần xây dựng, cần ra ngoài trời tiến hành quay phim.
Điều này có nghĩa là họ lại phải chia tay mỗi người một nơi. Cuộc sống cùng thành phố như vậy có thể trôi qua chậm một chút hay không, chậm hơn một chút thôi....
Nhân viên công tác đã quen Bạch Lộc mang theo trang phục diễn nặng nề chạy tới đoàn làm phim Thủy Long Ngâm, thấy nhưng không thể trách nhường ra một con đường, sau đó thức thời lui về ghế khán giả....
"Anh sắp kết thúc công việc và quay lại tẩy trang chưa?"
Cô nắm lấy cánh tay của La Vân Hi, nhẹ nhàng áp má cô vào vai anh, trong giọng nói tràn đầy vẻ hờn dỗi, điều này làm thầy La rất là hưởng thụ, nhìn chằm chằm cô không chớp mắt, gần như muốn xuyên thủng cô....
"Không vội.... Anh muốn ở lại với em thêm một lúc."
La Vân Hi mới vừa cởi bỏ trang phục của mình ra, liền khẩn cấp muốn ôm lấy cô, lại bị Bạch Lộc liếc mắt một cái, anh đành phải ủ rũ cụp mắt xuống, thu lại bàn tay đang định ôm lấy eo nhỏ của cô.
"Nhiều người như vậy, trở về rồi ôm không được sao."
"Ngày mai anh sẽ đi quay ngoại cảnh, ôm một lần ít một lần."
Cuối cùng, Lu Lu vẫn không thể lay chuyển được anh, rất nhiều nhân viên của đoàn làm phim Thủy Long Ngâm chứng kiến, đôi tình nhân nhỏ ôm nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro