Chương 89 : Vẫn luôn yêu thương sâu đậm ( kết thúc hoàn mỹ )
Thời gian như nước chảy mây trôi, Yeon Dam đối với việc mang thai đôi này đã cảm thấy vô cùng không dễ dàng.
Mang thai được hơn sáu tháng, bụng đã lớn tựa như sắp sinh, đi được vài bước, liền thở hồng hộc, cô cảm thấy cuộc sống này thật sự là mỗi ngày đều dài như cả năm.
Trong Itaewon, Yeon Dam cơm nước xong đứng dậy. Mới vừa đi được hai bước, cô liền giơ tay ôm lấy bụng: "Ui da."
Jungkook sốt ruột bước tới: "Sao vậy?"
"Nó đá em" Yeon Dam cúi người xuống, một tay nắm lấy tay của Jungkook: "Xem anh khẩn trương chưa kìa, em cũng không phải là lần đầu tiên mang thai."
Jungkook đỡ cô đến ngồi ở ghế sa lon trước mặt. Anh ngồi xổm người xuống, đem mặt áp vào bụng của Yeon Dam: "Đá mẹ con là có ý gì? Nào, đá ba một cái thử xem."
Yeon Dam bật cười, vươn tay vỗ nhẹ lên đầu vai anh: "Coi chừng bọn nó thật sự một cước đá văng anh bây giờ."
Mới vừa nói xong, Yeon Dam liền thấy bụng của mình nhô hẳn ra một khối thật lớn. Jungkook giơ tay xoa xoa, sau đó tiến tới hôn lên: "Cục cưng, ba yêu con." Yeon Dam vừa định mở miệng, Jungkook liền ngẩng đầu lên chặn lại miệng của cô: "Anh cũng yêu em."
Yeon Dam đáp lại nụ hôn của anh. Số lần Jungkook nói những lời này với cô, có đếm cũng không đếm nổi. Hai tay cô đặt trên bụng, sau đó người đàn ông hôn một cái lên má của cô: "Vẫn không muốn hỏi xem là nam hay nữ à?"
"Vâng, anh hy vọng là nam hay nữ?"
"Anh đã có con gái rồi, nam nữ gì cũng giống nhau cả."
Yeon Dam xoa xoa cái bụng đang nhô lên của mình. Cô cũng nghĩ vậy, mặc kệ là nam hay nữ cũng đều là cục cưng của cô, cô đều yêu hết. Trong mắt cô ngập tràn phấn khởi: "Anh nói xem, có phải là một trai một gái hay không?"
"Cũng có khả năng." Bàn tay Jungkook đặt lên bụng Yeon Dam: "Hai nhóc con này, có phải thường xuyên đánh nhau ở trong đó hay không?"
"Đúng vậy, một khi bọn nó muốn đánh nhau, em liền phải chịu khổ." Tay phải Yeon Dam chống lên thắt lưng: "Em có hỏi qua mẹ em, nói là bên nhà em, hình như không hề nghe nói có ai sinh đôi cả, tại sao em lại vừa khéo như vậy nhỉ?"
"Tốt số." Jungkook lời ít ý nhiều tóm gọn lại, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Yeon Dam: "Đợi sau khi con được sinh ra, chúng ta tổ chức hôn lễ đi?"
"Không, chờ chúng ta kết hôn tròn mười năm rồi hẵng làm. Đến lúc đó cặp sinh đôi cũng đã lớn, ba đứa bé vây quanh, em mới nghĩ thôi đã cảm thấy hào hứng rồi." Yeon Dam vươn tay ra đặt lên đầu vai Jungkook, không giấu giếm được ý cười trong mắt: "Mọi người nhất định đều sẽ hâm mộ em, nói rằng, nhìn cô ấy tuổi còn trẻ như vậy mà con đã lớn thế kia rồi à? Hơn nữa còn là ba đứa!"
Jungkook kéo tay của cô đặt vào khóe miệng: "Được, anh sẽ thỏa mãn niềm vinh dự hão này của em."
Bất kể trong bụng Yeon Dam là nam hay nữ, Jungkook chỉ cần vừa nghĩ tới, tương lai có ba đứa con ở bên cạnh mình, anh đã cảm thấy không thể chờ đợi được nữa.
Hwan Eun đã rời đi hơn nửa năm, nhưng trước sau vẫn không hề trở về. Taehyung ghi nhớ kỹ những lời nói của cô trước khi rời đi. Cô nói nếu trong vòng nửa năm cô không quay trở lại, tám phần là đã kết hôn với vị phó đạo diễn kia rồi.
Trong nửa năm qua, anh vẫn luôn đi tìm cô, nhưng hiển nhiên công việc của cô được che giấu tốt vô cùng. Hơn nữa còn có Jungkook can thiệp từ bên trong, anh thậm chí ngay cả chỗ ở của cô cũng không thể điều tra ra được.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro