5.9
Tôi đứng dậy nhấp ly cà phê.
"Câu chuyện đến đây là hết rồi." Tôi cười nói với mấy đồng nghiệp, "Chỉ là tôi bịa ra thôi, mọi người nghe vui là được."
Nhưng nghe xong các đồng nghiệp đều rơi vào trầm tư.
Một lúc sau, một đồng nghiệp nam khẽ nói: "Nhưng tại sao... Em lại có cảm giác câu chuyện của chị là thật nhỉ... Còn nữa, một cô gái từ dưới quê lên như chị có thể trở thành giám đốc điều hành của một công ty niêm yết, dường như những ai xảy ra xung đột với chị đều gặp sự cố, có phải là nhờ con rắn nhỏ kia không?"
Tôi mỉm cười, đặt cốc cà phê trong tay xuống: "Nếu cậu đã không tin, tôi có giải thích cũng không có tác dụng. Có điều câu chuyện đó thật sự là giả. Thôi được rồi, tan làm thôi, tôi về trước đây, ngày mai chúng ta gặp lại."
Tôi rời khỏi công ty, để lại đồng nghiệp hai mặt nhìn nhau.
Đêm khuya, tôi về đến nhà, vừa mở cửa liền nghe tiếng rít.
Một đứa bé đang nằm trên giường tôi, trên lưng có vảy rắn màu đen.
"Sao rồi?"
"Khà khà... Khà khà..."
Đứa bé cười khúc khích, lăn qua lộn lại.
Trong tay nó là một bộ não đẫm máu.
Đó là một người gần đây muốn cạnh tranh vị trí tổng giám đốc với tôi.
"Làm tốt lắm, em trai yêu dấu của chị!"
[Hết bộ 5]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro