Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cười

Tôi yêu anh!

Tôi yêu nụ cười của anh!

Tôi yêu những lúc anh cười!

Lúc anh cười, như có vô vàn ánh sáng tỏa ra từ nụ cười của anh!

Tôi thật sự cảm thấy rất hạnh phúc khi thấy anh cười!

Anh như là thiên thần của đời tôi vậy!

Mỗi ngày anh đều cười!

Mỗi lần chạm mắt tôi, anh cười!

Bất kể lúc nào anh cũng có thể cười được!

Nụ cười tỏa nắng của anh làm tôi cảm thấy mọi phiền muộn không còn nữa!

Nụ cười của anh như một loại thuốc tiên vậy!

À!

Anh là thiên thần mà!

- Em yêu anh!

Anh cười!

Tôi cười!

Rồi một ngày,

anh không còn cười nữa,

anh không còn là anh với nụ cười tỏa nắng nữa,

anh không còn là một người lúc nào cũng cười nữa,

- Anh cười đi,

.

.

anh không còn là một thiên thần nữa sao,

và tôi nhớ,

tôi nhớ nụ cười của anh,

nhớ khủng khiếp,

nụ cười của anh như đã ám ảnh lấy tôi rồi,

tôi lục lọi trong tâm trí mình nụ cười của anh,

tôi lục tìm khắp nơi,

hình ảnh anh cười,

tôi muốn được nhìn thấy nó lần nữa,

nụ cười anh,

nhưng vẫn không thỏa nỗi nhớ,

tôi muốn thấy anh cười,

thật sự cười,

trước mặt tôi,

tôi nhớ,

nhớ lắm,

TÔI NHỚ

.

.

Có lẽ anh không còn yêu tôi nữa rồi!

Có lẽ anh đã yêu một người khác rồi!

- Mày điên rồi!

Bạn tôi hét vào mặt tôi!

- Mày tỉnh lại đi!

Bạn tôi lại tiếp tục!

- Không có đâu!

Ừ thì không có!

Đúng rồi!

Anh không ngoại tình đâu!

Anh yêu tôi mà!

Anh!

Chắc quá mệt mỏi nên mới bớt cười thôi!

Anh!

Bạn tôi cười!

.

.

.

Không phải như vậy!

Anh khi xưa dù mệt mỏi mấy vẫn luôn cười!

Anh bây giờ!

Sao lại không cười nữa!

Ngoại tình rồi!

Ngoại tình rồi!

Anh có một người khác rồi!

AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!

Tôi hét lên đau đớn!

Tôi khóc!

Rồi gào thét!

Rồi khóc!

.

.

.

Tôi đến trước mặt anh,

nói anh cười,

anh thờ ơ,

anh không cười,

- Anh cười đi,

anh không cười,

- Anh cười đi,

.

.

Tôi khóc!

Tôi tức điên!

Anh không cười!

Anh không hề cười!

Mặc cho nước mắt tôi tuôn rơi!

- Anh cười đi!

.

.

Tôi khóc!

Tôi điên tiết!

Tôi thấy con dao gọt trái cây gần đó!

Tôi với lấy!

Tôi nhìn anh!

- Anh cười đi!

Anh vẫn không cười!

- Anh cười đi!

- Anh cười đi!

- Anh cười đi!

- Anh cười đi!

- Anh cười đi!

- ANH CƯỜI ĐI!

Tôi đẩy anh ngã ngửa ra nền nhà!

Tôi ngồi đè lên anh!

Mỗi lần cầu xin anh cười, tôi lại găm con dao xuống cạnh anh!

Tôi không thể làm anh bị thương được!

Một thiên thần không nên bị thương!

- Anh cười đi!

- Em xin anh!

- Anh cho em thấy anh cười đi!

- Em không thể sống thiếu nó!

- Anh!

.

.

Anh không cười!

Tôi ngưng khóc!

Tôi nghiêng đầu nhìn anh!

Không cười trông anh thật xấu xí!

Anh thật méo mó!

Méo mó!

Thiên thần không méo mó!

Thiên thần không xấu xí!

Thiên thần luôn cười!

Anh không cười!

Anh không là thiên thần nữa!

Nhưng tôi muốn anh là thiên thần!

Anh phải là thiên thần của tôi!

Thiên thần!

Thiên thần!

Phải cười!

Thiên thần!

Cười!

Mãi cười!

Cười!

Con dao trong tay tôi từ từ chuyển động!

Đưa tới khuôn miệng anh!

Nhẹ nhàng!

Một đường phía bên này!

Một đường phía bên kia!

- Haha!

Tôi vứt con dao!

Tôi vỗ tay reo vang thích thú!

Bây giờ anh cười rồi!

Anh cười rồi!

Cười rồi!

- Em yêu anh!

Anh cười!

Anh cười rồi đó!

Tôi cũng cười!

- Anh yêu em!

Một giọt nước mắt của anh khẽ rơi!

Rơi xuống mặt tôi!

Nóng hổi!

Sao anh lại khóc!

Tôi đưa tay lau nước mắt cho anh!

- Em cũng khóc mà!

Anh đưa tay lau giọt nước mắt trên má tôi!

Đấy là nước mắt của anh chứ!

- Ừ!

Anh cười đi!

Anh cười!

Anh bây giờ không thể không cười đúng không!

- Ừ!

- Em cười đi!

Em cười!

.

.

.

.

Tôi ôm em vào lòng!

Ve vuốt!

- Em cười đẹp lắm!

- Anh yêu em!

.

.

.

THE END!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro