Xin lỗi anh, vì đã yêu anh ở thời điểm em chẳng có gì.
Bạn à, ngoài kia nắng thật đẹp, cây lá cỏ hoa đua nhau khoe sắc rạng rỡ, bầu trời trong vắt không một gợn mây. Mọi thứ đều thật hoàn hảo... Nhưng mà mình thì lại thật xấu xí...😞
Bạn à, nhìn những người bạn xung quanh bạn kìa, ai cũng thật tốt, ai cũng xinh đẹp và duyên dáng, ai cũng được người người thầm thương trộm nhớ,... Nhưng mà mình thì thật xấu xí...😞
Bạn à, tình bạn của chúng ta thật đẹp, chúng ta đã trải qua bao sóng gió để giữ gìn tình bạn này, chúng ta hiểu nhau còn hơn hiểu bản thân, chúng ta có những bí mật thật thú vị,... Nhưng mà mình lại lỡ thích bạn mất rồi...😞
Bạn à, bạn nói có nhiều người thích bạn quá, ai cũng tốt, ai cũng đẹp, bạn nói bạn không biết phải chọn ai hết... Nhưng mà mình của bây giờ không phải là mình của đẹp nhất, hoàn hảo nhất, không phải là lựa chọn tốt nhất...😞
Mình phải làm sao với thứ tình cảm này đây? Không cho phép mình tiến xa hơn. Cũng không đủ can đảm để buông bỏ. Ở bên thì khó chịu. Rời xa thì nhung nhớ. Nhìn bạn bên người khác thì đau lòng, nhưng bản thân thì không cho phép lại gần bạn.
Cảm giác thật đau lòng.
Bạn à, nắng ngoài kia vẫn rất đẹp... Và mình thì vẫn thật xấu xí, bạn à...😞
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro