Mẩu thơ nhỏ
Ngồi dưới trăng sáng tựa sương
Ngả đầu, tựa gối lắng nghe lời đường
Lời đường mà người mà tuôn ra
Là cầm nguyệt hạ nhuốm mùi Cô Tô
Đàn hương băng lãnh của người
Thanh thoát, nhã nhặn lòng người cuồng si
Lưu ly ngọc bích chẳng màng
Đôi mắt cực nhạt, tựa là thiên nhân
Môi mỏng hờ hững khép mờ
Ta nói môi mỏng bạc tình, phải chăng?
Đêm khuya ngồi ngắm dung người
Cô Tô Song Bích cực phẩm Vân Thâm
Vong Cơ, khúc cầm vang lên
Cô đơn, tĩnh mịch đớn đau cõi lòng
Mười ba năm ròng vấn linh
Hồn bay, phách lạc bế quan chờ người
Nơi Loạn Táng Cương tìm ngươi
Tìm hồn phách nhỏ mà tìm được đâu
Tìm thấy A Uyển đây rồi
Giờ nó đã lớn, mà người nơi đâu
Ôm lấy nỗi đau ngút trời
Đau khổ, tuyệt vọng, tuyệt không tuyệt tình
Đêm khuya ngẩng đầu nhìn lên
Trông về nơi đó, nhớ người phương nao?
Lam Trạm
Lam Vong Cơ
Hàm Quang Quân
-Lấy ý tưởng từ Ma Đạo Tổ Sư, nguyên tác Mặc Hương Đồng Khứu
-A Uyển nha cha, mẹ ngươi có chuyện tình thật là cẩu huyết nha :)))
-Nguồn: Tự nghĩ nha, giỏi hong? Khen ta đi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro