Đã là quá khứ
Tôi cứ khóc,khóc mãi cho đến khi mắt sưng húp cả lên.Đúng tôi chưa có lần nào mà khóc đến như vậy.Cũng kể từ lúc đó tôi tự nhốt mình vô phòng hơn 1 tuần.
Tôi ngồi trên giường ánh mắt đờ đẫn nhìn vào một góc nào đó trong phòng và cứ nhớ về những khoảnh khắc giữa tôi và cậu mà nước mắt vẫn ko ngừng rơi.Đúng-tôi đang rất đau-đau vì một tình cảm không đặt đúng người...Có người nói rằng:
Đúng người đúng thời điểm là hạnh phúc
Đúng người sai thời điểm là bi thương
Sai người sai thời điểm là bất đắc dĩ
Sai người đúng thời điểm là tiếc nuối
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro