Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chuyến đi dài

Tôi -Mimi-một con nhỏ bình thường như bao đứa con gái tuổi 18 khác. Nhưng có một vấn đề là....tôi đang sống trong chính thế giới tôi luôn tưởng tượng. Bạn có tin không?

Một ngày tôi đang ngồi viết tiếp cho cuốn tiểu thuyết viễn tưởng ba xu mà tôi ấp ủ bấy lâu-gọi là ba xu vì tôi thấy nó cứ thế nào ấy- bất chợt có một con chim nhỏ bay vào phòng tôi. Trông nó lạ vô cùng, màu đỏ chóe, có vài cái lông cánh màu đen, mắt màu vàng và đôi chân nhỏ màu xanh lá cây.

Tôi đang sung sướng vì phát hiện ra một sinh vật mới thì  có một giọng nói the thé vang lên: "Cô đã giúp tôi, điều ước của cô sẽ thành hiện thực!". Tôi ớ hết cả người ra, giọng nói ấy từ đâu ra nhỉ? tôi ngoảnh đi ngoảnh lại khắp phòng nhưng không thấy ai.

Giọng nói ấy lại tiếp tục: "ta là sứ giả của thiên đường. Cô có nhớ đã từng giúp một cụ già nghèo đói chứ.?".

Cụ già nghèo đói à? tôi mông lung nhớ lại. Tôi chợt nhớ ra cách đây mấy ngày tôi có cho một ông ăn xin cái bánh mà mẹ tôi làm từ cà rốt- tôi cực kì ghét cà rốt. Rồi sao? tôi nghĩ trong khi đầu vẫn quay đi quay lại tìm nơi phát ra tiếng nói.

 "Không phải tìm nữa, ta ở ngay trước mặt ngươi". Giọng nói 'oanh vàng' ấy lại vang lên. Trước mặt tôi sao? Đâu nhỉ? tôi vẫn chưa tìm ra thì con chim ban nãy bay lên mổ vào đầu tôi. "đồ ngốc ta ở đây". Tôi ngớ cả người, "chim biết nói à?". Con chim chết tiệt đó lại bay lên gõ tiếp vào đầu tôi: "ăn nói cho cẩn thận, ta chính là sứ giả của thiên đường đấy, đây chỉ là thế thân của ta thôi!".

"Sứ giả thì có quyền 'mổ' đầu người khác à?" tôi nổi cáu.

"Đúng vậy" con chim lên tiếng.

Sau khi tận mục sở thị thấy con chim nói tôi giật mình trong...5s. Sau đó tôi bình tĩnh 'nói chuyện' với con chim-à sứ giả thiên đường chứ!

"vậy có chuyện gì?"

"ta chính là ông già đó, chiếc bánh đó đã cứu đói cho ta. Để cám ơn ngươi ta cho ngươi một điều ước, hãy suy nghĩ và nói cho cẩn thận"

Tôi mắt chữ o mồm chữ a, suýt nữa thì rớt quai  hàm. Cái quái gì đang xảy ra thế này? Tôi cho một ông ăn xin cái bánh tôi ghét ăn nhất, nhưng ông ta lại là sứ giả của thiên đường. Rồi ông ta xuất hiện trong hình dáng của một con chim lạ hoắc và nói cảm ơn tôi rồi cho tôi một điều ước. Như chuyện cổ tích thế này???

Thấy tôi đơ như khúc gỗ con chim lại một lần nữa bay lên gõ đầu tôi.

"Đau" tôi vội ôm đầu.

"ta không có thời gian rảnh rỗi cho ngươi, hãy ước nhanh lên!"

Tôi  lúc ấy đơ ra chả biết ước gì, hết nhìn cái này đến nhìn cái nọ.

"mau lên"

"ông phải để tôi nghĩ chứ!"

"MAU LÊN"

" tiểu thuyết, tôi muốn sống như trong tiểu thuyết lãng mạn" tôi nói liền một mạch, không suy nghĩ. Sau này tôi bắt đầu thấy tôi ngu ngu  khi ước không suy nghĩ.

"ok luôn điều ước đã được chấp nhận"

ROẸT, tiếng trang giấy rách làm đôi. Và căn phòng iu quý của tôi biến mất. Một luồng sáng chói lóa làm tôi không thể mở mắt ra.

Mở mắt ra tôi thấy một thảo nguyên xanh rờn. Từng lớp cỏ như sóng lượn. Trông rất...quen mắt. Tôi vội vàng hét lên: "này sứ giả sứ giả, ông đâu rồi?"

Con chim kì lạ đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi: " ta đây"

"sao nó quen vậy"

"thì nó là câu chuyện của ngươi mà"

"cái gì" tôi hai mắt trơn ngược hỏi lại. "Câu chuyện của tôi ư? tôi muốn tiểu thuyết lãng mạn mà?"

"ta tưởng ngươi đang viết tiểu thuyết lãng mạn còn gì?"

"ôi không" tôi bắt đầu rên rỉ, "đó là viễn tưởng, viễn tưởng đấy"

"ta đâu hiểu khái niệm tiểu thuyết hay viễn tưởng gì đấy của ngươi đâu? thôi thời gian có hạn ta phải về thiên đình đây. sau khi ngươi ở đây 2 năm ta sẽ đưa ngươi ra. Khi đó ở thế giới thực chỉ có 2 phút thôi. Thế nhé, thượng đế gọi rồi ta đi đây!"

tôi phải đờ ra đến 5 phút mới tiêu hóa hết lời con chim đó. Tôi vội vàng gọi hắn quay lại nhưng muộn mất rồi. Đơ tập một!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: