Chuyện, chuyện trò.
# 7
Rong chơi đủ rồi,
Mình ngồi lại thôi
Để kể nhau nghe về những ngày vội vã
Để nghe mưa hát sau những ngày nắng xa.
Em ơi,
Em thấy gì qua ô cửa kính?
Là góc quán quen, hay chỉ có riêng anh?
Và anh,
Còn lại gì trong đôi mắt ấy?
Là mây, là gió, hay vùng trời không em?
Chúng ta,
Cô đơn nhất không phải một mình, mà là một mình đi tìm một mình khác.
Nhắm mắt thấy nhớ, mở mắt phải chờ,
Ta gặp gỡ, chuyện trò, rong chơi,
Ngày tàn ngả nghiêng,
Lại muốn trọn chữ tình.
Hãy để nơi đây, là bình yên thôi.
- Saigon, 5 thang 12 -
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro