Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Oneshots

Trương Hân về nhà thời điểm cũng không phát giác không khí có cái gì không ổn.

Hứa Dương Ngọc Trác đang nói chuyện với màn hình điện thoại trên sô pha như mọi khi, thấy cô quay lại, cô ấy chỉ nói một câu "Tớ đang phát sóng trực tiếp", Trương Hân không quấy rầy cô, một mình xách túi lớn nhỏ vào cửa. .

Vừa trở về từ Disneyland, nơi hạnh phúc nhất thế giới, Trương Hân vẫn còn trong không khí vui vẻ, với nhạc nền vui nhộn đang bật lên trong đầu, huýt sáo và lắc hông, đặt lên bàn những sản phẩm đặc biệt mang về từ "nhà" mở ra.

"Disney có sản phẩm mùa hè mới. Tớ đã mua những món quà nhỏ cho cậu và GIA."

"Ân ân, đã tập luyện xong hiện đang nghỉ ngơi."

"Đó là búp bê ngôi sao mới! Khi được treo trên túi sẽ rất dễ thương. Cậu có thể mang nó theo lần sau khi đi dạo phố ~"

"Tớ ăn tối rồi, đã 11 giờ, đương nhiên tớ ăn rồi."

Như thế nào ông nói gà bà nói vịt. Trương Hân nhìn thoáng qua bên trong phát sóng trực tiếp Hứa Dương Ngọc Trác, cô đang ở cùng phát sóng trực tiếp đạn mạc hỗ động, hoàn toàn không để ý tới chính mình. Rõ ràng là giống như mọi khi, nhưng Trương Hân luôn cảm thấy có gì đó kỳ lạ.

Không bao lâu, Hứa Dương Ngọc Trác liền kết thúc phát sóng trực tiếp.

"Trương Hân, hôm nay chơi thật vui vẻ nga?" Một câu nói nhẹ nhàng và bay bổng từ phía sau truyền đến, giọng điệu quá quái dị, đó là sự bình tĩnh trước giông tố mà Trương Hân đã quá quen thuộc.

"Ách...... vui, vui vẻ a."

Một luồng khí lạnh từ sống lưng leo lên sau đầu, Trương Hân mông cũng không xoay, nhanh chóng chuyển động cô cái đầu lại, suy nghĩ xem mình lại làm sai điều gì.

Lại lỡ tin nhắn WeChat? Về nhà quá muộn? Ăn ít? Mình cũng mua quà cho GIA, hình như cô ấy chưa đủ đặc biệt?

A, chẳng lẽ là ngày hôm qua không cho cô uống trà sữa lạnh, sinh khí cho tới hôm nay?

Nghĩ vậy, Trương Hân lấy ra một cái túi nhỏ trong số những thứ chất đống trên bàn, giơ lên ​​mặt Hứa Dương Ngọc Trác như bảo bối, "Công chúa đại nhân, mời uống trà sữa."

Hứa Dương Ngọc Trác tiếp nhận trà sữa, phát ra một chuỗi nga ha hả ha hả tiếng cười, Trương Hân không rõ nguyên do, cũng cười theo lên, "Ngày hôm qua cái kia, cái kia, cậu sinh bệnh, không thể uống đồ lạnh, hôm nay cố ý cho cậu bồi thường." Nhìn Hứa Dương Ngọc Trác vẫn như cũ cười nhạt biểu tình, cô trong lòng bất an mà gãi gãi cổ, chẳng lẽ đã đoán sai?

"Cảm ơn." Hứa Dương Ngọc Trác vén tóc, dùng ngón út chậm rì rì mà đem ống hút lấy ra tới, "Disney mỹ nữ, xinh đẹp sao?"

Sốc! Cái gì Disney mỹ nữ?

Chẳng lẽ là ai đem phát sóng trực tiếp nội dung bẩm báo Hứa Dương Ngọc Trác nơi này?! Trương Hân đồng tử toàn bộ mặt đều chấn động, lông mày nhíu nhíu lại mi, xoắn xuýt suy tư không biết nên giải thích như thế nào...

"Mái bằng? Hơi hơi cuốn? Bên ngoài ngọt muội rất đẹp?"

Như mất khả năng ngôn ngữ, Trương Hân nhất thời không biết nên giải thích ở đâu, lau mồ hôi lạnh, a ba a ba trải qua một lúc lâu chỉ có thể nghẹn ra một tiếng yếu ớt "Không phải..."

Hứa Dương Ngọc Trác híp híp mắt, ngoắc ngoắc ngón tay đem khẩn trương đại kim mao cẩu đến trước mặt, tay xoa cô sườn eo. Trương Hân hôm nay mặc chính là một chiếc áo ngắn ngang rốn, lòng bàn tay lạnh ngắt đột nhiên chạm vào cô khiến cô không khỏi co rút bụng.

"Không được nhúc nhích."

"Dương tỷ, oan uổng a, tớ thật sự chính là tùy tiện nhìn xem." Trương Hân thành thật mà hướng Hứa Dương Ngọc Trác phương hướng lại gần một tý.

"Nga, tùy tiện nhìn xem." Đầu ngón tay xẹt qua, đầu ngón tay vuốt ve trên cơ bụng nhợt nhạt, mang theo một trận run rẩy nhỏ, "Cô đẹp vẫn là tớ đẹp?"

"Đương nhiên là cậu đẹp, tớ đều quên cô trông như thế nào."

Có vẻ như đây là một câu trả lời thỏa đáng, vẻ mặt của Hứa Dương Ngọc Trác rõ ràng là đã thoải mái rất nhiều, ra hiệu cho cô ngồi xuống bên cạnh mình.

Đang lúc Trương Hân cho rằng đã thành công vượt qua kiếp nạn này, còn không có kịp thở phào nhẹ nhõm, Hứa Dương Ngọc Trác liền một cái xoay người nửa đè ở trên người cô, tháo dây buộc tóc của cô, dùng ngón tay chải lại mớ tóc rối bù quanh tai, ngón tay cố ý vô tình mà xẹt qua cô mẫn cảm vành tai, cảm giác tê dại lan ra sau gáy.

Hứa Dương Ngọc Trác trên tay ôn nhu, trên mặt lại treo ý vị không rõ cười, Trương Hân trong lòng chuông cảnh báo đánh vang.

Bầu không khí không đúng, chẳng lẽ?

"Hôm nay tớ phải làm 1."

Trương Hân lại lần nữa đồng tử chấn động, "Tớ phản......"

"Phản đối không có hiệu quả." Hứa Dương Ngọc Trác không đợi cô nói xong liền bác bỏ cô ý kiến, không chút khách khí mà bắt đầu giở trò.

Điềm báo xui xẻo đã trở thành sự thật, thật muốn điểm một đầu 《 nhà tiên tri 》 đưa cho chính mình. Trương Hân cứng ngắc người nằm ở Hứa Dương Ngọc Trác dưới thân, dựa vào sô pha không dám nhúc nhích, tùy ý đối phương tay không thành thật mà ở chính mình trên người sờ loạn.

Chiếc quần ngắn chữ T co giãn đầy vải và ít chất liệu, Hứa Dương Ngọc Trác dễ dàng nhấc nó lên, một đôi tay không kiêng nể gì mà ở trên ngực và bụng đùa giỡn. Trương Hân trước ngực không bao lâu liền nới lỏng là nội y bị cởi bỏ, theo sát là đôi môi ướt át và mềm mại liền chạm vào.

Tê. Trương Hân hít một hơi, Hứa Dương Ngọc Trác không có trực tiếp đối điểm mấu chốt xuống tay, mà là vòng quanh mà hôn lên da thịt mềm mại bên cạnh cô, hết lần này đến lần khác anh mút mạnh và dán lên ngực cô vài vết dâu tây đủ kích cỡ.

Chờ đến cô rốt cuộc ngậm lên đầu vú, Trương Hân đã sớm nhịn không được, cắn chính mình ngón trỏ cố nén không phát ra âm thanh. Hứa Dương Ngọc Trác cẩn thận liếm đầu mút cho đến khi nó từ từ cứng lại, đây chính là những gì Trương Hân thường làm với cô, bất tri bất giác thế nhưng bị học được, cố tình chính mình còn rất có cảm giác, đáng giận.

Hứa Dương Ngọc Trác chơi đủ rồi nửa người trên, ngón tay chậm rãi đi xuống, Trương Hân trái tim cũng tùy theo nhấc lên, bất an mà vặn vẹo, thân thể theo bản năng muốn chạy trốn hướng bên cạnh.

"Lại lộn xộn, tính toán trốn đi đâu? Tìm cậu Disney mỹ nữ sao?"

Những lời này uy lực mười phần, Trương Hân thiếu chút nữa liền dục vọng đều bị dọa đi ba phần, đành phải ngoan ngoãn mà lùi về ban đầu vị trí, bĩu môi vẻ mặt rối rắm.

"Ân, thật ngoan." Hứa Dương Ngọc Trác vừa lòng mà hôn hôn cô môi.

Tuy rằng ngoài miệng nói là muốn trừng phạt nhưng Hứa Dương Ngọc Trác cũng không thô lỗ, vén lên váy ngắn lại hôn lên Trương Hân xương quai xanh, tận lực làm cô thả lỏng. Trượt ngón tay về phía dưới, Trương Hân dần dần bị kéo vào trạng thái bị khoái cảm bốc cháy khắp người, lại rụt rè, không chịu buông ra lòng tự trọng của đại mãnh nam, thân thể căng cứng như thép.

"Cậu trên tay còn có sơn móng tay, nếu không, nếu không lần sau đi." Đây là đại mãnh nam một lần cuối cùng phản kháng.

"Hắc hắc, hôm nay mới vừa xóa đi." Hứa Dương Ngọc Trác một bên nói một bên đem ngón tay rút ra, ở Trương Hân trước mắt quơ quơ, quả nhiên móng tay đã không có phức tạp trang trí lớp sơn, tay cô chỉ thon dài mà sạch sẽ, đầu ngón tay mơ hồ còn có bóng nước lấp lánh.

Nữ nhân này nhất định là cố ý! Trương Hân mặt đỏ tới hai bên tai, dùng tay che đến gắt gao. Đáng tiếc che kín mặt liền che không được hai lỗ tai, Hứa Dương Ngọc Trác tiếng cười vẫn là truyền vào trong đầu, kích thích dây thần kinh xấu hổ của cô.

Cảm giác trơn trượt thoáng qua trên mu bàn tay, tựa hồ là bị liếm một chút. Một chút nỗ lực, Trương Hân bàn tay đã bị đẩy ra. "Mặt như vậy đáng yêu, không cần che lại." Sau đó đó là một cái hôn ôn nhu triền miên.

Sự giao triền giữa môi và lưỡi, tựa hồ như có một thứ như là viên thuốc được đẩy vào miệng của cô, Trương Hân chưa kịp phản ứng, mơ màng hồ đồ mà liền nuốt xuống đi.

"Cậu cho tớ ăn cái gì?"

"Xuân dược, 199 tệ miễn ship." Hứa Dương Ngọc Trác mặt nở nụ cười xấu xa.

"Cậu!" Trương Hân kinh hô một tiếng, nhưng trải qua vừa mới tình dục, cả người sức lực sớm đều bị mất hết, đầu óc cũng đã có chút lộn xộn. Cô không nghĩ phát giận, chỉ là nghĩ nói cho cô không cần ở trên mạng loạn mua kỳ kỳ quái quái đồ vật, lời nói lại bị đối phương lại một cái hôn chặn lại.

Đưa đầu lưỡi mềm mại tiến vào trong miệng khiến nàng nóng ran, tay kia lại thò vào quần lót của nàng, tiến vào trong cơ thể nàng ẩm ướt. Không rõ tác dụng của thuốc có tác dụng hay không, Trương Hân không cảm thấy đau, chỉ có cảm giác nhột nhạt leo lên lưng cô, động tác nhẹ nhàng của Hứa Dương Ngọc Trác dần dần khiến cô rơi vào vòng xoáy khoái cảm, càng muốn đòi hỏi.

"Đi vào bên trong......"

Dù sao là bởi vì ăn xuân dược, nàng cũng là thân bất do kỷ. Trương Hân ở trong lòng cho chính mình tìm lý do xong, mới rốt cuộc buông ra chính mình, nếu ở ngày thường, loại này cầu hoan nói tuyệt đối không thể từ miệng nàng nói ra.

Hứa Dương Ngọc Trác hoài nghi chính mình nghe lầm, dựng lên lỗ tai, hai tay động tác cũng đã quên.

"...... Đừng có ngừng, đi vào bên trong, ô ô." Trương Hân khó nhịn mà nâng lên chân, quấn lên Hứa Dương Ngọc Trác eo.

Lúc này nhưng là cẩn thận nghe, liền Trương Hân trong miệng phát ra mềm mại nức nở thanh cũng nghe rõ ràng. Ánh mắt ướt đẫm, Hứa Dương Ngọc Trác đột nhiên lý giải vì cái gì phía trước Trương Hân luôn là chịu không nổi chính mình trong lời nói chủ động, cư nhiên, thật sự như vậy mê người.

Vì thế cô học theo, nhớ lại Trương Hân phía trước cách làm, đẩy nhanh tốc độ ra vào, ở trơn trượt chặt hẹp đường đi bên trong khắp nơi tìm kiếm, uốn cong ngón tay ấn vào những điểm nhạy cảm.

Trương Hân bị một đợt một đợt khoái cảm làm cho mơ hồ, mơ mơ màng màng mà từ Hứa Dương Ngọc Trác trên mặt thấy được một tia thực hiện được tươi cười, nhưng lúc này cô không thể suy nghĩ nhiều, cô chỉ có thể cong lưng theo sự đưa đẩy của Hứa Dương Ngọc Trác, không lâu liền ở trên tay cô ấy lên đỉnh.

Lần sau nhất định không ở trên sô pha làm, Trương Hân đỡ bủn giữ chặt cái eo đau nhức của mình vẫn chưa đến nỗi gãy ra. Nếu ai lại cùng nàng nói ở dưới thật nhẹ nhàng, cô liền cái thứ nhất với người đó phản đối.

"Đúng rồi." Trương Hân xoa xoa eo, ngồi nghiêm chỉnh, điều chỉnh cảm xúc cùng ngôn ngữ.

Cô đang định cùng Hứa Dương Ngọc Trác hảo hảo nói nói về dược phẩm vấn đề, không nghĩ tới Hứa Dương Ngọc Trác lại ôm đầu cười, Trương Hân bối rối.

"Đó không phải là xuân dược" Hứa Dương Ngọc Trác đã đoán được cô ấy định nói gì và giải thích,

"Làm sao tớ có thể đưa cho cậu dùng thứ không thể giải thích được đồ vật này."

"Không phải xuân dược? Đó là cái gì?" Trương Hân sững sờ.

"Vitamin tổng hợp."

" Vitamin?!"

Nhớ tới chính mình vừa rồi mấy hành vi kia, Trương Hân hận không thể lập tức liền dùng ngón chân trên mặt đất đào ra một cái lỗ, chui vào đi bế quan 100 năm.

Hứa Dương Ngọc Trác dường như đang hồi tưởng lại, tiếng cười dần dần càng thêm càn quấy, đôi mắt đều như cười như không,

"Chúng ta A Hân muội muội cũng có như vậy mê hồn một mặt đâu, ha ha ha, biểu hiện thật tốt ~ "

"A a a a a —— dừng! Đừng nói nữa!"

Trương Hân đại mãnh nam uy nghiêm dùng để quét rác, dùng gối ôm đem chính mình chôn ở sô pha giả đà điểu, ảo não mà kêu thảm, dù Hứa Dương Ngọc Trác như thế nào chọc cũng không lộ đầu, âm thầm bôi đen từ khóa "Disney mỹ nữ" trong từ điển cuộc sống.

The End!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro